Bàn Long

Chương 97: Tứ đại chí cao vị diện




Lâm Lôi nghe Đức Lâm Kha Ốc Đặc nói mà giật mình.
"Đức Lâm gia gia là Thánh vực ma đạo sư đỉnh cấp của Phổ Ngang đế quốc, người chưa từng gặp ma pháp trận phức tạp như vậy, lại còn xác định rằng uy lực của nó so với cấm chú còn kinh khủng hơn. Vậy ..." Lâm Lôi càng nghĩ càng cảm thấy sợ hãi.
Thần bí ma pháp trận này được bố trí ở chỗ này để làm gì đây?
"Lâm Lôi, ngươi hãy cẩn thận cảm thụ từng chút, từng chút ma pháp trận này và cả trường kiếm màu tím này nữa." Đức Lâm Kha Ốc Đặc hướng về Lâm Lôi nói.
Lâm Lôi thong thả gật đầu, tâm cảnh lập tức dung hợp với Phong hệ nguyên tố, cảm thụ khí tức của ma pháp trận thần bí và khí tức của trường kiếm màu tím. Nhắm mắt lại, hắn cảm nhận được thần bí ma pháp trận của viên đá đen tạo ra một cảm giác nặng nề, nhất thời khiến Lâm Lôi cảm thấy khó thở.
Đồng thời, toàn bộ viên đá màu đen, hay có thể nói là toàn bộ ma pháp trận không ngừng tản mát ra một cỗ thiên địa nguyên tố.
"Khó trách mật độ nguyên tố ở chỗ này lại nhiều gấp trăm lần bên ngoài. Hóa ra lý do là vì nó." Nếu không xác định từ trước để chỉ cảm thụ ma pháp trận trên viên đá, Lâm Lôi hẳn cũng không thể tìm được nguồn gốc, vì thiên địa linh khí từ viên đá phát ra đều tập trung xuống phía dưới.
Thực tế, ở giữa động quật là nơi mật độ nguyên tố dày đặc nhất.
"Ở đây, trong Địa, Hỏa, Thủy, Phong, Lôi, Điện, Hắc Ám, Quang Minh thất hệ nguyên tố thì Hắc Ám nguyên tố dày đặc nhất. Thảm nào Cức bối thiết giáp long và Tử văn hắc hùng, hai loài Hắc Ám hệ ma thú lại đều đặc biệt thích nơi này." Lâm Lôi vừa thầm nghĩ vừa gật đầu.
"Trường kiếm màu tím này ..." Hắn cẩn thận cảm thụ trường kiếm cắm ở chính giữa ma pháp trận, "Hàm ẩn Hắc Ám khí tức."
Đức Lâm Kha Ốc Đặc âu yếm mỉm cười nhìn Lâm Lôi: "Lâm Lôi, ta có thể nói cho ngươi biết, độ trân quý của trường kiếm tử sắc này không dưới Thánh vực ma tinh hạch."
Lâm Lôi nghi hoặc nhìn Đức Lâm Kha Ốc Đặc.
Hắn biết rõ, bình thường vũ khí của chiến sỹ không có giá trị cao, chỉ cần một ít kim chúc khoáng thạch cứng rắn và một vài khoáng thạch khác là có thể tiến hành chế tạo. Đến cả truyền thừa chi bảo của Ba Lỗ Khắc gia tộc, chiến đao Đồ Lục, lúc mới tạo thành cũng chỉ đáng giá mấy vạn kim tệ mà thôi.
Về sau một vị phá gia chi tử của gia tộc đem chiến đao Đồ Lục bán đi được mười tám vạn kim tệ cũng là vì vinh quang của Long huyết chiến sĩ.
Đáng tiếc, Long huyết chiến sĩ đã rất nhiều năm không xuất hiện nên giá của nó cũng không lên quá cao. Nếu là khi Long huyết chiến sĩ tung hoành ở đại lục thì giá của nó chắc chắc sẽ rất khác.
Vũ khí của chiến sĩ thì không đáng giá trong khi pháp trượng của ma pháp sư lại có giá rất kinh khủng.
Ma pháp trượng đẳng cấp càng cao thì càng cần nhiều tài liệu trân quý.
Tỷ như một kiện thần khí được Thánh vực ma đạo sư sử dụng, nó cần phải dùng mộc chất đặc thù để làm pháp trượng, hơn nữa cần có cửu cấp ma tinh hạch hoặc là Thánh vực ma tinh hạch làm năng lượng nguyên, sau đó cần điêu khắc ma pháp trận phức tạp lên thân trượng để đạt đến hiệu quả tốt nhất.
Một món thần khí ma pháp trượng tuyệt đối là vô giá, dù sao thì chỉ tính riêng Thánh vực ma tinh hạch thôi cũng đã là vật vô giá rồi. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Đương nhiên ...
Nói vũ khí của chiến sĩ vô giá trị là nói về vũ khí tại Ngọc Lan đại lục vị diện, nếu một món vũ khí đến từ vị diện khác, ví dụ như đến từ tứ đại chí cao vị diện thì giá trị lại khác.
"Trường kiếm màu tím này có khí tức hết sức kỳ lạ, nếu ta đoán không lầm thì nó đến từ một trong tứ đại chí cao vị diện, Địa ngục." Đức Lâm Kha Ốc Đặc trầm ngâm nói.
Lâm Lôi nghi hoặc hỏi: "Tứ đại chí cao vị diện?"
Đức Lâm Kha Ốc Đặc vuốt râu giải thích: "Xét trên toàn Ngọc Lan đại lục, thực lực của ngươi hôm nay có thể miễn cưỡng xếp vào tầng lớp cường giả. Một số chuyện cũng nên nói cho ngươi biết. Lâm Lôi, ngươi nên biết rằng trên đời này không chỉ có một vị diện duy nhất đâu."
Lâm Lôi gật gật đầu: "Ta biết, tỷ như còn có Minh giới."
"Sự hiểu biết của ngươi còn rất nhỏ nhoi." Đức Lâm Kha Ốc Đặc lắc đầu nói, "Trên thực tế, trong không gian bao la có vô số không gian vị diện, vật chất vị diện chỉ có thể xem như một loại vị diện cơ sở bình thường. Trong số các vị diện có tứ đại chí cao vị diện, phân biệt là Minh giới, Địa ngục, Sinh mệnh thần giới, Thiên giới." Đức Lâm Kha Ốc Đặc kể.
Lâm Lôi cẩn thận lắng nghe, tin tức này sợ rằng trên Ngọc Lan đại lục chỉ có những cường giả trong cường giả mới có thể biết được.
"Lâm Lôi, ngươi nên biết cái gì gọi là Thần a." Đức Lâm Kha Ốc Đặc cười cười nhìn Lâm Lôi.
"Đạt đến thực lực siêu việt của Thánh vực thì được gọi là Thần." Lâm Lôi đã đọc rất nhiều sách, trong một quyển sách có giới thiệu, lực lượng của siêu việt Thánh vực thì thường được gọi là Thần địa lực lượng. Đó là lực lượng cường đại không thể kháng cự.
"Đúng. Trên Thần còn có chủ thần, song trên chủ thần còn có bốn vị thần chí cao!" Đức Lâm Kha Ốc Đặc cảm thán nói." Bốn vị thần chí cao này, sự tồn tại của họ là vĩnh hằng, họ siêu việt hơn hết thảy ai hay cái gì khác."
Lâm Lôi lần đầu tiên nghe nói đến sự tồn tại của bốn vị thần chí cao.
"Chí cao thần, có phải lợi hại như Quang Minh chúa tể không?" Lâm Lôi dò hỏi.
"Ha ha, Quang Minh chúa tể?" Đức Lâm Kha Ốc Đặc cười ngặt nghẽo, "Bất luận là Quang Minh chúa tể của Quang Minh giáo đình hay là Hắc Ám chúa tể của Hắc Ám giáo đình cũng chỉ là chủ thần. Chủ thần đối với chúng ta mà nói, hay đối với Địa thần mà nói, đều là cường đại đến vô cùng. Song họ cần phải có tín ngưỡng lực."
"Nhưng chí cao thần thì khác, tứ đại chí cao thần căn bản không cần tín đồ, không cần tín ngưỡng lực. Thực lực của bọn họ có thể hủy thiên diệt địa. Quang Minh chúa tể, Hắc Ám chúa tể, loại chủ thần này nếu muốn làm người hầu của chí cao thần thì còn phải xem xem chí cao thần có muốn hay không." Đức Lâm Kha Ốc Đặc khẳng định.
Lâm Lôi trong lòng cả kinh.
"Minh giới, Địa Ngục, Sinh mệnh thần giới, Thiên giới, tứ đại chí cao vị diện này là do tứ đại chí cao thần sáng tạo ra. Mà trong quá khứ ta đã từng cảm thụ được khí tức của tứ đại chí cao vị diện, cho nên vừa nhìn thấy thanh trường kiếm màu tím này, ta có thể khẳng định nó đến từ Địa ngục."
Sau đó Đức Lâm Kha Ốc Đặc nghi hoặc nhìn thanh trường kiếm màu tím cắm ở chính giữa viên đá màu đen, "Ta cũng có điểm nghi hoặc, đồ từ Địa ngục vị diện không hiểu sao lại chạy đến đây?"
"Lâm Lôi, ngươi thử nghĩ xem, ma pháp trận này so với cấm chú còn lợi hại hơn, thanh trường kiếm màu tím này được dùng để phụ trợ ma pháp trận, năng lượng của nó tối thiểu là tương đương với ma pháp trận này, ta nghĩ nguơi nên chích huyết lên thử xem có thể thu được chuôi thần kiếm này không." Đức Lâm Kha Ốc Đặc hai mắt tỏa sáng.
"Thu?" Trong lòng Lâm Lôi cũng có ham muốn lấy được bảo vật này.
"Đừng sợ, mặc kệ thần bí ma pháp trận này dùng để làm gì, ma pháp trận lớn như thế nếu muốn khởi động cũng cần một khoảng thời gian tương đối dài. Như thế cũng đủ cho ngươi cao bay xa chạy rồi. Ngươi trước tiên chích huyết thử xem thần kiếm này có chủ hay không, nếu là vật vô chủ thì ngươi cứ thế mang đi, tuyệt đối không xảy ra chuyện gì, không ai phát hiện được đâu." Đức Lâm Kha Ốc Đặc khẳng định.
Một thanh thần kiếm có thể chích huyết nhận chủ chắc chắn không phải là vật phàm rồi.
Đem theo trên mình, nguời khác căn bản không nhận ra được. Khi người khác nhìn vào, nó và Bàn Long giới chỉ trông chỉ như những thứ bình thường mà thôi.
"Được." Lâm Lôi vận chuyển Long huyết đấu khí trong cơ thể, lập lức long lân ở nửa trên cơ thể bắt đầu tiêu biến.
Long huyết chiến sỹ đệ nhị hình thái, Bán long hóa.
Lâm Lôi hoàn toàn có thể khống chế một bộ phận trên cơ thể mình tiến hành long hóa, các chỗ khác thì vẫn giống như người bình thường. Hắn lập tức cắt ngón trỏ, nhỏ máu lên thanh trường kiếm màu tím không biết đã tồn tại bao nhiêu năm này.
Chuôi kiếm này phủ đầy tro bụi, khi giọt máu của Lâm Lôi chạm vào kiếm, chuôi kiếm này phảng phất giống như bông, dễ dàng hút giọt máu tươi của Lâm Lôi vào, đồng thời ...
"Oong." Thanh trường kiếm màu tím này đột nhiên phát ra âm thanh, bắt đầu rung động.
Lớp bụi trên bề mặt hoàn toàn bị đánh bật. Trên thân kiếm lưu chuyển một loại huyết sắc yêu dị, tựa hồ trường kiếm đang đổ máu.
"Vật vô chủ!" Chứng kiến cảnh tượng này, Đức Lâm Kha Ốc Đặc lộ vẻ kinh hỉ.
Ông ta hiểu rất rõ, nếu chuôi thần kiếm này đã có chủ nhân thì Lâm Lôi một chút hy vọng cũng không có, nếu nó không có chủ nhân thì hôm nay Lâm Lôi đúng là như chó ngáp phải ruồi rồi.
"Lâm Lôi, nhanh lấy thanh trường kiếm này rồi lập tức chuồn theo ta." Đức Lâm Kha Ốc Đặc thúc giục.
"Rõ."
Lâm Lôi lại nhảy lên một lần nữa, trực tiếp nắm lấy chuôi trường kiếm màu tím, sau đó mạnh mẽ rút ra." Keng!" Âm thanh của thanh kiếm ngân vang lên, tựa hồ đang vui mừng cực độ, vừa rồi giọt máu của Lâm Lôi bị thanh trường kiếm hấp thu, hắn biết rằng nó là một thanh nhuyễn kiếm! Chỉ cần quán nhập đấu khí hoặc ma pháp lực hay một loại năng lực nào đó đều có thể khiến thanh trường kiếm trở nên thẳng tắp. Có thể nhuyễn, có thể ngạnh!
Lâm Lôi rút thanh trường kiếm đó ra, vung nó trong quá trong quá trình rơi xuống, thanh trường kiếm lập tức quấn vòng quanh eo hắn, tựa như một chiếc thắt lưng màu tím.
"Bối Bối, chạy."
Lâm Lôi nắm lấy Bối Bối. Sau đó xoay người hướng tới thông đạo vọt đi. Lân giáp không ngừng bao trùm toàn thân. Bối Bối liền leo lên vai hắn.
Lâm Lôi trong trạng thái Long hóa hoàn toàn có thực lực của bát cấp chiến sĩ. Còn xét riêng về tốc độ thì bát cấp chiến sĩ chỉ có thể hít bụi của Lâm Lôi.
"Thất cấp gia tốc." Lâm Lôi đồng thời thi triển phụ trợ ma pháp gia tốc lên người.
Thất cấp gia tốc có thể làm tốc độ của tứ cấp chiến sĩ tăng lên gấp ba lần. Bởi vì hiện nay tốc độ của Lâm Lôi quá nhanh, cho dù có gia tốc phụ trợ thì tốc độ cũng chỉ tăng lên gần một nửa. Bất quá có thể tăng lên một nửa cũng là rất kinh khủng rồi.
Bên trong Mê vụ sơn cốc, ở phía trên có rất nhiều sương mù, mà trên trời lại có một ít cự long đang bay lượn. Ngoại trừ số đó ra, tuyệt đại bộ phận cự long đều hạ xuống mặt đất nghỉ ngơi. Bất quá bọn chúng đều đứng cách tiểu sơn này một đoạn.
Núi nhỏ có thông đạo, đây là cấm địa!
Đàn cự long này cũng nhớ rõ, mấy hôm trước có một nhân loại đáng thương đi vào cấm địa. Chắc chắn hắn đã bị giết rồi.
"Vù!"
Một đạo huyễn ảnh màu đen đột nhiên từ thông đạo phi lên, sau đó trực tiếp lao vọt về phía tây.
"Đây là cái gì?" Hơn trăm con cự long đều chú ý tới ảo ảnh có hình dạng con người này.
Tốc độ nhanh nhất của bát cấp chiến sĩ tuyệt đối vượt qua tốc độ phi hành của cự long. Hiện tại Lâm Lôi còn sử dụng thêm gia tốc khiến tốc độ còn nhanh hơn một nửa. Tốc độ hiện tại của hắn có thể so sánh với tốc độ của cửu cấp chiến sĩ, so với Bối Bối cũng không chậm hơn bao nhiêu.
"Hống!"
Hơn trăm con cự long lập tức phẫn nộ gầm lên.
Tự nhiên có nhân loại đi vào địa bàn của Long tộc, cả đàn cự long triển khai tốc độ nhanh nhất đuổi theo Lâm Lôi, song tốc độ hiện tại của Lâm Lôi quá nhanh, con Cự Long có tốc độ nhanh nhất cũng chỉ có thể nhìn tàn ảnh của Lâm Lôi càng lúc càng xa, trong chốc lát đã biến khỏi tầm mắt của bọn chúng.
"Nó không giống nhân loại." Con Hỏa long lớn nhất vừa nói vừa bay lòng vòng trên không, trong lòng nổi lên nghi hoặc.
Nó mặc dù không đuổi kịp đối phương nhưng vừa rồi nó đã thấy được, đối phương có hình dạng của nhân loại nhưng trên người lại phủ đầy lân giáp trông như quái vật.
"Ma thú có hình người?" Con Hỏa long này thầm nghĩ.
Trên đỉnh động quật, ở trên viên đá màu đen, ma pháp trận phức tạp đến cực điểm này bắt đầu sáng dần lên, phảng phất như có một đạo thủy lưu màu bạc chuyển động ở trên chú ngữ của ma pháp trận, dần dần ... cả thần bí ma pháp trận sáng lên đến mức chói mắt.
"Ầm."
Một âm thanh trầm thấp vang lên, vầng sáng trên thần bí ma pháp trận càng thêm chói mắt, chỉ nghe âm vang ngày càng nhiều, ngày càng lớn, "Ầm!" "Ầm!" "Ầm!" "Ầm!" ... Một trận thanh âm như tiếng trống không ngừng vang lên, mà ma pháp trận thần bí kia cũng không ngừng rung động.
"Rắc ... rắc" Viên đá màu đen không biết chất liệu đột ngột nứt ra, trên bề mặt viên đá có ba vết nứt.
 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.