Lâm Lôi từ nhỏ tới lớn, nguyên nhân chính khiến hắn có hứng thú đối với ma thú chính là khi còn nhỏ đã từng được thấy 'Tấn Mãnh Long' một lần, lần đó 'Tấn Mãnh Long' hiện hiện thực lực vô cùng khủng bố tại Ô Sơn trấn. 'Tấn Mãnh Long' quả là một thực thể vô địch, liên tiếp các gian nhà thi nhau bị phá huỷ, thực lực quá đỗi kinh khủng ...
Điều đó làm Lâm Lôi trong lòng rung động mãi không thôi.
Năm tám tuổi, Lâm Lôi mới chỉ là một đứa nhỏ, hiện tại hắn đã mười lăm tuổi, đã trở thành ngũ cấp song hệ ma pháp sư.
"Lão đại, lão đại, nó là của ta đó!" Tiếng Ảnh thử Bối Bối hưng phấn vang lên trong đầu Lâm Lôi.
Lâm Lôi hướng về phía mặt hồ nhìn lại, chỉ thấy lúc này lông mao toàn thân của Ảnh thử Bối Bối xù lên như các mũi châm thép, cả cơ thể "Xùy, xùy ..." từng tiếng bộc phát, toàn thân trương phồng lên. Móng vuốt, đầu cũng bắt đầu biến lớn, thân hình vốn chỉ dài có khoảng hơn hai mươi phân của tiểu Ảnh thử Bối Bối bỗng chốc thể tích đã biến ra dài gần nửa thước, đây là lần đầu tiên Lâm Lôi thấy Ảnh thử Bối Bối biến hoá đến cực hạn lớn nhất.
Cho dù là như thế, Ảnh thử nửa thước khi đứng trước thân hình khổng lồ của 'Tấn Mãnh Long' thì cũng chỉ xem như là một điểm nhỏ mà thôi.
Hai mắt 'Tấn Mãnh Long' giống như hai ngọn đèn lồng màu đỏ, u lãnh nhìn tập trung vào người của tiểu Ảnh thử Bối Bối, phẫn nộ gầm lên một tiếng, tiếng gầm vang vọng trong sơn lâm. Mà Ảnh thử Bối Bối cũng tương tự ngẩng đầu rít lên một âm thanh chói tai.
Tiếng gầm, tiếng rít đinh tai nhức óc cứ liên tiếp nối nhau vang lên.
Lâm Lôi đứng ở trên chạc cây đại thụ quan sát tràng cảnh, đột nhiên hiểu ra rằng, 'Tấn Mãnh Long' cùng với Ảnh thử Bối Bối dường như là hai đối thủ ngang sức ngang tài đang đứng giằng co nhau lẫn nhau.
"Hống ..." Một tiếng rống bất chợt vang lên.
Đột nhiên từ miệng 'Tấn Mãnh Long' hoả diễm phun ra ngập trời, chỉ trong chốc lát cả một khoảng không gian phía trước mấy chục thước hoàn toàn bị che phủ, nước trong mặt hồ tức thì "Ùng ục ..." sôi lên. Lúc đó Bối Bối mặc dù bị hoả diễm bao trùm thiêu đốt, thế nhưng vẫn đứng yên bất động mặc cho lửa thiêu.
Đứng giữa hoả diễm, toàn thân Bối Bối không hề bị suy chuyển.
"Thân thể Bối Bối tuy không lớn nhưng lực phòng ngự thân thể thì cũng rất cao, hoả diễm uy lực cỡ ngũ, lục cấp ma pháp hoàn toàn không thể gây thương tổn gì cho nó được." Lâm Lôi lặng lặng quan sát cảnh tượng. Tiến nhập Ma Thú sơn mạch đã lâu như vậy rồi mà Bối Bối vẫn chưa từng gặp được một đối thủ chính thức để có thể tận tình chém giết địch thủ được.
Bối Bối bị hoả diễm thiêu đốt không hề nhúc nhích nãy giờ bỗng đột nhiên cử động.
"U, u ..."
Một tiếng rít kinh khủng vang lên, Bối Bối hoá thành một đạo hắc sắc tàn ảnh trực tiếp hướng về phía 'Tấn Mãnh Long' tấn công. Miệng vẫn không ngừng phun hoả diễm, đôi mắt quỷ dị của 'Tấn Mãnh Long' như hai hồng bảo thạch, hồng quang trở nên đại thịnh, đồng thời long vĩ giống như cây roi đồng thời xẹt qua trường không.
Động tác quất đuôi của 'Tấn Mãnh Long' tuy nhanh nhưng vẫn không bì được so với động tác của Ảnh thử Bối Bối.
"Vù!" Bối Bối thay đổi phương hướng một cách quỷ dị phi thường, vượt quá tốc độ của long vĩ trực tiếp hướng đến cổ 'Tấn Mãnh Long' cắn mạnh. 'Tấn Mãnh Long' lập tức quay đầu lại cực nhanh mở cái miệng đỏ lòm như máu nhằm Bối Bối cắn tới.
Lúc này tốc độ của Bối Bối rõ ràng còn nhanh hơn bình thường, ở trên cổ của 'Tấn Mãnh Long' cắn mạnh một nhát, chỉ nghe "Roạt, roạt ..." , miếng lân giáp ở trên cổ 'Tấn Mãnh Long' bị cắn đứt, thậm chí còn bị Bối Bối nuốt thẳng vào bụng. Bối Bối có khả năng cắn cả đá, cả xương đầu cứng rắn nhất mà nhai rau ráu, cỡ như lân giáp này cũng không phải là ngoại lệ, bị nhai nuốt tuốt.
Nhưng lúc này long vĩ cũng đã quất tới, "Chát!" Long vĩ va đập cực nhanh, tiếng vang làm Lâm Lôi phải sởn cả gai ốc, nhưng lúc đó Bối Bối sớm đã tẩu thoát đi đâu mất.
"Da thịt phía dưới cổ 'Tấn Mãnh Long' này quả nhiên là dày, bị Bối Bối cắn một nhát như thế mà chỉ để lại một vết thương nhẹ." Lâm Lôi bình tĩnh quan sát cuộc chiến tàn sát giữa hai ma thú chênh lệch về thể hình, "Long vĩ của 'Tấn Mãnh Long' biến ảo thực quỷ dị, cú đánh đi nhanh như thế mà cũng lập tức có thể thay đổi được phương hướng."
Long vĩ của 'Tấn Mãnh Long', chẳng những tốc độ nhanh mà cả phương hướng cũng quỷ dị vô cùng. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
"U, u ..."
Bối Bối hoàn toàn biến thành một đạo hắc sắc tàn ảnh, từ đáy hồ phá nước chui lên, lại một lần nữa tránh thoát long vĩ, nhưng lần này vừa mới né qua, long vĩ chợt thay đổi phương hướng, long vĩ quỷ dị quay ngược lại hướng vừa đánh qua, hung hăng đập mạnh vào thân hình của Bối Bối.
Hắc sắc tàn ảnh bị va đập mạnh văng sâu vào trong rừng cây.
"Bối Bối!" Lâm Lôi trong lòng có phần khẩn trương.
Nhưng 'Tấn Mãnh Long' tựa như lâm trận gặp đại địch, chăm chú nhìn về phía rừng sâu. Bất ngờ Ảnh thử Bối Bối đột nhiên từ một khóm um tùm trên cây đại thụ cao đột ngột cực nhanh lao xuống, long vĩ của 'Tấn Mãnh Long' lập tức vung lên. Bối Bối đã ăn đòn một lần, lần này cũng dùng chính đuôi của mình xoay động để cũng có thể thay đổi phương hướng.
Ảnh thử tàn ảnh, long vĩ tàn ảnh.
Hai đạo tàn ảnh thi nhau truy đuổi, khi thì Ảnh thử bị long vĩ đập trúng, khi thì Ảnh thử hung hăng cắn lên người 'Tấn Mãnh Long'. Trận chiến kéo dài suốt từ bên hồ cho đến tận sâu trong rừng, những cây đại thụ trong rừng liên tiếp bị long vĩ đập gãy ầm ầm sụp đổ. Thế nhưng cuộc chiến của Ảnh thử và 'Tấn Mãnh Long' không vì thế mà bị ngưng trệ.
"Xem tình hình thì Bối Bối tựa hồ chiếm ưu thế hơn."
Lâm Lôi khẩn trương nhìn cảnh tượng trước mắt, thân thể to lớn của 'Tấn Mãnh Long' lúc này bảy tám miếng lân giáp đã bị cắn đứt, lộ ra những vết thủng, máu tươi không ngừng chảy ra. Máu tươi trên bảy tám miệng vết thương trên người 'Tấn mãnh long' đổ xuống bao trùm hơn phân nửa thân hình khiến nó phẫn nộ rống lên không ngừng.
Mỗi khi long vĩ của 'Tấn Mãnh Long' vung lên, chỉ cần khẽ lướt qua là lại một cây đại thụ trực tiếp bị chặt gãy, thân cây đổ sập xuống. Chỉ trong phút chốc phạm vi vài trăm thước xung quanh trận chiến của hai ma thú, toàn bộ rừng cây đều bị huỷ diệt.
"Bối Bối bị long vĩ đập trúng như vậy, không biết có chịu nổi không đây?"
Trong lòng Lâm Lôi cũng cảm thấy thêm lo lắng, lực công kích của long vĩ quá mạnh, đá tảng bị nện lên cũng phải vỡ tan, đại thụ bị nện trúng cũng phải gãy lìa, lực công kích như vậy khiến Lâm Lôi nhìn kiểu gì trong lòng cũng cảm thấy kinh hoàng. Lâm Lôi tin rằng mình chỉ cần bị đập trúng một phát thôi thì cái mạng nhỏ này phỏng chừng cũng ô hô ai tai rồi.
"Vụt!" một lần nữa Bối Bối lại bị đánh bay, nhưng chỉ trong nháy mắt nó lại hoá thành hắc sắc tàn ảnh phẫn nộ rít lên mà phóng tới.
'Tấn Mãnh Long' lúc này toàn thân đầy máu tươi che kín cả lân giáp, trên thân khắp nơi là những miệng vết thương, trông rất thảm hại.
"Hống!"
'Tấn Mãnh Long' giận dữ rống lên một tiếng, thế nhưng nó lại quay đầu hướng về phía sâu trong sơn lâm mà chạy trốn. Chỉ trong chốc lát, bóng dáng to lớn của 'Tấn Mãnh Long' tựa như biến mất trong tầm mắt của Lâm Lôi. Bối Bối sau khi truy đuổi một đoạn cũng đã quay trở lại.
Lâm Lôi từ trên cây nhảy xuống đất, tiểu Ảnh thử Bối Bối cũng từ xa chạy lại, đồng thời thể tích cũng từ từ thu nhỏ trở về nguyên dạng ban đầu.
"Bối Bối, ngươi không sao chứ?" Lâm Lôi lập tức dùng linh hồn truyền âm dò hỏi.
Bối Bối nhảy lên vai Lâm Lôi, hai chân vững vàng đứng thẳng lên, ngẩng đầu kiêu ngạo, hai đôi mắt nhỏ him híp nhìn Lâm Lôi: "Lão đại, Bối Bối ta là ma thú loại gì chứ? Ta há sợ 'Tấn Mãnh Long' sao?" Vẻ đắc ý lộ ra trên khuôn mặt nhỏ nhắn đáng yêu của Bối Bối.
Nó đột nhiên chép chép miệng, toàn thân giật giật nói: "Bất quá long vĩ của cái tên 'Tấn Mãnh Long' kia thực sự là khó chơi, đập lên người cũng đau lắm a."
Nhìn thấy cảnh này, Lâm Lôi cũng phải bật cười, long vĩ của 'Tấn Mãnh Long' kia đâu phải khó chơi mà phải nói là thực sự phi thường khó chơi, Bối Bối có thể tiếp nhận nhiều lần công kích như vậy mà không bị thương tích gì lớn, Lâm Lôi cũng đã cao hứng phi thường rồi.
"Lân giáp của 'Tấn Mãnh Long', da thịt cũng thực là dày thực, ta đã biến lớn tới cực hạn rồi thế nhưng cắn cũng không xuyên qua nổi da thịt nó." Bối Bối cảm thán nói: "Nhưng bất quá, chỉ cần kiên trì mà đánh, Bối Bối ta có thể khiến hắn đổ máu liên tục mà chết, nhưng mà tên 'Tấn Mãnh Long' kia cũng thực giảo hoạt, thân thể luôn chuyển động, không cho Bối Bối ta cắn vào cùng một miệng vết thương cũ."
Lâm Lôi trộm cười.
Lục cấp đấu thất cấp, đã là chênh lệch quá rồi, vô luận là lực công kích hay bất kể điều gì cũng đều là cao hơn. Trí tuệ của con 'Tấn Mãnh Long' đó sợ rằng so với loài người cũng không kém hơn bao nhiêu, làm thế nào mà nó lại để cho tiểu Ảnh thử cắn vào vết thương cũ được. Da thịt 'Tấn Mãnh Long' tuy dày nhưng cũng không thể để cho Bối Bối cắn vào vết thương cũ nhiều lần, sợ rằng 'Tấn Mãnh Long' kia cũng hiểu được điều đó, nếu tiếp tục chiến đấu thì không giữ được bao lâu nên mới nhanh chóng chạy trốn.
"Bối Bối, có muốn đấu với bát cấp ma thú nữa không?" Lâm Lôi truyền âm trêu chọc hỏi.
Ánh mắt ti hí của Bối Bối trợn trừng lên: "Lão đại, huynh không cần cười ta, gặp tên thất cấp ma thú vừa rồi ta đã mệt muốn chết, nghe nói thực lực của bát cấp ma thú còn mạnh gấp mười, tốc độ di chuyển của bát cấp ma thú có thể không bằng ta nhưng tốc độ công kích của bát cấp ma thú thì sợ là vượt qua cả ta á."
Tốc độ di chuyển và tốc độ công kích, đó là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau.
Như 'Tấn Mãnh Long', nếu luận về tốc độ, e là rất chậm chạp, thế nhưng tốc độ huy động của long vĩ thì thực là kinh người. Chỉ một số ít ma thú loại lớn, đừng xem chúng di chuyển thong thả mà lầm, một khi đã chính thức công kích, trong một khắc tốc độ cũng sẽ nhanh như thiểm điện.
Dù sao, có thể được xưng là bát cấp ma thú, thất cấp ma thú tuyệt đối không thể so bì được.
"Cũng biết khiêm tốn ha." Lâm Lôi cười cười xoa đầu Bối Bối: "À, quần áo của ta cũng đã khô rồi, chúng ta trước tiên leo lên cây nghỉ ngơi một lát, sau đó ăn một chút gì rồi hãy tiếp tục xuất phát." Nói rồi Lâm Lôi đôi chân nhích động, toàn thân phiêu dật bay lên cao bảy tám thước, sau vài lần chạm nhảy cũng dễ dàng lên tới ba mươi thước, leo lên chạc cây đại thụ cũ mà nhàn nhã tựa vào cây nghỉ ngơi.