Trong Tổ ốc hậu viện, Lâm Lôi có chút kinh ngạc khi nghe thanh âm từ tiền viện truyền đến.
"lão Đại." Bối Bối cười hướng tới Lâm Lôi giơ ngón cái lên.
Uy Địch, Y Na sùng bái nhìn Lâm Lôi. Y Na cười nói: "... vĩ đại nhất ... thiên tài thạch điêu tông sư, chiến sĩ ma pháp song tu thiên tài, Ba Lỗ Khắc đế quốc khai quốc đại đế, thánh địa Long Huyết thành chủ nhân, cũng là ... thần cấp cường giả truyền kỳ - Lâm Lôi Ba Lỗ Khắc đại bá, nhiều xưng hào như vậy, người thực lợi hại."
"Ngươi nói còn thiếu một thứ, chung cực chiến sĩ Long Huyết chiến sĩ!" Bối Bối tại một bên cười nói.
Lâm Lôi chỉ có thể cười cười.
Trong tiền viện, các học viên chỉ đi thăm tiền viện một số chỗ, rồi sau đó cùng thống nhất rời đi. Hiển nhiên, tổ ốc đích hậu viện, học viên không được vào. Tổ ốc hậu viện, năm đó đêu bị phá, chỉ có từ đường là vẫn được trung tu để bảo toàn.
Từ đường của gia tộc, há có thể để cho học viên bình thường đi thăm?
Đương nhiên, hôm nay Ba Lỗ Khắc gia tộc chánh thức đã rời từ đường đến Long Huyết thành. Bên trong các từ đường này cũng không có gì.
"Vừa rồi hình như nói đến thánh địa Long Huyết thành. Long Huyết thành cũng thành thánh địa sao." Lâm Lôi cảm thán một tiếng.
Địch Lỵ Á cười nói: "Thần cấp cường giả liệu có mấy người, sao có thể không phải là thánh địa?"
"Cha." Y Na tại một bên nhìn Bối Bối nói, "Lúc trước cha xuất sinh ở nơi nào vậy?" Bối Bối cũng cười dẫn theo Y Na, Ny Ty hướng bên cạnh đi đến. Còn Lâm Lôi hướng Từ đường đi đến, Địch Lỵ Á, Uy Địch cũng đi theo đang vào cửa Từ đường đại môn.
"Chi nha!" Sau khi cửa mở ra, Lâm Lôi cẩn thận nhìn Từ đường.
So với năm xưa, Từ đường cơ hồ không có gì biến hóa, hiển nhiên nhờ việc trùng tu tốt. Đương các linh vị đã sớm mang tới Long Huyết thành. Trên đài hoàn toàn trống rỗng (Dịch giả: Ngày xưa, Trung Quốc có phong tục để linh vị ghi tên tuổi, ngày mất của người chết lên bàn thờ, chắc là vì chưa có ảnh). Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Lâm Lôi nhìn Từ đường, trong đầu còn lại là hiện lên: lúc trước cha Hoắc Cách lần đầu tiên hướng tới mình kể về tình cảnh Ba Lỗ Khắc gia tộc - "tứ đại chung cực chiến sĩ, kỳ thực đại biểu bốn người, Ba Lỗ Khắc gia tộc cao quý, là Long Huyết chiến sĩ huyết mạch gia tộc!"
Trong Từ đường, cha kích động kể lại chuyện gia tộc tràng cảnh, tựa hồ như mới phát sinh vào ngày hôm qua.
Song ...
Cha đã đã chết!
"cha, người biết không, ta đã đi địa ngục, gặp mặt tộc trưởng Ba Lỗ Khắc, Thụy Ân, Cáp Trạch Đức, còn rất nhiều người gia tộc nữa ... Bây giờ, bọn họ đều khỏe lắm!" Lâm Lôi trong lòng nổi lên một trận chua xót. Cha cả đời đều là hy vọng gia tộc phục hưng. Gia tộc đã phục hưng nhưng ... cha vĩnh viễn nhìn không thấy được.
Địch Lỵ Á, Uy Địch cũng ở một bên lẳng lặng nhìn, không dám quấy rầy Lâm Lôi.
Lâm Lôi đột nhiên nhướng mày, không khỏi quay đầu: "Có người đến sao?"
"Các ngươi là ai!" Một tiếng quát từ cách đó không xa vang lên.
"Hãy đi xem." Lâm Lôi, Uy Địch, Địch Lỵ Á ba người đều hướng ra phía ngoài đi đến. Ra tới bên ngoài, liền thấy một người trung niên mặc ma pháp bào màu xámđang nhìn chằm chằm Bối Bối, Ny Ty, Y Na ba người. Lúc Lâm Lôi ba người đi tới, người trung niên càng khiếp sợ: "Có tới sáu?"
Người trung niên là viện trường học viện, thánh vực cường giả Cáp Mỗ Lâm.
Cáp Mỗ Lâm viện trường đã đạt tới thánh vực đỉnh phong. Bởi vì trong lúc vô tình đi qua, cảm ứng được trong tổ ốc có ngoại nhân. Bình thường tổ ốc không cho phép người khác tiến tới, Cáp Mỗ Lâm tự nhiên tiến đến quát bảo ngưng lại. Kỳ thực Cáp Mỗ Lâm chỉ là cảm ứng được sự tồn tại Y Na, năm người khác hắn không phát hiện được.
Hắn tưởng rằng chỉ có một người. Ai ngờ, có tới sáu người!
Hiển nhiên, năm người khác có thực lực đều vượt qua hắn!
"Ngươi là ai?" Lâm Lôi nhìn hắn.
Cáp Mỗ Lâm cũng là nghiêm nét mặt nói: "Đây là trọng địa của Lâm Lôi học viện. Tại sao các ngươi dám vào? Ta là viện trường học viện Cáp Mỗ Lâm!"
"Ách. ngươi nói học viện gì?" Bối Bối liền nói.
Lâm Lôi cũng là sợ đến nhảy lên, vừa rồi Cáp Mỗ Lâm tựa hồ nói Lâm Lôi học viện.
Cáp Mỗ Lâm nghi hoặc, khó hiểu nhìn sáu người: "Thế nào? Chẳng lẻ các ngươi ngay cả một trong tam đại học viện của đại lục Lâm Lôi học viện cũng không biết? Chẳng lẻ, các ngươi không thấy được đại môn của học viện đại có pho tượng của Lâm Lôi tông sư sao?" Tất cả đều im lặng nghe, Lâm Lôi bọn họ vẻ mặ vui vẻt, làm cho Cáp Mỗ Lâm có chút nghi hoặc.
"Lâm Lôi học viện?" Uy Địch trừng mắt to, lập tức quay đầu nhìn về phía Lâm Lôi: "cha, nghe được không? Lâm Lôi học viện a."
Lâm Lôi cũng im lặng không nói gì.
Mặc dù Cáp Mỗ Lâm nhìn qua pho tượng điêu khắc thành Lâm Lôi, Nhưng thứ nhất, pho tượng không được tông sư thủy chuẩn. Thứ hai, khí chất lúc đó Lâm Lôi vẫn còn là thánh vực. So sánh với bây giờ thì có biến hóa rất lớn. Căn bản Cáp Mỗ Lâm không thể tưởng tượng được người trước mắt cùng với đại lục truyền kỳ nhân vật Lâm Lôi có liên quan.
"Chúng ta chỉ là đến xem." Lâm Lôi cười nhạt nói. "Tốt lắm, chúng ta đi thôi."
Lâm Lôi đại địa thần lực phúc tán ra bao trùm lấy Y Na, Uy Địch bọn họ. Thổ quang mang màu vàng chợt lóe, Lâm Lôi bọn họ sáu người liền biến mất ở phía chân trời.
"Tốc độ này ..."
Cáp Mỗ Lâm trợn mắt há hốc mồm, "So với sư phụ còn nhanh hơn, Lôi Nặc sư phụ, chính là Thần cấp cường giả. Cuối cùng, những người này là ai?"
Ba Lỗ Khắc đế quốc lập quốc cũng gần hai ngàn năm. Đế quốc thánh địa là Long Huyết thành. Sau khi Đại đế quốc hoàng đế thối vị, phần lớn đều ở tại Long Huyết thành. Trong Long Huyết thành, có rất nhiều Thần cấp cường giả, hơn nữa còn có rất nhiều thánh vực ma thú thủ hộ.
Không ai dám vào Long Huyết thành phóng tứ.
Long Huyết thành đã sớm được kiến thiết lại. Diện tích bây giờ so qua khứ lớn hơn mấy lần. Long Huyết thành Hắc Ngọc viên là nơi ở của Ốc Đốn. Lúc này ở Hắc Ngọc viên, có hai thanh niên bộ dáng đang ngồi trên cỏ, cùng nhau uống rượu đàm luận.
"Thái Lặc, thế nào? Không nghĩ tới tìm nữ nhân sao?"
"Ốc Đốn thúc, ta đã mệt mỏi." tráng hán có lông mày rậm, mắt to. Đúng là Thái Lặc. Mặc dù so với qua khứ đã trôi qua gần hai ngàn năm, hình dáng Thái Lặc cơ hồ không biến hóa.
Lúc này, Thái Lặc thở dài nói: "Ốc Đốn thúc, chúng ta có vĩnh hằng tánh mạng. Thê tử của mình có được như thế đau? Trơ mắt nhìn thê tử già đi, chết đi. Cảm giác này vô cùng thống khổ."
Gần hai ngàn năm qua, Thái Lặc lần lượt từng có hai thê tử.
Hai thê tử lần lượt già rồi chết đi, Thái Lặc cảm thấy vô cùng thống khổ.
"Ai." Ốc Đốn cũng thở dài một tiếng. "Ta vẫn còn nhớ rõ. Năm đó, đại ca vì để cho ta đến được Ni Na đã dùng rất nhiều cách, thậm chí chiến đấu Áo Lợi Duy Á trên chiến đài. Mấy trăm năm trôi qua, Ni Na cũng không chống lại được thời gian ... đại ca tới địa ngục cũng tới hai ngàn năm rồi. Hơn ngàn năm trước, Ni Na cũng đã chết." Ốc Đốn tự giễu cười, "Có đôi khi, mình có vĩnh hằng tánh mạng, cũng thực là đau khổ."
Đạt tới thánh vực, mới có vĩnh hằng tánh mạng.
Chỉ là đạt tới thánh vực phải thiên phú, kỳ ngộ. Đối với rất nhiều người mà nói, là vô cùng khó khăn.
"Cái Tỳ bọn họ nhưng thực ra may mắn." Ốc Đốn cảm thán một tiếng. Trong Ba Khắc năm huynh đệ, Ba Khắc, Cái Tỳ hai người phân biệt lấy Lệ Bối Tạp tỷ muội. Lệ Bối Tạp tỷ muội hai người có linh hồn thuần khiết, nên tu luyện vong linh ma pháp thiên phú cực cao, chỉ mất hơn trăm năm dễ dàng đạt tới thánh vực.
Phu thê đều có vĩnh hằng tánh mạng, mới hoàn mỹ. Nếu như chỉ một người vĩnh hằng, nhìn thấy người kia dần dần già đi rồi chết, đích xác rất đau khổ.
"Ốc Đốn thúc, ta thấy. Lúc nào chúng ta cũng đi tới địa ngục xem đi." Thái Lặc nói.
"Tới địa ngục?"
Ốc Đốn có chút gật đầu, "Tại đây Ngọc Lan đại lục vị diện, mặc dù cùng Áo Đinh đế quốc có đại cừu. Nhưng chúng ta cũng không có năng lực, cũng không có gì làm ... Sau một thời gian, tới địa ngục xem. Lâu rồi ta cũng chưa gặp được đại ca. Thực là tốt có thể gặp đại ca."
"Ta cũng muốn gặp cha." Thái Lặc thấp giọng nói.
"Ốc Đốn, Thái Lặc!" Một đạo thanh âm trong đầu Ốc Đốn, Thái Lặc vang lên.
Ốc Đốn, Thái Lặc phảng phất như điện giật, run lên, khó có thể tin, liếc nhìn nhau. Đồng thời, bọn họ cũng cảm ứng được một cổ cường đại hơi thở từ Long Huyết thành tiền viện tại luyện võ trường phát ra ra. Cỗ hơi thở mặc dù cường đại, nhưng làm cho bọn họ có cảm giác quen thuộc. Đây là hơi thở Lâm Lôi!
"Sưu!" "Sưu!"
Ốc Đốn, Thái Lặc hai người đồng thời hóa thành hai đạo thiểm điện cực nhanh bay đi.
Long Huyết thành, luyện võ trường.
Lâm Lôi bọn họ sáu người đang đứng tại đây, Lâm Lôi đang chủ động phát ra hơi thở, đồng thời cũng dùng thần thức truyền âm bắt chuyện, hướng tới những người quen, Chính là trong lúc dùng thần thức điều tra, Lâm Lôi cũng phát hiện có quá nhiều người quen không ở đây. Như Hi Lý gia gia, Hi Nhĩ Mạn thúc thúc, thê tử của Ốc Đốn là Ni Na, Chiêm Ni ...
"Đều đã chết rồi sao?" Lâm Lôi đáy lòng thầm nghĩ.
Vắng mặt tại Long Huyết thành, không nhất định là đã chết. Nhưng Lâm Lôi cũng hiểu được, người bình thường, nếu không đạt tới thánh vực, bình thường có thể sống ba bốn trăm tuổi tựu không sai. Đúng rồi, nhiều nhất là sống đến năm trăm tuổi. Chỉ có đạt tới thánh vực, mới có thể có vĩnh hằng tánh mạng.
Chỉ thấy từng đạo nhân ảnh, từ các nơi trong Long Huyết thành, cực nhanh phi lại đây,
"Cha!" một đạo âm thanh hùng hậu vang lên. Mắt Lâm Lôi sáng lên, đó là Thái Lặc.
"Đại ca!" Đó là Ốc Đốn.
"Lâm Lôi đại nhân." Vóc người to lớn, đúng là Ba Khắc.
Một đám người đều bay nhanh chạy tới. Trong nháy mắt, xung quanh luyện võ trường, tụ tập gần trăm người. Trong gần trăm người này, Lâm chỉ biết được một bộ phận nhỏ, phần lớn căn bản không nhận ra. Bất quá, nhìn thấy đám người quen thuộc, Lâm Lôi không nhịn được cảm thấy kích động. Đây đều là huynh đệ, bằng hữu, thân nhân của mình!
"Ca!" Ốc Đốn trực tiếp ôm Lâm Lôi một cái.
"Ốc Đốn." Lâm Lôi ôm lấy thân đệ đệ, cũng không khỏi thỏa lòng mong đợi.
"Chủ nhân!" Lâm Lôi quay đầu nhìn lại, là nam tử mặc trường bào màu đen. Đúng là hóa hình trước kia của Hắc Lỗ. Hắc Lỗ cũng là kích động địa nhìn Lâm Lôi. Nhiều năm qua, thân là ma thú vương giả, Hắc Lỗ đối với Lâm Lôi vẫn rất cảm kích.
Sau khi Ốc Đốn vàLâm Lôi rời nhau ra, Ốc Đốn kích động đến mức khó có thể ức chế: "Ca, ta thực sự không nghĩ tới người sẽ quay lại. Ta vừa rồi đã nói qua, chuẩn bị tời địa ngục tìm người. Ca ... Nơi đây có rất nhiều người ca không nhận ra. Ta giới thiệu với ca ... vị này là nhi tử của A Nặc ..."
Ốc Đốn một hơi giới thiệu hơn 10 thành viên quan trọng.
Những người đó đều nhìn chằm chằm Lâm Lôi. Trong đôi mắt tràn đầy sự ngạc nhiên và sùng bái. Tựu hình như nhìn một i vĩ nhân trong truyền thuyết.
"Uy Địch. Lai đây, ra mắt thúc thúc của ngươi đi. Còn đây là ca của ngươi Thái Lặc ..." Lúc này, Lâm Lôi không dấu được sự vui vẻ.
Trong lúc này ...
"Lão Tam!" một đạo thanh âm ở sau đột ngột vang lên.
Lâm Lôi quay đầu nhìn lại.
Một thân mặc trường bào màu đen, là hạ vị thần. Hai mắt linh động vẫn như trước kia, chỉ hơn là có một tia tang thương, Đúng là huynh đệ thân thiết của Lâm Lôi, lão Tứ Lôi Nặc.
"lão Tứ." Lâm Lôi trực tiếp ôm lấy lão Tứ Lôi Nặc.
"lão Tam." Mắt Lôi Nặc không khỏi đã ươn ướt.
Gần hai ngàn năm không thấy, vốn tưởng rằng cả đời cũng không hy vọng gặp lại. Bây giờ gặp lại, sao có thể không kích động?
"lão Tam, đã bao nhiêu năm a." Lôi Nặc kích động, thân thể phát run.
"Uhm." Lâm Lôi cũng ngay cả gật đầu.
Lâm Lôi lập tức nhớ tới Da Lỗ và Kiều Trì, liền nói: "Được rồi, lão Tứ, lão Đại cùng lão Nhị đâu rồi? Hai người đó thế nào rồi?" Lâm Lôi có một tia chờ đợi. Dù sao Da Lỗ cùng Kiều Trì đều có thiên phú tương đối cao đích. Có lẽ ... có lẽ cũng có thể đạt tới thánh vực.
Hơi khó nhưng Lâm Lôi vẫn có một tia chờ đợi.
"Đều đã chết." Lôi Nặc thanh âm hạ xuống.
Lâm Lôi ngẩn ra.
"Đã chết ..." Lâm Lôi thở dài một tiếng.
Kỳ thực, lần này quay lại này, Lâm Lôi đã có sự chuẩn bị. Dù sao, mình đa gần hai ngàn năm không quay lại, gần hai ngàn năm thời gian. Những người nào không đạt tới thánh vực, trải qua tuế nguyệt đủ để làm bọn hắn già chết đi. Dù sao đạt tới thánh vực là phi thường gian nan. Lúc trước, Địch Lỵ Á nhớ có lễ vật của Bối Lỗ Đặc là khỏa thần cách, cuối cùng mới đạt tới thánh vực và thành thần.
Kỳ thực luyện hóa thần cách, phải đạt tới thánh vực mới có thể luyện hóa. Trước khi chưa đạt thánh vực, dùng thần cách cũng không có gì hay.
Lúc trước, Địch Lỵ Á tu luyện tốc độ tăng lên, cùng thần cách không quan hệ. Trên thực tế liên quan tới vật chất ở trên thần cách!
Bởi vì ...
Khỏa thần cách đó không phải thần cách bình thường.
Lưu ý, trên phong hệ thần cách tản ra quang mang màu xanh nhạt. Nhưng lúc trước, vào ngày kết hôn, khỏa thần cách mà Địch Lỵ Á đã dùng, căn bổn không có một tia quang mang. rất bình thường! Kỳ thực, khỏa thần cách này là do Bối Lỗ Đặc hao phí không ít bảo vật luyện chế mà thành. Bên trong là thần cách, ở bên ngoại ẩn chứa vật chất quý giá khác, làm cho Địch Lỵ Á càng thêm dễ dàng cảm ứng được nguyên tố.
Nhờ vậy, mới có thể tu luyện cực nhanh như vậy.
"Bất quá, bọn họ không phải già chết." Lôi Nặc thấp giọng nói.
Lâm Lôi ngẩn người ra: "cái gì?"
"Ca, hãy vào bên trong rồi nói tiếp." Ốc Đốn liền nói.
Lâm Lôi nhìn chằm chằm Lôi Nặc. Lôi Nặc cũng thở dài nói: "lão Tam, vào trong đại sảnh rồi từ từ nói chuyện."
Lâm Lôi cảm giác được tình huống không không ổn. Lúc này cố nén nghi hoặc, cùng Lôi Nặc, Ốc Đốn hướng tới nghị sự đại sảnh. Chính thức tiến vào đại sảnh, cũng chỉ hai mươi mấy người.
Đám vạn bối khác đều ở bên ngoài.
Trong đại sảnh.
Lâm Lôi, Bối Bối bọn họ, cùng với Ốc Đốn, Thái Lặc, Toa Toa, Tái Tư Lặc, Ba Khắc năm huynh đệ đều tụ tập lại đây.
"lão Tứ, cuối cùng có chuyện gì xảy ra vậy? ngươi nói lão Đại cùng lão Nhị không phải bình thường chết đi sao?" Lâm Lôi nhịn không được nói.
"Được rồi."
Lôi Nặc thấp giọng nói. "lão Tam, ngươi nghe xong, đừng có gấp, phải tĩnh táo!"
"Nói mau." Lâm Lôi nhịn không được đạo.
Lôi Nặc gật đầu nói: "lão Tam, hôm nay, cả Ngọc Lan đại lục chỉ có hai đế quốc. Một là Ba Lỗ Khắc đế quốc, còn lại là Áo Đinh đế quốc. Về phần phía tây ma thú sơn mạch, trước đây là khu vực của thần thánh đồng minh, hắc ám đồng minh trở thành các công quốc, vương quốc, không đáng giá nhắc tới."
"Áo Đinh đế quốc?" Lâm Lôi nhướng mày.
"Đúng vậy, khu vực Áo Bố Lai Ân đế quốc, Ngọc Lan đế quốc, Lai Nhân đế quốc, La Áo đế quốc, và phần cực đông đại thảo nguyên trước kia, bây giờ tất cả đều bị thống trị bởi Áo Đinh đế quốc." Lôi Nặc nói.
Lâm Lôi không khỏi cả kinh.
Áo Đinh đế quốc chiếm cứ diện tích vượt quá nửa linh thổ của Ngọc Lan đế quốc. Kỳ thực lúc trước sau khi ngươi rời đi không lâu, Bối Lỗ Đặc đại nhân hắn dùng thần thức truyền âm, thông tri tất cả Thần cấp cường giả một tin tức: Sau này ngoài những Thần cấp cường giả tiến vào chúng thần mộ địa, đám còn lại phải đi chí cao vị diện, thần vị diện. "Lôi Nặc chậm rãi đạo: "Ngọc Lan đế quốc cùng Áo Bố Lai Ân đế quốc đều phục quốc được. lão Nhị Kiều Trì trở thành trọng thần của Ngọc Lan đế quốc. Còn lão Đại Da Lỗ, cũng vì đạo sâm thương hội cố gắng ... nhờ sự trợ giúp của chúng ta hỗ trợ, Đạo Sâm thương hội nuốt được hai đại thương hội khác, trở thành Ngọc Lan đại lục đệ nhất thương hội."
Lâm Lôi trầm tĩnh nghe.
"Cuộc sống yên bình mới trải qua hơn hai trăm năm. Một nhân vật xuất hiện!"
Lôi Nặc hạ giọng nói, "Hắn gọi là Áo Đinh. Trong một năm ngắn ngủn, liền thống trì đại đế quốc khác. Thậm chí, hắn còn muốn tiêu diệt Ba Lỗ Khắc đế quốc, trong khi hắn giết tới ... May nhờ Bối Lỗ Đặc đại nhân ra mặt, quát bảo hắn ngưng lại. Từ đó, hắn không xâm phạm Ba Lỗ Khắc đế quốc nữa. Căn cứ theo thôn tin của Bối Lỗ Đặc đại nhân, Áo Đinh là một trong 5 đại vương của Ba Cách Đạt vị diện ngục giam, được gọi là tà ác vương giả."