Bàn Long

Chương 337: Tiểu tâm dực dực




Đợi đến lúc đông đảo nhân loại và ma thú cường giả đều tiến vào Chúng thần mộ địa, Đại Tế Ti rốt cục cũng nói:
"Bối Lỗ Đặc đại nhân, nếu Bối Bối gặp phải thần thú Ba Xà thì phải làm sao?" Đại Tế Ti nhìn Bối Lỗ Đặc.
Bối Lỗ Đặc có thể coi thường sinh tử của người khác, nhưng nhất định phải quan tâm sinh tử của Bối Bối; mà tại Chúng thần mộ địa ngay cả Bối Lỗ Đặc cũng không có khả năng cứu, Đại Tế Ti đương nhiên không hiểu vì sao Bối Lỗ Đặc dám làm như thế!
Bối Lỗ Đặc cười nói: "Không có việc gì đâu, Bối Bối hắn sẽ không gặp Ba Xà, bởi vì hắn đi chính là thông đạo bên phải".
"Bối Lỗ Đặc đại nhân, ý của người là ... ?" Hi Tắc biến sắc mặt.
Bối Lỗ Đặc cười nhạt: "Lúc thông đạo vừa mở ra, ta đã xem xét rồi. Ba Xà vốn là ở khu vực bên phải, hơn nữa là ở thấp hơn tầng năm ... cho nên ta mới để cho Thánh vực ma thú tiến vào từ thông đạo bên phải".
Đại Tế Ti, Vũ Thần, Đế Lâm, Hi Tắc 4 người thầm than. "Vậy Lâm Lôi ..." Hi Tắc thấp giọng.
Bối Lỗ Đặc lạnh nhạt: "Hy vọng là hắn may mắn, ta cuối cùng không thể lúc nào cũng bảo vệ bọn họ, Chúng thần mộ địa cũng là bọn hắn nguyện ý đi vào. Được rồi, chúng ta cũng đi, mười năm sau gặp lại ở đây." Bối Lỗ Đặc xoay người trực tiếp hướng thông đạo bay đi.
Đại Tế Ti, Vũ Thần bốn người cũng lập tức đuổi theo.
Một nhóm nhân loại cường giả theo thứ tự tiến tới, nước dưới đáy biển căn bản không cách nào tiến vào thông đạo, Pháp Ân và Lâm Lôi sóng vai đi tới.
"Lâm Lôi, nhớ kỹ nếu gặp phải nguy hiểm, biện pháp an toàn nhất là thối lui một tầng." Pháp Ân truyền thụ kinh nghiệm của hắn: "Nơi này mỗi tầng đều có số lượng lớn sinh vật hoặc vong linh đáng sợ, có điều bọn chúng căn bản chỉ ở tầng riêng."
Lâm Lôi gật đầu.
"Còn nữa, tại Chúng thần mộ địa, ngàn vạn lần đừng thả ra linh hồn lực." Pháp Ân nghiêm túc nói: "Linh hồn lực nếu chỉ thả ra chút, bọn sinh vật này sẽ phát hiện sự tồn tại của ngươi ngay."
"Ta biết!" Tại địa phương nguy hiểm này, chủ động phóng ra linh hồn lực, không phải nói cho đám sinh vật - vong linh trong tầng biết sự tồn tại của mình sao? Việc này căn bản là đi tìm chết.
Lâm Lôi nghi hoặc nói: "Pháp Ân, Chúng thần mộ địa là do kiến tạo mà thành, mỗi tầng lại có các loại sinh vật ... rốt lại ta có cảm giác là có người cố ý sắp đặt."
Quái dị, nếu chúng thần chết đi, hẳn là tương đối hỗn loạn mới phải, bây giờ ngược lại giống như đang ở trong một ngôi mộ lớn.
"Nghe sư phụ nói, Bối Lỗ Đặc đại nhân từng đề cập qua, Chúng thần mộ địa kỳ thực là trò chơi của một Chủ thần mà thôi". Pháp Ân cười khổ.
"Trò chơi của Chủ thần?" Lâm Lôi ngẩn người.
Trong nháy mắt Lâm Lôi hiểu được: "Hoắc Đoan nọ có nói qua, tại chí cao vị diện thần cấp cường giả có ức ức vạn. Nhất hệ Chủ thần cũng chỉ có bảy, Chủ thần cao cao tại thượng, phái vài kẻ dưới tay kiến tạo Chúng thần mộ địa, sau đó cố ý để cho số ít Thánh vực cường giả - Thần vực cường giả tiến vào tầm bảo." Lâm Lôi trong lòng một trận bất đắc dĩ.
Chủ thần cao cao tại thượng.
Bọn họ, Đại Tế Ti, Vũ Thần, Hạ vị thần tất cả cũng chỉ là trò chơi của một người, một con cờ nhỏ mà thôi.
"Có lẽ Chủ thần có hứng thú xem chúng ta bên trong liều mạng". Pháp Ân thở dài.
Lâm Lôi hiểu được, Chủ thần cao cao tại thượng, xem bọn hắn liều chết chém giết, tựa như chính mình lúc còn nhỏ, một đám trẻ xem bầy kiến đánh nhau.
Nhóm người kể cả Đại Tế Ti, Vũ Thần trong mắt Chủ thần đều là con kiến. Có lẽ ngay cả nhìn như cường đại Bối Lỗ Đặc, dưới mắt chúng thần bất quá là một con kiến tương đối mạnh mà thôi.
"Mặc kệ thế nào, ở chỗ này cơ hội đoạt được Thần cách so với đến chí cao vị diện đạt được Thần cách vẫn lớn hơn nhiều." Pháp Ân hít một hơi rồi nói.
Lâm Lôi cũng hít một hơi.
"Đạt được Thần cách, dù ta không cần, cho Địch Lỵ Á cũng tốt." Lâm Lôi đối với Địch Lỵ Á vô cùng yêu thương. Mình rời đi mười năm, Địch Lỵ Á một câu oán hận cũng không có, hết thảy đều suy nghĩ cho mình. Có thể lấy được thê tử như thế cũng là vận khí.
"Các vị, đã đến cuối thông đạo." Tại thông đạo ... người đứng trước là một lãnh khốc trung niên nhân, đội đầu khăn, cao giọng nói: "Đi vào chính là tầng thứ nhất, nhớ kỹ, đừng quá tham lam, bản thân có chết cũng đừng làm liên lụy người khác." Nói xong, trung niên nhân đi qua thông đạo.
Người này đúng là một trong năm đại Thánh vực cực hạn cường giả, Viễn đông thảo nguyên ệ nhất cường giả, Vũ thánh Đột lệ lôi.
Sau đó, đám nhân loại cường giả cũng lục tục tiến vào.
"Cũng không biết tầng thứ nhất là cái gì, đừng nói là tại tầng một gặp ngay phải Thần cấp ma thú Ba Xà đáng sợ." Lâm Lôi nhìn thông đạo ẩn ước hắc quang, trực tiếp bước vào, nhất thời thiên toàn địa chuyển, hoàn cảnh chung quanh đại biến. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
"Hô, hô!" Cuồng phong gào thét, cát vàng đầy trời.
Đây vốn là một thế giới sa mạc, cuồng phong cuốn lên từng mảng cát vàng khiến cho trời đất nhìn như mơ hồ, từng đạo hơi nóng khiến cho không khi cũng giống như vặn vẹo.
"Đằng kia có ma thú." Lâm Lôi rõ ràng thấy được ở xa xa, một ma thú ước chừng cao vài trăm thước rống giận, toàn thân lân giáp lấp loé kim quang bóng loáng, hàm răng sắc bén còn vương ít nhớt dãi. "Ma thú này nhìn bộ dáng ắt hẳn là rất lợi hại."
Lâm Lôi thầm kinh dị, tức khắc trực tiếp biến thân thành Long huyết chiến sĩ.
Tại địa phương này, hắn hoàn toàn không dám buông lỏng.
"Hả?" Lâm Lôi đột nhiên phát hiện, không ít cát vàng nổi lên rồi xuyên thấu cơ thể của ma thú dữ tợn nọ, chỉ trong chốc lát ma thú dữ tợn đó đã trực tiếp tiêu thất.
"Ảo ảnh?" Lâm Lôi có chút hiểu được.
Không ít Thánh vực cường giả sau đó tiến đến cũng cẩn thận quan sát một chút, rồi cũng nhanh chóng phi hành tìm kiếm thông đạo thông sang tầng hai.
"Ba Khắc rốt cục ở đâu?" Lâm Lôi lại không thấy Ba Khắc: "Cái địa phương quỷ quái này, cát vàng đầy trời, không gian vặn vẹo, ảo ảnh thường xuyên xuất hiện, đến cả người đều không cách nào nhìn rõ." Lâm Lôi trong lòng thầm mắng, ngoại trừ vài Thánh vực cường giả tới gần hắn, còn những Thánh vực cường giả ở khu vực khác căn bản là nhìn không rõ.
Lâm Lôi không hề suy nghĩ nhiều, cũng trực tiếp hướng phía trước phi hành.
"Lâm Lôi!" Đột nhiên có một người tới gần Lâm Lôi.
Lâm Lôi nhìn lại, người này chính là một trong năm thân truyền đệ tử của Vũ Thần, Y Đăng Tư. Y Đăng Tư nhắc nhở: "Lâm Lôi, nhớ kỹ, địa phương này thường xuyên gặp phải ảo ảnh, thực giả chẳng phân biệt thực khiến cho người buồn bực. Ngươi không nên ở lâu một chỗ, mà nên tìm kiếm các nơi, nếu tìm thấy thông đạo trực tiếp tiến vào tầng hai. Nếu ngươi ở lại tầng này lãng phí thời gian, có lẽ có không ít phiền toái tìm tới ngươi."
Y Đăng Tư nói xong, trực tiếp tăng tốc phi đi. Không khí nóng cháy làm không gian vặn vẹo, bóng người Y Đăng Tư trong chốc lát Lâm Lôi đã không thấy rõ.
"Chỉ có thể theo lời Y Đăng Tư nói." Lâm Lôi trực tiếp hướng các nơi phi hành, tìm kiếm thông đạo sang tầng hai. Trong sa mạc thế giới này, thực vật thường thấy chính là cự hình tiên nhân chưởng, động vật lại chẳng phát hiện thấy một con.
Lâm Lôi phi hành giữa không trung, cẩn thận quan sát các nơi tìm kiếm thông đạo.
"Hưu!" Một đạo quang mang đột nhiên từ phía dưới mặt đất xuyên ra, trực tiếp bắn về phía Lâm Lôi. Long vĩ của Lâm Lôi tựa như cương thiết nhanh như chớp quét qua. Chỉ nghe một tiếng crắc, đạo quang mang trực tiếp bị kích vỡ vụn.
Ngay sau đó, sáu bộ khô lâu toàn thân ẩn ước quang mang từ dưới lớp cát vàng cực nhanh vọt đến.
"Long nhân, tốt nhất giao thi thể cho chúng ta, chúng ta cho ngươi chết thống khoái." Một trong sáu Thánh vực vong linh mở miệng nói, trong hai hốc mắt lập lòe linh hồn chi hỏa thiêu đốt. Sáu Thánh vực khô lâu bao vây Lâm Lôi, tay lăm lăm vũ khí.
Lâm Lôi liếc nhìn sáu Thánh vực vong linh.
"Long nhân? Các ngươi cho ta là ..." Lâm Lôi vừa nói, sáu Thánh vực vong linh vũ khí trong tay đều hướng Lâm Lôi, có cốt chất loan đao, cũng có cốt chất trường thương.
Không khí phát ra tiếng gió rít, sáu đại Thánh vực vong linh liên thủ một kích, uy lực không thể xem thường.
Đột nhiên vô số tử sắc kiếm quang phá không, chỉ nghe một trận kim chúc âm vang, sáu Thánh vực vong linh đã bị chấn bay ngược ra.
"Hả? Còn chưa chết?" Lâm Lôi phát hiện sáu Thánh vực vong linh này chỉ là ngoại thân có một vài vết rách, nhưng căn bản là chưa chết. Phong ba động mặc dù tốc độ cực nhanh, số lần công kích cũng nhiều, nhưng đơn thuần lực công kích lại không mạnh.
Yêu dị tử quang lại loé lên.
Sáu Thánh vực khô lâu không chút do dự trực tiếp hướng mặt đất hoàng sa bôn đào. "Phốc xích!" "Phốc xích!" "Phốc xích!"
Có ba Thánh vực khô lâu trực tiếp bị chém thành hai đoạn, còn lại ba Thánh vực khô lâu ẩn sâu vào trong cát vàng.
"Chạy thực sự rất nhanh." Lâm Lôi cực nhanh phi đi.
Ba Thánh vực khô lâu bị chém làm hai đoạn, đợi đến khi Lâm Lôi rời đi lập tức nắm lấy phần thân thể bị chém rời. Đối với vong linh mà nói, chỉ cần linh hồn chi hỏa không có việc gì, bọn họ sẽ không chết. Bọn họ hoàn toàn có thể nối lại phần thân thể bị chém rời.
"Xuy xuy ..." Chỉ thấy mấy Thánh vực khô lâu đào thoát đem ba Thánh vực khô lâu trọng thương tru sát, cuối cùng cắn nuốt ba Thánh vực vong linh linh hồn chi hoả.
"Long nhân kia quá đáng sợ!" Một Thánh vực khô lâu ngẩng đầu nhìn về phương xa: "Cũng không biết lúc nào mới thu thập đủ thi thể." Nhóm Thánh vực khô lâu cũng toàn bộ chui vào trong tận cùng cát vàng.
Giống như Lâm Lôi dự đoán, chỉ cần thần thú Ba Xà không có mặt tại tầng thứ nhất, thì tầng thứ một chính là tầng ít nguy hiểm nhất trong Chúng thần mộ địa. Lâm Lôi giải quyết xong mấy Thánh vực khô lâu muốn giết hắn xong, rốt cục tìm được bậc thang đi thông tầng thứ hai.
Leo lên thang.
Chúng thần mộ địa tầng thứ hai, đây là một thế giới nguyên thủy sâm lâm, lá cây dày đặc, gai góc đan xen, khiến cho ở chỗ này nhìn rất khó thấy rõ có hay không có nguy hiểm.
"Chỗ này dù cho không có huyễn cảnh gì, nhưng cũng phải cẩn thận đánh lén." Lâm Lôi ngoại thân đấu khí cũng hình thành mạch động phòng ngự, rồi sau đó cầm trong tay Tử huyết nhuyễn kiếm, cực nhanh đi tới giữa rừng rậm, đột nhiên Lâm Lôi dừng lại, nhìn về phía xa xa.
Một nhân loại Thánh vực cường giả xuất hiện tại cách đó không xa.
"Là hắn?" Lâm Lôi thở ra một hơi, những người thuộc loại Thánh vực cường giả, mặc dù hữu không ít người không biết tên, nhưng Lâm Lôi lại nhớ kỹ hình dáng.
Lâm Lôi bay lên, tại sâm lâm thế giới này, cây cối căn bản là ngăn cản hoàn toàn tầm mắt.
Lâm Lôi không phát hiện được một con rắn nhỏ xanh biếc dài chừng ngón tay, dù là cuộn ở mặt trên lá cây, nhưng màu sắc trùng với màu lá, khiến cho Lâm Lôi đang phi hành tốc độ căn bản không cách nào phát hiện. Lục sắc tiểu xà hai tròng mắt cũng rất lạnh lẽo, nhìn chằm chằm phía dưới Lâm Lôi đang cực nhanh bay qua.
"Sưu!" Ggiống, tựa như tia chớp, tiểu xà trực tiếp bắn về phía Lâm Lôi, toàn lực hướng Lâm Lôi đớp một miếng.
"Ân?" Lâm Lôi sắc mặt biến đổi, Mạch động phòng ngự trong nháy mắt đã bị đâm xuyên qua bảy thành, lực công kích sắc bén, thực sự đáng sợ. Nếu cường giả thực lực yếu một chút gặp phải Lục sắc tiểu xà sợ rằng sẽ uổng mạng.
Lục sắc tiểu xà không chút do dự, lập tức chạy trối chết.
"Hưu!" Yêu dị tử quang xẹt qua, không gian khi thì đình trệ thong thả, khi thì sinh ra điệp ảnh, trong tiếng rít chói tai của lục sắc tiểu xà, Tử huyết nhuyễn kiếm trực tiếp chém qua thân hình tiểu xà.
Phong chi áo nghĩa - Phong đích luật động tầng thứ hai!
"Ba!" Lục sắc tiểu xà trực tiếp bị cắt thành hai đoạn, sau khi bị cắt đứt, hai đoạn thân thể kịch liệt biến to, chốc lát biến thành hai đoạn dài chừng trăm thước, Thủy dũng thô tế Lục sắc đại xà. Thi thể Lục sắc đại xà trực tiếp rơi xuống phía dưới.
Lâm Lôi hít sâu một hơi: "Thánh vực xà loại ma thú trong Ngọc Lan đại lục còn không có loại này." Lâm Lôi liếc mắt nhìn thi thể phía dưới: "May mắn là đã biến thân nên đấu khí tăng thêm rất nhiều, nếu không e rằng kháng không được."
Lâm Lôi giờ phút này cũng hiểu được, tại sao bất kể Bối Lỗ Đặc, hay là Pháp Ân đều nói, phải cẩn thận, rất cẩn thận.
"Có người?" Lâm Lôi đột nhiên quay đầu nhìn lại.
Chỉ thấy một quái vật cao chừng ba thước cực nhanh bay tới, Lâm Lôi cũng là nở nụ cười, đúng là biến thân Bất tử chiến sĩ - Ba Khắc.
"Lâm Lôi đại nhân!" Ba Khắc bay lại đây.
"Ta vừa rồi tại tầng thứ nhất thấy người đằng xa, chính là bay tới lại tìm không được." Ba Khắc bay đến bên người Lâm Lôi, bất đắc dĩ nói.
 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.