Bàn Long

Chương 197: Giáo đình đích bí mật




Tái Tư Lặc hiểu rõ, một người mới hai mươi mốt tuổi đã đạt tới mức này, sau này, không nghi ngờ gì sẽ bỏ xa lão.
"Chúng ta xem như là đã biết chuyện của đối phương rồi, không phải ngươi rất muốn biết chuyện của Quang Minh giáo đình sao?' Tái Tư Lặc trên mặt lộ vẻ tự tin, đối với bí mật của Quang Minh giáo đình, e rằng Tái Tư Lặc lão biết không hề ít hơn so với nhân vật thượng tầng của giáo đình.
"
Nói đi." Lâm Lôi lập tức chăm chú lắng nghe.
Tái Tư Lặc gật gật đầu: "
Nói một cách đơn giản, lực lượng của Quang Minh giáo đình thể hiện ra ngoài là nhóm người gồm truyền giáo sĩ, thần phủ, Địa khu chủ giáo, Bạch y tế tự, Hồng y đại chủ giáo. Còn có tám Vương bài kỵ sĩ đoàn lớn, gồm rất nhiều thần điện kỵ sĩ lợi hại, đây có thể xem như lực lượng thứ hai. Ngoài ra còn có nhân mã của Tông giáo tài phán sở và một số lượng lớn Khổ tu giả nữa."
Nghe Tái Tư Lặc nói, Lâm Lôi chỉ trầm mặc, những điều này hắn đều đã biết.
"
Ngoại trừ những lực lượng ngoài mặt này, giáo đình còn có hai lực lượng bí mật nữa." Câu nói này của Tái Tư Lặc lập tức làm cho Lâm Lôi chú ý.
Khổ tu giả và Tông giáo tài phán sở cũng chỉ là lực lượng ngoài mặt.
"
Hai lực lượng bí mật này đều phi thường đáng sợ. Một trong hai lực lượng này là các Cuồng tín giả!" Tái Tư Lặc nhíu mày, "Đám người này rất khủng bố, chúng sở hữu một loại lực lượng rất quỷ dị, không phải Quang Minh lực lượng. Cái này ta cũng không rõ lắm."
Đây là lần đầu tiên Lâm Lôi nghe tới 'Cuồng Tín Giả'.
"
Thế còn lực lượng thứ hai?" Lâm Lôi lập tức hỏi. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Tái Tư Lặc nói vẻ rất nghiêm túc: "
Lực lượng thứ hai này mới là thứ đáng sợ nhất của Quang Minh giáo đình, không đến nước cuối cùng, chúng sẽ không dùng tới. Đó là ... Hàng lâm Thiên sứ!"
"
Thiên sứ?" Đáy lòng Lâm Lôi chợt run lên.
Năm đó khi còn ở tại Ân Tư Đặc ma pháp học viện, hắn cũng đã đọc rất nhiều sách giới thiệu về các Thiên sứ. Thiên sứ tạo cho Lâm Lôi ấn tượng cường đại, đích thực là phi thường cường đại.
"
Hàng lâm Thiên sứ, do bị trói buộc bởi thân thể con người nên thực lực bị giảm sút. Dù vậy kém nhất trong số họ thì cũng là cửu cấp cường giả. Số lượng đạt tới cấp bậc Thánh vực là rất nhiều. Lực lượng này đúng là lực lượng tối cường của Quang Minh giáo đình a." Tái Tư Lặc cảm thán nói.
Đáy lòng Lâm Lôi dấy lên một trận kinh hoảng.
"
Tái Tư Lặc, ta cũng đã từng xem một bộ sách nói về các Thiên sứ, trong đó có miêu tả sự lợi hại của Thiên sứ, họ sở hữu thần lực. Nếu Quang Minh giáo đình thực sự có một số lượng không nhỏ Thiên sứ lợi hại như vậy thì tại sao lại có bộ dạng như bây giờ?" Lâm Lôi dò hỏi.
Tái Tư Lặc gật đầu: "
Không phải. Đẳng cấp của Hàng lâm Thiên sứ phụ thuộc vào phụ tái thân thể mà Quang Minh giáo đình cung cấp."
"
Phụ tái thân thể?" Lâm Lôi nghi hoặc nhìn Tái Tư Lặc.
"
Đúng vậy, Thiên sứ không có cách nào xuyên phá không gian mà trực tiếp đến đây, bọn họ chỉ có thể sử dụng phương pháp đặc thù thông qua cơ thể của con người. Sự cường nhược của thân thể những người này quyết định khả năng phát huy thực lực của các Thiên sứ." Tái Tư Lặc giải thích.
"
Lâm Lôi, trên thế giới này, kể cả cửu cấp chiến sĩ, kể cả Thánh vực chiến sĩ, nếu như không có đấu khí mà chỉ đơn thuần dựa vào thân thể thì sẽ yếu đi rất nhiều. Loài người chúng ta nếu chỉ dựa vào thân thể, tối đa cũng chỉ có thể đạt tới lục cấp."
Lâm Lôi trong lòng cũng đồng ý.
"
Mà với thân thể lục cấp, sau khi Thiên sứ hàng lâm, nhiều nhất cũng chỉ có thể phát huy năng lượng của cửu cấp. Sở dĩ vì thế nên Quang Minh giáo đình mới cần các thân thể thất cấp, thậm chí là còn cường đại hơn nữa." Tái Tư Lặc nói vô cùng chắc chắn.
"
Cơ thể cường đại hơn?" Lâm Lôi nhướng mày.
'Mặc dù giới hạn của người thường là lục cấp, nhưng mà cũng có một số thiên tài. Bọn họ từ nhỏ sức lực đã rất mạnh, có thể nói là trời sinh cường tráng đến đáng sợ. Những người có đặc thù thiên phú như vậy có thể đạt tới thất cấp. Mà thân thể thất cấp là đủ để cho thiên sứ phát huy thực lực Thánh cấp."

Nghe Tái Tư Lặc nói, Lâm Lôi lại nhướng mày.
Hắn đã từng nghe nói tằng gia gia của mình năm xưa chỉ dựa vào thân thể mà có thể tu luyện đến thất cấp, nhưng sau đó lại tử trận nơi chiến trường. Trước kia hắn không hoài nghi gì nhưng hiện tại lại cảm thấy nghi ngờ ...
"Liệu có phải thân thể của tằng gia gia là bị Quang Minh giáo đình lấy đi?" Lâm Lôi thầm đoán.
Kỳ thực tứ đại Chung cực chiến sĩ thiên phú đều rất cao, chỉ đơn thuần tu luyện thân thể cũng có thể đạt tới cảnh giới rất đáng sợ.
Tái Tư Lặc tiếp tục nói: "Chính vì thế mà Quang Minh giáo đình tìm kiếm cơ thể cường hãn trên khắp thiên hạ. Cơ thể càng cường hãn, thực lực của hàng lâm Thiên sứ càng mạnh mẽ. Bất quá như vậy cũng chẳng được gì, Ngọc Lan đại lục hiện nay có bốn Thần cấp cường giả, đối mặt với loại cường giả này, Thánh vực cao thủ cơ bản chỉ có chịu chết."
"
Tứ đại Thần cấp cao thủ?" Lâm Lôi kinh ngạc nhìn Tái Tư Lặc, xem ra Tái Tư Lặc này cũng biết về sự tồn tại của vị cường giả ở Ma Thú sơn mạch kia.
Tái Tư Lặc thấy Lâm Lôi kinh ngạc thì cười nói: "Tứ đại Thần cấp cao thủ, là Vũ Thần và Đại Tế Ti của nhân loại, cùng với vương giả của Hắc ám sâm lâm một phương ma thú và người đã xuất hiện trong Hủy diệt chi nhật, vương giả của Ma Thú sơn mạch."
"
Lâm Lôi, ta trong khi tiến hành Vong linh truyền thừa đã biết được ... Thần cấp cường giả, chỉ với sức mạnh của cơ thể không thôi đã có thể đạt tới cấp bậc Thánh vực." Tái Tư Lặc khẳng định.
Thân thể của Thần cấp cường giả kỳ thực có thể coi là Thần thể, với ngoại gia Thần lực, Thánh vực cao thủ vô pháp thương tổn được bọn họ.
"Cho nên, ta nghĩ rằng muốn phát huy được sức mạnh Thần cấp, cơ thể đơn thuần phải đạt tới cấp bậc Thánh vực. Vì vậy ... sợ rằng Quang Minh giáo đình cơ bản là không có cách nào làm cho Thiên sứ Thần cấp hàng lâm. Dù cho loại Hàng lâm Thiên sứ cao đẳng này có xuống tới thì do trói buộc của cơ thể, cũng không phát huy được lực lượng của Thần cấp." Tái Tư Lặc tự tin kể.
Vong linh truyền thừa vô cùng huyền ảo, hơn nữa, Tái Tư Lặc đã hơn tám trăm tuổi, lão đích xác là biết rất nhiều.
"Thần cấp cường giả!" Lâm Lôi thầm than thở.
Trên Ngọc Lan đại lục khổng lồ này, bốn người này đúng là đỉnh phong cường giả, chỉ cần một người đã đủ để chấn nhiếp thiên hạ, khi mà Hủy diệt chi nhật diễn ra, khi Đế Lâm hiện thân, Quang Minh giáo đình, Hắc Ám giáo đình, hai đại thế lực chỉ có thể cực lực tránh né mà thôi.
Quang Minh giáo đình đã có nhiều Hàng lâm Thiên sứ như vậy, qua bao nhiêu năm, làm sao lại vẫn bất phân cao thấp với Hắc Ám giáo đình?
Cả hai thế lực này đều không dám chọc giận vị vương giả của Ma Thú sơn mạch Đế Lâm kia.
Sự uy hiếp của Thần cấp cường giả có thể thấy được a.
"Không biết làm thế nào có thể đạt tới cấp bậc đó nhỉ?"
Lâm Lôi đối với sức mạnh tràn ngập mong muốn.
Tái Tư Lặc tiếp tục giảng cho Lâm Lôi rất nhiều tin tức về Quang Minh giáo đình.
"Quang Minh giáo đình coi trọng nhất là hai việc: Ngoài tìm kiếm cơ thể cường hãn, họ còn muốn tìm kiếm linh hồn thuần khiết." Tái Tư Lặc vừa nói đến điều này, sắc mặt Lâm Lôi liền biến đổi.
Linh hồn thuần khiết?
Mẫu thân của mình chính vì điều này mà chết đi.
"Người ta kể rằng, Quang Minh giáo đình tin rằng Quang Minh chi chủ chỉ cần hai thứ, một là sức mạnh tín ngưỡng, hai là linh hồn thuần khiết. Giáo đình hiến tế linh hồn càng thuần khiết, Quang Minh chi chủ thưởng cho càng nhiều."
Đến giờ có thể nói Lâm Lôi đã đại khái hiểu rõ tổ chức của Quang Minh giáo đình này.
Quang Minh giáo đình cần linh hồn thuần khiết để hiến tế cho Quang Minh chi chủ, cần thân thể cường hãn là để cho Thần cấp Thiên sứ hàng lâm sử dụng.
"Lâm Lôi, có thể nói trên Ngọc Lan đại lục này đâu đâu cũng tiềm tàng lực lượng của Quang Minh giáo đình. Dù sao thì ảnh hưởng của tông giáo là rất đáng sợ." Tái Tư Lặc than vãn, "Mặc dù ảnh hưởng của họ tại Tứ đại đế quốc tương đối yếu nhưng tại Hỗn loạn chi lĩnh, ảnh hưởng của bọn họ lại thực sự rất mạnh."
"
Hỗn Loạn chi lĩnh?"
Trong đầu Lâm Lôi lập tức tái hiện bản đồ.
Tại phía đông Áo Bố Lai Ân vương quốc có một vùng lãnh thổ mà diện tích thậm chí còn lớn hơn đế quốc này một chút. Trung tâm của lãnh thổ này là một rừng rậm khổng lồ - Hắc ám sâm lâm.
Hắc ám sâm lâm cả chiều dài và chiều rộng đều hơn nghìn dặm, phạm vi khổng lồ này chiếm một nửa diện tích của cả vùng.
Phương bắc Hắc ám sâm lâm chính là Bắc phương thập bát Công quốc. Tổng diện tích chỉ tương đương với một hành tỉnh của Áo Bố Lai Ân đế quốc.
Tuy nhiên, ở phía Nam Hắc ám sâm lâm, có bốn mươi tám Hỗn loạn Công quốc, khu vực Hỗn loạn chi lĩnh diện tích bằng một nửa Áo Bố Lai Ân đế quốc. Đây chính là khu vực hỗn loạn nhất Ngọc Lan đại lục, giữa các Công quốc hàng năm liên tục xảy ra chiến tranh.
"Quang Minh giáo đình và Hắc Ám giáo đình là hai tông giáo cường đại nhất ở Hỗn loạn chi lĩnh." Tái Tư Lặc nói.
Lâm Lôi cũng có thể tưởng tượng.
Tại nơi chiến tranh liên miên như Hỗn loạn chi lĩnh, trong thời khắc sinh tử, mọi người đúng là rất cần có một tín ngưỡng để tin tưởng.
"Được rồi, nói đã khô cả họng rồi, chúng ta hãy dùng bữa sáng đã." Tái Tư Lặc cười ha hả.
Cả hai người đều có không gian giới chỉ, trong đó đều có rượu ngon. Hai người uống rượu, ăn một ít trái cây, đàm luận cách để đối phó với Quang Minh giáo đình.
"Đúng rồi, ta nhớ ra một chuyện." Tái Tư Lặc đột nhiên la lên.
"Chuyện gì vậy?" Lâm Lôi hỏi.
Tái Tư Lặc mỉm cười: "Lần này trong quá trình bị áp giải đi, ta từng gặp một đạo nhân mã khác của Quang Minh giáo đình, đám người này cũng đang áp giải ai đó."
"
Người nào vậy? Liệu có phải cũng là cao thủ như ngươi không?" Lâm Lôi truy vấn.
Nếu đó cũng là một cao thủ, mình và Tái Tư Lặc phải tới giải cứu. Dù sao tất cả đều có oán cừu với Quang Minh giáo đình, tập hợp mọi người lại một chỗ thì có thể mạnh hơn.
"Không phải. Đó là hai cô gái rất đáng yêu." Tái Tư Lặc lắc đầu, "Lúc trước khi cùng đám người của Lan Phổ Sâm hội tụ, ta có gặp qua hai cô gái này. Không thể không nói rằng hai người này thuần khiết như Thiên sứ. Đối với đánh giá linh hồn rất là thành thục, ta khẳng định hai cố gái này có linh hồn cực kỳ thuần tịnh."
Vong linh ma pháp sư về mặt linh hồn mà nói, chính là hệ nghiên cứu kỹ lưỡng nhất trong tất cả các hệ ma pháp sư.
"Bất quá, trong mắt của Quang Minh giáo đình, tầm quan trọng của ta vượt xa hai cô gái đó. Bọn người Lan Phổ Sâm mang theo ta đi rất nhanh trong khi đám người áp giải hai cô gái kia lại đi rất chậm." Tái Tư Lặc kể.
"Ngươi có ý gì?" Lâm Lôi nghi hoặc nhìn Tái Tư Lặc.
Tái Tư Lặc mỉm cười: "Ý ta là chúng ta hãy đi giải cứu bọn họ. Trong đội ngũ đó không hề có cao thủ, ngay cả bát cấp chiến sĩ cũng chỉ có một người."
Bát cấp, đối với Tái Tư Lặc và Lâm Lôi đúng là không đáng kể.
"Một vong linh đại ma như ngươi, tại sao tự nhiên lại có hảo ý đi cứu hai cô gái như vậy?" Lâm Lôi hỏi.
Tái Tư Lặc cười đáp: "Phá hỏng việc của Quang Minh giáo đình thì đều là chuyện tốt. Ta rất vui mừng nếu làm được. Huống chi, với linh hồn thuần tịnh như thế, tỷ muội bọn họ không chừng có thể tiếp nhận vong linh truyền thừa."
Yêu cầu của vong linh truyền thừa đúng là cao đến đáng sợ.
Chính vì vậy mà trên cả Ngọc Lan đại lục này, số lượng Vong linh ma pháp sư lại thưa thớt kinh khủng. Linh hồn chính là thứ căn bản nhất của một con người, ngay cả Quang Minh chi chủ cũng rất coi trọng linh hồn thuần tịnh. Dễ thấy tầm quan trọng của linh hồn thuần tịnh là như thế nào. Mà vong linh truyền thừa cũng đòi hỏi loại linh hồn thuần tịnh như vậy.
"Ngươi có biết đường đi của bọn họ không?" Lâm Lôi hỏi.
Tái Tư Lặc gật đầu: "Lộ tuyến của bọn họ giống hệt với lộ tuyến áp giải ta. Trừ phi tin bọn Lan Phổ Sâm chết đi truyền đến tai tiểu đội kia thì bọn họ sẽ không thay đổi lộ tuyến."
"
Vậy chúng ta đi thôi." Lâm Lôi lập tức đứng dậy.
"Hống ~" Bối Bối và Hắc Lỗ đang nằm trên thảm cỏ dưới đất cũng đứng dậy. Cả hai ma thú đều có chút hưng phấn, bản tính của ma thú vốn là bạo ngược, chúng rất nhiệt ái cuộc sống đầy chiến đấu.
"Đi ngay bây giờ sao?" Tái Tư Lặc ngạc nhiên, "Chúng ta đối với bọn người Lan Phổ Sâm đã hủy thi diệt tích, Quang Minh giáo đình cho dù có phát hiện tại đình viện kia không có ai, phỏng chừng cũng chỉ cho rằng bọn họ đã rời đi, không thể phát hiện chúng đã chết nhanh như vậy. Ngay cả có biết rằng bọn chúng đã chết cũng không thể đem tin tức đó truyền đến tiểu đội áp giải kia nhanh thế được."
"
Không nên có tâm lý dựa vào vận may, chúng ta nên đi ngược lại lộ tuyến mà ngươi bị áp giải, đi ngay bây giờ." Lâm Lôi thẳng thắn nói.
Tái Tư Lặc đối với Lâm Lôi cũng không có biện pháp nào, chỉ có thể lắc đầu cười khổ, lập tức theo hắn lên đường.
 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.