Bàn Long

Chương 127: Ủy khuất




"Nói chuyện riêng với Ngải Lệ Tư? Việc Đức Bố Tư gia tộc có buôn lậu hay không lại phải cùng với Ngải Lệ Tư nói chuyện cho rõ ư?" Rõ ràng Mai Lệ Đặc không có hảo ý. Ni Mễ Tư là người từng trải, có kinh nghiệm phong phú, tự nhiên trong lòng rất rõ ràng. Ánh mắt Ni Mễ Tư không khỏi mở to nhìn Mai Lệ Đặc. Nhưng Mai Lệ Đặc vẫn nằm trên ghế, đang nhắm mắt dưỡng thần, không thèm liếc mắt nhìn ông ta. Mai Lệ Đặc thái độ rất rõ ràng - muốn gia tộc ngươi rửa sạch được oan khuất, để cho Ngải Lệ Tư đến nói chuyện với ta.
Ni Mễ Tư trầm ngâm một lát, sau đó cười nói: "Mai Lệ Đặc đại nhân thích thạch điêu 'Mộng tỉnh' của H đại sư, muốn cùng Ngải Lệ Tư nói chuyện cũng có thể giải thích được. Được rồi, ta sẽ trở về nói với Ngải Lệ Tư."
Vẫn nhắm mắt dưỡng thần, Mai Lệ Đặc nghe thấy thế không khỏi mở to mắt nhìn về phía Ni Mễ Tư: "Ha ha, Ni Mễ Tư ngươi trước hết cứ về đi đã, để Ngải Lệ Tư và ta một mình nói chuyện riêng, ta nghĩ, ta sẽ càng hiểu rõ hơn về Đức Bố Tư gia tộc các ngươi."
Ni Mễ Tư lúc này đứng lên khiêm tốn hành lễ: "Mai Lệ Đặc đại nhân, ta trước hết xin cáo từ, Đức Bố Tư gia tộc trông cậy vào ngài."
Mai Lệ Đặc khẽ gật đầu. Ni Mễ Tư thối lui ra khỏi phòng, lúc này chỉ còn mỗi Mai Lệ Đặc công tước.
Mai Lệ Đặc nâng chén rượu, trong miệng lẩm bẩm: "Nữ Thần, Ngải Lệ Tư ..." Trên mặt y có một tia tự đắc.
Mai Lệ Đặc thân là công tước của Phân Lai vương quốc, địa vị tôn kính, tại Phân Lai vương quốc này với địa vị của y muốn thứ gì cũng có thể có được trong tay. Y là loại người mà chưa có một dạng đàn bà nào mà chưa từng thấy qua. Mai Lệ Đặc đích thực là thích đàn bà, hắn hiện tại đã bảy mươi tuổi nhưng một chiến sĩ lợi hại có thể đạt tới thọ mệnh 300 tuổi, 70 tuổi hắn vẫn còn rất cường tráng. Mai Lệ Đặc có 12 vị thê thiếp chính thức, nhưng quý tộc có 1 quan điểm được lưu hành rộng rãi - thê tử trong nhà không bằng tình nhân bên ngoài, mà tình nhân bên ngoài lại không bằng 'Cái Không Phải Của Mình'. 'Cái Không Phải Của Mình' mới là cái tốt nhất. Với địa vị này, Mai Lệ Đặc không thiếu đàn bà, nhưng đàn bà làm cho hắn động tâm là rất ít. Ngải Lệ Tư là người từ thạch điêu 'Mộng Tỉnh' mà nổi danh, trong lòng rất nhiều người, nữ nhân trên bức thạch điêu đó chính là 'Nữ Thần!' Nữ thần trên cao không thể với tới, nhưng Mai Lệ Đặc hắn lại có địa vị cao quý, tự nhiên phải nghĩ đến Ngải Lệ Tư, chính mình cởi quần Nữ thần. Nhưng chuyện này rất khó. Lần này có một cơ hội.
Ngải Lệ Tư, Nữ thần?" Mai Lệ Đặc trên mặt khó nén nổi nét cười, liền ngửa đầu uống hết một chén rượu đỏ.
Ni Mễ Tư ngồi trên xe ngựa trở về, đôi mày nhíu chặt.
"
Ngải Lệ Tư là vị hôn thê của Tạp Lam! Nếu mình để cho Ngải Lệ Tư một mình gặp mặt nói chuyện với Mai Lệ Đặc, không nghi ngờ nàng ta sẽ rất tức giận, tương lai có trách giận Tạp Lam thì hắn cũng dễ dàng ứng phó. Nhưng nếu chuyện này truyền ra ngoài, sẽ ảnh hưởng rất lớn đối với Đức Bố Tư gia tộc. Ài, nếu gia tộc xong đời thì còn cái gì là danh dự nữa!" Ni Mễ Tư lắc đầu thở dài một hơi. Lúc này Đức Bố Tư gia tộc đang ở vào thời khắc sinh tử, một khi bị phán định buôn lậu, cả gia tộc sẽ bị tiêu diệt, tài sản đều bị Quốc vương Khắc Lai Đức tịch thu. Mặc dù Đức Bố Tư gia tộc còn lưu lại bên ngoài khiến cho gia tộc không bị đoạn tuyệt, nhưng tất cả các tài sản của gia tộc đều tại Phân Lai vương quốc. Một khi thất bại, Đức Bố Tư gia tộc muốn khôi phục huy hoàng lại như xưa không biết sẽ phải đợi đến ngày tháng năm nào. Nếu so sánh với tương lai gia tộc thì dù có chuyện xấu xa nào quý tộc cũng làm được, bất quá chuyện này phải để Ngải Lệ Tư tự mình đáp ứng. Ni Mễ Tư có chút lo lắng, đứng lên. "Ta cuối cùng vẫn không thể mạnh mẽ đưa Ngải Lệ Tư đến phủ đệ công tước được." Sự trong sạch của Ngải Lệ Tư, Ni Mễ Tư không quan tâm, chỉ là một người đàn bà mà thôi! Nhưng Ni Mễ Tư hiểu được, Ngải Lệ Tư có quan hệ đặc biệt với Lâm Lôi, "Nếu chuyện ta bắt buộc Ngải Lệ Tư bị Lâm Lôi biết, vậy ..." Ông ta ngẫm lại trong lòng có chút sợ hãi
Lâm Lôi tại Phân Lai vương quốc có địa vị rất đặc biệt. Mặc dù được phong hầu tước nhưng trên thực tế Lâm Lôi là người của Quang Minh giáo đình, thậm chí trước kia Khắc Lai Đức còn mời Lâm Lôi trở thành quý tộc của Phân Lai thành bất chấp cả sự phản đối của quần thần. Rất hiển nhiên Khắc Lai Đức đặt nhiều hy vọng vào Lâm Lôi. Bởi vì tất cả các quý tộc đều hiểu rằng, chỉ cần Lâm Lôi nguyện ý có thể làm Bạch y tế tự của Quang Minh giáo đình, sau hơn 10 năm có thể làm Hồng y đại giáo chủ cũng là rất bình thường.
Hồng y đại giáo chủ nói về địa vị còn cao hơn Quốc vương của một nước!
Không thể ép buộc! Ni Mễ Tư có chút đau đầu, đau đầu nếu Ngải Lệ Tư không đáp ứng. Ông ta đặt mình ở vị trí Lâm Lôi tự đặt vấn đề, dù sao Ngải Lệ Tư cũng từng là tình nhân của Lâm Lôi! Nếu Ni Mễ Tư y ép buộc Ngải Lệ Tư đến chỗ Mai Lệ Đặc, đánh mất đi sự trong sạch, Lâm Lôi không bạo nộ mới là lạ!
Phủ đệ Đức Bố Tư gia tộc.
Phòng khách đang tụ tập rất nhiều người trong gia tộc Đức Bố Tư, Ngải Lệ Tư cùng La Lâm cũng đứng trong này. Đám người bọn họ đều chờ Ni Mễ Tư trở về, bọn họ đều vì tương lai gia tộc mà lo lắng!
"Nhị thúc trở lại, nhị thúc đã trở lại." Một người trung niên đứng ở cửa phòng khách thấy thân ảnh Ni Mễ Tư lập tức hô lên. Nhất thời người trong đại sảnh đều bước tới đón Ni Mễ Tư. Ngải Lệ Tư cùng La Lâm hai người nhìn nhau cũng lập tức đứng dậy đi ra ngoài nghênh đón.
"
Nhị thúc, thế nào rồi?" Trung niên đó lập tức dò hỏi. Ni Mễ Tư nhìn đám người trước mắt, cố gắng lộ vẻ tươi cười: "Tình hình bây giờ đã tốt đẹp, mọi người trước tiên hãy trở về đi, Ngải Lệ Tư, ngươi lưu lại một chút, ta có chuyện quan trọng muốn nói với ngươi."
Ni Mễ Tư ở trong gia tộc có ảnh hưởng rất lớn, nghe hắn nói vậy mọi người bắt đầu tản đi.
Ngải Lệ Tư có chút nghi hoặc, nghi hoặc tại sao Ni Mễ Tư lại muốn nói chuyện riêng với mình.
"
Ngải Lệ Tư tỷ tỷ, ta về phòng trước đây." La Lâm nắm tay Ngải Lệ Tư khẽ nói. Trong chốc lát cả phòng khách chỉ còn lại một mình Ngải Lệ Tư và Ni Mễ Tư.
"
Nhị gia gia, có chuyện gì?" Ngải Lệ Tư có chút thắc mắc hỏi.
Ni Mễ Tư nhìn về phía nàng, thân thiết cười nói: "
Ngải Lệ Tư, đừng khẩn trương, ngươi trước tiên hãy ngồi xuống chúng ta từ từ nói chuyện." Nói xong Ni Mễ Tư ngồi xuống trước. Nàng không quen với sự nghiêm túc của Ni Mễ Tư, "Hôm nay có chuyện gì xảy ra mà thái độ của ông ta lại tốt như vậy?" Ngải Lệ Tư đáy lòng có chút nghi hoặc, song cũng ngồi xuống.
Ni Mễ Tư cười có vẻ rất hiền hòa khả ái nhìn Ngải Lệ Tư đang nghi hoặc ngồi một bên. Ông ta thở dài một hơi, hai mắt tràn đầy ý bi thương: "
Ngải Lệ Tư ngươi vừa mới đính hôn với Tạp Lam, không ngờ rằng Đức Bố Tư gia tộc lại xảy ra chuyện. Là không biết ai ngầm hãm hại gia tộc chúng ta, nếu ta biết được, ta nhất định sẽ giết chết hắn." Ni Mễ Tư trên mặt lộ ra một tia sát khí, bất đắc dĩ nói: "Bây giờ, trọng yếu nhất là phải rửa sạch oan khuất cho gia tộc, cứu bọn Bá Nạp Đức và Tạp Lam ra khỏi nhà lao." Ngải Lệ Tư gật gật đầu, chỉ là trong lòng nghi hoặc: "Nhị gia gia sao lại nói chuyện này với ta?"
Ni Mễ Tư nhìn Ngải Lệ Tư chân thành nói: "
Ngải Lệ Tư, ta có một việc muốn cầu khẩn ngươi."
"
Cầu khẩn ta?" Ngải Lệ Tư không khỏi sợ hãi. Ni Mễ Tư tại Đức Bố Tư gia tộc ngay cả tộc trưởng cũng phải tôn kính, bây giờ ông ta nói 'Cầu Khẩn Nàng', Ngải Lệ Tư bảo sao không khiếp sợ cho được cơ chứ.
"
Ngải Lệ Tư, vụ án Đức Bố Tư gia tộc chúng ta bị vu oan buôn lậu do Mai Lệ Đặc đại nhân đích thân thẩm vấn điều tra, mà Mai Lệ Đặc đại nhân đối với ngươi rất tò mò, muốn nói chuyện riêng với ngươi." Ni Mễ Tư vội vàng khuyên: "Ngải Lệ Tư, đây là cơ hội để tạo quan hệ tốt với Mai Lệ Đặc đại nhân, chỉ cần có quan hệ tốt với hắn, hắn sẽ giúp Đức Bố Tư gia tộc chúng ta. Ngải Lệ Tư, ngươi cùng Tạp Lam từ nhỏ lớn lên với nhau, ngươi không nỡ để Tạp Lam mãi trong ngục lao chứ."
Ngải Lệ Tư đứng yên tại chỗ, đơn độc một mình. Nguồn: http://truyenfull.vn
Nàng có thể xem như sinh sống trong gia đình quý tộc, đối với những trò dơ bẩn bên trong của giới quý tộc phi thường rõ ràng. Nàng có thể đoán được, cùng Mai Lệ Đặc đại nhân gặp mặt tuyệt đối không có đơn giản như vậy.
"
Ta, ta ..." Ngải Lệ Tư lắp bắp nói không nên lời.
Ni Mễ Tư khẩn cầu: "
Ngải Lệ Tư, Đức Bố Tư gia tộc chúng ta vẫn coi trọng ngươi, ta có thể cam đoan, chỉ cần ngươi có thể đặt quan hệ tốt với Mai Lệ Đặc đại nhân, ngươi lập tức là chánh thê của Tạp Lam."
Ngải Lệ Tư lúc này cảm thấy đầu óc mình một trận hồ đồ. Nàng rất trân trọng sự thanh bạch của bản thân, vô luận là Lâm Lôi hay Tạp Lam nàng cũng luôn bảo vệ cửa ải cuối cùng. Cho dù đã cùng Tạp Lam đính hôn, Ngải Lệ Tư cũng ương ngạnh đợi đến đại hôn mới cho ở cùng phòng. Bây giờ muốn để cho nàng đi ứng phó với Mai Lệ Đặc ...
"
Ngải Lệ Tư, cứ coi như là ta cầu xin ngươi." Ni Mễ Tư cắn răng, từ trên ghế quỳ xuống, khẩn cầu. "Ngải Lệ Tư, sinh tử của Tạp Lam đều phụ thuộc vào ngươi."
Sinh tử của Tạp Lam? Ngải Lệ Tư chấn động. Tạp Lam với nàng từ nhỏ lớn lên cùng nhau, đặc biệt mấy ngày gần đây nhất, ở Đức Bố Tư gia tộc thường xuyên chịu lời ra tiếng vào, cũng đều là Tạp Lam đứng ra che chở cho nàng.
"
Được, ta đáp ứng." Ngải Lệ Tư cắn răng đáp.
Ni Mễ Tư trên mặt không khỏi kinh hỉ, sau đó vội vàng nói: "
Tốt lắm, như vậy để tối mai ta an bài ngươi tới phủ Mai Lệ Đặc đại nhân."
Lúc này Ngải Lệ Tư sắc mặt tái nhợt, không đáp lời.
Đêm tối ngày hôm sau.
Một chiếc xe ngựa được 12 tên kỵ sĩ hộ vệ ra khỏi phủ đệ Đức Bố Tư gia tộc, thẳng hướng phủ đệ Mai Lệ Đặc đại nhân chầm chậm đi tới, mà bên trong xe ngựa chỉ có mỗi Ngải Lệ Tư. Nàng lẳng lặng ngồi yên trong xe, cắn chặt môi, đôi tay khẩn trương nắm chặt lấy quần dài. Xe ngựa không ngừng lăn bánh, rất nhanh tới trước cửa phủ đệ Mai Lệ Đặc đại nhân.
"Ngải Lệ Tư tiểu thư tới rồi." Bên ngoài truyền vào tiếng của phu xe.
Ngải Lệ Tư nghe xong, không khỏi chấn động đáy lòng, tay phải đặt bên hông, một ngọn trủy thủy cứng rắn đang nằm tại đó. Trong lòng Ngải Lệ Tư nhanh chóng kiên định. Hít sâu một hơi, nàng liền mở cửa xe bước xuống.
oOo
Bên trong phòng khách của phủ đệ Mai Lệ Đặc đại công tước.
Dưới mặc quần dài, trên mặc áo khoác, Ngải Lệ Tư coi như là nghiêm trang. Bước từng bước, nàng bình tĩnh đi vào phòng khách, xung quanh Ngải Lệ Tư, giữa phòng khách không một bóng người.
"Ủa?" Ngải Lệ Tư nhíu mày. Lúc này một thị nữ chạy tới cung kính nói: "Ngải Lệ Tư tiểu thư, công tước đại nhân đang ở trong thư phòng, mời Ngải Lệ Tư tiểu thư tới đó."
"
Thư phòng?" Ngải Lệ Tư có chút khẩn trương.
Bất quá nhìn thấy ánh mắt thúc giục, Ngải Lệ Tư từng bước đi tới. Thư phòng rất yên tĩnh, nơi này hạ nhân cực kỳ ít, đi tới cửa thư phòng Ngải Lệ Tư nhìn thấy một vị trung niên nhân tóc vàng đang ngồi trước cái bàn nhìn mấy tờ giấy.
"
Đây là Mai Lệ Đặc?" Ngải Lệ Tư liếc mắt nhìn Mai Lệ Đặc, cảm giác được y là người rất tháo vát, ngay cả ngồi vào bàn cũng thẳng tắp, ánh mắt sắc bén.
"
Công tước đại nhân, Ngải Lệ Tư tiểu thư đã tới." Thị nữ nọ cung kính nói.
Mai Lệ Đặc lúc này mới ngước đầu lên, thấy Ngải Lệ Tư lập tức hưng phấn đứng dậy: "
Ha ha, Ngải Lệ Tư tiểu thư đã tới? Ta đã đợi rất lâu rồi, đến đây, mời ngồi đã." Mai Lệ Đặc đứng dậy đi tới bên Ngải Lệ Tư.
Ngải Lệ Tư liền đi vào thư phòng. Nàng nhìn xung quanh, trong thư phòng có một giá sách bên phải, mặt trên có một bộ sách dầy, bên trái thư phòng đặt một cái giường.
"
Bình thường ta xem thư, hoặc xử lý chánh vụ mệt mỏi đều nghỉ tạm tại đây." Mai Lệ Đặc công tước mỉm cười nói, đồng thời đi tới đóng cửa thư phòng. Thấy thư phòng đã đóng cửa, bên trong chỉ còn lại hai người: Mai Lệ Đặc và nàng, Ngải Lệ Tư không khỏi hoảng sợ.
"
Mai Lệ Đặc đại nhân, cửa phòng nên mở thì tốt hơn, ta không quen với hoàn cảnh tối." Ngải Lệ Tư vội vàng nói.
 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.