Bản Chép Tay Tâm Nguyện Của Nữ Phụ

Chương 60: Anh hai, em muốn ăn anh  (1)




Có lẽ là do trình độ ồn ào của nữ nhân này cũng khiến cho Nhị Linh chịu không nổi, nó vội vàng tắt dụng cụ đi, 【 Hiện tại đã biết rồi chứ, nhiệm vụ cũng không được hoàn thành mặt ngoài, mà còn phải làm sao để cho phù hợp với ý tưởng của người ủy thác. 】
Quý Lạc còn có thể nói gì, chỉ có thể nhận mệnh, mệt cô còn nghĩ rằng chính mình đã làm rất hoàn mỹ, giờ thì tốt rồi, biết vậy thì lúc trước trực tiếp tự sát làm nhiệm vụ thất bại luôn cho xong.
【 Không được, như vậy thì tích phân của ngươi sẽ không còn, ngươi cũng sẽ biến mất. 】
"Vậy theo lời ngươi nói thì ta còn có tích phân?"
【 Ừm, tuy rằng thất bại, nhưng vẫn  có hoàn thành một chút, hệ thống sẽ tự động khen thưởng một nửa tích phân. 】
"A, thật đáng tiếc, không thể giúp ngươi thăng cấp."
Ngoài miệng thì nói đáng tiếc, nhưng trên mặt Quý Lạc lại là một bộ dáng vui sướng khi người gặp họa, Nhị Linh thấy vậy liền sâu kín mà nói, 【 Quên nói cho ngươi, tuy rằng không thể thăng cấp, nhưng hôm nay là ngày kỷ niệm ba trăm năm thành lập công ty, thế nên mỗi cái hệ thống đều có thể rút thăm trúng thưởng miễn phí một lần. 】
"Thật ư, vậy ngươi còn chờ cái gì, sao không mở Quang Bản ra?"
Quý Lạc đột nhiên chuyển thành hình thức nữ vương, Nhị Linh một bên phát ngốc một bên ngoan ngoãn mà nghe lời mở ra, chờ thời điểm Quý Lạc bắt đầu quay thì nó mới phản ứng lại, người vừa mới nghe lời như vậy, chính là nó?
Đĩa quay xoay vài vòng, liền dừng lại ở phần "Bán manh* thiên hạ vô địch thủ", Quý Lạc click mở ra phần thưởng, phần thưởng liền lập tức biến thành hình thức người máy, dùng thanh âm giải thích cách dùng.
*Bán manh: Từ moe tiếng Nhật dùng Hán tự 萌 (manh), nên giới trẻ bên Trung Quốc mang chữ này về. "Bán manh" xuất phát từ cụm "mại manh" (卖萌) = bán (cái) moe. Bán manh có nghĩa là (cố) tỏ vẻ dễ thương.
"Bán manh thiên hạ vô địch thủ, tình địch thì tính là cái gì, dù đẹp cũng không so được với chính mình bán manh, bĩu môi kéo tay moah moah, xem ai có thể so với ta càng dễ thương, đến đây đi, chúng ta cùng nhau chơi đùa vui vẻ nào."
Thế nên nói, rốt cuộc lợi ích của thứ này là gì?
Được rồi, có còn hơn không.
"Như vậy, giờ chúng ta hãy chào đón người ủy thác tiếp theo."
Quang Bản chợt lóe, một cô gái trang điểm thật đậm liền xuất hiện, tuy rằng cùng Quý Lạc lớn lên không khác lắm, nhưng vẫn có thể nhìn ra cô còn chút non nớt, trên mặt cô được trang điểm hoàn toàn không phù hợp với lứa tuổi, nháy mắt liền làm cho cô thêm già đi.
"Ô ô ô...... Tôi đối Anh tỷ tỷ tốt như vậy, vì sao chị ấy lại muốn cướp đi anh hai của tôi? Rõ ràng chị ấy biết tôi rất yêu anh hai mà, chị ấy thật xấu xa."
Từ từ, anh hai? Không phải như cô nghĩ đấy chứ.
Quý Lạc thử hỏi: "Vậy tâm nguyện của cô là gì?"
Cô gái nghe vậy liền không khóc thút thít nữa, chu miệng lên, mang theo giọng con nít ngây ngô mà nói: "Tôi muốn khiến cho anh hai yêu tôi."
Ngữ khí dũng cảm, làm Quý Lạc ngạc nhiên đến cằm đều muốn rớt xuống mặt đất, cô hỏi: "Cô không còn nguyện vọng khác sao? Chỉ có một cái này? Không bằng cô đổi cái khác đi?"
Nữ hài lắc đầu, nói: "Tôi chỉ muốn cái này, chỉ cần cái này là đủ rồi."
Quý Lạc bất đắc dĩ, hỏi Nhị Linh: "Ta có thể không nhận chứ?"
Nhị Linh đang đánh giá giá trị, chờ khi tích phân hiện ra, nó liền nói, 【 Tuy rằng chỉ có một nguyện vọng, nhưng tích phân lại là tám ngàn. 】
Quý Lạc không chút do dự, quay đầu lại nói với cô gái: "Bảo đảm sẽ hoàn thành nhiệm vụ."
Nhận được câu trả lời, cô gái liền biến mất, Quý Lạc ở trong lòng thầm nghĩ, tình yêu cấm kỵ thì tính là gì, ở trước tích phân, thì cái gì cũng không quan trọng.
"Nhị Linh, ta muốn dùng đạo cụ."
【 Được, chờ sau khi ngươi truyền tống đến vị diện kia liền lập tức có hiệu lực, hiện tại, truyền cốt truyện. 】
Cha mẹ nguyên chủ ở thời điểm cô bốn tuổi liền qua đời, cho tới nay đều là anh hai Quý Bắc chăm sóc cho cô, bởi vì cha mẹ lưu lại một khối di sản xa xỉ, thế nên anh em hai người sống cũng không tệ lắm.
Vốn dĩ tất cả đều rất bình thường, cho đến khi nguyên chủ lần đầu tiên có kinh nguyệt, bạn thân cho cô xem một bộ tiểu thuyết incest*, kết quả ban đêm nguyên chủ liền mơ một giấc mộng xuân, nhưng đáng xấu hổ chính là, gương mặt ở trong mộng, thế nhưng lại là anh hai của cô.
*Tiểu thuyết loạn luân
Nguyên chủ tựa như ăn phải thuốc phiện, một bên vừa cảm thấy sung sướng, một bên lại sợ hãi bị người khác phát hiện.
Cho đến khi nữ chủ Giang Anh Anh xuất hiện, Giang Anh Anh cùng anh em nguyên chủ học chung một trường, tuy rằng cha mẹ đều mất giống như nguyên chủ, nhưng mà không có lưu lại di sản cho cô ta, bởi vì từ nhỏ đã trôi giạt khắp nơi nên khiến cô ta trưởng thành hơn so với những người khác, ở thời điểm năm cô ta mười bốn tuổi đã biết dùng dung mạo của mình để đi hấp dẫn người khác rồi đổi lấy tiền tài.
Nhưng mà cố tình lại để cho cô ta gặp được người kia, người kia sạch sẽ đến mức khiến cô ta chỉ dám đứng xa xa mà nhìn hắn, cô ta biết người kia có một cô em gái, hơn nữa hắn cũng vô cùng yêu thương cô ấy, cho nên cô ta liền tìm mọi cách để trở thành bạn tốt của nguyên chủ.
Nguyên chủ cũng thuận lý thành chương mà nói ra bí mật trong lòng với cô ta, bởi vì bí mật này, nên mới để Giang Anh Anh có điểm đột phá, cô ta bắt đầu dạy nguyên chủ làm thế nào để trang điểm cho có tư vị của nữ nhân, cũng chính là trang điểm thật đậm trong truyền thuyết, bởi vì cô ta biết Quý Bắc sẽ không thích cô gái như vậy.
Dần dần, nguyên chủ cùng Quý Bắc liền bắt đầu khắc khẩu lần thứ nhất, kế tiếp là lần thứ hai rồi đến lần thứ ba thậm chí vô số lần, đều đem tình cảm của Quý Bắc đối với em gái, mà Giang Anh Anh vẫn luôn tự xưng là bạn tốt của nguyên chủ, lại mượn chuyện này trở thành bạn gái của Quý Bắc.
Nguyên chủ không nghĩ tới Giang Anh Anh thế nhưng sẽ đối xử với cô như vậy, sau khi mất đi anh hai, cô đã không còn dũng khí để sống tiếp, thế nên vào ngày Quý Bắc cùng Giang Anh Anh đính hôn liền tự sát.
Kỳ thật đến cuối cùng, nguyên chủ cũng không biết được rằng chính mình với Quý Bắc không phải là anh em ruột, Quý Bắc là cô nhi lưu lạc được ba mẹ cô nhặt về.  

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.