Bản Chép Tay Tâm Nguyện Của Nữ Phụ

Chương 29: Vườn trường Mary Sue (27)




Không biết Bạch Liễm có nghe được lời Tưởng Phi nói hay không, chỉ thấy cô không cười nữa, một đôi mắt dại ra bỗng chuyển động hai cái, lộ ra chút quỷ quyệt.
"Tôi đúng là điên rồi, dựa vào cái gì các người một hai đều thích Quý Lạc? Mà tôi cố gắng nỗ lực như vậy, thật vất vả mới có được anh, lại bởi vì tiện nhân Quý Lạc kia mà thất bại trong gang tấc."
Tưởng Phi không nghĩ tới từ trước tới nay tư tưởng của Bạch Liễm lại là thế này, rõ ràng nhân khí* của Bạch Liễm ở trường học cũng không tồi, nhưng mà chính cô lại đi huỷ hoại chính mình, còn đem tất cả sai lầm đổ lên trên người Quý Lạc.
*Nhân khí 人气: nổi tiếng, độ phổ biến, độ nổi tiếng.
"Làm ra cục diện hôm nay không phải đều là do một mình cô tạo thành sao?"
"Không phải tôi, không phải là tôi, nếu không phải do Quý Lạc...... Đúng vậy, nếu Quý Lạc không tồn tại, vậy các người nhất định đều thích tôi, đúng không?"
Bạch Liễm xuy xuy cười, trong miệng lẩm bẩm nói nhỏ: "Không có Quý Lạc...... Không có Quý Lạc......"
Tưởng Phi nhìn Bạch Liễm điên cuồng như vậy, biết cho dù có khuyên thì cô ta cũng sẽ không nghe, hắn vừa lo lắng cho an nguy của chính mình lại vừa lo lắng cho Quý Lạc, nếu Quý Lạc tới đây, hắn có lẽ có thể được cứu, nhưng nếu Quý Lạc không tới, hắn cũng không nhất định sẽ có chuyện,Quý Lạc cũng sẽ không có việc gì.
Lúc này Quý Lạc đang ở trên đường, sau khi Bạch Liễm cúp điện thoại, cô liền không có nghỉ ngơi, mà trực tiếp lái xe tới địa chỉ theo lời Bạch Liễm nói, vì để phòng có chuyện xấu xảy ra, cô liền tắt máy.
Nhưng mà cô vẫn để lại một cái tâm nhãn, ảnh chụp phụ cận truyền tới trên diễn đàn của trường, nếu có người phát hiện lời nói không đúng, cũng nên là chuyện của mấy giờ sau.
Hơn nữa cô chắc chắn lúc này Bạch Liễm sẽ không lên diễn đàn.
Làm xong hết thảy, cô mới đi tới cái kho hàng kia, đập đập cửa, Bạch Liễm ở bên trong rất cảnh giác, cũng không có mở ra ngay, mà dò hỏi cô trước.
Sau khi xác định là Quý Lạc, lúc này mới mở cửa ra.
Quý Lạc mới vừa tiến vào, Bạch Liễm liền khóa cửa lại, ban đầu Quý Lạc còn nghĩ Bạch Liễm làm sao lại dám chỉ có một người mà trực tiếp mở cửa, nhưng thời điểm nhìn thấy đồ vật Bạch Liễm cầm để chỉa vào Tưởng Phi, cô liền biết.
Đó là một khẩu súng, cây súng này là do bà của Bạch Liễm lưu lại để phòng chuyện xấu.
Quý Lạc nhìn Bạch Liễm liền biết cô ta đã không còn bình thường, cho nên lúc nhìn thấy Bạch Liễm cầm súng, cô một chút cũng không kinh ngạc.
Nhưng người bị cây súng đó chỉa vào kia, Tưởng Phi muốn từ trên ghế đứng dậy, nhưng chân hắn lại bị trói lại, bất đắc dĩ chỉ có thể mở miệng nói: "Quý Lạc, vì sao em lại tới đây?"
Vì sao, đương nhiên là vì bản thân tôi a.
Trong lòng Quý Lạc nghĩ như vậy, trên mặt lại hiện ra một loại cảm tình phức tạp khác, vào trong mắt Tưởng Phi liền biến thành ba phần u sầu cùng bảy phần cam tâm tình nguyện.
Tức khắc Tưởng Phi liền cảm thấy phi thường cảm động, nhìn Quý Lạc đang ở đối diện một cách đầy thâm tình.
【 Leng keng! Hảo cảm của Tưởng Phi thêm 5, trước mắt độ hảo cảm là 95. 】
Độ hảo cảm còn thiếu 5 nữa thôi, cô đã xả thân tới cứu hắn, thế mà vẫn chưa có làm cho Tưởng Phi yêu cô.
Giờ phút này thần kinh của Bạch Liễm vốn dĩ đã hỏng mất, lúc này lại thấy ánh mắt như keo sơn của hai người liền bị kích thích, lập tức lớn tiếng thét chói tai: "Một người tôi đều sẽ không bỏ qua."
Tưởng Phi nghe thấy lời này trong lòng liền lộp bộp một cái, lúc này hắn vô cùng hối hận chính mình lúc nãy bỗng mềm lòng mà đáp ứng tới gặp nữ nhân điên này, không những hại bản thân, còn hại Quý Lạc.
Bạch Liễm thấy nếu trực tiếp giết chết thì đã quá tiện nghi cho hai người, vì thế lại nói: "Yên tâm, tôi sẽ không cho các người chết nhẹ nhàng như vậy, tôi sẽ tra tấn các người thật tốt."
Nói xong, từ trong lòng ngực móc ra một con dao, mặt dao lóe ra ánh sáng lạnh, ánh mắt Bạch Liễm nhìn mặt Quý Lạc như là nhìn tôi độc giống nhau.
Giây phút kia, Quý Lạc liền biết Bạch Liễm đang muốn làm cái gì.
Thì ra là muốn hủy dung của cô, Quý Lạc gợi môi lên, loại kỹ xảo này, cho rằng sẽ dọa được cô sao?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.