Bản Chép Tay Tâm Nguyện Của Nữ Phụ

Chương 23: Vườn trường Mary Sue (21)




Tưởng Phi khi biết được chân tướng liền muốn đến tìm Bạch Liễm, để hỏi cô vì cái gì lại làm vậy, nhưng mà tìm vài lần cũng không thấy cô đâu.
Bên này Bạch Liễm cũng không được thoải mái, giờ phút này cô đang bị vây quanh ở ngõ nhỏ, mà cái ngõ nhỏ này, lại là cái ngõ lúc trước Quý Lạc bị bao vây, vài người đang đứng trước mặt cô chính là mấy tên lưu manh lúc trước.
Lần trước Quý Lạc may mắn chạy thoát được, Bạch Liễm liền không cam lòng, không nghĩ tới mấy tên lưu manh lúc trước thế nhưng lại chủ động gọi điện thoại tới tìm cô, nói sẽ giúp cô miễn phí, cô cũng không có nghĩ nhiều, liền đi tới địa điểm ước định.
Ai ngờ vừa mới đến liền phát hiện có điểm không thích hợp, bộ dáng mấy tên lưu manh này rõ ràng là không có hảo ý, tên lưu manh cầm đầu nhổ một ngụm nước miếng xuống đất, mặt đầy tức giận mà trừng mắt nhìn Bạch Liễm.
"Đều là tại tiện nhân nhà mày, làm hại chúng ta thiếu chút nữa đã lâm vào đại họa, hôm nay liền khiến cho mày hảo hảo cho chúng ta ca mấy cái áp áp kinh."
Nói, rồi chà xát tay, lúc chuẩn bị tới gần Bạch Liễm, lại đột nhiên nghĩ đến cái gì đó, dừng bước chân lại.
"Bọn mày lên trước đi."
Nếu như gặp được loại sự tình này, đám lưu manh đều hình thành một quy luật, đó chính là đồ tốt thì phải để lão đại hưởng dụng trước, không nghĩ tới hôm nay lão đại lại cho bọn họ lên trước.
Kỳ thật đám lưu manh đó không biết rằng trong lòng tên lưu manh cầm đầu đang băn khoăn, hắn cho rằng nữ nhân này không phải là thứ tốt gì, vạn nhất xúc cái gì rủi ro đã có thể không hảo.
Vài người khác nhìn chằm chằm Bạch Liễm, vốn dĩ Bạch Liễm lớn lên trông cũng tương đối thanh tú, giờ phút này bởi vì sợ hãi, khuôn mặt liền tràn đầy hoảng sợ, như chim sợ cành cong giống nhau, càng thêm khơi dậy dục vọng của bọn họ.
Bạch Liễm không biết đã xảy ra chuyện gì, vì cái gì mọi chuyện lại đột nhiên biến thành như vậy? Mắt thấy có vài người đã dần dần tới gần mình, ánh mắt hiện lên một tia mạo hiểm, Bạch Liễm trong lòng biết không tốt, nhưng vẫn muốn kéo dài thời gian.
"Từ từ, cho dù chết tôi cũng muốn phải chết minh bạch."
Thường thường mỗi người xấu đều có một loại cảm giác thành tựu, đặc biệt là lúc người bị hại biết được sự thật rồi sẽ thống khổ cùng không cam lòng là cảnh bọn họ thích nhất, lần này tên lưu manh cầm đầu cũng không ngoại lệ.
Bất quá hắn không phải đuổi kịp mặt tình huống, hắn chỉ nghĩ muốn cho nữ nhân này cũng nếm thử tư vị ngày đó của hắn.
"Nếu mày muốn biết, tao liền nói cho mày biết." Ánh mắt tên lưu manh cầm đầu mang theo tia thương hại, nhìn Bạch Liễm giống như đang nhìn một con kiến, "Mày biết cô gái mà mày sai tụi tao làm hại có bối cảnh ra sao không?"
Người hắn nói chính là Quý Lạc? Trong nhà của Quý Lạc quả thật rất có tiền, nhưng có thể có bối cảnh gì chứ, thế nhưng làm đám lưu manh chỉ nhận tiền không nhận mệnh này đều né xa ba thước?
Nhìn bộ dáng mờ mịt của Bạch Liễm, trong lòng tên lưu manh cầm đầu nhi tức khắc hiểu rõ, cũng không tính toán nhiều lời: "Mày chọc vào người không nên chọc, chỉ có thể tự cầu phúc thôi."
Nói xong vẫy vẫy tay, ý bảo những người khác có thể lên được rồi.
Những người đó vẫn đang chờ tên lưu manh cầm đầu hạ mệnh lệnh, lúc này một đám cũng mặc kệ ai trước ai sau, quả thật cùng sói giống y như nhau, đều hướng Bạch Liễm mà đi đến.
Bạch Liễm lớn tiếng thét chói tai, hy vọng có thể có người nghe được, nhưng mà vô dụng, không ai có thể tới cứu cô.
Một tên lưu manh bị tiếng thét chói tai của Bạch Liễm làm cho không kiên nhẫn, liền hướng mặt Bạch Liễm đánh một cái tát qua.
Những người này vốn dĩ chính là tháo hán tử*, thương hương tiếc ngọc là cái gì bọn họ căn bản không biết, trên khuôn mặt tái nhợt của Bạch Liễm hiện lên một vệt đỏ, ngược lại khiến cho dục vọng của bọn họ càng tăng thêm.
*người đàn ông thô thiển
Một tên lưu manh chỉ cảm thấy dưới thân dần nóng lên, rốt cuộc chờ không kịp, cũng mặc kệ Bạch Liễm đang giãy giụa, trực tiếp xé quần áo của cô xong liền áp lên, những người khác cũng theo sau mà lưu lại dấu răng trên người cô, không một chút ôn nhu.
Toàn bộ hẻm nhỏ chỉ có tiếng hô đau của Bạch Liễm cùng **** thanh của đám lưu manh, trường hợp cực kỳ hỗn loạn.
Một chỗ khác, Quý Lạc thông qua Nhị Linh nhìn được một màn này, lúc nhìn thấy ánh mắt ngoan độc của Bạch Liễm liền biết Bạch Liễm chuẩn bị tính tới trên đầu cô rồi, bất quá Quý Lạc cũng không sợ cô ta trả thù, bởi vì kế tiếp, chính là ngày tận thế của Bạch Liễm.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.