Triệu Thủ Quang có chút hoảng hốt đưa tay vỗ vào túi trữ vật, chỉ thấy quang hoa lập lòe, mười sáu viên châu màu tím bắn ra.
"Đi!"
Các viên châu xoay tròn rồi hóa thành quang ảnh nghênh đón các tiểu hoàn.
Keng keng mấy tiếng chạm, Linh Khí song phương đan vào nhau trên không trung, muốn phân cao thấp chỉ e không phải một khắc.
Mắt thấy đối phương có rất nhiều bảo vật giống như thiếu gia nhưng Nguyệt Nhi cũng không sợ hãi, hai tay bắt pháp ấn định thi triển thần thông khác.
Lúc này thấy tiêu hao linh lực khá nhiều mà tấm phù vẫn chưa khởi động. Trong mắt hiện lên tia do dự, Triệu Thủ Quang há miệng phun ra một ngụm tinh huyết.
Tấm phù sau khi hấp thu thì bắt đầu phát sinh biến hóa, ầm một tiếng đã bốc cháy hóa thành một khối cầu to cỡ đầu người tỏa ra kim quang. Linh khí chung quanh tức thời bị nó hút vào trong.
"Đây là......"
Trong mắt Nguyệt Nhi hiện tia hoảng sợ. Đây không phải là ngũ hành pháp thuật phù mà là Phong Bảo phù hiếm thấy. Bảo vật ở trong mượn phù lục mới có thể kích phát thần thông, uy lực cường đại.
Kim quang tản đi, hiện ta một pho phật đà trang nghiêm bảo tướng. Từ bên trong bắn ra một đạo phật quang.
Loại thần thông phật quang này chính là khắc tinh của âm hồn. Trên mặt Nguyệt Nhi lộ vẻ kinh sợ nhưng cắn môi đôi môi anh đào, vươn hai tay vẽ lên trên không những quỹ tích kỳ dị, miệng thầm thì chú ngữ khó hiểu.
Từ trên người nàng tỏa ra sương vụ nhưng lại có màu phấn hồng, nhất thời ngưng tụ huyễn hóa ra thân ảnh một nữ quỷ.
Tuy gọi là quỷ nhưng dung mạo vô cùng thanh tú, toàn thân phát ra tiên khí mỏng như sương.
"Hàng Tiên thuật!"
Triệu Thủ Quang trợn mắt há mồm, không thể tin nổi âm hồn trước mắt lại có thể thi triển ra pháp thuật đã thất truyền từ lâu này.
Hàng tiên thuật chính là lấy pháp lực thỉnh tiên nhân thượng giới hạ thế. Theo truyền thuyết, tu sĩ ở cảnh giới Độ Kiếp kỳ có thể mời tiên nhân phụ thể. Lấy tu vị hiện tại Nguyệt Nhi chỉ có thể thỉnh đến một luồng tàn ảnh mà thôi.
Nàng vốn là quỷ tu nên tàn ảnh này cũng chính là Quỷ Tiên!
Kinh ngạc qua đi Triệu Thủ Quang đem pháp lực toàn thân truyền vào trong phật đà. Nhất thời phật quang tỏa ra tới cả mấy trượng.
Nguyệt Nhi cũng không yếu thế, đánh ra vài đạo pháp quyết vào tàn ảnh kia. Chỉ thấy toàn thân Quỷ Tiên tỏa ra hào quang rực rỡ chống lại phật quang.
Thấy thế sắc mặt Triệu Thủ Quang vô cùng khó coi. Không ngờ đã xuất ra sát chiêu mà đối phương vẫn đón đỡ được.
Nhất thời cục diện trở thành so đấu pháp lực. Đây cũng là thời điểm mấu chốt nhất của Lâm Hiên.
Sau khi phục dụng hai viên Thiên Trần Đan, dược lực hoàn toàn hóa mở thì Lâm Hiên phát hiện linh lực trong cơ thể phát sinh biến hóa rõ rệt.
Thi triển Nội thị thuật thì thấy trong đan điền, các tia linh lực màu xanh tụ hợp rồi phân giải, tái tụ hợp rồi tái phân giải...
Quá trình tuần hoàn vô số lần, linh lực dần chuyển từ màu xanh sang vàng nhạt hơn nữa trở nên nồng đậm, từ thể khí biến thành thể dịch..
Lâm Hiên thầm mừng rỡ, hắn đã sớm tìm hiểu qua. Xem ra hy vọng thành công rất lớn a! Tuy vậy chỉ cần sai lầm một chút là kiếm củi ba năm đốt một giờ.
Lâm Hiên cẩn thận thao túng từng chút linh dịch màu vàng tiến hành bồi dưỡng dịch thể.
Không biết bao lâu màu vàng nhạt lại chuyển thành vàng đậm sau đó từ từ ngưng tụ. Rất nhanh, một viên Kim đan cỡ ngón tay cái hình thành giữa đan điền.
Nhìn qua lớp vỏ có vẻ mỏng manh tựa hồ có thể tan ra bất cứ lúc nào.
Lâm Hiên để hai tay trên hai gối, ngón trỏ bấm vào ngón cái. Vù một tiếng, một đạo hỏa diễm kim sắc xuất hiện ở trong đan điền.
Thuần Dương Đan Hỏa!
Kim đan bước đầu thành hình, Lâm Hiên có thể nói chính thức bước vào đại cảnh giới Ngưng Đan Kỳ.
Chẳng qua kim đan còn chưa ổn định, không cẩn thận là cảnh giới lại rớt xuống Trúc Cơ kỳ. Tâm niệm nhất động, toàn bộ linh lực còn lại điên cuồng bao bọc lấy kim đan, phía bên ngoài thì dùng Thuần Dương Đan Hỏa ngưng luyện.
Lúc này thân thể hắn cũng được linh khí nồng đậm bao bọc.
Từng tia linh lực thoát ra theo ngoài thân thể hắn. Từ Trúc Cơ kỳ tiến giai Ngưng Đan Kỳ. Linh lực sẽ phát sinh biến đổi về chất, số dư thừa sẽ bị bài xuất ra ngoài thân thể.
Đúng lúc này dị biến lại xảy ra. Một túi trữ vật bên hông đột nhiên rớt xuống. Miệng túi vừa mở thì một quả trứng linh thú màu trắng rớt ra. Chỉ thấy linh khí từ thân thể hắn thoát ra liền như tìm được chỗ phát tiết, cuồn cuộn nhập vào trứng thú.
Không biết qua bao lâu. Lâm Hiên đột nhiên mở mắt hít vào một hơi thật sâu. Trên mặt lộ ra vẻ mừng rỡ như điên.
Kim Đan đại thành!
Quá khứ tu luyện thoảng qua như giấc mộng trong đầu. Sự khát khao khi mới bước vào tiên đạo, rồi bị người khinh thị cùng phẫn nộ, bất đắc dĩ vất vả ở Luyện Tâm Đường.....
Sau khi có Lam sắc Tinh hải thì mừng rỡ như điên, trải qua vố số lần chém giết.....
Vô số gian nan rốt cục đã có ngày hôm nay. Chính thức bước chân vào hàng ngũ tu sĩ cao cấp. Hiện tại niên kỷ của hắn mới hơn bốn mươi. Chỉ là một phần mười thọ nguyên của Ngưng Đan Kỳ. Như vậy có hi vọng tiến giai Nguyên Anh kỳ.
Hưng phấn qua đi, theo bản năng ánh mắt đảo qua trong động phủ. Khi tới quả trứng thú màu trắng kia thì lộ vẻ kinh ngạc. Không ngờ nó lại tự chui khỏi túi linh thú.
Lúc này trứng thú có phản ứng sinh mệnh rất mạnh liệt, tựa hồ một thời gian nữa sẽ phá vỏ chui ra. Chẳng lẽ là có liên quan tới khi hắn Ngưng đan?
Lại dùng thần thức quan sát một chút. Trong lòng Lâm Hiên rạo rực đem cất vào túi trữ vật. Lập tức phất tay áo một cái đem cửa động mở ra rồi đi ra khỏi động phủ.
Toàn thân Lâm Hiên thanh khí vờn quanh, độn quang bay lên trời nhưng không thấy bóng dáng Nguyệt Nhi, hơi nhíu mày đem thần thức thả ra. Cách đây hơn mười dặm có linh khí chấn động khá mạnh.
Thân hình nhoáng lên hóa thành một đạo kinh hồng nhanh chóng bay đi.
Trở lại bên kia. Mắt thấy nha đầu khó chơi như vậy. Triệu Thủ Quang đã không còn kiên nhẫn. Lại xuất ra một tấm Địa giai phù mua được từ một vị tu sĩ Ngưng Đan Kỳ với giá rất cao trong một cuộc đấu giá. Trên mặt hắn tràn đầy vẻ thương tiếc. Vốn dùng làm vật bảo mệnh, không ngờ phải đem nó tiêu hao ở nơi này.
Trong mắt hiện tia oán độc, họ Triệu đem pháp còn lại rót vào trong linh phù.
Bùng! Tấm phù bốc cháy hóa thành một đạo quỷ hỏa màu lam sẫm. Sau đó một đại thủ màu lam từ trong bay ra hung tợn chộp về Nguyệt Nhi.
Nói là đại thủ kỳ thật gọi là quỷ trảo thì thích hợp hơn, trên bàn tay mọc đầy gai nhọn. Chỉ cần một khi bị tóm, Nguyệt Nhi bị trọng thương là chắc chắn.
Chớp mắt quỷ thủ đã tới trước người, vẻ mặt Nguyệt Nhi tuyệt vọng đến tái nhợt. Pháp lực còn lại không bao nhiêu. Căn bản là không có khả năng cự địch hay trốn chạy.
Mắt thấy Nguyệt Nhi sắp bị trảo chộp trúng, đột nhiên một đạo kiếm khí từ xa bay vọt đến nghiền nát quỷ thủ thành bột phấn, hóa thành vô vàn tinh quang tan đi.
"Thiếu gia!"
Cảm ứng được thần thức cường đại mà thân thuộc, vẻ mặt Nguyệt Nhi tràn đầy kinh hỉ. Lập tức trên mặt Triệu Thủ Quang tái nhợt không chút máu, toàn thân run rẩy!
Loại áp lực, cảm giác này......
Ngưng Đan Kỳ cao thủ!
Chỉ thấy một đạo kinh hồng tốc độ kinh người ở phía đông nam rất nhanh bay tới khiến sắc mặt Triệu Thủ Quang càng thêm khó coi. Hắn cũng coi như là kẻ kiến thức rộng rãi, từng thấy qua vài Ngưng Đan Kỳ cao thủ nhưng chưa ai có tốc độ độn quang thái quá thế này. Rất nhanh một thanh niên vận thanh sam dung mạo bình phàm xuất hiện ở trước mặt.
"Thiếu gia!"
Lâm Hiên quay sang nhìn tiểu âm hồn, ánh mắt lộ vẻ cảm động:"Nguyệt nhi, thật vất vả cho ngươi!"
"Không có." Tiểu âm hồn lắc lắc đầu.
Lập tức Lâm Hiên lạnh lùng liếc sang Triệu Thủ Quang. Tiểu tử này coi như thông minh, lúc này đã đem phật đà thu lại thành thật đứng ở một bên.
"Tiền bối, đây là hiểu lầm a, vãn bối chỉ là đi ngang. Nhưng cô nương này…" Triệu Thủ Quang mặt đầy mồ hôi giải thích, nhưng dù hắn hoa ngôn xảo ngữ đến đâu ở trước mặt Lâm Hiên há lại có tác dụng?
Lâm Hiên hừ một tiếng, trên người phát ra sát khí khiến Triệu Thủ Quang kinh hãi, vội đưa tay vỗ vào túi trữ vật lấy ra một xếp phù.
Hào quang bảy màu chợt hiện, các loại pháp thuật gào thét đánh tới nhưng Lâm Hiên không thèm chớp mắt. Đây đều là nhân giai trung cấp pháp thuật. Trước khi kết thành Kim Đan muốn ứng phó chỉ sợ còn luống cuống tay chân, chẳng qua hiện tại…đầu vai khẽ động, một tầng sáng màu xanh hộ thân xuất hiện.
Linh khí hộ thuẫn! Khi ở cảnh giới giả đan đã ngăn cản được công kích của nhân giai cao cấp pháp thuật. Oành oành mấy tiếng, mười mấy pháp thuật cùng oanh kích một lúc nhưng nó vẫn không hề hấn gì.
Đây là sự khác biệt về cảnh giới. Sau khi Kim Đan đại thành thực lực tăng lên rất nhiều!
Triệu Thủ Quang cũng không phải ngu ngốc, sau khi tế phù liền toàn lực độn quang đào tẩu.
Trong mắt Lâm Hiên lộ ra một tia châm chọc. Không thèm tế ra Linh Khí mà tùy tiện bắn ra một đạo pháp quyết tức hóa thành một thanh trủy thủ phá không bay đi. Với tốc độ sét đánh không kịp bưng tai kích tới thân hình Triệu Thủ Quang.
La thảm một tiếng, họ Triệu cúi nhìn lỗ máu trước ngực từ không trung rớt xuống. Tung hoành U Châu có đến trăm năm, trải qua sóng to gió lớn hôm nay lại ngã xuống ở đây. Thường đi bên bờ sông, sao tránh khỏi ướt giày? Hắn giết người vô số tu sĩ, hôm nay xem như là báo ứng!
Lâm Hiên phất tay áo một cái, một đạo bạch quang cuốn ra đem túi trữ vật của đối phương thu về, cũng không khách khí đem hồn phách họ Triệu thu vào Bách Hồn Phiên!
"Chúc mừng thiếu gia, Kim Đan đại thành!"
Nguyệt Nhi ôn nhu mỉm cười nhìn sang hắn. Trong lòng Lâm Hiên dâng lên một tia ấm áp nhưng vẫn giữ vẻ bình thản nói:
"Đây chỉ là một chút thành tựu. Trên tiên lộ còn cần phải cố gắng rất nhiều."
"Thiếu gia. Nguyệt Nhi tin tưởng một ngày nhất định người có thể phi thăng Linh giới."
"Phi thăng Linh giới dễ thế sao? Nguyệt Nhi, ngươi cũng không kém a, hơn hai mươi năm ngắn ngủi đã tiến giai Trúc Cơ hậu kỳ. Chỉ cần cố gắng nhất định ngưng thành Kim đan."
"Ta đương nhiên cũng muốn thế." Tiểu âm hồn thở dài. Tuy hiện giờ nàng không còn sợ ánh dương quang nhưng vẫn là hư ảnh do linh khí cùng hồn phách tụ thành.
Nếu có thể ngưng thành kim đan là chuyển hóa thành thực thể. Sau khi kết anh thì có thể phá tan pháp tắc u minh, ngưng thành ra thân thể thực sự.
Đây chính là Nguyệt Nhi hằng mơ ước. Tu luyện cố gắng, tâm lý cầu tiến tuyệt không dưới Lâm Hiên.
Hai người cười nói một hồi, Nguyệt Nhi liền bay vào trong tay áo Lâm Hiên. Thiếu gia đã kết thành Kim đan, đương nhiên sẽ không ở lại hoang mạc này.
Lâm Hiên trước tiên bay trở về động phủ bế quan. Nhìn sương mù trước mắt khóe miệng lộ vẻ tươi cười. Tay trái vừa lật, trong bàn tay đã xuất hiện một cái trận bàn, đánh lên vài đạo pháp quyết.
Vù vù mấy cây trận kỳ màu sắc rực rỡ liền bay trở về. Trên mặt Lâm Hiên lộ vẻ hài lòng, hiện thực lực vượt xa cảnh giới Trúc Cơ kỳ. Không chỉ dễ dàng lấy đầu Đoạt mệnh thư sinh mà thu phát Cực Âm Ác Linh Trận vô cùng tự nhiên.
Sau khi đem khí cụ bày trận thu vào, Lâm Hiên phát ra vài đạo kiếm khí. ầm ầm đá vụn rơi xuống đem toàn bộ động phủ phá hủy.
Sau đó hắn hóa thành một đạo độn quang biến mất phía chân trời.
Xẩm tối hai ngày sau Lâm Hiên hạ xuống một hoang sơn, tùy tiện tìm một sơn động nghỉ ngơi. Đối với tương lai, hắn còn cần phải cẩn thận cân nhắc một phen.
Đầu tiên là có nên quay về Linh Dược Sơn hay không?
Tuy đã bước chân vào hàng ngũ tu sĩ cao cấp U Châu thế như giương cung bạt kiếm, trừ phi là tìm được hoang mạc không dấu chân người bế quan hàng trăm năm. Nếu không khó tránh khỏi bị cuốn vào. Nhưng chuyện này không ổn. Tu luyện cần không ít đan dược, tinh thạch, tài liệu khác, khẳng định phải tới phường thị.
Nếu quay về Linh Dược Sơn, đương nhiên bị cuốn vào xung đột nhưng nương tựa bón cây đại thụ nhất định là an toàn hơn. Nhưng còn một lý do khẳng định Lâm Hiên phải quay về.
Thiên Trần Đan!
Di vật của tổ sư gi kinh tài tuyệt diễm, sở dĩ lần này có thể Ngưng đan thuận lợi như vậy phần lớn nhờ đan được nghịch thiên này.
Hiện giờ đã dùng hai viên, chỉ còn một viên duy nhất.
Theo Lâm Hiên biết, khi ngưng kết nguyên anh nó cũng có tác dụng rất lớn. Cật nghịch thiên như thế, Lâm Hiên sao lại bỏ qua?
Khẳng định đan phương vẫn bảo tồn ở Tàng Bảo Các.
Chẳng qua là tài liệu luyện chế đan dược này quá mức trân quý, thứ hai là cần hỏa diễm quá hà khắc nên hậu bối mấy nghìn năm qua chỉ có thể trơ mắt mà nhìn.
Sau khi quyết định hắn lâm vào trong giấc ngủ.
Ba ngày sau, Lâm Hiên về tới Linh Dược Sơn.
Hắn không che dấu khí tức, mấy tu sĩ dọc đường đều vẻ lộ kinh ngạc.
Thiếu chủ nhập môn khi còn là Trúc Cơ sơ kỳ, ngắn ngủi hơn hai mươi năm đã Kim Đan đại thành. Kỳ tài như thế thật sự ngàn năm khó gặp, trong lòng bội phục Thông Vũ chân nhân mắt sáng như sao.
Sau khi trở lại động phủ Lâm Hiên nghỉ ngơi mấy ngày liền. Lần này ngưng kết kim đan tâm thần cũng tiêu hao không ít, khá là mệt mỏi.
Lúc này Lâm Hiên nằm ở trên giường mặt lộ tiếu ý, trong tay nắm một đạo Truyền âm phù do sư tôn phát tới.
Bên trong vẫn là mấy câu chúc mừng cùng động viên cố gắng, không có đề cập đến điều gì khác.
Lâm Hiên từ sau khi biết bổn môn ẩn dấu thực lực, trong lòng phán đoán có lẽ là do hắn tu vị quá thấp nên Thông Vũ chân nhân mới chưa đề cập sự tình trong môn. Hịện hắn đã kết thành kim đan mà đối phương vẫn không động tĩnh.
Chẳng lẽ vẫn chưa tới thời điểm sao?
Tuy vậy không quấy rầy hắn là tốt nhất. Sau khi Ngưng đan thành công còn có rất nhiều việc phải làm.
Đầu tiên là củng cố cảnh giới cùng gia tăng thực lực. Lâm Hiên có dự cảm U Châu rất nhanh sẽ lâm vào đại loạn. Thực lực tăng lên thì càng thêm an toàn.
Củng cố cảnh giới rất đơn giản. Chỉ cần mỗi ngày thường xuyên đả tọa tu luyện. Nhanh thì một hai tuần trăng, lâu thì nửa năm có thể củng cố xong.
Về phần gia tăng thực lực, trong khoảng thời gian ngắn muốn nâng cao tu vị là không thể.
Như vậy chỉ còn cách trang bị thêm bảo vật.
Như đã biết, khi tu sĩ bước vào Ngưng đan Kỳ không còn sử dụng Linh Khí mà có thể luyện chế pháp bảo có uy lực vượt trội.
Nhưng cái khó chính là tài liệu luyện chế cực kỳ quý hiếm, một tu sĩ muốn thu thập đủ vận khí tốt cũng cần đến hai ba mươi năm.
Hiện giờ Lâm Hiên nào có nhiều thời gian như vậy?
Hơn nữa Pháp bảo bình thường hắn không để vào mắt, nếu luyện thì sẽ luyện chế thật tốt.
Bản mạng pháp bảo chỉ là duy nhất, thường xuyên dùng chân nguyên bồi dưỡng nên không thay đổi!
Cũng may Lâm Hiên trong tay còn có Huyền Hỏa Thần Châu. Là cổ bảo nên uy lực hơn hẳn pháp bảo thông thường. Trước tiên cần dùng đan hỏa đem viên châu này luyện chế một phen, phát huy ra mười thành uy năng.
Lúc này Lâm Hiên vỗ vào túi trữ vật đem Huyền Hỏa Thần Châu lấy ra. Trên mặt lộ tia ngưng trọng, hai tay nâng ngang người, trong lòng bàn tay hiện ra một đạo hỏa diễm màu vàng kim.
Thuần Dương Đan Hỏa!
Đây là thần thông của tu sĩ Ngưng đan Kỳ. Lâm Hiên hé miệng tiếp tục phun ra một luồng hỏa diễm màu vàng kim khác.
Sau đó dùng thần thức cẩn thận khống chế ba đạo hỏa diễm tụ lại một chỗ, chậm rãi bao bọc lấy Huyền Hỏa Thần Châu.
Quá trình luyện hóa thuận lợi.
Bảy bảy bốn mươi chín ngày sau Lâm Hiên thu đan hỏa. Nhìn bảo vật trước mắt lộ ra vẻ mặt hài lòng.
Lúc này Huyền Hỏa Thần Châu nhìn qua trong suốt mỹ lệ, bên trong có một đoàn hỏa diễm ẩn hiện trông rất sống động. Linh lực dao động so với trước thì một trời một vực. Hiện giờ đã phát huy ra toàn bộ uy lực.
Lâm Hiên há miệng đem Huyền Hỏa Thần Châu thu vào trong đan điền.
Sau khi luyện hóa xong. Lâm Hiên nhẹ nhàng thở ra, chuyển sang làm việc khác.
Đầu tiên là thanh lý vật phẩm.
Linh Khí hiện không còn tác dụng, cần tới phường thị đổi ra tinh thạch. Riêng Thủy Vân Tử Mẫu Kiếm sẽ giữ lại tặng cho Nguyệt nhi.
Còn có Bách Hồn Phiên thì Nguyệt nhi là quỷ tu, bảo vật này tự nhiên cũng cho tiểu nha đầu.
Theo sau Lâm Hiên xem xét túi trữ vật của đoạt mệnh thư sinh.
Thu hoạch khá phong phú , có điều có một đồ vật không có chút linh lực dao động, giống như là cái chìa khóa nơi thế tục. Lâm Hiên do dự một chút thì vẫn thu vào túi trữ vật.
Sau đó Lâm Hiên lấy ra ngọc giản Huyền Ma Chân Kinh. Tiến vào Ngưng đan Kỳ, Cửu Thiên Huyền Công đã qua giai đoạn căn cơ, từng bước phát huy ra uy năng cường đại. Nhưng Lâm Hiên vẫn quyết định kiêm tu. Đây là công pháp của ma đạo đệ nhất nhân, bên trong có nhiều bí thuật thần kỳ, thí dụ như là Thiên ma quỷ thi thuật. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.vn
Sau khi tế luyện xong mười mấy tiểu cương thi thi đám này chưa có tác dụng nhiều lắm, do các đối thủ gần đây đều quá cường hãn. Nghe nói cương thi do Cực Ác Ma Tôn luyện ra có thể đấu ngang với tu sĩ Ngưng đan trung kỳ. Đương nhiên Lâm Hiên còn xa mới bằng nhưng trong tay có một bảo vật không tệ.
Thân thể Thiên niên Thi vương biến dị, uy phong đánh bại cả tu sĩ Ngưng đan trung kỳ. Nếu có thể đem nó luyện chế thành thủ hạ, như vậy liền có một hộ vệ thần thông kinh người.
Đem thần thức chìm vào ngọc giản tìm Thiên ma Quỷ Thi Thuật cẩn thận tham ngộ.
Vầng thái dương dần ngả về tây, Lâm Hiên nghiên cứu cả ngày mới thu hồi thần thức, lấy tay nhịp nhịp trên đùi, vẻ mặt trầm ngâm.
Thật lâu sau hắn thở dài. Thì ra với tu vị Ngưng đan sơ kỳ chỉ có thể tu luyện Thiên Ma Quỷ Thi Thuật tầng thứ hai mà thôi.
Muốn khống chế loại quái vật như Thiên Niên Thi Vương phải là cảnh giới Ngưng đan hậu kỳ, luyện thành tầng thứ ba.
Lâm Hiên quyết định tu luyện những pháp thuật khác.
Hiện hắn có thể tu luyện trung thiên của Cửu thiên Huyền công. Rất nhanh một pháp thuật hữu dụng liền hiện ra trước mắt.
Cửu Thiên Linh thuẫn!
Xem qua nó có chút tương tự như Linh khí hộ thuẫn nhưng uy lực vượt trội. Linh khí hộ Thuẫn đơn giản dễ học. Cơ hồ tâm niệm vừa động là có thể hình thành mở ra. Nhưng quá mức yếu ớt chỉ dùng khi đối phó tu sĩ cấp thấp hơn.
Khi tu sĩ đã Ngưng đan thành công. Trước công kích của pháp bảo, Linh khí Hộ thuẫn giống như tờ giấy hồ mỏng vậy.
Còn Cửu thiên Linh thuẫn thì khác, nó hoàn toàn kế thừa ưu điểm tiêu hao ít pháp lực của Linh khí Hộ thuẫn, tốc độ khởi động nhanh. Tại phương diện phòng ngự có sự cải tiến cực lớn.
Luận lực phòng ngự còn hơn cả pháp thuật cấp cao. Lâm Hiên đương nhiên nhận được chỗ thần diệu của Cửu Thiên Huyền Công.
Tu luyện đảo mắt đã qua một năm.
Thời gian này không ai tới quấy rầy Lâm Hiên. Trải qua mười hai tuần trăng khắc khổ tu luyện cảnh giới củng cố ổn định. Hắn đã tu luyện được một số bí thuật trong Cửu Thiên Huyền Công và Huyền Ma Chân Kinh. Thực lực có sự gia tăng đáng kể.
Hiện đã là tu Ngưng đan Kỳ trở về sau, Lâm Hiên muốn chủ động chế tạo một ít linh phù. Trong túi trữ vật có một cổ ngọc giản nói về chế phù thuật của cổ tu sĩ.
Lâm Hiên đem thần thức chìm vào trong xem qua một lần thì nhíu mày. Chế phù thuật trong này khác hiện tại rất lớn. Chính là cần tài liệu trân quý. Cũng may là có thể đến phường thị mà mua với giá cực đắt.
Lâm Hiên kiểm tra lại túi trữ vật của mình. Chỉ riêng tinh thạch đã có gần bảy vạn, cũng đủ để mình tiêu xài. Xem ra cần đi phường thị một chuyến.
Ánh mắt Lâm Hiên dừng lại trên cổ ngọc giản đen tuyền, hai đầu có khắc một chút họa văn cổ xưa thì không điểm đặc biệt chút nào.
Vật này là do Lâm Hiên lúc trước đi phường thị mua nguyên liệu Thất Tâm Đan, thu được từ một phàm nhân tên là Ngô Lập.
Lâm Hiên từng nghiên cứu qua vài lần nhưng đều không có kết quả. Chỉ cần thần thức vừa tiếp xúc với ngọc giản liền lập tức bị ngăn cản.