Bách Luyện Thành Tiên

Chương 502: Thần thông không gian




Tuy nhiên đối mặt với công kích che trời lấp bể nhưng trên mặt Cổ Ma không mảy may chút sợ hãi, đôi song mục phía dưới ánh lên tia sáng băng lãnh sáng bóng. Từ trong bắn ra một cột sáng trong suốt như thủy tinh vào hư không trước mặt.
Bành!
Một một màn khó tin nổi đã xuất hiện. Chỉ thấy không gian phía trước Cổ Ma vặn vẹo trong chớp mắt rồi khôi phục, tuy thế đã vừa đủ để công kích của hai người Lâm Hiên trượt qua người lão ma.
Thấy thế sắc mặt Lâm Hiên lập tức âm trầm. hắn chưa chút thông hiểu thần thông không gian này. Cổ Ma lại có thể sử dụng thật khó đối phó.
Bất quá đã nhìn ra sắc mặt Cổ Ma trở nên tái nhợt.
Như vậy để thi triển thần thông này chắc chắn phải hao tổn Tinh Nguyên Hồn Lực gì đó.
Lâm Hiên đang còn suy tư thì Cổ Ma đã nhe răng rung đầu vai, tức thời vô số tàn ảnh màu đen không chút dấu hiệu từ ở trong thân phát ra. Không hiểu là Ma công gì mà chân thân Cổ Ma tiêu tán tại chỗ.
Lâm Hiên vội thi triển Cửu Thiên Vi Bộ cùng Thiên Phượng Thần Mục. Trong đáy mắt hắn chiếu ra hào quang ngũ sắc lưu ly, nhìn qua như bảo thạch mỹ lệ.
Bảy tám đạo tàn ảnh cầm đao thương kiếm kích, từ bốn phương tám hướng đánh tới Vọng Đình Lâu. Thanh thế lạ thường bất quá chỉ là giương đông kích tây.
Một đạo thân ảnh mơ hồ trong tầm mắt, quả nhiên chân thân Cổ Ma đang công kích tới Lâm Hiên.
Toàn thân lão ma lóe lên hắc quang, chưa đầy một chớp mắt đã tới trước mặt đối thủ. Hai ma trảo múa may liên hồi, nhất thời tiếng xé gió bén nhọn truyền vào tai. Không gian dù không bị xé rách nhưng sức mạnh của các trảo ảnh đã lưu lại những đạo ngân quang chớp lòa.
Đồng thời chân trái của lão ma giơ ra, đầu gối như một lưỡi dao vô cùng bén nhọn hung hăng kích tới bụng Lâm Hiên. Nếu tránh không được chắc chắn bụng hắn sẽ bị mổ làm đôi.
Thật là một Cổ Ma ác độc! Chiêu số xảo quyệt sắc bén!
Bất quá Lâm Hiên đã nắm giữ hành tung đối thủ, tuy không kịp né tránh nhưng đương nhiên có hành động. Hắn há miệng phun ra ngụm tinh khí.
Vèo một tiếng! Ô Kim Long Giáp Thuẫn đột ngột hiện ra hấp thu tinh khí. Chỉ thấy linh quang chợt lóe, thuẫn bài nhanh chóng trở nên to lớn che phía trước Lâm Hiên. Mặt ngoài thuẫn bài còn tỏa ra một tầng sáng mờ ảo.
Xoẹt xoẹt tiếng xé gió truyền vào tai, hàng trăm trảo ảnh không chút khách khí bắn tới.
Tầng sáng lóe lên rồi linh quang nhanh chóng ảm đạm xuống, trong tiếng roàn roạt như xé vải, tầng sáng tan đi mà trảo ảnh cũng hao đi một nửa.
Những trảo ảnh còn lại hung hăng kích tới thuẫn bài.
Lại nghe thanh âm như dùng móng tay cạo vào gốm sứ. Cuối cùng các trảo ảnh bị ngăn trở rồi tán đi nhưng Ô Kim Long Giáp Thuẫn cũng rung lên dữ dội.
Tròng mắt Lâm Hiên co lại phất tay một cái, đem phát lực truyền vào. Tức thời Thiên Địa nguyên khí hội tụ lại. thuẫn mặt thuẫn bài lại lần nữa sáng lên.
Ngay sau đó, đầu gối Cổ Ma hung hăng đánh đến.
Oanh!
Ma khí triều động, khí huyết nơi ngực Lâm Hiên kịch liệt cuồn cuộn.
Tấm thuẫn bài to lớn kịch liệt chấn động như thuyền nhỏ trong sóng dữ triều dâng. Sức mạnh một kích này của Cổ Ma mạnh vượt xa quá tưởng tượng.
Tuy nhiên phòng ngự không bị công phá, Lâm Hiên tiếp tục lui về phía sau.
"Muốn chạy, đem tánh mạng lưu lại."
Tiếng cười cạp cạp quái dị vào tai, Cổ Ma như đã liệu trước. Hai ma quyền to như cái đấu cuồng bạo như gió táp mưa sa đánh về Lâm Hiên. Ma tí như mãng xà nhất quyết muốn thôn phệ đối phương cho bằng được.
Bành Bành Bành thanh âm không ngừng truyền vào tai, linh quang Ô Kim Long Giáp Thuẫn lần nữa bị đánh trở nên thảm đạm.
Trên mặt thuẫn bài để lại vô số vết quyền mà Lâm Hiên không chút lực hoàn thủ. Không hổ là thượng giới Ma Tổ, chỉ là một phân hồn cũng không ai dám khinh nhục.
Ở một bên khác, mấy đạo Ma Ảnh phân thân đang quấn lấy Vọng Đình Lâu. Mặc dù bị ánh nát nhưng lại lần nữa dung hợp, dường như là Bất Tử Chi Thân.
Có điều mỗi lần như thế sắc mặt Cổ Ma thêm trắng nhợt, hiển nhiên pháp thuật tiêu hao không nhỏ. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Tiếng Bành Bành Bành liên tục truyền vào tai, Chỉ một nhịp hô hấp, lão ma đã đánh ra hơn một ngàn quyền.
Ô Kim Long Giáp Thuẫn chắc chắn nhưng cũng có cực hạn.
Ông...thanh âm như chuông đồng bị đánh truyền vào tai, thuẫn bài một lần nửa nhỏ lại rồi thu về. Cổ Ma nhướng mày, có chút ngạc nhiên nhưng nào còn thời gian nghĩ ngợi.
Phòng ngự của tiểu tử đã bị bài trừ. Song chưởng lão ma đong đưa, vận quyền như gió, công kích càng phát ra cuồng bạo hung mãnh. Lâm Hiên trong cảnh nguy hiểm, tựa hồ không thể vãn hồi nhưng trên mặt lại hiện vẻ kỳ dị.
Bùm bùm thanh âm bạo liệt truyền vào tai. Ngũ sắc linh quang hiện lên, tức khắc tay phải của hắn biến hóa thành lợi trảo, có điều trong mắt Cổ Ma hiện vẻ chê cười.
Phượng Vũ Cửu Thiên quyết! Múa rìu trước cửa Lỗ Ban!
Dù là thân thể Yêu tộc còn không sánh nổi với thánh tộc chứ đừng nói là một tiểu tử Ly hợp Nhân tộc.
Rống! Trên mặt Cổ Ma tràn đầy vẻ hưng phấn, ma khí cuồn cuộn, đôi song quyền màu đen lập tức to ra hơn gấp đôi, áp lực khiến người không thể thở nổi.
Mắt thấy lợi trảo cùng quyền đầu sắp chạm nhau, đột nhiên trên thân Lâm Hiên phát ra ra ngũ sắc linh quang chói mắt. Một bộ chiến giáp tuẫn lệ hiện ra đem toàn thân hắn bọc kín lại. Vùng mặt cũng che kín nhưng không ngăn trở tầm mắt.
Điều khiến người chú ý là tay phải chiến giáp biến thành phượng trảo sắc nhọn, các ngón tay cũng trở nên bén nhọn vô cùng.
"A, chiến giáp thuật!"
Cổ Ma không khỏi lộ vẻ ngạc nhiên. Tiểu tử giảo hoạt này vẫn còn hậu thủ, nhưng bằng chiến giáp thuật mà muốn xoay chuyển tàn cục trước mặt Thiên Nguyên Ma Tổ sao?
Có điều lại ngoài ý của lão ma. Vô thanh vô tức! Một đoàn tam sắc hỏa diễm mỹ lệ hiện lên trong bàn tay Lâm Hiên, không ngừng lưu chuyển bao phủ lấy lợi trảo đã yêu hóa.
Tròng mắt Cổ Ma co lại, thấy hỏa diễm này thì trong lòng có chút báo động. Tam sắc hỏa diễm mỹ lệ như hoa nhưng bên trong ẩn chứa khí tức nguy hiểm tới cực độ.
Không hổ là thượng giới Ma Tổ. Lồng ngực lão ma lại mơ hồ một hồi, nhân diện bạch diện thư sinh hiện ra, mở miệng phun ra một đạo ma hỏa tử hồng sắc. Vù một tiếng đem nắm quyền cực đại bao bọc.
Đóa Phần Thiên Ma Hỏa này là do bạch diện thư sinh một lần xảo hợp thu được, dùng một chút thì bớt một chút. Có điều hai người nhất thể nhị phách, tuy trong lòng không ngừng mắng lão ma nhưng đành thi triển ra.
Oanh! Lợi trảo cùng nắm quyền đối chạm, tức thời khắp không gian nổi lên cuồng phong bạo vũ như muốn thổi bay tất cả. Sóng linh lực bắn ra bốn phía khiến ở bên kia, Vọng Đình Lâu cũng kinh ngạc không thôi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.