Bách Luyện Thành Tiên

Chương 2632: Ô đại thiếu gia (1)




Tu tiên không màng tuế nguyệt, ngắn ngủi trăm năm, đối với Tu Tiên giả đẳng cấp cao căn bản chẳng đáng nhắc đến. Nói là nháy mắt thì đúng là hơi cường điệu, nhưng quả thực trôi qua rất nhanh.
Nhưng đối với phàm nhân thì từng đó đã đủ để bọn hắn sống trọn một kiếp người.
Lâm Hiên tuy không phải người thường, nhưng những trải nghiệm ở Băng Hải giới này quả thực quá mức phong phú. Chỉ ngắn ngủi trăm năm đã có rất nhiều kinh nghiệm khiến hắn phải ghi nhớ trong lòng.
Cho nên, khi trở lại Vân Ẩn sơn mạch, nhìn thấy cảnh vật quen thuộc, trong lòng lại sinh ra cảm giác như đã trôi qua cả một đời người. Tâm tình phiêu đãng, Lâm Hiên không nhịn được ca hát ầm ĩ một hồi, thanh âm như rồng ngâm, phóng thẳng lên trời cao, trầm bổng không dứt.
Từ đây đến tổng đà Vân Ẩn tông chỉ còn khoảng ngàn dặm, nhưng động tĩnh lớn như vậy, đệ tử tuần sơn nhất định sẽ phát hiện. Chẳng bao lâu đã thấy phía trước bùng lên linh quang, Lâm Hiên đếm qua, có khoảng vài chục đạo độn quang đang lao tới nơi này.
Dẫn đầu là một đạo cầu vồng màu hồng phấn, có chút nổi bật, không chỉ bởi tốc độ nhanh nhất mà còn tỏa ra một mùi thơm nhàn nhạt..
Lông mày Lâm Hiên khẽ nhíu lại, dường như cảm thấy linh quang kia có chút quen mắt, nhưng trong nhất thời, lại không thể nhận ra. Đang muốn thi triển thần thông để nhìn cho rõ thì linh quang kia rất nhanh đã tới trước mặt.
Hào quang thu liễm, lộ ra một thiếu nữ đẹp tuyệt trần.
Ánh mắt Lâm Hiên đảo qua, đây chẳng phải là người quen sao?
Lâm Ngọc Kiều!
Muội muội của Đại trưởng lão Vân Ẩn tông. Lại nói chính mình cùng nàng quan hệ cũng không tồi, cả hai còn cùng nhau đi Cổ Ma giới tìm Phân Thần đan.
Chỉ có điều chính mình nhờ cơ duyên xảo hợp, từ tay Hàn Long chân nhân thu được đan dược này, sau đó trở về Linh giới trước một bước.
Tính toán thời gian, hình như thí luyện đã chấm dứt, nàng cũng bình an quay trở về rồi sao?
Thấy cố nhân vẫn hoàn hảo, Trong nội tâm Lâm Hiên cũng có chút vui mừng. Hắn đã ngừng hát hò từ lâu, hai tay chắp sau lưng, mỉm cười đứng đợi.
Mà Lâm Ngọc Kiều khi nhìn rõ dung mạo Lâm Hiên.
Trên mặt đầu tiên là kinh ngạc, sau đó chợt hiện lên vẻ vui sướng. Nàng ôn nhu cúi chào: "Ngọc Kiều tham kiến sư thúc."
Trên mặt nữ tử mang theo vài phần phức tạp, thời điểm hai người cùng đi Cổ Ma giới vẫn là ngang hàng với nhau, vậy mà chỉ chớp mắt đã biến thành sư thúc.
Hơn nữa nàng trở lại Linh giới không lâu, đã sớm nghe nhiều đến thuộc lòng sự tích về Lâm Hiên. Tuy Lâm Hiên không muốn làm Đại trưởng lão, nhưng từ khi đánh bại Thiên Tuyệt lão quái, hắn vẫn luôn là đối tượng được đám đệ tử bổn môn sùng bái không thôi.
Lâm Ngọc Kiều đương nhiên không phải ghen ghét, đối với nàng, Lâm Hiên chính là ân nhân cứu mạng. Chỉ là chứng kiến tốc độ tu luyện làm cho người ta trân trối mà nhìn cùng thực lực hơn xa tu sĩ cùng giai của hắn, trong nội tâm vẫn là than thở không thôi.
"Không cần đa lễ."
Lâm Hiên tùy ý khoát tay, cùng Lâm Ngọc Kiều hàn huyên vài câu, sau đó những tu sĩ khác cũng đã đuổi tới nơi này. Sau khi xác thực thân phận Lâm Hiên, cả đám không nhịn được mà reo hò một hồi. Có thể thấy hắn được hoan nghênh đến mức nào. Kế tiếp, cả đám một bên hành đại lễ, đồng thời phát ra Truyền Âm phù về tông môn.
Một lúc lâu sau, tiếng vù vù vang vọng, xa xa phía chân trời xuất hiện chi chít những quang điểm, tốc độ không giống nhau, nhưng đều hướng về nơi này.
Lâm Hiên mặc dù không phải là Đại Trưởng lão, nhưng tầm quan trọng đối với Vân Ẩn tông thì khỏi phải bàn cãi. Nhờ vào uy danh Lâm Hiên đả bại Thiên Tuyệt lão quái, trăm năm qua, Vân Ẩn tông đã đạt được sự phát triển vượt bậc, thực lực đâu chỉ tăng gấp đôi. Vốn chỉ là chiếm một góc trời, hôm nay phóng nhãn khắp Hàn Long giới đều có tiếng là danh môn đại phái. Tuy chưa được xếp vào nhóm đầu, nhưng chỉ ngắn ngủi trăm năm đã lớn mạnh đến như vậy, quả thực là không tồi.
Cho nên việc Lâm Hiên hồi tông cũng là đại sự hàng đầu, toàn bộ Tu Tiên giả đã ngoài Ngưng đan, ngoại trừ gặp lúc bế quan sinh tử, đều ra nghênh đón.
Dẫn đầu là Ngân Đồng nữ tử cùng Long thiếu niên.
Giờ khắc này, trên mặt hai người tràn ngập vẻ kinh hỉ.
"Lâm sư đệ, rốt cuộc ngươi đã trở về, chuyến đi có thuận lợi không. Ồ! Tu vi của ngươi..."
Thiếu niên họ Long chưa dứt lời, đột nhiên nghẹn họng trân trối mà nhìn.
Cũng khó trách hắn phải kinh ngạc, tận mắt chứng kiến Lâm Hiên tiến giai Phân Thần kỳ, từ đó đến giờ mới qua trăm nay, hiện tại lại tiến thêm một bước nữa, trở thành Tu Tiên giả Phân Thần trung kỳ.
Có lầm hay không, hắn cũng là tu sĩ Phân Thần kỳ, đối với sự gian nan trong việc tu luyện ở đẳng cấp này, hắn đương nhiên hiểu rõ. Chính mình đã bị vây ở bình cảnh sơ kỳ trên vạn năm...
Tu luyện, chính mình cũng nỗ lực vô cùng, nhưng tiến triển so với ốc sên còn chậm chạp hơn, mà Lâm Hiên...
Giờ khắc này, nói là không ghen ghét thì đúng là gạt người.
Lâm sư đệ là Chân Tiên chuyển thế sao, nếu không, sao tốc độ tu luyện lại nhanh đến tình trạng như thế?
Trong đầu thiếu niên họ Long chỉ còn lại duy nhất ý niệm này.
Mà bên kia, biểu lộ của Ngân Đồng thiếu nữ cũng chẳng khác là bao. Bất quá, chỉ kinh ngạc một khắc, sau đó đã chuyển thành vẻ kinh hỉ. Nàng thậm chí còn có chút chờ mong, vị sư đệ nhập môn giữa chừng này đã đạt được thành tựu như thế, một ngày kia bổn môn không phải là không có khả năng xuất hiện một tồn tại Độ Kiếp kỳ.
Kiếp này, mình đã không còn hy vọng tiến vào Độ Kiếp kỳ, nhưng Lâm sư đệ trước mắt, đã tạo ra quá nhiều kỳ tích, không chừng hắn sẽ vượt qua được cửa ải kia.
Ngân Đồng thiếu nữ trong lòng nghĩ như vậy, sau đó cùng đám đệ tử hân hoan dẫn Lâm Hiên vào tông môn.
Đương nhiên, chuyện kế tiếp không phải đám đệ tử cấp thấp có thể tham gia. Sau khi tiến vào chính điện, bón hắn đã tự động hành lễ cáo từ.
"Thế nào, Lâm sư đệ lúc này hẳn đã đạt được đại thu hoạch?" Thiếu niên họ Long mỉm cười nói.
"Ha ha, lại để cho sư huynh chê cười rồi, chỉ là vận khí Lâm mỗ không tệ, mới may mắn tấn cấp."
Đối với lời này của Lâm Hiên, hai người cũng chỉ biết cười trừ. Phân Thần kỳ tu luyện khó khăn đến mức nào, nếu chỉ là vận khí không tệ mà có thể tấn cấp, có lẽ khắp trên trời dưới đất đều là Tu Tiên giả đẳng cấp cao rồi.
Đương nhiên, hai người đều là lão quái vật đã sống vài vạn năm, thấy Lâm Hiên không muốn nói rõ, tự nhiên cũng thức thời mà không gặng hỏi nữa.
Sau đó lại thay đổi chủ đề.
"Việc sư đệ đi tìm tài liệu luyện chế hóa thân, hẳn là đã đạt được rồi phải không?"
"Ha ha, nhờ phúc của sư tỷ, nếu không phải cho ta biết về Băng Hải giới, Lâm mỗ sao có thể đạt được thu hoạch như vậy."
Lâm Hiên tươi cười nói.
"Ha ha, sư đệ quá khách khí rồi."
Ba người hàn huyên còn chưa dứt, đột nhiên, một thanh âm hung hăng càn quấy dị thường truyền vào lỗ tai: "Nghe nói tiểu tử họ Lâm kia đã trở lại, còn muốn làm rùa đen rụt đầu ở đó sao, mau ra đây gặp ta."
Thanh âm này vô cùng xa lạ, với năng lực đã gặp qua là không thể quên của Tu Tiên giả, Lâm Hiên có thể khẳng định mình chưa từng nghe thấy bao giờ. Nói cách khác, chủ nhân của nó mình cũng chưa từng gặp qua.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.