Bách Luyện Thành Tiên

Chương 2325: Hai Năm




"Sư thúc nói là không cần bọn ta cùng người nhập cốc?" Tên trung niên ma tộc trên mặt hiện lên vẻ kinh ngạc.Phải biết là, lần đi này bọn hắn tự đề cử mình chính là chấp nhận nguy hiểm rất lớn, đúng ra mà nói thì Lâm Hiên không có lý do gì để cự tuyệt mới phải.
Vì sao?
Trong lòng hắn tràn không khỏi nghi hoặc,mặc dù Lâm Hiên nói có thủ đoạn tự bảo vệ, nhưng hắn lại thật không nghĩ như vậy. Đúng là thần thông của Lâm sư thúc mạnh mẽ hơn người thường có thể thắng được nhiều đồng giai tồn tại.
Nhưng mạnh mẽ thì sao? khi đột phá bình cảnh so với khi tranh đấu thật sự khác biệt, khi đó pháp lực cùng tâm thần tất cả đều tập trung tại trong đan điền. Nói lời khó nghe, tu tiên giả tại thời điểm này đừng nói gì đến dời núi lấp biển, giả sử lúc đó là một phàm nhân cơ duyên xảo hợp thì cũng thật có thể ra tay với bọn hắn.
Lúc này thanh âm chắc chắn của Lâm Hiên lại truyền vào tai. " Đúng vậy, các ngươi hãy ở lại trong tông,không cần theo ta vào cốc, chỉ cần đem vị trí của Linh Nguyên Cốc nói cho ta là được rồi.
"Như vậy..."
" Sư thúc, ngài thật sự muốn một mình nhập cốc, không cần ai hộ pháp ư, lỡ như tại thời điểm mấu chốt có người xâm nhập..."
"Ý tốt của các người ta xin nhận.Nhưng nói lời khó nghe, nếu thật có kẻ thù bên ngoài tìm đến thì mấy người các ngươi có thể thay đổi được sự tình sao?"
Sự việc đến lúc này , Lâm Hiên dứt khoát nói trắng ra." Đừng trách tại sao ta nói như vậy,dựa theo tình hình Linh Nguyên Cốc mà nói.Tu vi của các người còn quá thấp,nếu quả thực gặp phải cường địch,không những không thể bảo vệ được ta mà chính là các người cũng bị liên luỵ vào, sự việc không có ích lợi gì việc gì phải ..."
Lâm Hiên còn chưa dứt lời mà ba ma lúc này đều lâm vào trầm mặc.Sự thật đúng là như lời Lâm Hiên nói.
Một lúc lâu sau,cung trang nữ tử mở miệng: " Sư thúc làm sao biết được tu vị của ba người chúng ta không thể ứng phó?"
Ma Lăng tò mò hỏi, Lâm Hiên rõ ràng chưa từng nghe nói đến Linh Nguyên Cốc, làm sao có thể biết thực lực của ba người không thể tự bảo vệ chính mình trong cốc.
"Dựa vào linh mạch cùng với khả năng xuất hiện tài liệu trân quý có thể phân tích đại khái,tiến vào cốc chắc chắn phải là mấy tên Thánh Tộc dũng mãnh rồi có gì mà kỳ quái." Lâm Hiên nhàn nhạt nói.
Ba ma nghe xong trong tâm thầm bội phục, Lâm sư thúc cũng không phải chỉ có cái dũng của kẻ thất phu,mà tâm tư cũng là tinh tế kín đáo đến trình độ này,quả thực cao minh.
Nhưng mà nữ tử cung trang vẫn có chút không phục mà nói: " Sư thúc mặc dù ngài nói đúng, lên cốc tìm kiếm linh mạch cùng kỳ bảo sẽ có nhiều Thánh Tộc Động Huyền Kỳ, ngẫu nhiên còn có thể gặp được những lão già cấp bậc Phân Thần, nhưng dựa theo số lượng mà nói cũng chỉ là số ít. Phần nhiều vẫn là những thánh tộc cấp thấp tiến vào Linh Nguyên Cốc. Nguyên Anh, Ly hợp thậm chí là Kết Đan, Trúc cơ cũng tiến vào đó tìm vận may.Cho nên mặc dù lời sư thúc nói cũng có đạo lý của nó,nhưng cũng không phải là hoàn toàn đúng. Chỉ cần không phải vận khí quá tệ,gặp phải mấy tên Động Huyền Kỳ thánh tộc hoặc những lão già cấp bậc Phân Thần, mà gặp những địch nhân khác ba người sư điệt vẫn là có thể hộ pháp cho ngài.
Lâm Hiên nghe xong thật đúng là dở khóc dở cười. Hắn đương nhiên biết rằng đối phương là có ý tốt, nhưng quả thực không cần thiết phải làm như vậy.
Lâm Hiên làm sao có thể suy nghĩ theo lẽ thường.Tu sĩ khác tại thời điểm độ kiếp hoặc là lúc trùng kích bình cảnh có lẽ thực sự không có sức hoàn thủ, nhưng hắn thì lại khác.Lâm Hiên chắc chắn rằng thủ đoạn bảo mạng của mình không chỉ một vài cái.Kêu thêm ba tên ly hợp kỳ hộ pháp cho mình thì lại giống như vẽ rắn thêm chân. Huống chi hắn là nhân loại tu tiên giả đối với ba tên cổ ma đương không thể nào hoàn toàn tin tưởng được.
Tóm lại là hắn không cần ba người này vì hắn mà hộ pháp.
Nhưng mà tục ngữ nói,không thò tay đánh người khuôn mặt tươi cười, đối phương là có ý tốt, muốn từ chối cũng không phải dễ dàng như vậy. Phải tốn một phen dùng miệng lưỡi mới bỏ đi ý niệm theo hắn vào cốc của ba ma.
"Sư thúc đã có ý muốn như vậy,sư điệt cũng chỉ có thể tuân theo pháp dụ.Mong rằng sư thúc mọi việc cẩn thận, tuyệt không nên lơ là khinh suất." Mập mạp cổ ma thở dài.
"Được,trong lòng ta tự biết rõ,các người không cần phải lo lắng cái gì. Nhưng về tình hình Linh Nguyên Cốc ta muốn hiễu rõ ràng hơn một chút."
"Sư thúc mời nói, chỉ cần bọn ta biết, thì biết gì sẽ nói cái đấy." Ba ma không chút do dự nói.
"Vừa rồi các ngươi nói, Linh Nguyên cốc là cứ mỗi ba mươi năm mới có một lần dị biến, linh mạch cùng bảo vật sẽ theo đó mà ư...??"
"Đúng vậy."
"Vậy bây giờ còn cách thời điểm biến dị bao lâu. Mỗi lần biến dị thì kéo dài bao lâu?"
Những chi tiết này là hắn buột phải hỏi ,việc này cùng việc hắn có thể tấn cấp phân thần kỳ có liên quan mật thiết với nhau.
"Còn hai năm nữa lại xảy ra dị biến, mỗi lần dị biến thì kéo dài khoảng nửa năm." Ma Lăng thật thà trả lời. Bởi vì trong các sư huynh muội thì chỉ có mình nằng là đã từng đi vào Linh Nguyên Cốc một lần.
Chỉ có điều khi ấy thấy tình thế không ổn liền trở ra. Nếu không nàng còn có thể đứng ở đây hay không thì cũng là việc khó nói,cũng có khi đã trở thành bụi đất.
"Kéo dài nửa năm?"
Lâm Hiên chống tay suy nghĩ,nhưng lại nhẹ nhàng thở ra,thời gian trùng kích bình cảnh tuy rằng có mỗi người mỗi khác, nhưng đại khái mà nói nhanh thì hai ba ngày,chậm thì cũng chỉ hai tháng là nhiều nhất,tóm lại thời gian nửa năm không cần nghĩ cũng có thể chắc chắn là đủ.
Sau đó Lâm Hiên lại tiếp tục hỏi một số tinh tức về Linh Nguyên cốc.Đến khi thật tường tận mới thôi, làm nhiều công tác chuẩn bị cho những gì không biết rõ thì sẽ tốt hơn rất nhiều.
Thời gian chậm rãi trôi qua,chớp mắt mặt trời đã xuống núi. Thời gian cũng không gấp gáp nên Lâm Hiên cũng không vội rời khỏi nơi này. Liền ở trong tông nghỉ ngơi một đêm đến sáng hôm sau mới hoá thành một đạo kinh hồng rời khỏi Tiên Vân Tông.
Một thời gian sau đó, toàn bộ trên dưới Tiên Vân Tông đều nhận được tin tức, Thái Thượng Trưởng Lão Lâm Hiên đang bế quan tu luyện một loại bí thuật cực kỳ lợi hại. Uy năng của thần thông này không phải là chuyện đùa,nhưng trong lúc tu luyện tuyệt đối không được quấy rầy,bởi vậy khu vực vài dặm xung quanh động phủ của Lâm Hiên đều bị xếp thành khu vực cấm.
Đệ tử Tiên Vân Tông nghe xong tin tức này, trong nội tâm của ai cũng đều cực kỳ hưng phấn.Năm mươi năm trước Lâm trưởng lão dùng thực lực một người đánh bại hơn mười tên tu tiên giả cùng cấp.Hôm nay lại tu luyện thêm bí thuật lợi hại vậy thì sẽ mạnh mẽ đến mức nào.
Mỗi người ai cũng đều trông mong kì vọng.Không ai hoài nghi,ngoại trừ ba gã cổ ma chủ sự thì toàn bộ đệ tử trong tông cũng không ai biết là Lâm Hiên đã đi ra ngoài.
Lại nói, Lâm Hiên sau khi bay hơn mười vạn dặm thì độn quang dừng lại, phất tay áo một cái lấy ra một chiếc ma thuyền,ngồi lên đó rồi bay đi.
Dù sao vị trí của Linh Nguyên cốc cũng nằm ở cực tây của Thiên Hạc châu,không biết phải bay bao nhiêu vạn dặm, tự mình bay qua thì quá tiêu hao khí lực, Lâm Hiên cũng không ngốc đi làm chuyện ngu xuẩn như vậy.
Lại nói tiếp, khoảng cách xảy ra dị biến cũng còn cách hai năm.Lâm Hiên sở dĩ đi sớm như vậy cũng là có suy tính riêng.
thứ nhất, khoảng cách quả thực quá xa, đi sớm một chút thì thời gian cũng thư thả không phải đến lúc thì lại vội vội vàng vàng.
thứ hai, tu vị hôm nay của Lâm Hiên đã là Động Huyền kỳ đỉnh phong. nói một cách khác là chỉ còn một bước đột phá, nếu tiếp tục ngồi xuống tu luyện chính là tự làm khổ mình.cũng không có cái gì tốt,Lâm Hiên đương nhiên không làm chuyện ngu xuẩn như vậy.Nếu đã như vậy thì không băng đi sớm một chút,dùng thời gian hai năm đi đến Linh Nguyên cốc,trên đường đi cũng thuận tiện du lịch một thoáng.
Lôi Vân quận là một trong những quận nổi danh lớn nhất Thiên Hạc châu. Nhưng mà nói lớn kì thật chỉ là diện tích rộng lớn mà thôi.còn về tài nguyện hay thực lực của tu tiên giới đều không bằng các quận phủ khác.
Ở đây là một khu vực vắng vẻ của cực tây Thiên Hạc châu. số lượng ma mạch hay linh mạch gì cũng đều rất ít, phẩm chất lại không cao, thiên tài địa bảo lại càng ít đếm thảm thương.
Tông môn gia tộc cũng chỉ có khoảng vài chục,hơn nữa đều là những lưu phái nhỏ. Bình thường những ma tộc tu sĩ của các quận phủ khác cũng đều không muốn đến đây.
Nhưng mà trong mấy tháng nay tình huống lại có thay đổi. Rất nhiều ma tộc tu tiên giả ồ ạt đi đến đây. Ngoại trừ ma tộc đến từ những châu phủ khác của Thiên Hạc châu,còn có rất nhiều người từ các Châu khác ngàn dặm chạy đến đây.
Có thể nói những người trước đây không đếm xỉa đến Lôi Vân Quận thì giờ lại xem nó như một miếng bánh ngon.Nhưng mà những tông môn gia tộc ở trong Lôi Vân quận lại bình thường xem như không có gì.
bởi vì đối với bọn hắn chuyện này là quá bình thường.vì cứ mỗi ba mươi năm chuyện này lại tái diễn, những ma tộc tu sĩ đột nhiên xem trọng nơi này cũng là vì có nhiều chỗ tốt chứ không phải không có lý do.
Lôi Vân quận diện tích rộng lớn,nhưng Linh Nguyên cốc lại cơ hồ chiếm cứ một phần năm diện tích của nó.tuy gọi là sơn cốc nhưng lại giống như sơn mạch kéo dài vài ngàn vạn dặm.Mục tiêu của những ma tộc tu sĩ chính là ở trong sơn cốc này.
Ngoại trừ Linh Nguyên cốc ra thì những địa phương khác trong Lôi Vân Quận đều là ma khí mỏng manh,các loại thực vật thì càng thưa thớt chứ đừng nói gì đến thiên tài địa bảo.
Linh Nguyên cốc bình thường tuy có đỡ hơn một chút,nhưng cũng không có gì đặc biệt hơn người.Có một ít ma thú nhưng thực lực cũng là có hạn,bình thương ma tộc tu sĩ rất ít khi đến chỗ này.
Nhưng khi dị biến bắt đầu thì lại khác biệt. Ở đây từ một địa phương hoang vu biến thành một vùng đất màu mỡ,tài nguyên dồi dào.Cho nên mới hấp dẫn tu sĩ tiến vào đây ào ào mãnh liệt như thuỷ triều.
Nhưng mà cơ duyên thì đi cùng nguy hiểm.Linh Nguyên cốc bảo vật tuy nhiều nhưng cũng là không cung cấp đủ,cho nên ma tu bọn họ vì cướp đoạt các loại thiên tài địa bảo,tránh không được gây nên một hồi gió tanh mưa máu. câu nói "nhân vi thực tử,điểu vi thực phong ", thể hiện rất rõ ràng tại nơi này.
Hơn nữa bản thân Linh Nguyên cốc cũng có rất nhiều nguy hiểm.Bình thường Linh Nguyên cốc cũng chỉ có một ít các loại ma thú cấp thấp,một ma tộc cấp Nguyên Anh cũng có thể đi vào. nhưng khi xảy ra dị biến ngoài trừ thiên tài địa bảo xuất hiện, còn có linh mạch và ma thú cường đại. Thậm chí còn ngẫu nhiên xuất hiện ma thú đẳng cấp Phân Thần Kỳ....

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.