Đối phương cầu xin tha thứ nhưng Lâm Hiên coi như không thấy.Nếu không phải thân thể mình có cường độ hơn xa Yêu Tộc cùng giai thì sớm đã bị đối phương một kiếm chém chết rồi.Tu tiên giới mạnh được yếu thua, đối mặt với lời giải thích của đối phương, Lâm Hiên làm sao có thể mềm lòng?Chỉ thấy hắn khẽ phất tay áo, một đạo thanh mang bay vút về phía ngân phát lão giả.Lão giả muốn tránh nhưng vô ích,thanh mang quá nhanh,chỉ lóe lên một cái đã tới trước mặt hắn rồi bao phủ toàn thân.Lão giả lập tức bất tỉnh nhân sự, ngã quỵ xuống đất.
Toàn bộ quá trình diễn ra mau lẹ vô cùng.Đường đường là Nguyên Anh kỳ tu sĩ nhưng đứng trước mặt Lâm Hiên lại giống như hài tử mới sinh vậy,một chút hoàn thủ cũng không có.
Cường, thật sự quá cường!
Hắc phát lão giả nuốt một ngum nước miếng,hắn chần chờ một chút rồi quyết định cứ đứng tại chỗ không làm gì cả.
"Ngươi là một gã thông minh, sao không trốn?" Lâm Hiên quay đầu lại, lạnh lùng mở miệng.
"Tiền bối nói đùa,đạo hạnh vãn bối kém cỏi,chạy trốn trước mặt ngài thì có ích lợi gì chứ " lão giả Tóc đen cười khổ nói.
Lâm Hiên nhẹ gật đầu, sau đó giương mắt nhìn lên bầu trời rồi quan nguoif đánh giá thoáng qua cảnh vật xung quanh.
Rống!
Không một chút báo trước, hắn đột nhiên há miệng thét dài. Thanh âm thê lương,vang vọng đất trời,tựa như tiếng gầm của mãnh thú thủa hồng hoang vậy.Rồng ngâm từ cửu thiên,thật lâu không dứt,thời gian trôi qua chừng một bữa cơm mới dần dần nhỏ lại rồi ngưng hẳn.
Lâm Hiên hít sâu một hơi,sau khi phun ra một ngụm trọc khí trong lồng ngực thì thấy thoải mái hơi nhiều.Nghĩ lại những gì xảy ra ở Thiên Ngô sơn này khiến hắn không khỏi cảm khái.Vốn cho rằng tiêu diệt Hỏa Vân tôn giả là việc dễ như trở bàn tay nhưng không ngờ lại trải quả nhiều khó khăn trắc trở như thế.
Béo gầy Song Tử ma,rồi thì Tử La vân Thi Trùng khiến mình ăn không ít đau khổ,nếu không phải có Bách Linh Chung thì thắng bại thế nào còn khó nói a.Mấy thứ này đã đủ ngoài ý muốn rồi,ai mà biết được "Kinh hỉ" vẫn còn phía sau.
Hỏa Vân tôn giả thật là một tên cố chấp, lại vừa lúc nguyên khí chi kiếp của lão giáng xuống. Lão gia hỏa liền không tiếc dùng tính mệnh làm cái giá để kéo mình đi theo.
Vốn Lâm Hiên không để thiên kiếp cấp bậc Động huyền trong mắt nhưng ai mà biết nó lại đáng sợ như thế,vượt xa tưởng tượng của hắn rất nhiều.Vạn niên linh nhũ đã hết,phù lục phòng ngự cũng không còn.Bách long chi nha, Huyễn Linh Thiên Hỏa, Huyền Thanh Tử Mẫu Thuẫn trước sau bị phá,có thể nói lúc ấy Lâm Hiên đã bị bức đến sơn cùng thủy tận rồi.Ngay cả thủ đoạn phòng ngự cuối cùng là Cửu thiên linh thuẫn cũng phải mở ra.Lâm Hiên vốn cho rằng lần này mình chết chắc rồi.
Bất quá thế sự vô thường.
Cửu Thiên Linh Thuẫn rất nhanh bị phá,Hỏa cầu đáng sợ không có gì cản trở liền đánh bay hắn xuống lòng đất.Tuy cường độ thân thể của Lâm hiên còn hơn xa yêu tộc cùng giai nhưng dưới tình huống như vậy cũng không phát huy được chút công dụng nào.Da thịt hắn rất nhanh bị đốt cháy rồi bong ra từng mảng lớn.
Toàn thân đau đớn,ý thức cũng bắt đầu mơ hồ.Nhưng ngay lúc rơi vào tình trạng nguy hiểm nhất thì hai thứ trong cơ thể hắn liền tự động vận hành.
Một là Tinh Hải, cái còn lại là bảo vật Ngũ Long Tỳ tràn đầy thần bí.Khi thân thể Lâm hiên bị hỏa diễm đáng sợ nuốt hết thì Lam sắc tinh hải cùng Ngũ long tỷ đồng thời hiện ra,hấp thu thiên địa nguyên khí trong kiếp hỏa.
Toàn bộ quá trình huyền diệu vô cùng, Lâm Hiên mơ mơ màng màng cũng không biết chuyện gì xảy ra. Nhưng rốt cục thì hai kiện bảo vật đã cứu hắn một mạng thì không thể nghi ngờ.Không những thế,Lâm hiên còn chiếm được rất nhiều chỗ tốt.Sau khi thiên kiếp qua đi,thiên địa nguyên khí bốn phía chen chúc chui vào người hắn,giúp hắn dịch kinh tẩy tủy,rèn luyện thân thể cùng hồn phách….Nói như vậy thì có lẽ hơi quá nhưng sau khi trải qua lần thiên địa nguyên khí quán thể này thì việc Lâm Hiên trở nên thoát thai hoán cốt là điều chắc chắn.
Vốn cường độ thân thể hắn có thể thắng được yêu tộc cùng giai,giờ khắc này lại càng đạt đến một trình độ khó có thể tưởng tượng.Hơn nữa,sau này hắn hấp thu thiên địa nguyên khí cùng chuyển hóa tốt hơn trước kia rất nhiều.Đây là điều mà mọi Tu tiên giả bình thường khác tha thiết mơ ước,bởi vì sau này,bất kể là tu luyện hay cùng người động thủ thì việc sử dụng thiên địa nguyên khí đều có hiệu suất cao hơn,chỗ tốt trong đó thì không cần nói cũng biết.
Không chỉ như thế,lam sắc tinh hải trải qua lần hấp thu thiên địa nguyên khí này thì có rất nhiều quang điểm chuyển hóa thành màu bạc,tuy số lượng vẫn ít hơn lam sắc quang điểm nhưng toàn bộ chỗ đó cũng phải chiếm một phần mười thể tích Tinh Hải. Đây là tiến bộ vượt bậc khiến Lâm Hiên mừng rỡ không thôi.Vốn theo cảnh giới tăng lên thì yêu cầu đối với đan dược cũng ngày càng cao hơn.Lâm Hiên có cầm phế đan trong tay mà muốn chiết xuất cũng không phải chuyện dễ dàng.Nếu dùng lam sắc quang điểm để chiết suất đan dược cao cấp thì hiệu quả rất thấp,thậm chí nếu gặp một ít đan dược đặc biệt trân quý thì căn bản là không dùng được.Ngân sắc quang điểm tăng lên đã giải quyết được vấn đề này.Việc tu luyện của hắn trong thời gian tới sẽ không lo bị trì hoãn.
Nhân họa đắc phúc a!
Bất quá chỗ tốt Lâm Hiên đạt được không chỉ có vậy. Đại lượng thiên địa nguyên khí quán chú đã giúp Lâm Hiên tấn cấp,bước vào cảnh giới động huyền hậu kỳ.Nhưng không phải là chủ nguyên anh của hắn tấn cấp mà là yêu đan,từ Động Huyền sơ kỳ trực tiếp tiến vào hậu kỳ.Cái này…đương nhiên là chuyện tốt.
Muốn nói cảnh giới có tăng lên hay không thì cũng không nhất thiết phải song anh nhất đan cùng tiến cấp mà chỉ cần một trong ba thứ ấy đề thăng là được.Cảnh giới của người đó sẽ căn cứ vào nguyên anh hoặc yêu đan có thực lực mạnh nhất mà làm chuẩn.
Từ góc độ này mà xét thì quả thực Lâm Hiên đã tiến cấp tới hậu kỳ. Nhưng đôi khi lý luận cùng thực tế vẫn có chút sai biệt.
Trước kia,chủ nguyên anh của Lâm Hiên vẫn luôn có cảnh giới cao nhất trong tổ hợp song anh nhất đan.Hắn chưa từng cảm thấy có gì không ổn.Nhưng còn lần này lại "điên đảo" mất rồi,cảnh giới của yêu đan ngoài ý muốn tăng lên,hơn nữa là thoáng cái tăng liền hai cấp. Điều này khiến hắn "choáng" rồi.Đoạn thời gian sắp tới,Lâm Hiên có sử dụng bảo vật hay thần thông bí thuật gì thì đều lấy yêu đan làm chủ còn chủ nguyên anh cùng đệ nhị Nguyên Anh làm phụ trợ... Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Việc này mới xem qua thì không thấy có gì không ổn nhưng trên thực tế thì Lâm Hiên lại có cảm thụ hoàn toàn khác…cảm giác không quen,không tự nhiên a.
Đây là một tai họa ngầm cần sớm giải quyết.Bất quá lúc này Lâm hiên chẳng để ý tới điều đó.Dù hắn cảm giác không được tự nhiên nhưng để diệt sát một nguyên anh kỳ thì chẳng khó gì.
Ánh mắt hắn đảo qua ngân phát lão giả đang nằm trên mặt đất,tay vừa nhấc lên thì thân thể lão giả dường như bị một cỗ lực lược vô hình tóm lấy rồi kéo về phía Lâm Hiên.Lâm Hiên nhắm hai mắt lại,bắt đầu thi triển nổi lên Sưu hồn thuật.
Rất nhanh, Lâm Hiên liền ngẩng đầu lên,trong tay bừng lên ánh lửa.Lão giả liền tan thành mây khói.Đối phương đã xuất thủ trước tức là địch nhân, đối với địch nhân Lâm Hiên chưa bao giờ nương tay.
"Nguyên lai các ngươi tới nơi này tầm bảo." Lâm Hiên nhìn về lão giả còn lại,tựa tiếu phi tiếu(giống như cười mà không phải cười) chậm rãi mở miệng.
"Kính xin tiền bối thứ tội, có ngài ở chỗ này thì tiểu lão nhi đâu dám si tâm vọng tưởng." hắc phát lão giả thấy đồng bạn vẫn lạc thì bắt đầu thấy sợ,giống như người bị phán tử hình vậy.
Lần này thật sự là tự tìm đường chết rồi, gặp phải một lão quái tâm ngoan thủ lạt như vậy thì hắn đâu còn mơ tưởng đến bảo vật gì nữa, có thể bảo trụ cái mạng nhỏ này đã là cám ơn trời đất rồi.
Mà đúng lúc này, thanh âm Lâm Hiên truyền vào lỗ tai lão giả: "Ngươi yên tâm, Lâm mỗ cũng không phải loại người tàn bạo.Ta và ngươi xưa kia không oán, ngày nay không cừu, ngươi vừa rồi cũng không ra tay với ta,giờ chỉ cần ngươi giúp ta một chuyện nhỏ Lâm mỗ để ngươi rời đi."
"ý của Tiền bối là muốn vãn bối bài trừ cấm chế nơi bảo tàng của Hỏa lão quái?" Lão giả tâm thần bất định mở miệng.
"Không sai." Lâm Hiên gật gật đầu.Trên mặt hiện lên vẻ vui mừng, đàm luận cùng người thông minh thật đỡ tốn tinh lực .
"Tiền bối có lệnh, vãn bối không dám không theo, chỉ là sau khi chuyện thành công, người thật sự thả vãn bối đi?" Lão giả cẩn thận từng li từng tí nói.
"Hừ,trong mắt Lâm mỗ thì một Tu tiên giả nguyên anh kỳ chỉ là con sâu cái kiến mà thôi.Ta gạt ngươi làm gì chứ?" Lâm Hiên có vẻ tức giận không vui nói.
"Đúng, đúng, tiểu lão nhi nói bậy, mong tiền bối bỏ qua cho." Lão giả vội cúi đầu khom lưng nói.
Cho dù trong nội tâm vẫn bất an như trước nhưng hắn hiểu rõ một điều, chính mình căn bản không có vốn để cò kè mặc cả.Nếu không theo lệnh của đối phương mà làm việc thì sẽ lập tưc chết thảm.Nếu ngoan ngoãn nghe lời thì may ra còn một đường sinh cơ.Đối mặt loại đẳng cấp này,căn bản là không thể nào tự mình nắm giữ vận mệnh của mình, chỉ có thể hi vọng đối phương không nuốt lời mà thôi.
Đây cũng là lý do mọi tu sĩ đều dốc sức liều mạng đề thăng thực lực của mình.Thứ nhất tất nhiên là vì trường sinh.Thứ hai, cũng chỉ người có thực lực mạnh mẽ mới có thể tiêu dao tự tại ở Tu Tiên giới mà không phải giống như bây giờ,chỉ có thể lo lắng bất an giao tương lai vận mệnh của mình vào tay người khác.
Sau khi phân rõ lợi hại,lão giả phi thường phối hợp liềnđi trước dẫn đường.Lâm Hiên thấy vậy thì lộ vẻ hài lòng, toàn thân chợt lóe thanh mang bay theo sau lão giả.
Sau nửa canh giờ. Hai người tới một sơn cốc.Nơi này khác hẳn so với nơi ở của Hỏa Vân tôn giả.Trong sơn cốc là một mảnh hoang vu,cỏ dại cùng dây leo mọc khắp nơi.Ai nhìn thấy cảnh này đều có cảm giác nơi đây lâu rồi không có người đến.
"Bảo vật giấu ở chỗ này?" trên mặt Lâm Hiên lộ ra một tia ngoài ý muốn.
"Đúng vậy, tiền bối yên tâm,vãn bối đã điều tra kỹ chỗ chôn giấu bảo vật của Hỏa lão quái, tuyệt đối không sai." lão giả Tóc đen nịnh nọt nói.
"Ân, " Lâm Hiên gật gật đầu, Hỏa Vân lão quái coi như mất công vô ích rồi.Người bình thường căn bản sẽ không để ý đến chỗ này,giấu bảo vật ở đây thật quá tuyệt.Nhưng ở đời ai biết được chữ "ngờ",cuối cùng lại tiện nghi cho mình a.
"Đi thôi!"
Ý niệm Trong đầu trong đầu Lâm hiên xoay chuyển, hắn không chút trì hoãn, toàn thân chợt lóe thanh mang rồi bay vào sơn cốc.Lão giả tự nhiên cũng không dám đứng lại,vội vàng đi theo.
Cỏ dại cùng dây leo quá nhiều khiến con đường bị ngăn trở, bất quá những thứ này đối với Tu tiên giả tất nhiên là không tạo được bao nhiêu ảnh hưởng .Rất nhanh, Lâm Hiên cùng lão giả đã đi tới chỗ tận cùng trong sơn cốc.