Bách Luyện Thành Tiên

Chương 2154: Thông Thiên Linh Bảo Bách Linh Chung




Đồng tử Lâm Hiên khẽ co lại,đám trùng này thật là khó chơi! Không hổ là ma trùng có thể đấu với phân thần kỳ.
Sau khi Tử La Vân thi trùng có vòng phòng hộ thì tác dụng sóng âm của Bách Linh Chung đã yếu đi rất nhiều,Thiên lôi sa cùng Thiết vũ phi hoàng đao thì càng không cần phải nói.Cứ như con kiến mà lay cành đa vậy.
Đáng giận!
Lâm Hiên giận quá hóa cười,đám thi trùng này hung hăng càn quấy quá rồi,chẳng nhẽ nghĩ bổn thiếu gia thực sự sợ các ngươi sao? Tay áo khẽ phất,một đạo linh quang lập tức xuất hiện,sau đó thu liễm lộ ra một thanh đoản kiếm dài hơn thước.
Hắn hít sâu một hơi rồi đem pháp lực rót vào bảo vậy trong tay. Chỉ sau vài lần hít thở,lệ mang bắn lên tận trời,linh khí bàng bạc lấy tiên kiếm làm trung tâm rồi hướng về bốn phương tám hướng ầm ầm lan tỏa.
Các ngươi có thể ngăn cản công kích của Bách Linh Chung vậy thử nếm uy lực kiện thông thiên linh bảo này của ta xem.
Lâm Hiên hét lớn một tiếng.Hư ảnh Tứ linh sau khi hiện liền giương nanh múa vuốt bổ nhào vào giữa trùng vân.
Tứ linh tuy thuộc tính bất đồng,nhưng một khi liên thủ lại khiến người ta trừng mắt líu lưỡi. trong mắt Tử La vân Thi Trùng hiện ra một tia ngưng trọng.Xem ra linh trí đám thi trùng này còn vượt xa so với sự tưởng tượng của Lâm Hiên.
Thi trùng vội kêu lên vài tiến bén nhọn.Trước mắt Lâm Hiên hiện ra một màn không thể tưởng tượng nổi.Tầng phòng hộ bên ngoài của chúng thực sự hóa thành thực thể,bên trên có ngọn lửa màu tím không ngừng lưu chuyển,nhìn từ xa cứ như cơn mưa sao băng màu tím vậy.Đẹp nhưng nguy hiểm.Xem ra chúng muốn cứng chọi cứng với Phệ linh kiếm.
Ý niệm này vừa mới hiện lên trong đầu Lâm Hiên thì một tiếng bạo liệt đáng sợ lập tức truyền vào tai.Có lẽ phải dùng hình ảnh "hỏa tinh đụng địa cầu" để hình dung tình cảnh trước mắt này.Cái gì mà "sấm sét giữa trời quang" khi so với vụ nổ này thì chả khác gì trò trẻ con.Ngoại trừ tiếng nổ do vụ va chạm gây ra,tất cả âm thanh trong thiên địa đều biến mất.
Dường như giữa không trung xuất hiện thêm một mặt trời nữa vậy.Vô số phù văn màu sắc bất đồng liên tục xoay tròn,ẩn hiện giữa tầng mây.Hào quang tỏa ra tứ phía,phá hủy mọi thứ nó đi qua.Trong phạm vi vài dặm,kể cả núi đá cũng bị san thành đất bằng.Đại địa biến thành dung nham nóng chảy mà trên trời thì tràn ngập sương mù cực nóng.
Lâm Hiên đã trải qua nhiều lần đấu pháp, nhưng kịch liệt như vậy thực không nhiều lắm. Đây mới là chiến đấu ở cấp độ phân thần kỳ sao?
Nghiêm khắc mà nói, thực lực của mình còn lâu mới có thể đối kháng trực diện với Phân Thần kỳ.Mà đối thủ trước mắt cũng chỉ là một đám trùng ở trạng thái giả thành thục thể,thực lực ở khoảng giữa động huyền và phân thần. Vậy mà thanh thế cuộc chiến đã kinh thiên động địa đến vậy.Nếu là hai gã Phân Thần kỳ chính thức chiến đấu thì còn đáng sợ đến mức nào?
Lâm Hiên ngẫm lại mà có chút phát lạnh.
Không biết sau khi công kích của Phệ Linh Kiếm qua đi,có thể cho mình kết quả thỏa mãn hay không.Lâm Hiên có chút tự ngạo với chiêu số vừa rồi,hắn tin tưởng đám thi trung này không chết cũng phải lột vài lớp "vỏ".Nhưng xem ra lần này hắn phải thất vọng rồi.
Sau khi bụi mù tản ra, Lâm Hiên trợn tròn hai mắt nhìn về cái kén tử sắc đang trôi nổi trên bầu trời.
Điều này,sao có thể?
Có thể chọi cứng với Phệ Linh Kiếm sao? Lớp vỏ của đám trùng này cũng quá cứng rồi.
Vừa nghĩ đến đây thì bên tai Lâm Hiên đã nghe thấy một tiếng "rắc" .Cái kén màu tím xuất hiện một vết rách thật sâu rồi nhanh chóng tỏa ra như mạng nhện,sau vài lần hít thở đã hoàn toàn rã rời thành từng mảnh.Đám ma trùng vẫn dữ tợn như vậy,ngay cả một vết xước cũng không có.
Lâm Hiên hít một hơi thật sâu,trong lòng đã có ý lui.bất quá suy nghĩ này cũng chỉ lóe lên mà thôi.Hiện tại mà muốn đi cũng khó,đám trùng này sao có thể buông tha cho mình a.
Hơn nữa Lâm Hiên tin tưởng vào suy đoán của mình.Cái gọi là thành thục thể bất quá là phù du, sớm nở tối tàn mà thôi. Chỉ cần kéo dài thêm chút thời gian nữa là có thể chiến thắng rồi.Nghĩ vậy,Lâm Hiên lại tiếp tục khu sử Bách Linh Chung công kích.
Ông!
Một tiếng ngân cổ xưa vang lên. nhưng lần này từ bách linh chung không chỉ tỏa ra sóng âm màu tím mà cón có vài phần biến hóa.Sóng âm tụ lại thành một thanh trường mâu,như chậm mà nhanh hướng đối phương đâm tới.
Lâm Hiên Hiện tại đã là Động Huyền Kỳ. Thông bảo quyết cũng luyện xong từ lâu.Mà sau khi nắm rõ thông bảo quyết,Lâm Hiên còn phát hiện ra chút biến hóa ở bên trong.Sóng âm hóa trường mâu chính là một phương thức công kích Lâm Hiên ngộ ra từ thông bảo quyết.
Chỉ là trong những trận đấu pháp trước đây,Lâm Hiên rất ít khi có cơ hội sử dụng đến bảo vật này nên nhất thời không nghĩ ra. Bất quá Tu tiên giả có trí nhớ cực tốt,chỉ cần trong trường hợp hợp lý,cách thức công kích hiệu quả nhất sẽ tự động hiện ra.
Trong mắt Ma trùng quả nhiên lộ ra vẻ sợ hãi.Khi nãy sóng âm phân tán nên uy lực rất yếu, chỉ cần không tiếc pháp lực thì có thể miễn cưỡng chọi cứng cũng không vấn đề gì.
Nhưng mà hiện tại sóng âm lại chuyển hóa thành hình thái chiến mâu thì không thể dùng pháp lực mà ngăn cản. Huống hồ thủ đoạn hóa kén để phòng ngự đã sử dụng,nhất thời nửa khắc không thể dùng lại lần. Bất đắc dĩ,chúng phải trốn sang bên cạnh.
Hữu dụng!
Lâm Hiên thấy thế thì mừng rỡ vô cùng, lập tức hai tay bay múa, hoặc búng hoặc gõ,thanh âm ông ông không ngừng vang lên từ Bách linh chung, hóa thành đủ loại binh khí bắn về phía trùng vân.Lâm Hiên càng dùng càng thấy thuận tay,tốc độ thi pháp cũng càng ngày càng nhanh.
Cục diện lúc này tựa hồ đối với Lâm Hiên rất có lợi, dù sao Thông Thiên Linh Bảo trong tay hắn vốn chuyên đế khắc chế linh trùng a.
Nhưng cấp bậc phân thần đâu có dễ đối phó như vậy. Tử La vân Thi Trùng bị công kích liên tiếp khiến chúng nổi trận lôi đình. Hồng mang Trong mắt hiện lên càng rõ,trong miệng cũng phun ra từng vòng sóng âm màu tím.
Lấy độc trị độc!
Thập bát ban binh khí biến ảo từ sóng âm của Bách Linh Chung đều biến mất sau khi va chạm với tiếng rít gào của ma trùng.Hơn nữa,dư thế còn lại hùng hổ hướng Lâm Hiên giết qua.
Công kích thật quỷ dị!
Lâm Hiên tất nhiên sẽ không có ý định chọi cứng rồi. Thân hình lóe lên hướng nơi khác trốn đi.Nhưng hắn vẫn bị sóng âm khẽ lướt qua khiến khí huyết cuồn cuộn một hồi.Tòa núi đang ở phía sau hắn thì hứng trọn công kích này ,sau sụp đổ thành một đống đá vụn.
trên mặt Lâm Hiên hiện lên một tia sợ hãi, nếu như mình trúng công kích này thì không chết cũng bị lột da a.Lâm Hiên nào dám chủ quan,càng thêm thận trọng hơn mấy lần.
Nhưng đúng lúc này thì dị biến nổi lên.
Ma trùng đáng sợ đang nhanh chóng rút nhỏ lại. Chỉ qua mấy lần hơi thở đã thu nhỏ còn lại một nửa.Xem ra thời gian duy trì thể thành thục của ma trùng đã hết.
Lâm Hiên thấy vậy thì kinh ngạc,nhưng rất nhanh liền bị niềm vui thay thế.Nếu còn tiếp tục đánh nữa thì không biết hắn có thể kiên trì được bao lâu.
Không nghĩ tới lúc mấu chốt,thực lực thi trùng đại giảm đúng nhưng mình dự liệu.Thành thục thể thì mình đánh không lại nhưng nếu chỉ tương đương với động huyền kì thì cứ đợi mà lên thớt đi.
trên mặt Lâm Hiên lộ ra vài phần vui vẻ.Hắn vừa lấy Phệ Linh Kiếm ra định chém thêm nhát nữa xóa sổ lũ thi trùng này thì một ý niêm chợt lóe lên.Hiện tại muốn diệt sát đám trùng này chỉ như lấy đồ trong túi mà thôi.Nếu có thể bắt sống thì sau này mình có thêm một tuyệt chiêu nữa rồi.
Lâm Hiên nghĩ vậy liền khu sử Bách linh chung phóng ra một vòng sóng âm nữa.Tầng sóng âm này càng lúc càng lớn,chỉ trong nháy mắt đã biến thành một tấm lưới màu tím rộng gần mẫu. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
"Đi."
Lâm Hiên khẽ quát một tiếng,tấm lưới liền lao về phía trùng vân.
Đám ma trùng này tuy chưa hoàn toàn mở ra linh trí nhưng IQ cũng không thấp.Trong mắt chúng hiện lên một tia sợ hãi,hiển nhiên là biết tình thế hiện tại không ổn.
Ma trùng đương nhiên không muốn nghe giảng giải cốt khí cái gì gì đó,chúng lập tức quay người bỏ chạy.Nhưng nào có dễ dàng như vậy! Lâm Hiên lập tức thi triển Cửu Thiên Vi Bộ,đi sau mà đến trước cắt đứt đường lui của Thi trùng.Hắn khẽ phất tay áo phóng ra hơn mười đạo kiếm khí về phía trùng vân,mới nhìn như có chút lộn xộn nhưng thực ra đã chặn hết mọi lộ tuyến chạy trốn của chúng.
Thi Trùng bị buộc đến tuyệt lộ cũng hiện lên thần sắc điên cuồng.Chúng bất chấp tất cả lao về nơi có kiếm khí yếu nhất.
Lâm Hiên thấy vậy thì trên mặt lại lộ ra một tia chê cười.Nơi nhìn có vẻ là yếu nhất kia nhưng thực ra lại là chỗ ẩn chứa thiên địa nguyên khí gấp hai lần nơi khác.Bất quá chỉ là cái bẫy để dụ con mồi mắc mưu mà thôi.
Chơi tâm cơ, vô số lão quái vật có sách dép chạy theo cũng không kịp Lâm Hiên chớ đừng nói chi là một đám ma trùng chưa hoàn toàn mở ra linh trí.
"Rơi!"
Theo một tiếng hét lớn của Lâm Hiên, vài đạo kiếm quang trở nên sáng ngời đánh văng ma trùng chở lại. Tử La vân Thi Trùng hoảng loạn nhưng cũng không biết làm gì.Trì hoãn một chút thời gian như vậy,chiếc lưới màu tím đã bay tới chụp gọn toàn bộ thi trùng.
"A…"
Ma trùng kêu vang một tiếng không cam lòng nhưng cũng đành nhận mệnh thôi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.