Lâm Hiên phản ứng còn nhanh hơn so với lão Ma tưởng tượng.
Thủy Vân chùy là một kiện bảo vật do hắn trải qua bao khó khăn trắc trở mới lấy được, cho dù chống lại Tu tiên giả cùng giai cũng có hiệu quả phi thường.Tuy hiện tại, trạng thái của mình không tốt nhưng muốn miểu sát một Động Huyền Kỳ tu sĩ cũng không vấn đề, vậy mà công kích lại bị đối phương dễ dàng ngăn cản.
Lão ma có chút phát mộng rồi. Lâm Hiên tất nhiên không phải là hạng bị đánh mà không hoàn thủ. Chỉ thấy tay áo hắn phất lên,thanh quang chói mắt tỏa ra, hơn mười đạo kiếm khí cá bơi ra,nhanh chóng đón gió cuồng trướng hóa thành những đạo kiếm quang hơn một trượng.Sau đó, các đạo kiếm quang này hợp lại thành một cự kiếm.Bảo kiếm này tuy do pháp lực cùng thiên địa nguyên khí biến ảo mà thành nhưng nhìn qua thì như thực chất vậy . Mặt ngoài Cự kiếm thậm chí còn ẩn ẩn phù văn .
Lâm Hiên hét to một tiếng: "trảm!"
Lập tức, âm thanh xoẹt xẹt vang lên, kiếm này đã hung hăng chém tới lão Ma.
Cổ Lão Ma ngẩn ngơ, không giận mà hỉ.
Tuy thực lực Lâm Hiên mạnh hơn tưởng tượng của mình, bất quá thì như thế nào, chẳng lẽ hắn có thể khiêu chiến vượt cấp với một vị Phân Thần kỳ Tu tiên giả như mình?
Hắn chỉ sợ Lâm Hiên quay người bỏ chạy.Chỉ cần không chạy,hắn tự tin có thể tiêu diệt được Lâm Hiên,cùng lắm thì tốn thêm chút khí lực mà thôi.
"Tiểu gia hỏa, ngươi quá cuồng vọng rồi."
Cổ Lão Ma hừ lạnh một tiếng, sau đó chỉ thấy hắn nâng tay phải lên phóng ra một hư trảo.
Tiếng quỷ khóc thê lương, đầy trời âm khí đều bị hắn hợp lại thành một cốt trường mâu,phóng ra nghênh đón cự kiếm.
Bành!
Hai bảo vật va chạm mạnh,truyền ra từng đợt oanh minh.Sóng âm khuếch tán ra bốn phía,tàn phá những kiến trúc còn sóng lại. May mắn là phụ cận không có phàm nhân hay yêu hóa giả nào, nếu không chỉ đợt sóng âm này cũng có thể khiến bọn hắn bạo thể.
Công kích bị ngăn trở,cự kiếm từng khúc vỡ vụn.Lâm Hiên tuy có thể khiêu chiến tu sĩ cùng giai mà không có áp lực, nhưng nếu so sánh với phân thần kỳ lão quái vật thì vẫn có chênh lệch rất lớn.
Lâm Hiên biến sắc, bất quá công kích vừa rồi vốn chỉ có tính chất thăm dò, căn bản không nghĩ tới dùng chiêu này khắc địch.Thấy công kích không hữu dụng,hắn cũng không nhụt chí.Lâm Hiên vỗ vào bên hông, lập tức, vô số phi đao hình lá liễu mang theo tiếng xé gió hiện ra, hung hăng hướng lão Ma kích bắn.
"Múa rìu qua mắt thợ!"
Khóe miệng Cổ Lão Ma hiện ra một tia chê cười, lão gia hỏa này không thèm tế ra bất cứ pháp bảo phòng ngự nào,hai tay trực tiếp hợp lại,thi khí toàn thân cuồng động.Lấy hắn làm trung tâm, thi vụ cuồn cuộn hóa thành những xúc tu như của yêu ma,hoặc quấn hoặc đánh. Thiết Vũ Phi Hoàng Đao không thể tiếp cận lão Ma, mỗi một chuôi đều bị đối phương ngăn trở dễ dàng.
Sắc mặt Lâm Hiên có chút khó coi. Không hổ là Phân Thần kỳ Tu tiên giả.Bản lãnh lão Ma tạm thời không nói tới, vẻn vẹn khả năng điều khiển thiên địa nguyên khí cũng khiến mình thúc ngựa theo không kịp. Nguồn truyện: Truyện FULL
Lâm Hiên thở dài một hơi, khẽ lật bàn tay lấy ra một cây trận kỳ màu lam.hắn nhẹ nhàng múa lên, trận kỳ lập tức đón gió tăng vọt lên mấy lần. Chỉ thấy lam quang chói mắt phun ra nuốt vào. Hơn nữa còn có từng đợt thanh âm vù vù truyền ra, các loại phù văn thần bí tầng tầng lớp lớp hiển hiện.
Tay không khống chế thiên địa nguyên khí,mình không thể so sánh cùng đối phương , bất quá nếu có Ngũ Hành Uẩn Linh Trận trận kỳ tương trợ,còn chưa biết mèo nào cắn mửu nào a.
Thủy nguyên khí bốn phía tụ tập theo từng động tác vũ động trận kỳ.Vô số băng tinh lớn nhỏ bằng lòng bàn tay lăng không hiện ra.Hàn khí bảo phủ phạm vi cũng phải vài dặm.
"Cái này..." Lão quái vật rốt cục có chút biến sắc.
"Ngươi có thể ngăn trở Thiết Vũ Phi Hoàng Đao,vậy thử tiếp chiêu này xem nào ."
Lời còn chưa dứt, Lâm Hiên khẽ phất trận kỳ trong tay,băng tinh đầy trời như được cường cung ngạnh nỏ phóng ra,mang theo âm thanh xé gió hướng lão Ma phóng tới .
"Chút tài mọn,phi đao vừa rồi còn không chút hữu dụng,ngươi cho rằng chiêu này có thể làm khó ta sao?"
Trên mặt Cổ Lão Ma hiện lên một tia khinh thường, hai tay mở rộng,thi khí theo động tác của hắn chen chúc tràn ra, ngưng kết thêm vô số xúc tu.Cả đám huy vũ cuồng loạn, đem cả người lão Ma bao phủ,mưa gió không lọt.
Sau một khắc,băng tinh đầy trời đã cuồng bạo bắn tời.
Kết quả hoàn toàn giống với thiết vũ phi hoàng đao.Băng tinh tuy nhiều, nhưng xúc tu có uy lực không tầm thường,tốc độ thập phần mau lẹ.Băng tinh vừa chạm vào lập tức bị diệt, luận uy lực, tựa hồ còn không bằng thiết vũ phi hoàng đao lúc nãy.
"Tiểu gia hỏa,ngươi đúng là cường giả trong đám Động Huyền Kỳ,bất quá muốn đấu với lão phu thì thật không biết lượng sức rồi."
Cổ Lão Ma nhe răng cười.Tiểu tử kia định nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của chăng,thật quá ngây thơ rồi.
Hắn đang muốn tế ra bảo vật khác thì dị biến nổi lên.
Không một chút dấu hiệu,nhưng trong nội tâm lão ma đột nhiên sinh ra một tia báo động, hắn có chút kinh ngạc ngẩng đầu lên, liền phát hiện một khối băng tinh có màu lam đậm hơn một chút .
"Không tốt!"
Tuy không biết băng tinh này là cái gì, nhưng rõ ràng không phải do trận kỳ ngưng tụ thành. Lão ma quá sợ hãi, nhưng giờ khắc này biến chiêu đã không kịp .
Hô!
Âm thanh kỳ quái vang lên, băng tinh biến thành một đoàn lam sắc hỏa diễm to bằng quả trứng gà.Bốn loại thuộc tính của Huyễn Linh Thiên Hỏa hoàn toàn chuyển thành cực hàn.Ngọn hỏa diễm quay cuồng một chút, sau đó tăng vọt,bao phủ phạm vi hơn một xích, hung hăng hướng lão ma phủ xuống.
Cái này gọi là binh bất yếm trá a!
Trải qua một phen thăm dò, Lâm Hiên đã hiểu được một ít thực lực của đối phương. Tuy Cổ Lão Ma suy yếu rất nhiều so với thời kỳ toàn thịnh của lão, nhưng cũng không dễ đối phó chút nào .
Phân Thần kỳ dù sao cũng vượt xa Động Huyền ,mặc dù là "thả đá xuống giếng" nhưng Lâm Hiêm không chút nắm chắc. Đấu lực không lại vậy thì phải dùng trí.
Lâm Hiên tế ra Ngũ Hành Uẩn Linh Trận không phải để khắc địch, chẳng qua là mê hoặc tầm mắt lão Ma mà thôi, sau đó ẩn giấu đòn sát thủ chính thức là Huyễn Linh Thiên Hỏa ở bên trong đám băng tinh.Quả nhiên lão Ma sơ ý mà không kịp tránh,nhưng lão cũng không bó tay chịu trói.
Rống!
Lão ma hét lên một tiếng giận dữ, hai tay mở ra, những xúc tu xung quanh hướng chính giữa hợp lại,một xúc tu cực lớn dài hơn trượng hung hăng quất tới Huyễn Linh Thiên Hỏa.
Sau một khắc,thần thông hai người đụng vào nhau.
Vốn cho rằng sẽ có tiếng bạo liệt kinh thiên động địa, nhưng lại vô thanh vô tức, một màn kế tiếp lại khiến lão ma trợn tròn mắt, phòng hộ của lão không chút hiệu quả.
Không ngờ xúc tu bị đông lại,ngay cả thi khí tại phụ cận cũng bắt đầu ngưng kết thành băng.
Lâm Hiên mừng rỡ vô cùng, dùng hữu tâm toán vô tâm, đối phương trong lúc vội vàng, quả nhiên không cách nào ngăn cản được công kích của Huyễn Linh Thiên Hỏa.
Rất nhanh, không chỉ là thi khí, trên người lão ma cũng phủ thêm một tầng băng giáp xanh biếc, một tòa băng điêu lơ lửng giữa không trung.
"Lão quái vật Phân Thần kỳ thì sao, còn không phải đã rơi vào cạm bẫy của Lâm mỗ."
Lâm Hiên cười lạnh, bên trong mang theo vài phần đắc ý.Bất quá mọi việc cũng không đến đây là kết thúc. Lâm Hiên duỗi tay phải lấy ra một thanh đoản kiếm cổ xưa,thân kiếm tràn ra khí thế hoa lệ mà bá đạo.
Hắn nắm chặt Phệ Linh Kiếm, sau đó hít sâu một hơi,đem pháp lực toàn thân hướng bảo vật trong tay truyền vào.
Chỉ trong chớp mắt, lệ mang nổi lên,một vầng linh khí bàng bạc từ tiên kiếm bạo tỏa về bốn phía.
Tay phải Lâm Hiên hung hăng vung lên. Linh khí hợp lại rồi hình thành một đạo ngân sắc kiếm quang cỡ bảy tám trượng, bề ngoài còn có vô số phù văn huyền ảo xoay tròn.Rất nhanh,kiếm quang hướng lão quái vật đang bị phong ấn trong huyền băng chém tới.
Đối với địch nhân, đương nhiên không cần phải hạ thủ lưu tình,.Phệ Linh Kiếm tuy không hiển hiện hư ảnh tứ linh,uy lực suy giảm đi một chút nhưng trong tình huống hiện tại lại là hình thái công kích thích hợp nhất.
Cổ Lão Ma không thể động đậy,chính là bia ngắm cực tốt .
"Hừ hừ, Phân Thần kỳ thì như thế nào,trong tình thế như vậy còn có thể ngăn cản được công kích của mình sao?"
Lâm Hiên có chút đắc ý thầm nghĩ, mà lão quái vật ở trong huyền băng chỉ biết trừng lớn mắt trâu.Một nước đi sai,thua cả bàn cờ, bất quá, hắn tuyệt không cam lòng vẫn lạc như vậy .
Thế nhưng Huyền băng trước mắt thật sự khó bài trừ.Nếu như thêm chút thời gian,hắn còn có thể nghĩ ra biện pháp nào đó.Nhưng hiện tại sao, căn bản là không cách nào. Nên làm cái gì bây giờ a?
"Lão quái vật, ngươi nhất định phải chết."
"Chưa chắc!"
Khi kiếm quang còn cách khối băng điêu ba thước, Cổ Lão Ma không thể động đậy, nhưng đáy mắt lại đột nhiên hiện lên lệ mang.
Khoảng cách gần như vậy, chẳng lẽ lão Ma còn có mánh khóe khác sao?
Ý niêm trong đầu Lâm Hiên xoay chuyển, bất quá kiếm quang đã hung hăng trảm lên băng điêu.