Lấy thực lực Phân Thần kỳ,lão Ma muốn vượt qua mấy vạn dặm đường cũng chẳng tốn bao nhiêu thời gian. Rất nhanh, một tòa đại thành khí thế kinh người xuất hiện trong tầm mắt.
Thiên phong!
Bất quá Cổ Lão Ma cũng không để ý, chỉ là một tòa thành trì của phàm nhân mà thôi,hắn còn không để vào mắt. Giờ phút này đã không cần đến dấu hiệu truy tung,chỉ bằng thần thức cũng có thể tra ra Lâm tiểu tử đang ở trong thành này, nhưng mà khí tức đối phương quá yếu.So với phàm nhân còn kém hơn.
Cổ Lão Ma thậm chí không cảm ứng được chút pháp lực nào trên người hắn.
Sao có thể như vậy?
Là lão quái vật Phân Thần kỳ đã sống không biết bao nhiêu năm tháng, kiến thức Cổ Lão Ma tất nhiên là vô cùng uyên bác, nhưng sự tình cổ quái trên người Lâm Hiên khiến Lão mở rộng tầm mắt,nghe cũng chưa từng nghe qua. Nếu như không phải có dấu hiệu truy tung, hắn cơ hồ cho là mình nhận lầm người.
Ý niệm trong đầu xoay chuyển , Cổ Lão Ma cũng không suy tư nhiều, trước bắt tiểu tử kia lại rồi nói sau.
Có điều khi độn quang vừa mới tiếp cận đại thành,bỗng vang lên một hồi tiếng chuông cổ xưa, kiên cố mà trầm trọng.
Tức thì nhiều đội giáp sĩ xuất hiện phía trên tường thành, lân giáp thống nhất, tay cầm trường mâu thanh đồng dài đến cả thước. Những giáp sĩ này đều là yêu hóa giả. Đương nhiên, chỉ là vệ sĩ bình thường, thực lực không đáng nhắc tới.
Nhưng theo tiếng chuông ngân lên, trên bầu trời lập tức xuất hiện các đạo kinh hồng đầy màu sắc khác nhau,đám tồn tại đẳng cấp cao trong thành đã bị kinh động.
Đồng thời tại trên không của thành trì, một tầng bảo hộ xanh thẳm mềm mại rủ xuống, tuy còn chưa hoàn toàn thành hình, nhưng trình độ huyền ảo cũng khiến Lâm Hiên yên tâm.
Khóe miệng của hắn không khỏi lộ ra vài phần vui vẻ, lão ma quả nhiên trúng kế, hiện tại chỉ cần ngồi xem cuộc vui.
Lâm Hiên tìm một quán rượu, sau đó kêu một bàn tràn đây mỹ vị ,như rồng như hổ tiêu diệt sạch sành sanh.
Bên ngoài thành,Cổ Lão Ma dừng độn quang,chăm chú đánh giá cấm chế vừa hiện lên. Vốn lão Ma không để một tòa thành thị của phàm nhân vào mắt,bất quá uy lực hộ thành đại trận không phải chuyện đùa,trong mắt lão không khỏi hiện lên một tia kiêng kị,một lần nữa chú tâm xem xét kỹ đại trận này.
Thiên phong! Hai chữ cổ rất lớn ánh vào mi mắt.
Lông mày lão ma không khỏi nhíu một cái, tuy hắn đã bế quan rất lâu, nhưng vẫn nghe nói qua về đệ nhất thành trì của phàm nhân ở Thiên Sương Quận, cái này có chút phiền phức rồi.
Cùng lúc đó, trong thành đã bắt đầu xôn xao.
Cấm chế hộ thành chính là do thượng cổ yêu hóa giả lưu lại, thần diệu đến cực điểm, không chỉ có thể phân biệt phàm nhân cùng Tu tiên giả, thậm chí ngay cả tu vi của tu sĩ cũng có thể đại khái phân biệt được.
Phân Thần kỳ tu sĩ giá lâm nơi này!
Ban đầu,yêu hóa giả trong thành còn tưởng rằng có gì nhầm lẫn,nhưng mà theo thời gian trôi qua, càng ngày càng có nhiều dấu hiệu cho thấy cấm chế không có vấn đề gì, đúng là một lão quái vật đáng sợ đang ở ngoài thành.
Vốn quan hệ giữa tu sĩ cùng yêu hóa giả vốn không hợp,sau khi Nguyên Vũ Thành bị san thành bình địa ,quan hệ song phương càng như nước với lửa, đột nhiên một cao giai tu sĩ tới chỗ này, yêu hóa giả không đại loạn mới là lạ.
"Thiên Phong thành!" Cổ Lão Ma tuy biến sắc nhưng vẫn kiên quyết bay qua.
Tuy cảm thấy có chút khó giải quyết, vốn lấy thân phận cùng thực lực của hắn tự nhiên hiểu được đạo tiến thoái.Bất quá lão hận Lâm Hiên thấu xương, vô luận như thế nào cũng không thể buông tha.
"Vị tiên sư này xin dừng bước, bổn thành không chào đón Tu tiên giả, kính xin ngươi đi nơi khác."
Một bạch phát lão giả có chút lắp bắp hướng lão Ma nói.Đây là một vị ly hợp hậu kỳ yêu hóa giả, bình tâm mà nói, thực lực quả thật không kém, nhưng nếu so sánh với Cổ Lão Ma thì thật buồn cười.
Nhưng đây là chức trách của hắn, không thể không kiên trì mở miệng, cũng may có cấm chế bảo hộ, bất quá hắn tuy là trục khách, ngữ khí vẫn dị thường khách khí. Cho dù tu sĩ cùng yêu hóa giả đã trở mặt, hắn cũng tuyệt không nguyện ý đắc tội một vị cao nhân thế này.
"Bản tôn có một tên cừu nhân trốn vào trong Thiên Phong thành, chỉ cần các ngươi đưa hắn giao ra đây, lão phu tự nhiên sẽ ly khai." Thanh âm Cổ Lão Ma nhàn nhạt truyền vào tai,đồng thời phát ra một cỗ linh áp bàng bạc áp bách về phía tòa thành.
Lão ma làm như thế tự nhiên là trong lòng còn có ý lập uy, may mà cả tòa Thiên Phong thành đều được cấm chế bảo hộ,nếu không thì đám yêu hóa giả cấp thấp làm sao chịu được linh áp đáng sợ của lão Ma,chứ đừng nói gì đến đám phàm nhân.
"Cừu nhân của Tiên sư, chẳng lẽ là một yêu hóa giả?" Bạch phát lão giả thần sắc biến đổi nói.
"Đương nhiên không phải, người nọ cũng là Tu tiên giả, hôm nay đang tại trong thành." Cổ Lão Ma lạnh lùng nói, nếu như không phải Thiên Phong thành danh khí thật sự là quá lớn, hắn mới không có kiên nhẫn như vậy cùng một tồn tại Ly Hợp kỳ dông dài.
"Tu tiên giả, không có khả năng, phàm là tu sĩ tiếp cận bổn thành, đều có báo động trước." Lão giả lắc đầu, trên mặt tràn đầy thần sắc không tin, làm sao có tu sĩ lẫn vào Thiên Phong thành mà không bị phát hiện, đây là tuyệt đối không thể.
"Như thế nào, ngươi không tin lão phu nói sao?" Sắc mặt Cổ Lão Ma lập tức trở nên âm trầm .
Cùng lúc đó,tại chính giữa Thiên Phong thành.
Không giống với các thành trì khác, ở đây không có phủ thành chủ, mà thay vào đó là một tòa núi dốc đứng.Ngọn núi cao ước chừng hơn 300 trượng, mặc dù không có xuyên nhập trong mây, nhưng phong cảnh vẫn phi thường tú lệ.
Lúc này,tại đỉnh núi đang tụ tập bảy người, bốn nam ba nữ, đều đang lo lắng nhìn về cửa thành nơi phương xa.
Thất đại trưởng lão Thiên Phong Thành!Tu vi bảy người không phải chuyện đùa,đều là yêu hóa giả Động Huyền Kỳ, hai người hậu kỳ, còn lại năm người đều là trung kỳ.
Tu tiên vốn là nghịch thiên,muốn đột phá cảnh giới vô cùng khó khăn,nhưng yêu hóa giả muốn tấn cấp còn khó khăn hơn. Phóng mắt khắp cả Thiên Sương Quận, ngoại trừ thành này ra, chỉ sợ rất khó gặp được nhiều cao giai yêu hóa giả như vậy.
Tin tức Phân Thần kỳ tu sĩ giá lâm không phải chuyện đùa, cho nên thất đại trưởng lão đều tề tụ nơi này.
"Chuyện này, chư vị có ý kiến gì không?" Nói chuyện chính là một ngân phát lão giả, cũng là người có tu vi cao nhất .
Tuy Động Huyền hậu kỳ trưởng lão có hai người, nhưng hắn so với bạch phát phụ nhân kia thì tu vị cao hơn một bậc.
Mấy người khác trên mặt lộ ra vẻ do dự, chưa kịp nói gì, bỗng nhiên có một đạo hỏa quang chớp động từ xa bay vụt đến.
Bảy người ngẩn ngơ, sau đó ngân phát lão giả hướng đoàn lửa vẫy tay một cái, hào quang thu liễm lộ ra một gậy trúc, vật này cùng truyền âm phù hiệu quả giống nhau.
Ngân phát lão giả nhướng mày, liền đem đặt tại trán. Một lúc sau, hắn ngẩng đầu, trên mặt âm trầm đến cực điểm.
"Đại trưởng lão làm sao vậy?" Nói chuyện là một đại hán đầu trọc,chân trần,có vẻ là một gia hỏa nóng nảy.
"Chính ngươi tự xem, liền hiểu." Lão giả vừa nói, một bên ném vật trong tay cho đại hán.
"Cái gì?" Gã đại hán đầu trọc sau khi xem xong cũng sắc mặt đại biến, nghẹn ngào kinh hô lên.
Phản ứng bực này, khiến cho mấy vị trưởng lão còn lại hai mặt nhìn nhau, sau đó nhao nhao truyền đọc khối trúc phiến.Chỉ sau nửa tuần tràn bọn họ đều đã xem xong .
Mỗi người sắc mặt đều cực kỳ khó coi.
"Đại trưởng lão, đối phương rõ ràng là cố ý khiêu khích."
"Không sai,cấm chế của Thiên Phong thành được truyền thừa tự thượng cổ, cho dù là Linh Động kỳ tu sĩ cũng đừng mơ dùng liễm khí thuật trà trộn vào, qua nhiều năm như vậy còn chưa bao giờ sai lầm, làm sao có thể có một gã tu tiên giả Động Huyền kỳ trong thành,mà cấm chế lại không chút nào cảm ứng ?" Một yêu hóa giả mặc hắc y, mặt vàng như nến lên tiếng.
"Tư Đồ huynh nói có lý, đối phương căn bản chính là cố ý đặt điều." Thanh âm thanh thúy truyền vào tai, một cung trang mỹ phụ ,mặt lộ ra thần sắc căm giận nói.Nàng cũng là một vị yêu hóa giả Động Huyền trung kỳ.
"Long phu nhân, ngươi thấy thế nào?" Ngân phát lão giả quay đầu, hỏi bạch phát phụ nhân ngồi cạnh, người này tuy là nữ tử nhưng thực lực lại gần với mình nhất trong Thất trường lão a.
"Ta cho rằng mấy vị trưởng lão phân tích đều không có sai, bổn thành không có khả năng có Tu tiên giả trà trộn vào, Cổ Lão Ma muốn vào thành tìm tòi, yêu cầu quá vô lễ, căn bản chính là không đem Thiên Phong thành chúng ta để vào mắt." Bà lão híp mắt lại, có chút giận dữ lên tiếng.
"Nói rất đúng, lão phu cũng không tin bổn thành có Tu tiên giả trà trộn vào, bất quá Cổ Lão Ma cũng là một lão quái vật phân thần kỳ, chẳng lẽ thực muốn cùng hắn xung đột sao?" Ngân phát lão giả làm Đại trưởng lão, tính cách tự nhiên là lão luyện thành thục hơn so với sáu người còn lại.
"Bây giờ không phải là chúng ta muốn cùng đối phương xung đột, mà là Cổ Lão Ma đã khi dễ đến tận cửa, nếu chỉ vì hắn mà bỏ qua nguyên tắc bổn thành, lại để cho hắn vào tìm tòi một phen,mặt mũi chúng ta sau này biết để vào đâu, cả Thiên Phong thành đều trở thành trò cười cho thiên hạ." Lời Gã đại hán đầu trọc, nhất châm thấy máu(*) vang lên. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.vn
Thái độ mấy vị trưởng lão khác đều cường ngạnh vô cùng,trên mặt ngân phát lão giả không khỏi toát ra vài phần khó xử.
Chuyện này xác thực là khó xử, một bên, hắn không muốn xung đột cùng Phân Thần kỳ Tu tiên giả, mặt khác lại không muốn tỏ ra yếu thế, hắn cũng căn bản không tin có tu tiên giả trà trộn vào bổn thành.
"Đi thôi, chúng ta đi xem tình huống rồi nói sau."
Mấy trưởng lão khác tự nhiên không có ý kiến gì, vì vậy cùng thi triển thần thông hướng cửa thành bay đi.
"Một câu, đến tột cùng có để cho vào hay không?"Thanh âm Cổ Lão Ma lạnh lùng vang lên, hắn nhẫn nại đã sắp đến cực hạn, ba tháng truy đuổi, thật vất vả mới đến gần Lâm Hiên như vậy, lại bị một tòa thành trì của phàm nhân ngăn trở, thực tưởng tính tình bản lão tổ hiền lành lắm sao?
Thiên Phong thành thì như thế nào? Danh tiếng lớn nhưng chỉ đối với đám phàm nhân mà thôi,ta chẳng để vào mắt.
"Cái này... vãn bối không thể làm chủ được." Lão già tóc bạc sợ hãi nói.
"Thật sao, tốt, ta đây sẽ đưa ngươi đi nói chuyện nhân sinh với diêm vương"
(*):nhất châm thấy máu: nói đúng vào bản chất của vấn đề