Sau khi cân nhắc lợi hại, Lâm Hiên quyết định chỉ đến thời khắc sinh tử mới vận dụng Ngũ Long Tỉ.
Hôm nay, hắn tuy vô cùng chật vật, nhưng dù sao vẫn còn chưa đến mức bị dồn vào tuyệt địa, nhưng mà phải làm cách nào mới có thể thoát khỏi nguy cơ trước mắt, cũng khiến cho Lâm Hiên đau đầu.
Suốt ba tháng ngươi đuổi ta chạy,sự kiên nhẫn của Lâm Hiên đã hao tổn bảy tám phần. Có thể nhẫn nại, không thể nhẫn nhục, hắn thậm chí đã nghĩ tới việc dừng lại liều mạng cùng đối phương.
Nhưng mà nghĩ thì cũng chỉ nghĩ vậy thôi, Lâm Hiên không phải loại tiểu tử thái điểu mới ra đời, tự nhiên sẽ không hành động cảm tính như vậy.
Làm như vậy là tự chui đầu vào lưới,chênh lệch giữa phân thần và Động Huyền quá lớn, mặc dù thực lực của mình hơn xa tu sĩ cùng giai cũng chỉ đành nuốt hận trước lão Ma.
Nhỏ không nhịn sẽ loạn mưu lớn, cho nên Lâm Hiên tiếp tục hướng phía trước bỏ chạy. Nhưng mà cứ tiếp tục như vậy cũng không phải biện pháp tốt, đến tột cùng phải làm như thế nào mới có thể biến nguy thành an a.
Lâm Hiên sắc mặt âm lệ vô cùng, đột nhiên hắn vươn tay lấy ra một cái ngọc giản ghi lại địa đồ của Thiên Sương Quận ,thần thức chìm vào tra xét một phen.
Ngọc giản này là Lâm Hiên lấy được từ tay một Trúc Cơ kỳ tu sĩ từ ba tháng trước, bản đồ này tuy khá kỹ càng nhưng phạm vi bao quát thì không thể so sánh nổi với những ngọc giản mà Lâm Hiên mua tại phường thị.
"Ồ!" Rất nhanh, Lâm Hiên ngẩng đầu lên, trên mặt cũng lộ ra thần sắc âm tình bất định, thậm chí ngay cả độn quang cũng dừng lại.
"Sư tổ, như thế nào lại…" Hào quang lóe lên, một thiếu nữ xinh đẹp có dáng người dong dỏng xuất hiện.Trịnh Tuyền mang vài phần áy náy, nếu không phải bởi vì mình, sư tổ sao có thể rơi vào hoàn cảnh tiến thoái lưỡng nan như vậy?
Trên mặt nàng hiện lên sự cảm kích phát ra từ tận đáy lòng
"Ta có một kế hoạch có thể thoát khỏi Cổ Lão Ma." Lâm Hiên thì thào tự nói.
"A?" Trịnh Tuyền nghe xong, vừa mừng vừa sợ: "Sư tổ ngài đã có cách rồi sao?"
"Cách nơi này ước chừng mười vạn dặm hướng Tây Nam, có một tòa thành tên Thiên Phong."
"Thiên Phong thành?"
"Đúng vậy,ngươi cũng biết Nguyên Vũ Thành là nơi tập trung đông đảo yêu hóa giả,nhưng mà Thiên Phong thành lại là thánh địa của bọn họ trong cả quận này,thực lực yêu hóa giả ở đây cũng vượt xa Nguyên Vũ Thành." Trong mắt Lâm Hiên bắn ra hai luồng quang mang kỳ lạ, chậm rãi mở miệng.
Trịnh Tuyền tức thì nuốt nước bọt, chăm chú lắng nghe sư tổ nói tiếp.
"Từ khi Nguyên Vũ Thành bị hủy ở Việt quốc,quan hệ giữa tu sĩ và yêu hóa giả như nước với lửa,đã lan ra cả Thiên Sương Quận. Ngươi có nhớ ba ngày trước chúng ta ở Lưu Vân phường thị nghe được một truyền thuyết."
"Truyền thuyết?" Trịnh Tuyền trên mặt lộ ra một tia xấu hổ: "Thực xin lỗi sư tổ, đồ tôn lúc ấy không có chú ý."
"Không sao, ta cũng chỉ ngẫu nhiên nghe được vài câu, là hai Tu tiên giả nghị luận với nhau, nói rằng yêu hóa giả ở Thiên Phong thành nguyên vốn vô cùng cừu thị tu sĩ,khi Nguyên Vũ Thành bị hủy,bọn họ càng hận Tu tiên giả thấu xương.Ở thành này,phàm nhân có thể đi vào, nhưng Tu tiên giả lại không thể,kẻ nào dám xông vào, giết không tha." Lâm Hiên nhàn nhạt nói.
Trịnh Tuyền nghe xong, trên mặt lại tràn đầy thần sắc mê hoặc: "Cho dù như thế thì Sư tổ có dự định gì, tin tức này có lợi với chúng ta hay sao?"
"Ta tu luyện công pháp có chút đặc thù,phương diện ẩn tàng có hiệu quả không thể tưởng tượng nổi,nhưng không biết có qua mắt được yêu hóa giả thành này hay không.Nghe nói ở chung quanh Thiên Phong thành có một loại cấm chế, phàm là tu sĩ tiếp cận,sẽ tự động cảnh báo..." Lâm Hiên nói đến đây liền thở dài, Mặc Nguyệt Thiên Vu quyết có hiệu quả Phản Phác Quy Chân vô cùng thần kỳ, nhưng mà có thể lừa dối được cấm chế kia hay không, hắn cũng không nắm chắc.
Bất quá chuyện cho tới nước này, chỉ đành đánh cuộc một phen. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Chỉ cần mình có thể trốn vào Thiên Phong thành, Cổ Lão Ma khẳng định sẽ cảm thấy khó giải quyết, thần thông khác tạm thời không đề cập tới,Lâm Hiên tin tưởng vào ẩn thân thuật của mình,cho dù là Phân Thần kỳ lão quái vật cũng không thể so sánh cùng.
Tuy làm như vậy chưa chắc có thể thoát khỏi nguy cơ, nhưng xứng đáng thử một lần.
Nguyệt nhi hiện tai không ở bên người, Lâm Hiên cũng không biết tìm ai thảo luận, đành phải đem chuyện này giảng giải cho Trịnh Tuyền nghe. Bất kể như thế nào, nhiều người thương lượng cũng tốt hơn một người.
Nhưng sau khi Trịnh Tuyền nghe xong, trên mặt lại lộ ra một tia kỳ dị, đột nhiên vươn tay ra vỗ túi trữ vật lấy ra một ngọc giản màu đen.Ngọc giản này nhìn có chút tàn phá,lại có chút cổ xưa.
Trên mặt Lâm Hiên không khỏi hiện lên một tia ngạc nhiên: "Tuyền Nhi, ngươi làm gì vậy?"
"Đồ tôn tu vị nông cạn, nếu là việc khác thì không thể giúp sư tổ,bất quá nếu là bí pháp ẩn nấp tu vị,đồ tôn có một kiện bảo vật."
"Bảo vật?"
"Đúng vậy, ngọc đồng này là ta tìm được tại di chỉ cổ tu, bên trong ghi lại một loại ma đạo thần thông, gọi là Thiên Ma hóa Anh đại pháp."
"Thiên Ma hóa Anh đại pháp, chưa từng nghe qua, có hiệu quả gì?" Lâm Hiên nhướng mày, có chút kinh nghi mở miệng.
"Công pháp này hiệu quả cùng loại với Liễm Khí Thuật, nhưng mà kỳ diệu hơn nhiều, không chỉ đem toàn thân pháp lực trong thể nội kinh mạch tán vào nhục thể, thậm chí ngay cả Nguyên Anh cũng có thể hóa thành vô hình."
"A, Lâm Hiên nghe xong, không khỏi đại hỉ,nếu công pháp này huyền diệu như vậy thì chính mình có mười phần nắm chắc giả mạo phàm nhân mà không bị phát hiện.
Thật sự là buồn ngủ gặp được chiếu manh,không ngờ trong tay nha đầu Tuyền Nhi còn có bảo vật như thế?
"Ngươi đã tu luyện thành rồi?"
"Không có." Trịnh Tuyền lại ngoài dự đoán lắc đầu: "Khởi bẩm sư tổ, công pháp này muốn tu luyện phải Động Huyền Kỳ mới có thể tìm hiểu, cho nên…"
Lâm Hiên nhẹ gật đầu: "Đã như thế, ngươi trước ly khai nơi này, chờ ta thoát khỏi Cổ Lão Ma, rồi sẽ tụ hợp cùng ngươi."
"Một mình ly khai?"
"Nha đầu ngốc, không cần lo lắng,giờ phút này Cổ Lão Ma cách chúng ta rất xa, hắn có thể nắm được hành tung chúng ta là vì trên người Lâm mỗ có dấu hiệu truy tung, nếu không cho dù là Phân Thần kỳ, thần thức cũng không thể xa như vậy, mà trên người ngươi không có ấn ký,cho dù ly khai nơi này, cũng không vấn đề gì, lão ma không thể phát hiện ra ngươi." Thanh âm Lâm Hiên nhàn nhạt truyền vào tai.
"Tất cả đều do đồ tôn mà ra..."
"Ngươi ở tại chỗ này cũng không hữu dụng, quyết định của Lâm mỗ ngươi không dị nghị gì chứ?" Giờ khắc này, Lâm Hiên không có thời gian khuyên bảo trực tiếp nói thẳng.
"Tuyền Nhi không dám."Thấy Lâm Hiên nổi giận, Trịnh Tuyền có chút sợ hãi: "Chúng ta sẽ tụ hợp ở đâu?"
Lâm Hiên ném qua một ngọc giản: "Cách nơi này khoảng trăm vạn dặm, có một tòa tiểu tiên thành, tên là Nhạc La Thành, ngươi đi tới chỗ đó chờ ta,sau khi Lâm mỗ thoát khỏi Cổ Lão Ma, tự nhiên sẽ đi tìm ngươi."
"Đồ tôn minh bạch." Giờ phút này Trịnh Tuyền cũng hiểu rõ ràng, đi theo sư tổ ngoại trừ liên lụy, thật sự là không giúp được gì, cho nên cũng rất vui vẻ tiếp nhận an bài của Lâm Hiên.
Thiếu nữ hướng về phía Lâm Hiên dịu dàng hành lễi, trên mặt tràn đầy áy náy và cung kính, sau đó hít sâu một hơi, toàn thân linh quang nổi lên, hóa thành một đạo kinh hồng hướng bên trái bay đi.
Chính như lời Lâm Hiên nói ,trên người nàng không có ấn kí truy tung,nàng rời đi liền thoát ly khỏi nguy hiểm, Cổ Lão Ma còn ở mấy chục vạn dặm bên ngoài, không thể phát giác được nàng đã ly khai.
Mà Lâm Hiên tức thì phất tay áo, một chiếc linh thuyền dài hơn một trượng bay ra.Thân hình Lâm Hiên lóe lên, đã dừng lại trên boong.
Sau đó hai tay kết ấn,đánh ra một đạo pháp quyết ."Ô" Linh thuyền bị vầng hòa quang chói mắt bao khỏa, sau đó kích bắn về hướng Thiên Phong thành.
Lâm Hiên khoanh chân ngồi ở đuôi thuyền, lấy ra ngọc giản màu đen, con mắt híp lại, đem thần thức chìm vào.
Thời gian còn thừa không nhiều lắm, mình có thể hay không trong thời gian ngắn như vậy tìm hiểu xong công pháp này,vẫn phải thử một chút mới biết được.
Bình tâm mà nói, Lâm Hiên không nắm chắc, nếu như có thể tìm hiểu là tốt rồi, Thiên Ma hóa Anh đại pháp nếu thần diệu như Tuyền Nhi nói,việc giả mạo phàm nhân trà trộn vào Thiên Phong thành đương nhiên không thành vấn đề.
Nếu như công pháp này quá mức thâm sâu, nhất thời nửa khắc không lý giải được thì đành phải mạo hiểm thử một lần, chỉ mong hiệu quả Phản Phác Quy Chân trong Mặc Nguyệt Thiên Vu quyết có hiệu quả ,qua mắt được cấm chế ở Thiên Phong thành.
Nếu như thân phận bại lộ, cũng chỉ có thể dùng ảo ảnh độn tiếp tục trốn chạy, sau đó lại tính kế thoát thân khác.
Bất quá thời gian của mình không còn nhiều, vạn niên linh nhũ cũng sắp dùng hết, nếu như không thể liên tục bổ sung pháp lực thì chỉ có thể mạo hiểm cùng Cổ Lão Ma đánh một trận.
Nghĩ tới đây, Lâm Hiên trên mặt cũng đầy vẻ âm lệ, lão gia hỏa ghê tởm,đem mình bức đến mức này.Quân tử báo thù, mười năm chưa muộn, nếu như lần này thoát hiểm,nhất định sẽ tìm cơ hội báo thù,phải tiêu diệt tận gốc Thiên Thi môn mới tiêu được mối hận trong lòng.
Ý niệm trong đầu Lâm Hiên xoay chuyển, bắt đầu tìm hiểu Thiên Ma hóa Anh đại pháp.
Cùng lúc đó,cách Lâm Hiên mấy chục vạn dặm.
Thanh âm Ầm ầm truyền vào tai, một đóa Ma Vân màu xám trắng đang kịch liệt phiêu động,nhìn có vẻ không nhanh, nhưng chỉ thoáng qua giây lát đã xuất hiện ở ngoài vài dặm. Tốc độ như vậy, dù so sánh cùng thuấn di cũng chỉ chênh lệch một chút mà thôi.
Đột nhiên, Ma Vân ngừng lại, bên trong có một thanh ảnh như ẩn như hiện.
Trải qua ba tháng truy đuổi, Cổ Lão Ma cũng hết sức đau đầu, vốn cho là một Động Huyền trung kỳ, cho dù có hơn xa tu sĩ cùng giai,nhưng chính mình tự động thủ còn không phải dễ như trở bàn tay sao.
Nhưng độn thuật đối phương vô cùng thần diệu lại có lượng lớn đan dược hồi phục pháp lực.Mình truy đuổi suốt ba tháng,nhiều lần nghĩ có thể tóm được tiểu tử kia vậy mà hắn vẫn có thể đào thoát.
Trong lòng lão Ma vô cùng phiền muộn.
Ba tháng truy đuổi khiến Lâm Hiên đạt đến cực hạn,tình trạng Cổ Lão Ma cũng không tốt đẹp hơn là mấy, chỉ có điều đã đâm lao thì phải theo lao. Ba người đệ tử của mình cùng lúc vẫn lạc không minh bạch,mặt mũi mình biết để đâu a.
Thứ hai nữa là hiện tại hắn đã tu luyện tới Phân Thần sơ kỳ Đại viên mãn, muốn đột phá cảnh giới thì cần có ngũ âm tuyệt mạch thể làm đỉnh lô, chỗ tốt mê người như vậy sao có thể bỏ qua.
Lại huống chi đã truy đuổi ba tháng nếu như buông tha thì những vất vả trước kia chẳng phải vứt hết xuống sông hay sao .Cho nên vô luận như thế nào, hắn cũng phải tóm tiểu tử kia cho bằng được