Bạch Bào Tổng Quản

Chương 55: Luyện hình




Sáng sớm tinh mơ, ánh mặt trời rạng rỡ, không khí trong lành có chút ẩm ướt.
Tại tiểu viện của Ngọc Kỳ đảo, Sở Ly nhíu mày ngồi không nhúc nhích trong tiểu đình, Tuyết Lăng đứng bên cạnh nhìn hắn.
Khí của cây Thiên Linh nhanh chóng lưu chuyển trong người, men theo lộ tuyến của tâm pháp Tẩy Mạch quyết, không ngừng cường hóa kinh mạch, linh khí của cây Thiên Linh rất thuần khiết, cường hóa mạnh hơn gấp ba lần so với Tẩy Mạch quyết, kinh mạch càng khỏe càng dẻo dai hơn. Có điều hắn không hề cảm thấy vui vẻ.
Trong đầu hắn lóe lên một ý tưởng nhưng lại lập tức biến mất, nghĩ ngợi tại sao Kim Cang Độ Ách Thần Công không tiến bộ.
Gậy sắt sau khi đánh mười ngày dần dần mất hiệu quả, hắn đổi sang gậy đồng cũng không có hiệu quả, hắn lại đổi thành đao cũng không có tác dụng, đổi thành kiếm cũng không xong. Đao kiếm chém lên người không hề xây xát, chỉ chém rách quần áo.
Nhưng hắn biết, Kim Cang Độ Ách Thần Công mức độ này không thể cản được cao thủ đỉnh cấp, đặc biệt là đệ tử đỉnh cấp của Đại Lôi Âm tự
Sau khi Trác Phi Dương rời đi, hắn không hề có chút lơ là, ngược lại càng thêm nỗ lực, uy hiếp của Đại Lôi Âm tự, uy hiếp của phủ Nhân Quốc Công giống như hai lưỡi đao treo trên đỉnh đầu. Cây Thiên Linh thúc đẩy linh thảo trong tiểu viện phát triển, Huyền Ly thảo lớn rất nhanh, sau một tuần đã có thể thu hoạch, hi vọng cách tắm thuốc này có hiệu quả!
- Ài…!
Hắn lắc đầu thở dài, Kim Cang Độ Ách Thần Công đúng là khó luyện, tới bước này hình như gặp phải nút thắt, lẽ nào chỉ có thể đỡ được đao kiếm thông thường?
Hắn gấp rút luyện Kim Cang Độ Ách Thần Công như vậy là vì muốn khắc chế, hóa giải nhược điểm của bản thân, Xá Thân Tuyệt Mạng đao khi ra tay sẽ cần một thời gian ngắn để hồi phục khí huyết. Thời gian này tuy vô cùng ngắn ngủi, nhưng đối mặt với cao thủ đỉnh cấp hoặc bị bao vây tấn công sẽ vẫn có chút ít nguy hiểm, có Kim Cang Độ Ách Thần Công thì hắn sẽ không phải sợ hãi gì nữa.
Tuyết Lăng không nhịn được nữa, đành lên tiếng:
- Công tử, hay là tới Diễn Võ điện xem sao đi?
- Diễn Võ điện?
Sở Ly ngẩng đầu nhìn gương mặt nhìn đẹp của nàng.
Tuyết Lăng nói:
- Ở Diễn Võ điện có không ít bí tịch, nói không chừng sẽ có cách tu luyện.
Sở Ly lắc đầu:
- Rất ít người luyện Kim Cang Độ Ách Thần Công.
- Nhỡ may có thì sao.
Tuyết Lăng nói.
Sở Ly trầm ngâm một lát:
- Ừm, ngươi nói cũng có lý, tới Diễn Võ Đđện xem sao!
- Ta đi cùng công tử!
Tuyết Lăng vội vàng nói:
- Phẩm cấp của ta cũng có thể vào Diễn Võ điện!
- Không cần.
Sở Ly xua tay.
Tuyết Lăng mím chặt môi, nói nhỏ:
- Công tử, ta cũng muốn đi xem.
Sở Ly thấy lạ, nhìn nàng:
- Bình thường ngươi đi cũng được mà.
- Ta tự đi sẽ rất phiền toái, rất nhiều người tới bắt chuyện, bực bội lắm!
Tuyết Lăng nói:
- Tỏ thái độ, lờ đi cũng không xong, kẻ nào da mặt cũng rất dày!
Sở Ly nhìn nàng, mỉm cười.
Nàng luôn giữ vẻ mặt này, lạnh lùng như băng tuyết, cao ngạo, kiêu sa, dù có tỏ thái độ cũng không thay đổi bao nhiêu, kẻ có gan tới bắt chuyện da mặt đều rất dày, dám đối mặt với sự lạnh lùng của nàng.
- Công tử, lẽ nào sợ Triệu sư muội nhìn thấy?
Đột nhiên Tuyết Lăng nói, ánh mắt nhìn hắn kì quái.
Sở Ly hắng giọng, nói:
- Sợ gì chứ, chúng ta rất đường hoàng!
- Chỉ sợ Triệu sư muội không nghĩ vậy.
Tuyết Lăng cười rạng rỡ.
Nàng luôn lạnh mặt, nụ cười thế này giống như tuyết rạng rỡ, vẻ mặt rạng ngời.
Sở Ly nói:
- Được rồi, dẫn theo ngươi đi!
- Tạ ơn công tử!
Tuyết Lăng vội vàng nói.
Tuyết Lăng chèo thuyền rời khỏi Ngọc Kỳ đảo, nhanh chóng tới Diễn Võ điện. Hai người bước lên bờ dưới ánh nắng mặt trời rạng rỡ, cùng tiến vào bãi luyện võ.
Bãi luyện võ vốn đang vô cùng huyên náo lập tức im phăng phắc, mọi người đều dừng lại, nhường đường. Sở Ly tuy ngạc nhiên nhưng mặc không biến sắc, tốc độ không thay đổi, chậm rãi bước lên phía trước.
Tuyết Lăng đi bên cạnh hắn, động tác y hệt.
- Sở sư huynh!
Có người chắp tay hành lễ, cười ha ha.
Sở Ly chắp tay cười đáp lễ.
- Sở huynh đệ!
- Sở sư đệ!
Lập tức mọi người lần lượt chắp tay chào, Sở Ly cứ thế chắp tay, mỉm cười chào hỏi mọi người, Mạnh sư huynh, Hà sư huynh, Phương sư huynh, họ của mỗi người đều được hắn gọi rất rõ ràng mạch lạc.
Bãi luyện võ vô cùng náo nhiệt, Sở Ly không hề dừng bước, cuối cùng cùng đi qua đoạn đường mà mọi người nhường ra cho hắn để vào đại sảnh Diễn Võ điện, kiểm tra lệnh bài xong liền lên lầu hai.
Hai mắt Tuyết Lăng lấp lánh, ưỡn khuôn ngực kiêu hãnh của mình, cảm thấy khá vinh hạnh.
Sở Ly khẽ thở dài, thế giới này là vậy, võ công là số một, mọi người đều sùng bái cao thủ võ lâm, vì thế ai nấy cũng liều mạng luyện công, bất chấp tất cả để theo đuổi võ công.
Lên tới lầu hai, Sở Ly lấy một cuốn sách đưa cho Tuyết Lăng, là một cuốn tâm đắc tu luyện Thái Âm quyết.
Tuyết Lăng cầm lấy giở ra xem, lập tức bị cuốn hút.
Sở Ly bắt đầu đi một lượt ở lầu hai, sau đó bước lên lầu ba, cuối cùng đi khắp Diễn Võ điện nhưng vẫn đành phải thất vọng quay về, quả thực không có tâm đắc tu luyện Kim Cang Độ Ách Thần Công.
Hắn nói một tiếng với Tuyết Lăng sau đó đi khỏi Diẽn Võ điện, Tuyết Lăng bâng quơ đáp một tiếng, hoàn toàn đắm chìm trong bí tịch.
Sở Ly chèo thuyền tới Tàng Thư lâu, so với Diễn Võ điện, Tàng Thư lâu có nhiều loại sách hơn, không chỉ có bí kíp võ công còn có một số chuyện lạ, tin đồn võ lâm.
Hắn định xem qua một lượt Tàng Thư lâu, có thời gian sẽ tới. Hắn rút một cuốn ra đọc một lát, lập tức hai mắt phát sáng.
Cuốn sách này có ghi chép về một tin đồn, nghe nói thời thượng cổ từng xuất hiện một môn Dao Quang Tiểu Luyện Hình, là một bí thuật hóa hình của yêu tinh, yêu quái thời thượng cổ, sau này được người tu luyện nghiên cứu, sửa chữa, cho phép loài người có thể tu luyện, đặc biệt là nữ giới, sau khi tu luyện giống như chuyển thế đầu thai, trùng sinh một kiếp, lột bỏ lớp da cũ, biến thành không khác gì trẻ sơ sinh, dung mạo cũng thay đổi
Đặc biệt là đối với những cô gái xuất thân từ Mãnh Hổ trại, họ thường có tâm lý tự ti, cho rằng mình là tàn hoa bại liễu, cơ thể không còn sạch sẽ, vì thế khi gặp hắn thường rất gò bó, thiếu tự nhiên, không dám nhìn hắn.
Hắn rất ít khi về nhà và tới Nhàn Vân tửu quán là vì không muốn họ khó xử, không thoải mái, vừa nhìn thấy hắn, họ liền nhớ tới xuất thân của mình, không thể ngẩng đầu lên được. Hắn có thể thay đổi cuộc sống và số phận của họ, nhưng không thể thay đổi quan niệm của họ.
Nếu như tu luyện Dao Quang Tiểu Luyện Hình, họ sẽ giống như thay đổi thành một người khác, giống như được hồi sinh, chắc sẽ không còn tự ti, tự chuốc phiền muộn nữa, có thể ngẩng cao đầu, ưỡn ngực đối mặt với cuộc sống.
Dao Quang Tiểu Luyện Hình rất ít người tu luyện, một là khi tu luyện sẽ muôn phần đau đớn, giống như rơi vào địa ngục, hầu như mọi người đều từ bỏ, hai là tu luyện cần dược thảo quý giá để tắm, quan trọng nhất là nó chỉ tôi luyện, thay đổi thể chất, lột bỏ lớp da, khiến mình trở lên xinh đẹp hơn, giống tâm pháp trúc cơ, không có uy lực gì cả.
Sở Ly trầm ngâm, tìm kiếm trong đầu nhưng không có Dao Quang Tiểu Luyện Hình, Diễn Võ điện chắc cũng không có công pháp này, Tàng Thư lâu không biết có hay không, nghĩ tới đây, hắn liền nhanh chóng đóng lại cuốn sách, muốn đi tìm nó.
Chập tối, hắn đột nhiên nhớ ra mình để Tuyết Lăng lại Diễn Võ điện! Hắn liền về lại Diễn Võ điện, Tuyết Lăng không còn ở đó mà đã về tiểu viện ở Ngọc Kỳ đảo, Tuyết Lăng đang luyện Thái Âm Bát Thức.
Thấy hắn bước vào, Tuyết Lăng không nói gì, nhìn cũng không nhìn hắn, mím chặt môi đỏ, gương mặt mịn màng như ngọc.
Sở Ly cười ha ha hai tiếng, ngồi xuống trong tiểu đình.
Tuyết Lăng vẫn luyện công, không dâng trà nóng lên như mọi ngày nữa.
Sở Ly chậm rãi nói:
- Có thu hoạch gì không thế?
- Không có.
Tuyết Lăng xị mặt nói.
- Có kẻ nào bắt chuyện không?
- Không có.
Tuyết Lăng nói, quay đầu trừng mắt nhìn hắn.
Hôm nay Diễn Võ Điện thật sự rất yên ả, không có đám ruồi nhặng phiền phức như mọi khi, kẻ nào kẻ nấy đều rất an phận.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.