Bạch Bào Tổng Quản

Chương 482: Ám tiềm




Sở Ly cười nói:
- Đưa thanh kiếm cho ta, trước tiên luyện từ cầm kiếm luyện lên.
Lãnh Thu rút trường kiếm ra rồi đưa cho hắn.
Sở Ly vung tay một phen, nói tinh tế một lần tư thế nắm kiếm cho các nàng nghe qua.
Hai nữ tử đều là người thông minh nhanh trí, rất nhanh đã nắm giữ được yếu điểm.
Sở Ly rất là vui mừng, thông minh như vậy cũng có thể khiến cho hắn bớt đi rất nhiều sức lực.
Trước tiên truyền cho các nàng một bộ kiếm pháp cơ sở, trước tiên diễn luyện một lần kiếm thế cơ bản cho các nàng xem qua.
Nhị nữ rất nhanh đã nắm giữ được, luyện y theo dáng vẻ của hắn.
Các nàng cảm thấy luyện võ không khó như vậy, có cảm giác rất có thành tựu, động lực mười phần, hận không thể bảo Sở Ly truyền tất cả võ công cho các nàng, để các nàng một hơi luyện biết.
Sở Ly cười nói:
- Kiếm pháp cơ sở này các ngươi phải chuyên cần luyện, mỗi ngày đều phải luyện trên hai mươi lượt.
- Kiếm pháp cơ sở này cũng có thể giết người được sao?
Lãnh Thu nói.
Sở Ly gật gù:
- Kiếm pháp cơ sở tuy rằng thô thiển, thế nhưng là cơ sở của tất cả kiếm pháp, tất cả kiếm pháp đều biến hóa mà thành ở trên kiếm pháp cơ sở, dùng tốt, từng chiêu từng thức đều có thể giết được người.
- Ta dùng bộ kiếm pháp kia có thể đánh bại được Lãnh Đào không?
- Không thể.
Sở Ly lắc đầu:
- Nói như thế nào đi nữa thì hắn cũng đã luyện võ công được mấy năm, đừng nghĩ mấy ngày là có thể đuổi kịp được hắn.
- Như vậy còn cần phải luyện bao nhiêu ngày nữa chứ?
Lãnh Thu có chút nhụt chí.
Sở Ly cười nói:
- Thu tiểu thư nghĩ cần phải luyện bao lâu thì mới có thể đánh bại được hắn?
- Một tháng được không?
Lãnh Thu vội hỏi:
- Đợi tới săn bắn đại điển lần sau ta sẽ trừng trị hắn!
- Một tháng có phương pháp luyện một tháng, một năm có phương pháp luyện của một năm.
Sở Ly nói:
- Muốn một tháng đã đánh bại được hắn, như vậy sẽ phải trả giá rất nhiều cố gắng, sẽ rất khổ cực, thậm chí thống khổ.
- Ta không sợ khổ cực!
Lãnh Thu vội nói.
Lãnh Tình hừ lạnh nói:
- Chỉ cần có thể đánh bại được Lãnh Đào, ăn chút khổ thì tính là cái gì chứ?
- Đã như vậy, vậy ngày hôm nay chúng ta sẽ bắt đầu luyện!
Sở Ly cười nói:
- Nếu như kiếm pháp cơ sở đã luyện được gần như thành thạo, như vậy sẽ bắt đầu luyện một chiêu kia!
Hắn truyền thức thứ nhất bên trong Thần Kiếm thất thức cho nhị nữ.
Thần Kiếm thất thức là một bộ kiếm pháp đại thành trong đám võ công của hắn, mỗi một thức đều tinh diệu tuyệt luân.
Chiêu kiếm này sẽ tự nhiên diễn sinh ra nội lực, phát huy tốc độ và tinh diệu đến mức tận cùng, tính toán phản ứng của người ta, giống như là thiết kế một cái thòng lọng vậy, chờ người khác tự chui đầu vào lưới.
Hai người học chiêu này cảm thấy rất vất vả, không giống kiếm pháp cơ sở, vừa học đã biết. Bọn họ cảm thấy cực kỳ trúc trắc, luyện rất là khó chịu, thật giống tay chân của mình không phải là của mình vậy.
Sở Ly cười híp mắt nhìn các nàng đang tự phân cao thấp với bản thân mình.
Chiêu kiếm này sẽ thay đổi sự quen thuộc cơ bản của thân thể, nhìn như đơn giản nhưng cực kỳ gian khổ, cần ý chí kiên định và minh sư chỉ điểm.
Một chiêu kiếm pháp như vậy, cho dù biến thành kiếm phổ vứt cho người khác thì hầu như sẽ không ai có thể luyện thành được. Bởi vì bọn họ sẽ hoài nghi, luyện thế nào cũng sẽ có cảm giác không đúng, không ngừng hoài nghi, cuối cùng không hề có tiến cảnh gì nữa cả.
Càng không tin thì càng không luyện được, bởi vì đối phó với bản thân mình là đi ngược ý trời.
Luyện một hồi lâu, các nàng thở hồng hộc, đổ mồ hôi tràn trề.
- Đại tổng quản, chiêu kiếm này thật sự lợi hại như vậy sao?
Lãnh Thu lau mồ hôi hột trên vầng trán trắng nõn no đủ, không ngừng thở dốc:
- Thật sự quá khó luyện!
Các nàng chưa từng luyện qua những kiếm pháp khác, vì lẽ đó cũng không cảm thấy quái lạ, trái lại không còn trở ngại.
Luyện Thần Kiếm thất thức này cần phá rồi dựng lại, không phá thì không xây được, đánh vỡ hàng rào của kiếm pháp nguyên bản.
Nhị nữ không có gì để phá, cho nên cũng tiết kiệm không ít công phu cho hắn.
- Ta sẽ lại thi triển một lần.
Sở Ly cười nói.
Hắn rút ra Trần Quang kiếm, thân thể lắc một lát, một mảnh ánh kiếm tung ra, sau đó lại tra kiếm trở vào bao:
- Luyện đến trình độ này thì gần đủ rồi, đã đủ dùng để đối phó với Lãnh Đào.
- Nhanh như vậy sao?
Lãnh Tình nhíu mày.
Thân pháp của Sở Ly nhìn như thong dong, nhưng các nàng cảm giác được nó vô cùng nhanh, không thể tránh khỏi.
Sở Ly cười nói:
- Các ngươi cũng có thể luyện được đến một bước này, chỉ cần đủ cố gắng là được!
- Chúng ta chưa từng luyện võ, không có nội lực, sao có thể nhanh như vậy được chứ?
Lãnh Tình nói.
Sở Ly lắc đầu cười nói:
- Luyện tốt thì tự nhiên sẽ có nội lực.
- Thật sao?
Lãnh Thu kinh ngạc.
Sở Ly cười nói:
- Luyện cho tốt đi!
Nhị nữ nghỉ ngơi xong lại lần nữa tu luyện.
Ngày hôm nay Sở Ly rảnh rỗi, cũng có lòng thanh thản chỉ điểm cho các nàng.
Chờ đến buổi tối, nhị nữ đã hầu như đứng không vững, tay phải chống bàn đá thì mới có thể ổn định lại thân thể của chính mình, chỉ có thể dùng cánh tay trái chống lên bàn, bất cứ lúc nào cũng có thể sẽ ngã xuống.
Hắn phát hiện ra tư chất của nhị nữ cũng không kém, nói là tư chất bình thường, sợ rằng Vương gia cố ý làm như vậy, không muốn để cho các nàng luyện công.
Khi nhị nữ không chịu được nữa mà muốn dừng lại thì lại phát hiện ra sự tồn tại của nội lực.
Khi các nàng thi triển kiếm pháp một lần cuối cùng thì lại chợt phát hiện ra có một tia nước ấm yếu ớt bỗng dưng hiện lên ở trong thân thể, theo kiếm thế vận chuyển mà chuyển động, khôi phục sự uể oải ở trong thân thể.
Chuyện này làm cho các nàng mừng rỡ, đặc biệt phấn chấn, bắt đầu giống như nghiện vậy, luyện một lần lại một lần, mãi đến khi thân thể mình đạt đến cực hạn, không được nữa thì mới thôi.
Ở dưới sự hưng phấn kích thích, các nàng một hơi luyện một ngày, mà cỗ nước ấm kia cũng càng ngày càng mạnh mẽ hơn.
Các nàng cũng phát hiện ra kiếm của mình càng lúc càng nhanh, lập tức tự tin mười phần, biết Sở Ly không lừa các nàng.
Sở Ly thoả mãn gật gù, Thần Kiếm thất thức mà hắn thay đổi quả thực thần diệu, triệt để hòa tinh túy của Thần Đao thất thức vào bên trong.
Lúc trước Thần Đao thất thức có thể bắn ra ánh quang rực rỡ chính là bắt nguồn từ đao thức tinh diệu, có thể tự sinh ra nội lực, lúc thi triển liên tục sinh sôi, cao thủ hậu thiên cũng có thể như cao thủ Tiên Thiên, khí mạch dài lâu.
Khi các nàng dần dần quen thuộc chiêu thức này thì nó sẽ hóa thành bản năng, bình thường chỉ cần làm ra tư thế này thì nội lực sẽ tự mình lưu chuyển, chẳng khác nào tu luyện nội lực.
Điểm khiến cho Sở Ly vui mừng chính là tuy rằng các nàng không tu luyện võ công, nhưng đều Trúc cơ, bằng không hắn sẽ phải thi triển Cửu Chuyển Hoán mạch thuật. Cho nên như vậy đã bớt đi không ít phiền phức cho hắn.
Nửa buổi sáng, sau khi hắn chỉ điểm cho Lãnh Thu và Lãnh Thu, để cho các nàng tự mình tu luyện, hắn thì lại đi ra khỏi An vương phủ, đi tới Bí vệ phủ.
Hứa Hoàn Đức đang ở trong đại sảnh xem hồ sơ.
Nhìn thấy hắn đi vào, Hứa Hoàn Đức thả hồ sơ xuống, xoa xoa mi tâm nói:
- Ngồi đi.
- Hoàng thượng nói thế nào?
Sở Ly ôm quyền một cái, ngồi vào phía đối diện với hắn.
Hứa Hoàn Đức thở dài:
- Thành Vương gia đã đồng ý để Bí vệ đi vào.
- Chỉ là không cho ta vào thôi, đúng không?
Sở Ly nói.
Hứa Hoàn Đức hừ lạnh một tiếng nói:
- Bởi vì ngươi đánh Lãnh Đào, Thành Vương gia rất bất mãn, muốn giáo huấn ngươi.
Sở Ly cười nói:
- Như vậy ý của Hứa thống lĩnh là thế nào?
- Nghĩ một biện pháp, để ngươi giả dạng một chút, xem có thể trà trộn vào được hay không.
Hứa Hoàn Đức nói:
- Ngươi không đi vào, bọn họ cũng không có tác dụng gì cả.
- Sợ rằng Thành Vương gia sẽ đề phòng kế này đó.
Sở Ly nói.
Hứa Hoàn Đức hừ lạnh nói:
- Vậy ngươi có biện pháp gì không?
Sở Ly nói:
- Sáng không được, chỉ có thể làm tối, ta lặng lẽ ẩn vào trong Thành vương phủ.
- Hả?
Hứa Hoàn Đức trợn mắt lên:
- Ngươi thật là to gan, lại có ý tưởng như vậy!
Sở Ly nói:
- Như vậy Hứa thống lĩnh còn có biện pháp gì tốt hơn hay sao?
- Ngươi có thể ẩn vào trong đó sao?
- Còn cần Bí vệ phủ hỗ trợ.
Sở Ly nói:
- Tìm một nhóm cao thủ giả trang thành thích khách, hấp dẫn lực chú ý của bọn họ, ta sẽ lẻn vào trong!
- Nếu như bị phát hiện ra, Bí vệ phủ chúng ta sẽ gặp phiền phức rất lớn!
Hứa Hoàn Đức cau mày nói.
- Dẫn bọn họ ra mà thôi, cũng không phải động thủ thật.
Sở Ly nói:
- Đặc biệt là Trần Không, ta cảm thấy Hứa thống lĩnh ngươi tự mình ra tay thì tốt hơn!
Hứa Hoàn Đức lắc đầu than thở:
- Không ngờ ngươi lại có thể nghĩ ra chủ ý này!
Nếu như bị Thành vương phủ bắt được một hai Bí vệ, như vậy nhất định Bí vệ phủ sẽ bị các đại thần công kích, sợ rằng sẽ nguyên khí đại thương, nguy hiểm rất lớn.
Sở Ly cười cợt:
- Làm hay là không làm?
-... Được rồi.
Hứa Hoàn Đức nghĩ đến áp lực của Quang Minh Thánh giáo, cuối cùng thở dài nói:
- Đêm nay hành động!
Sở Ly ôm quyền một cái.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.