Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm

Chương 247: Mọi thứ yên tĩnh như tờ!




Sở Ninh biết rõ khi đội quân của hẳn xuất phát từ đường biên giới Đại Càn Vũ triều, đến Vân Hiên Vũ triều đã thu hút rất nhiều tu giả ven đường

Hắn không ra tay, chỉ nghĩ đơn giản là không muốn lãng phí thời gian.

Mà người đuổi theo hẳn cũng không có gây cản trở ngay, họ còn đang nuôi nấu ý định hội tụ tất cả các thế lực lớn, tập hợp sức mạnh khắp nơi để bao vây và diệt Bắc Vương một lần.

Nhưng cái vòng tưần hoàn ăn ý sống chung hòa bình này của bọn họ, lại ngay lập tức bị đánh vỡ.

Bắc Vương siết đao, muốn trực tiếp khiêu chiến. mọi người ở đây!

Xác chết của sáu tên Thiên Tuyệt đã đủ đè niềm tin của bọn chúng suy sụp!

“Bắc Vương hiểu lầm rồi".

Khi ánh mắt của Sở Ninh vừa lia đến Đại Càn Võ Chủ, gương mặt ông ta lập tức trắng bệch mà vội vàng nói: “Ta đến đây không có ác ý, bây giờ ta rời đi ngay đây". 

Lần này ông ta dẫn quân đến đây tất cả là bốn mươi sáu tên Động Hùng chủ, hơn năm trăm tên Siêu Phàm.

Nhưng khi ông ta vẻ oai hùng của Bắc Vương, làm sao dám ra tay nữa.

Nếu họ thật sự giết, thì kết quả cũng chẳng tốt đẹp.

Đại Cân Vũ triều đã bị đánh nát, ông ta không trả nổi cái giá đắt như thế.

“Muốn đến thì đến, muốn đi thì đi à”

Sở Ninh bật cười khẽ, Lôi đao trong tay rung lên phát ra âm thanh: “Ngươi cho bổn vương tin ư? Nếu ông quyết định đuổi đến hồng thủy lần này, thì đừng mơ tưởng rút lui toàn thân!"

Ngao Công có thể thoát được do hắn quá bất cẩn.

Chuyện này sẽ không xảy ra lần thứ hai.

Nếu không tất cả mọi người sẽ nghĩ rắng, thiếu niên Bắc Vương Đại Hạ rất dễ đối phó, không đối đầu vẫn có thể rút lui được yên ổn.

Những lời của Sở Ninh phát ra, làm cho Đại Càn Võ Chủ rùng mình

Quần áo của Sở Ninh bay lên phần phật, bất ngờ một luồng khí cơ bay lên như giao long khóa chặt lấy ông ta!

“Bắc Vương muốn thế nào?”, Đại Càn Võ Chủ đè cơn tức xuống mà hỏi.

“Rất đơn giản”.

Sở Ninh chỉ vào năm ngàn con vân thuyền của Đại Càn nói: "Để đống đó ở lại, các ngươi có thể rời đi”.

Ầm!

Lời của hắn vừa dứt, cơn tức giận của Đại Càn Võ Chủ lập tức xông thẳng lên trán.

Phi Hành Linh Khí là vật do Linh Khí sư và Linh Trận sự hợp tác mới đúc ra được, nó cũng chính là Vũ khí sắc bén để các đại quốc mở rộng lãnh thổ của mình.

Đại Cần Vũ triều của ông ta cũng chính là đội cấp dưới đầu tiên của Tứ Đại Hoàng triều, nên trong tay giữ tổng cộng bốn ngàn con Nhất Giai Vân Thuyền, một ngàn con Nhị Giai Vân Thuyền.

Không ngờ Bắc Vương đòi một phát là toàn bộ?

“Bắc Vương đừng vội khinh người quá đáng!” 

“Ngươi giết hai vị Động của triều ta đã có mối thù lớn, nhưng bệ hạ đã nhân từ không báo thù, ngươi còn đám tống tiền à?”

Một vị tướng quân Động Cảnh đứng bên cạnh Đại Càn Võ Chủ tức giận nói

Lời của ông ta vừa dứt.

Bắc Vương chẳng nói nhiều, cứ đứng trên không gian rộng lớn mà siết chặt đao bổ xuống, linh khí hội tụ thành gió tạo bán kính nhát chém mở rộng ảo đến.

Đao kỹ của Sở Ninh đã tăng lên một cấp, cho nên có thể lấy vật xung quanh thông linh với đao kỹ.

Công với Chưởng Hạn Lôi đao khiến uy thế nhát chém này mạnh khủng khiếp, ánh đao như chặt đứt Cửu Tinh Hà, đánh cho tên vừa nói kia rớt khỏi Vân Thuyền. Ánh đao vẫn tiếp tục lướt đến.

Ầm!

Máu chảy ra như hoa, cơ thể của tướng quân Động Cảnh kia lập tức nổ tung tại chỗ.

Nhất chém này như một gáo nước lạnh tạt thẳng vào mặt của Đại Càn Vũ triều, dập luôn cả lửa giận rong lòng bọn chúng.

Thái độ của Bắc Vương Đại Hạ đã rất rõ ràng.

Kẻ này đối đầu sẽ chết! 

“Đại Càn Võ Chủ, Bắc Vương hành động như thế chỉ chọc cho người ta oán hận thôi!”

“Binh lực đề cử chư quốc chúng ta hợp tác lại, chắc chắn tiêu diệt được hắn!”

Trong không gian im lặng, đột nhiên có một tiếng thét thất thanh từ trong đám người tu giả đại quốc đứng ở nơi xa vang lên.

Bắc Vương Đại Hạ đã tống tiền Đại Càn Võ Chủ như thế rồi, làm sao hẳn bỏ qua cho bọn chúng được?

Người nói kia do sợ Đại Càn Võ Chủ đồng ý với thỏa thuận vô điều kiện nên mới vội vàng lên tiếng khơi dậy sự bức xúc của mọi người. Đám đông thường có hiệu ứng dây chuyền, ông ta muốn dùng cách này để thúc giục lòng người và dẫn toàn quân cùng tấn công.

"Xấu quá!”

Đôi mất của Sở Ninh lóe lên tia lạnh lùng.

Người vừa nói bị kiểm soát, còn liên tục di chuyển về một hướng! 

Vụt!

Cơ thể của Sở Ninh nhẹ nhàng bay lên như một tấm vải, đánh thắng vào đám người đông như biển khiến cho bọn chúng sợ hãi vội vàng rút lui rối loạnnhư người ngã ngựa đổ.

“Á!"

Một lát sau, tiếng kêu thảm thiết vang lên.

Một nam tử mỏ chuột tai khi đã bị Sở Ninh xách ra, ném ngã nằm trên mặt đất.

"Đại càn Vũ triều cần để lại Vân Thuyền”.

“Còn ngươi thì phải lấy Càn Khôn Giới đến đổi mạng”.

Sở Ninh liếc tu giả chư đại quốc, vung tay lên chém xuống, đó là kết quả của nam tử kia.

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.