Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm

Chương 195: Hắn thành công rồi




Sở Ninh mở cửa Động, mặc dù bị Lôi Minh cắt ngang, nhưng cuối cùng vẫn thăng lên đến cấp bậc này.

Thân hình của hắn thẳng tắp, ở trong không trung bước tới, những sợi tóc đang nhảy múa, năm ngón tay phải chỉ hơi cong lại một chút, sau khi thử một hồi, mơ hồ có tiếng thú gầm vang vọng.

Đây rõ ràng là chiêu thức bắt đầu của Đại Thú Sát Chỉ.

“Điều này, sao có thể như vậy chứ!”

Lôi Minh thay đổi sắc mặt: “Ngươi học được Đại Thú Sát Chỉ ở đâu vậy chứ?”

Đây là tuyệt học độc môn của ông ta, ông ta dựa vào nó mới có thể xếp vào Thanh Châu Thiên Tuyệt Bảng!

Thân là Trấn Sơn Vương của Vân Hiên vũ triều, ngay cả người đứng đầu Vân Hiên vũ triều, ông ta cũng không truyền thụ.

“Không phải ngươi vừa mới dạy ta sao?”, Sở Ninh cười nói.

Cường giả Động của Thanh Châu Thiên Tuyệt Bảng đều sở hữu tuyệt học sao?

Nếu hắn lấy đôi mắt phá vọng hội tụ các loại tuyệt học lại với nhau, thì sao chứ?

“Ta dạy sao?” 

Cơ thể Lôi Minh run rẩy, trên mặt lộ ra vẻ khó tin. Đại Hạ Bắc Vương.

Trong lúc giao chiến với ông ta mà đã có thể học. được Đại Thú Sát Chỉ?

Đây thực sự là điều viển vông!

Võ nghệ ở trên đời không có bí tịch chỉ dẫn thì căn bản không thể luyện thành tài.

Nhưng đây là lời giải thích duy nhất rồi!

Lúc Lôi Minh phân tâm, thân thể Sở Ninh bay qua bầu trời, tay phải đưa ra, thú ảnh từ từ hiện lên giữa các ngón tay, miệng ngậm ngón tay, đâm về hướng Lôi Minh.

“Chết đi cho lão hủi”

Lôi Minh hét lên, cũng dùng Đại Thú Sát Chỉ để chống cự.

Đại Hạ lấy thân phận là hậu duệ thần linh, có thể sánh vai với yêu nghiệt bán thuần huyết mà còn có thể luyện kỹ trong khi chiến đấu.

Nếu tiếp tục như vậy.

Chỉ sợ là Thanh Châu Đại Quốc Bảng cũng sắp bị đối phương thay đổi thứ tự rồi.

Sát ý của Lôi Minh đối với Sở Ninh chưa từng dâng trào mãnh liệt như vậy.

Bầu trời đang bất ổn, thú ảnh trong miệng ngậm ngón tay, hình thành mũi kim va chạm với mạch mang, sau đó cùng nhau chôn vùi.

Ầm! Động chiếu của Lôi Minh rực rỡ một trăm mười vòng trong hang động, sức Động dâng lên như sông như biển, theo Lôi Minh trực tiếp đánh vào Sở Ninh.

Hai người đều dùng Đại Thú Sát chỉ, chiến đấu đến sục sôi.

Mỗi lần chống đỡ, cơ thể Sở Ninh đều sẽ lay chuyển, lùi về đằng sau.

Uy năng Động Cực và tu vi của người thi triển liên kết chặt chẽ.

Động Cực của Lôi Minh phá trăm, Sở Ninh cuối cùng vẫn rơi vào thế hạ phong.

Trong núi Tân Tú. Không có ai dám hoan hô và hò reo vì Lôi Minh.

Đại Hạ Bắc Vương chính là một kỳ tích, từ lần này đến lần khác phủ định nh ận thức của bọn họ.

Ai dám bảo bảo rằng. 

Đối phương sẽ không tạo ra kỳ tích, xoay chuyển tình thế.

Điểm này, từ trên người Lôi Minh có thể nhìn ra được.

Lôi Minh bộc lộ hết một thân tu vi, huyết khí nổi lên gần muốn làm cho quần áo nổ tung, khắp nơi đều là thú ảnh.

Tựa như muôn thú phi nước đại, ngậm ngón tay muốn gi ết chết Sở Ninh!

Lôi Minh, sợ rồi!

Thân là võ giả có tiếng trên Thiên Tuyệt Bảng, ông ta rõ ràng chiếm thế thượng phong, còn điều gì có thể khiến đối phương phải sợ hãi?

“Vương, còn đang đột phá!”

Kiếm khách áo đen giác quan nhạy bén, đôi môi hơi cử động khiến người nghe không khỏi rùng mình.

Lôi Minh tập kích.

Lực Động trước sau bất tận, vẫn luôn kiềm chế sinh mệnh triêu khí của Sở Ninh không cho tăng lên.

Mà bây giờ.

Bất cứ ai cũng có thể cảm nhận được rằng sự kiềm chế này đang bị lung lay. 

Lại nhìn Sở Ninh.

Thân hình cao lớn thẳng tắp của đối phương được bao phủ bởi ánh sáng trong trẻo, giống như vầng trăng sáng trên bầu trời, bụng ầm ầm như sấm, bốn lỗ đặt cạnh nhau, sinh mệnh triêu khí chấn động đạt đến điểm mấu chốt.

Răng rắc!

Giống như có thứ gì đó bung ra, âm thanh này còn đáng sợ hơn cả tiếng sấm nổ, linh trận giai đoạn hai bao bọc rúng động bao bọc lấy đỉnh Tân Tú.

Sở Ninh gầm lên một tiếng lớn, giống như một con rồng thoát khỏi sự trói buộc, khiến lực Động của Lôi

Minh bao phủ trực tiếp bị đẩy ra.

Về phần Lôi Minh, ông ta cũng lùi lại mấy trượng rồi mới dừng lại.

“Hăn, thành công rồi!”

Khuôn mặt nhăn nheo của Lôi Minh tràn ngập hoảng Sợ.

Thế gian có một tin đồn. Không phải yêu nghiệt bán thuần huyết, nếu không có nền tảng thâm sâu hỗ trợ thì không thể từ Ngũ Cực xông đến động.

Nhưng Đại Hạ Bắc Vương đã làm được.  

Còn thành công dưới sự áp chế của hắn làm được rồi.

Mây khói tan đi.

Một luồng lực Động cuồn cuộn không ngừng tràn lan ra bốn phương tám hướng, khiến cơ thể Lôi Minh lần nữa run rẩy.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.