Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm

Chương 164: Đủ rồi




Mây đen trên bầu trời bắt đầu xoản lại, tựa như có một bàn tay vô hình đang khuấy đảo phong vân, vét sạch đá sỏi, từng lưỡi đao linh khí phá không mà ra, tựa như từng vòng trăng khuyết từ mặt biển vọt lên, phô thiên cái địa đánh úp về phía lão ta.

Đại Hạ Bắc Vương, đao kỹ thông linh!

Thi triển Linh Trảm vốn không tiêu hao bao nhiêu chân nguyên!

Hạn Lôi Đao trong tay, hiện hắn đứng ở thế bất bại, trừ phi dùng mạnh áp chế mạnh thì mới có thể phá giải.

“A!!!”

Ông lão thét dài một tiếng, thân hình khô héo bỗng chốc phình ra, lực động hiện lên vòng xoáy chuyển động, đối chiến cùng lưỡi đao linh khí.

Ầm!

Lưỡi đao thứ nhất vỡ ra, cơ thể ông lão cũng lung lay.

Lưỡi đao thứ hai vỡ vụn, ông lão phải lui về sau mấy mét.

Lưỡi đao thứ ba đánh úp đến, lão ta dùng hết sức để ngăn cả, sương máu từ trong cơ thể b ắn ra.

Lưỡi đao thứ tư, thứ năm, thứ sáu xẹt qua, lực Động dày đặc đã trở nên mỏng manh hơn rất nhiều.

Toàn bộ bí cảnh Hóa Long trở nên vắng lặng, cả đám quốc kiêu có cảm giác tim mình như muốn nảy khỏi lồ ng ngực.

Siêu Phàm Cực Cảnh có thể đối chiến với Động cũng không phải chỉ là tin đồn.

Đại Hạ Bắc Vương lập Tam Cực Cảnh, ở cách không vung đao, vậy mà lại ép cho cường giả Thập Văn Động đến mức không ngẩng đầu lên được.

Đám Hoàng Tử từng nảy sinh sát ý với Sở Ninh đều đổ mồ hôi lạnh, có cảm tưởng như vừa dạo quanh một vòng Quỷ Môn Quan vậy.

“Đủ rồi!"

Tiếng gào thét hệt như dã thú từ trong miệng Đông Thắng Thái Tử vang lên, khiến thiên địa rung chuyển: “Nghiêm Thông, cút ra ngoài cho ta!”

Tóc hẳn ta bay loạn trong gió, âm thanh mang theo tiếng th ở dốc.

Ông lão này ra mặt hộ đạo, cùng với những tiếng xì xào bàn tán xung quanh đã giãm lên lòng tự ái của hắn ta, cảm giác nhục nhã dâng trào như con sóng dữ.

“Nhưng thưa Thái Tử...”

Ông lão tên Nghiêm Thông yếu ớt đáp lại, gần như lão ta đã bị dìm trong vô số lưỡi đao của Sở Ninh.

“Con đường vô địch của bổn thái tử không cần ngươi trợ giúp!”, sắc mặt Đông Thái Thái Tử tái nhợt.

Nghiêm Thông trầm mặc.

Lão ta phá giả không được Linh Trảm của Đại Hạ Bắc Vương.

Lại nói, từ lúc lão ta bước vào bí cảnh Hóa Long cho đến nay cũng đã tốn mất nữa canh giờ, nếu tiếp tục lưu lại, đừng nói là Đại Hạ Bäc Vương, chỉ riêng dư uy của yêu nghiệt bán thuần khiết cũng đủ để khiến lão ta biến mất!

Vùit

Một lưỡi đao linh khí xẹt qua, mấy cây đại thụ bị chặt ngang, một góc áo nhuốm máu theo gió tung bay, rồi bị xoắn nát thành mảnh mụn.

Trên người cường giả Thập Văn Động Nghiêm Thông đã xuất hiện mấy vết thương trí mạng, lão ta lách mình mấy cái, sau đó biến mất tăm.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.