Bác Sĩ Thú Y Đệ Nhất Đế Quốc

Chương 22: Chương 22




Tiếp đãi xong nhóm khách nhân buổi chiều, trên cửa lớn phòng khám nhỏ liền treo biển ngừng hoạt động.
Bùi Chu thừa dịp thời gian còn có chút nhàn dỗi, ở phụ cận mua một vòng hồ ly, nhân tiện tìm một bộ mắt kính, trở lại nhà gỗ nhỏ đã là buổi tối.
Lúc này màn đêm đã buông xuống, thôn xóm mơ hồ sáng lên ánh đèn, ở đêm hè hơi oi bức của ban ngày sót lại cùng gió nhẹ lay động, phối hợp với tiếng ve râm ran lại phá lệ cảm thấy yên ắng.
Anh đi lên phòng bếp lầu hai nhìn qua nồi canh dược thiện long điểu đang nấu trên bếp, thấy canh đã hầm đủ lâu, anh liền múc ra một chén, đem vào phòng ngủ.
Bên trong phòng ngủ, điều hoà điều tiết nhiệt độ ở mức mát mẻ, hồ ly tiên sinh nằm cuộn tròn trên ghế tatami toả ra mùi hương thoang thoảng mùi hương của trúc mộc, nó giấu mặt trong cái đuôi bông xù xoã tung, mang đến hiệu ứng như tỳ bà che nửa mặt, đôi hồ đồng hẹp dài nhìn chằm chằm vào hình ảnh trong TV thực tế ảo, đôi con ngươi lam sắc phản xạ ra đủ mọi màu sắc quang điểm.
Vừa nhìn chợt cảm thấy, thực sự có một loại cảm giác yêu nghiệt hại nước hại dân.
Bùi Chu bị mê hoặc đến tim rung động, nhưng rất nhanh anh liền tỉnh táo lại, hơn nữa tò mò nghĩ —— hồ ly tiên sinh rốt cuộc là đang xem chương trình gì trên TV mà có thể chăm chú như vậy?
"Tinh lịch năm 100234, xu hướng mới của đế quốc là giải thưởng chăm sóc da."
"Giải thưởng này dựa trên các nguyên tắc công bằng, công chính, công khai, tất cả các sản phẩm chăm sóc da đạt giải thưởng đều do thú nhân cả nước ở trên tinh bác bầu trọn ra, hiện tại tuyên bố mười hạng đầu đoạt giải trong lần bầu chọn mỹ phẩm dưỡng da lần này."
"Muốn có một bộ lông mượt mà và bóng loáng sao? Lông tóc bóng mượt như thác nước, mới là vũ khí tối thượng gây ấn tượng với phái nữ! Dầu gội đầu Đế Hoa Chi Tú, thay đổi vận mệnh độc thân của bạn!"
"Vị trí thứ chín, bạn có muốn vảy cứng rắn bóng loáng không? Vảy, áo giáp của giống đực! Dùng sữa tắm Áo Nhĩ Hộ Lân để bảo vệ vảy, cho bạn sự tự tin khi xuất hiện với hình thái hoá thú!"
"Vị trí thứ tám, trong môi trường khô hanh và khắc nghiệt, muốn lông tóc không bị ảnh hưởng sao? Thần Thú Thuỷ, là một loại dầu dưỡng có thể phòng ngừa lông tóc khô sơ, điều chỉnh sự cân bằng nội tiết, cũng có cơ nặng hữu hiệu giảm nhiệt cơ thể và ngăn tiết mồ hôi, là lựa chọn của các thú nhân tinh tế!"
"......"
Trên màn hình thực tế ảo chiếu ra hình ảnh nữ MC cầm micro, ăn mặc lễ phục, đỉnh đầu có một đôi tai thỏ, thao thao bất tuyệt mà đọc diễn cảm phần của các sản phẩm đoạt giải.
Ở bên cạnh nàng, một nam MC tộc Bạch Tuộc MC cầm các sản phẩm, toàn phương hướng về phía các thú nhân đang xem truyền hình triển lãm ra.
Một thú nhân tộc Bạch Tuộc, nguyên thủy hình thái rất giống một con bạch tuộc khổng lồ, có một con mắt, hơn mười cái xúc tu, mà khi hắn hóa thành hình người, cũng bảo lưu lại đặc điểm chỉ có một con mắt, đôi tay càng là tùy thời có thể hóa thành mười hai cái cánh tay, lúc này, hắn mỗi một cái tay đều cầm một lọ mỹ phẩm dưỡng da khác nhau.

Bùi Chu bưng canh long điểu lên liền nhìn thấy một màn này, thiếu chút nữa đem chén canh hất đổ.
Đối với sự biến hình kỳ quái của người ngoại tinh như này, dưới tình huống không có chuẩn bị tâm lý thật là rất khó bình tĩnh thích ứng.
Lúc này, hồ ly tiên sinh đang nằm cuộn tròn trên sô pha ngửi được trong không trung truyền đến hương vị mê người, vừa ngẩng đầu liền thấy Bùi Chu bưng chén đứng ở cửa, nó lập tức kích động mà đứng thẳng lên, "Ô ngao!", cái đuôi lông xù xù lắc lư với tuần xuất tương đối nhanh, lắc trái lắc phải tỏ vẻ vui mừng.
Tuy rằng là động vật thuộc họ nhà chó, nhưng hồ ly luôn kiệt lực bảo trì hành vi đầy ưu nhã, sẽ không giống chó vừa vui mừng liền cuồng nhiệt vẫy cái đuôi nhỏ, trước mắt dáng vẻ này, đã là biểu hiện phi thường nhiệt tình của nó rồi!
Bùi Chu nhìn thấy điều này khiến hoa tâm nở rộ, sung sướng cống hiến món canh dược thiện đầy bổ dưỡng do mình đích thân nấu tới hiến để đổi lấy niềm vui của ái phi.
"Có chút nóng đó, chờ cho nguội bớt một chút mới được ăn." Bùi Chu đem chén canh đặt lên bàn, hồ ly tiên sinh rụt rè nhưng vẫn đầy ưu nhã gật gật đầu, không lập tức vội vã đi ăn, nhưng nó lại thỉnh thoảng dùng đôi mắt phượng trộm liếc chén canh, trong cổ họng còn phát ra âm thanh thèm thuồng.
Bùi Chu đem hồ ly tiên sinh ôm vào trong ngực mình, hưởng thụ sự ấm áp trên người nó truyền đến, xúc cảm khi lông mao êm dày cọ vào, hưng phấn đến lộ ra vẻ mặt si hán!
"Nhìn lâu TV như vậy, là có cái gì muốn mua sao?" Bùi Chu mang một bộ dáng "Kim chủ ba ba", mở ra quang não của mình, đem giao diện mua sắm chiếu ở trước mặt hồ ly tiên sinh: "Vật dụng, đồ ăn đều có thể mua nha."
Bùi Chu trong lòng vốn là không trông cậy vào hồ ly tiên sinh sẽ tự mình thao tác quang não, ai ngờ, khi anh tính toán thay hồ ly tiên sinh đặt hàng...... Hồ ly tiên sinh cư nhiên vươn móng vuốt lông xù xù của mình ra, quen thuộc mà ở trên quang não chọn vài dạng đồ vật —— " nước dưỡng Thần Thú Thuỷ, dầu gội đầu Đế Hoa Chi Tú, sữa tắm Cực Quang Ma Trảo......"
Nháy mắt, mười loại mỹ phẩm dưỡng da lông xếp đầu bảng đều bị hồ ly tiên sinh đặt vào giỏ hàng.
Biểu tình rất chi là bình thản ung dung, động tác thành thạo vô cùng, quả thực làm Bùi Chu kinh ngạc vô cùng.
"Ai nói chỉ số thông minh của dã thú rất thấp vậy hả? Chả nhẽ mình đây là nhặt về một con hồ ly tinh?"
Ánh mắt Bùi Chu nhìn về phía hồ ly tiên sinh tràn đây không thể tưởng tượng, lại quay đầu nhìn vào giỏ hàng mua sắm trong quang não cùng số tiền chi trả, trong lòng anh máu tươi ào ào mà chảy ra.
Họa quốc yêu phi a, họa quốc yêu phi......
Nhưng làm một vị hôn quân đủ tư cách, chính là cả khi mất nước cũng muốn sủng hạnh ái phi của mình!

Vì thế, Bùi · hôn quân · Chu liền run rẩy xuống tay ấn trả tiền!
Sau đó, anh lại điều chỉnh dao diện đến các nguyên liệu nấu ăn, dược liệu, nhìn thấy đồ ăn và dược liệu cao cấp nhập khẩu từ khắp mọi nơi trên tinh tế, rực rỡ muôn màu trưng bày ở trước mặt anh.
A, cái hạt toàn thân đen nhánh kia là gạo à, vị nhất định thực kỳ lạ đi?
A, một thú nhân tộc Bạch Tuộc bị đứt xúc tua, nhất định rất có nhai kính đi?
A, cái dược thảo kia gọi là hoa nguyệt? Nghe nói buổi tối sẽ giống ánh trăng sáng lên, là dược liệu cao cấp trị liệu tinh thần lực bị hao tổn?
A, chị em họ hàng nhà hoả diễm hồng còn có hoả diễm lục, hoả diễm tử, hoả diễm hoàng...... Quả thực có thể tạo thành một cái chiến đội cầu vồng!
......
Mỗi giống đều muốn mua, nhưng mà sờ sờ túi tiền của mình liền đánh mất dũng khí mua sắm, cũng lộ ra một nụ cười khổ.
"Thôi, quên đi, vẫn là không cần nhớ thương hàng nhập khẩu tinh tế......" Bùi Chu ngượng ngùng mà buông tay, nghĩ vẫn là để hai ngay nghỉ cuối tuần đi chợ ở phụ cận nhìn xem, đồ ăn bản địa, dược liệu đều sẽ bán rẻ hơn một chút.
Warren tinh cầu làm một tinh cầu nông nghiệp, kỳ thật cũng chỉ có 25% được sử dụng, còn lại phần lớn tinh cầu đều là bị động thực vật hoang dã chiếm cứ, chỉ có thú nhân khai phá dị năng mới có thể đi đánh một ít trở về bán, tuy rằng so với nông sản được nuôi trồng nó đắt hơn một chút, nhưng mà...... Chiếu đạo lý tới nói, hung thú không thể bị nuôi nhốt thường thường có được lực công kích rất lớn, chúng nó ẩn chứa năng lượng cũng cao hơn rất nhiều.
Bùi Chu là một nhân loại không cần đồ ăn như vậy, nhưng...... Hồ ly tiên sinh lúc trước bị thương rất nặng, vẫn là phải bổ bổ.
"Được rồi, đồ vật cũng mua rồi, mau ăn canh đi." Bùi Chu xoa xoa lỗ tai cùng cái gáy mượt mà của hồ ly tiên sinh, đem canh chén đẩy đến trước mặt nó.
Nước canh vàng óng ở trong chén hơi lăn tăn do vừa di chuyển, bày ra màu sắc tinh tế oánh dịch như pha lê, giống như quỳnh tương ngọc dịch, không có chút nào dầu mỡ, chỉ có mùi hương khiến người thèm nhỏ dãi.
"Ô ngao!" Hồ ly tiên sinh kêu nhỏ hai tiếng, như là biểu đạt cảm ơn, sau đó liền đem mặt chôn ở trong chén, vươn đầu lưỡi nhỏ phấn nộn nỗ lực mà liế.m láp nước canh.
Mùi vị tươi mát khác hẳn với tất cả các món canh trong quá từng ăn qua dũng mãnh xông vào trong miệng, hồ ly tiên sinh hoàn toàn bị kinh diễm rồi, con ngươi chợt sáng lên, lông mao cả người trong nháy mắt nổ tung, ngay cả cái đuôi đều trở nên mềm mượt hơn rất nhiều.

Bùi Chu nhìn phản ứng của hồ ly tiên sinh, trong lòng một bên mừng rỡ không thôi, một bên đột nhiên sinh ra một loại cảm giác tự hào!
Xem đi! Anh đem nhãi con nhà mình nuôi rất tốt nha!
"Ăn ngon đến tạc mao!" "Ăn ngon đến tạc mao!" "Ăn ngon đến tạc mao!"......
Hồ ly tiên sinh dung lượng não không lớn, cơ hồ bị một câu này chiếm trọn, sau đó lại lần nữa đem mặt chôn ở trong chén, canh uống đến một chút cũng không ưu nhã, nó phát ra thanh âm "khò khè" ồn ào bày tỏ nỗi lòng.
Đương nhiên, nó vẫn tinh mắt mà thấy phía dưới chén ẩn dấu một cái chân long điểu Warren, nhưng đây là hồ ly tiên sinh tính toán lưu đến cuối cùng mới gặm, đồ ngon phải lưu đến cuối cùng mới ăn!
"Ngươi từ từ ăn đi, ta đi tắm rửa trước nhé."
Bùi Chu vỗ vỗ cái đầu lông xù xù của hồ ly tiên sinh, không nghĩ quấy rầy nó dùng cơm, liền thu thập một chút rồi lấy quần áo đi tắm rửa, hướng buồng vệ sinh đi đến.
Buồng vệ sinh trong phòng ngủ, là dùng kính mờ có thể mông lung chiếu ra bóng dáng làm ngăn cách, bên trong không gian không lớn, nhưng có thể đơn giản tắm vòi sen một chút.
"Xoạt ——" "Xoạt ——"
Bùi Chu đi vào trong, chỉ chốc lát sau, bên trong liền truyền ra thanh âm tắm rửa.
Hồ ly tiên sinh lúc này đã đem canh uống xong rồi, nó một bên nghiêng đầu, trong miệng "Grừ" "Grừ" mà gặm xương cốt, một bên con ngươi thẳng lăng lăng mà nhìn chằm chằm tấm kính mờ ước chừng chỉ có thể chiếu ra bóng người mơ hồ, bộ dáng kia, như là phải dùng ánh mắt nóng cháy ở cái trên tấm kính mờ chọc ra một cái lỗ thủng vậy.
Nhưng khi cánh cửa phòng tắm thật sự mở ra, Bùi Chu xích loã nửa người trên, một bên dùng khăn lông trắng lau tóc ướt, một bên mặc quần xịp liền đi ra ngoài. Hồ ly tiên sinh cũng lộ ra một loại ánh mắt kinh hoảng thất thố.
"Leng keng ——" cùng với một tiếng vang lớn, hồ ly tiên sinh móng vuốt trực tiếp dẫm lên chén canh chén, bị lớp dầu mỡ trong chén khiến cho trượt ngã, toàn bộ thân hồ trực tiếp cùng bát cơm từ trên bàn lăn xuống dưới, chật vật bất kham ở trên sàn nhà lăn vài vòng.
Bùi Chu: "......" Cái này, đâu cần phải kích động như vậy chứ?
Nhìn mũi chân trước, tiểu hồ ly tê liệt ngã xuống thành hình chữ X, Bùi Chu trong nháy mắt là vẻ mờ mịt, nhưng ngay sau đó, là buồn cười không thôi.
Anh chậm rãi ngồi xuống, duỗi tay bế hồ ly tiên sinh lên, trong lúc này, hồ ly tiên sinh rất muốn dựa vào lực lượng của chính mình đứng lên, nhưng mà, bởi vì lòng bàn chân trơn trượt, nó căn bản không hoàn thành được cái động tác đơn giản này.
Trong nháy mắt kia, hồ ly tiên sinh trong mắt cảm thấy thẹn thật là che trời lấp đất.
"Được rồi, lần sau cẩn thận một chút là được mà!" Rúc vào một lồng ngực nóng hừng hực, nhận được an ủi cùng ấm áp từ người nọ ở bên tai khinh khinh nhu nhu vang lên.

Hồ ly tiên sinh lập tức đình chỉ giãy giụa, nguyên bản đôi hồ đồng hẹp dài giờ phút này mờ mịt thất thố mà mở to, giống như là một bé đáng thương, nhỏ yếu, lại bất lực như chó Samoyed.
"Chính là lông bị dơ rồi, lại phải tắm rửa một chút!" Bị ôm suốt đường đi vào buồng vệ sinh, cảm thụ lông mao mình kề sát da thịt nóng hừng hực của nhân loại kia, xúc cảm mềm nhẵn tựa như là tơ lụa, hồ ly tiên sinh đại não giống như bị hư rớt rồi, độn độn không chịu nhúc nhích.
Mà Bùi Chu chỉ nghĩ nó phạm vào sai đang sợ hãi mình quở trách, càng là nỗ lực ôn thanh an ủi.
......
Qua không bao lâu, rửa sạch sẽ hồ ly, làm khô lông, hồ ly tiên sinh nằm yên ở một góc trên tatami, lại trở về là hồ ly thơm ngào ngạt, cao quý lãnh diễm!
Nhìn Bùi Chu bận bận rộn rộn rửa sạch phòng tắm, rửa sạch sàn nhà, rửa sạch cái bàn, vẻ mặt nó nghiêm túc mà ngồi trên tatami, đôi mắt hẹp dài lập loè quang mang phức tạp, không biết đang suy nghĩ cái gì.
"Hôm nay ngươi liền ngủ ở trên tatami đi, ngày mai Đại La La đem ổ nhỏ cho ngươi, ngươi liền có giường của chính mình rồi."
Bùi Chu một bên đổi khăn trải giường cùng vỏ chăn, một bên nghiêm khắc cảnh cáo hồ ly ái phi: "Buổi sáng không được ở thời điểm ta chưa tỉnh, lại trộm bò lên trên giường tới liếm ta!"
"Hôm nay buổi sáng ta thiếu chút nữa bị ngươi áp chết!"
"Ô a ~" hồ ly tiên sinh phát ra một tiếng kiều đà đến cực điểm.
Bùi Chu trải giường chiếu tay run lên, nghĩ thầm cái con hồ ly này thật là đồ yêu tinh, nó như thế nào lại phát ra loại thanh âm mềm mại tận xương như vậy.
Thu thập xong hết thảy, tắt đèn đi, Bùi Chu rốt cuộc hạnh phúc mà nằm ngửa trên giường, nhắm mắt lại.
"Ngủ đi, không cho phép kêu to, ngủ ngon!!"
......
Màn đêm nặng nề buông xuống, trong phòng lâm vào một mảnh hắc ám yên tĩnh, chỉ có trong một góc, một đôi mắt hồ ly quýnh lượng vô cùng.
Khi nghe được thanh âm nhân loại kia hô hấp dần dần bình thản lại, nó nhẹ nhàng mà nhảy xuống, xoã tung cá đuôi to lắc qua lắc lại, nhẹ chân không tiếng động mà đi đến mép giường, sau đó lại là một cái nhẹ nhàng nhảy lên, theo đệm chăn phía sau khe hở chui đi vào.
Ở đệm chăn một đường củng a củng, thẳng khi củng đến vị trí sườn Bùi Chu, nó mới dừng lại, khẽ sờ sờ mà vươn đầu, ngưỡng mặt nhìn cằm Bùi Chu cằm, ở dưới hoàn cảnh tối tăm, một đôi hồ đồng điểm ra lục u u quang, ở cằm đối phương, nó ngửa đầu hôn một cái.
Sau đó, mới một lần nữa chôn ở cổ đối phương, bình yên ngủ.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.