Bá Vương

Chương 8: Chấn Nhiếp





Tàng Kinh Các , trong một góc nhỏ ở tầng 2
Nhìn Linh Vân sư tỷ một lúc lâu, biết mình có hơi thất thố nên kịp thời thu hồi ánh mắt.
Chậm dãi quay đi ra nơi khác tìm kiếm những bộ công pháp phù hợp với mình.
Tuy chỉ là trong một khoảnh khắc nhưng những việc này không thể nào tránh thoát được trực giác nhạy cảm của Linh Vân.
Theo trí nhớ của cô nàng, thì đây là lần đầu tiên cô và cậu thiếu niên kia gặp mặt.
Từ trên người của thanh niên kia toát lên một cỗ khí chất huyền bí, thâm tàng bất lộ.
Người như vậy mà trong tông cô lại chưa bao giờ gặp hay thậm chí là biết tên.
Những suy nghĩ nảy lên trong đầu cô,bất giác người thiếu niên kia gợi cho cô một cảm giác tò mò, thú vị.
...
Đêm xuống tại căn nhà gỗ nhỏ của Vũ Hạo
" Chỉ còn 1 tuần nữa thì sẽ đến ngày phát linh thạch của tông môn.
Cũng vừa đủ thời gian để cảm ngộ thức thứ 2 của Thạch Hà kiếm pháp.
Hệ thống bắt đầu cảm ngộ ." Vũ Hạo ngồi khoanh chân trên giường chậm dãi nói.
" Đinh , bắt đầu quá trình cảm ngộ.
Thời gian cảm ngộ là 7 ngày.

" Thanh âm hệ thống vang lên đồng thời tạo ra một luồng tấm chắn vô hình hoàn toàn thu liễm khí tức của Vũ Hạo vào trong.
...
Lại bảy ngày nhanh chóng trôi đi, một ngày này tiếng chuông vang lên, đến ngày phát đan 6 tháng một lần của các đệ tử ngoại môn trong tông.
Ngồi khoanh chân trên giường Vũ Hạo chậm dãi từ từ mở mắt ra , luồng sáng của hệ thống cũng từ từ mà thu liễm lại vào trong cơ thể của cậu.
Khi cậu đi ra ngoài phòng thì thấy bốn phía có không ít đồng tông, ai nấy đều phấn khởi, bước nhanh tới đằng xa.Theo tiếng chuông vang vọng, càng có nhiều người chạy tới không chỉ nơi đây mà tất cả đệ tử ngoại tông đều là như vậy.
Vũ Hạo hít sâu một hơi, cũng bước theo đám người cùng đi tới quảng trường ngoại tông.
Tuy không chú ý đến chút linh thạch này nhưng đây cũng là một trải nhiệm thú vị cho nên Vũ Hạo cũng có một chút hào hứng.
Quảng trường này cực kỳ khổng lồ, bốn phía có chín cây cột đá được chạm trổ rồng, tỏa ra hào quang chói lóa.
Trên cột đá đầu tiên có một bình đài vuông vắn chừng mười trượng, trên đó ánh sáng lượn lờ, dường như có bóng người đứng ở đó, mọi người ngước nhìn lên chỉ thấy mông lung.
Đệ tử ngoại tông cũng có tầm 5.000 đệ tử đều mặc trường bào của tông môn đang chí ra làm từng tốp xì xào bàn tán với nhau.
Còn đang ngơ ngác ngắm nhìn khung cảnh quanh đây thì bất chợt tiếng nghị luận trong đám người bất giác xôn xao hẳn lên, hơn nữa cậu còn có cảm giác như bị người khác nhìn chằm chằm vội vàng nghiêng đầu nhìn lại.
Thì thấy một thiếu nữ đang từ từ chậm dãi bước tới.
Nữ tử này mặc trường bào đệ tử nội môn, nhưng vẫn là không thể che dấu hết dáng người đẫy đà, eo mảnh như liễu, những đường cong vòng cung trên dáng người hiện ra mỹ diệu tuyệt luân như được phác họa mà ra.
Nhất là cặp đùi săn chắc kia còn có bờ mông bó sát khiến cho nàng càng đến gần càng khiến con mắt người khác thêm mòn mỏi.
Gương mặt nàng lại càng thêm xinh đẹp động lòng người, da thịt trắng muốt như tuyết lại có cảm giác vô cùng mịn màng, cả người nàng đều phát tán ra tầng tầng hấp dẫn trí mạng đối với đám nam nhân đệ tử.
Thậm chí Vũ Hạo còn nghe thấy không ít tiếng nuốt nước bọt từ mấy người bên cạnh lúc này nhìn mặt một đám nam đệ tử trông đầy hèn mọn.
Vị nữ đệ tử kia không ai khác đó chính là Linh Vân sư tỷ , nữ thần trong lòng của vô số mọi người.
Người mà Vũ Hạo đã gặp cách đây vài ngày trước tại Tàng Kinh các.
Nhìn những biểu cảm thất thố của đám nam đệ tử làm cho Linh Vân cảm giác một tia chán ghét.
Bất giác nàng bắt gặp được một ánh mắt nhìn nàng bằng một cách đầy tán thưởng.
Trong đôi mắt trong veo không chút tạp niệm, đôi mắt kia nhìn nàng như nhìn một tác phẩm nghệ thuật vậy.
Khi bắt gặp ánh mắt của Linh Vân sư tỷ nhìn mình, Vũ Hạo hơi khom người coi như là chào hỏi rồi mỉm cười nhìn nàng một cách đầy thân thiện.
Lúc này có hai lão già đi lên phía trước Linh Vân sư tỷ chắp tay hơi khom người hành lễ đứng ở đằng sau.
Lão già tóc trắng mặc tử bào tiến lên một bước chậm dãi nói " Hôm nay là ngày phát linh thạch cho toàn bộ ngoại tông đệ tử , lão phu không muốn dài dòng chỉ muốn các ngươi cố gắng ngày đêm rèn luyện không ngừng để không phụ công bồi dưỡng của tông môn dành cho các ngươi.
Và cũng sớm có một ngày bước lên hàng ghế đệ tử nội môn ."
Vũ Hạo đứng im lắng nghe tiếng nói lão già vang dền như sấm.
Từ trên người lão già cảm nhận được tu vi sâu không lường được.
Nghe tiếng nghị luận xôn xao của đám người xung quanh thì Vũ Hạo mới biết lão già mặc áo tử bào vừa nói xong là đại trưởng lão tu vi Kim Đan Hậu kì tu vi chỉ dưới Tông chủ một tiểu cảnh giới.
Tiếp theo là đến lúc phân phát linh thạch thì cũng không có gì đặc sắc cho lắm.
Lúc nhận được linh thạch phần mình xong đang định bước ra về thì bất chợt có một đám khoảng 20 người cầm đầu là một đôi nam nữ đứng trước mặt của Vũ Hạo .
Hơi nhíu mày Vũ Hạo nhận ra đôi nam nữ trước mặt.
Người phụ nữ là ả phụ nữ lẳng lơ tên Thu Mộng người mà Vũ Hạo vài ngày trước đùa bỡn một chút khi mới trở lại tông.

Còn nam tử bên cạnh là A Ngưu, đối với Vũ Hạo cả hai đều có ấn tượng không tốt đẹp gì.
" Vũ Hạo ai cho ngươi gan chó dám động vào nữ nhân của Lão Ngưu ta đây " A Ngưu một bên trầm giọng quoát.
" Tên là Ngưu thảo nào đầu ngươi mọc hàng trăm cái sừng trên đầu cũng không biết ..." Vũ Hạo cười mỉa mai châm chọc nói.
" Ngươi muốn chết.
" A Ngưu đôi mắt đỏ ngầu như sắp sửa bùng nổ
Ở trên đài cao ánh mắt của hai lão già lấp loé hiển nhiên chưa vội dời đi mà chờ xem kịch hay.
Trên thực tế, đối với hình thức tranh đấu như vậy bọn họ đã sớm gặp qua vô số, so với lần này nghiêm trọng chút ít, thực sự đánh nhau cũng đã xảy ra không ít lần.
Mà tông môn đối với tranh đấu như vậy luôn luôn giữ thái độ ngồi yên không lý đến, dù sao đối với người trẻ tuổi mà nói, tranh cường háo thắng chưa chắc đã là chuyện xấu.
Tự nhiên đây chính là tu hành a , cá lớn nuốt cá bé.
Chỉ cần không xảy ra án mạng ở trong tông thì những việc như này bọn họ đều mở một mắt nhắm một con mắt.
Ở bên cạnh Linh Vân ánh mắt cũng lấp loé có một tia chờ mong vào những gì xảy ra sắp tới đối với nam nhân kia.
" Cút đi ta không có hứng thú để chơi đùa với các ngươi "
" Còn về phần người đàn bà của ngươi ta còn không thèm để vào trong mắt " Vũ Hạo chậm dãi nói nhưng trong câu nói lộ ra vẻ mất kiên nhẫn.
" Bao vây nó cho ta đánh cho hắn tàn phế chỉ cần không chết là được.
" A Ngưu gầm lên chỉ huy 20 tên đệ tử vây thành vòng tròn bao lấy Vũ Hạo vào bên trong.
" Làm Càn " Khi đám người sắp chuẩn bị động thủ , từ trong ánh mắt của Vũ Hạo ánh lên một luồng Uy Áp khủng bố bộc phát.
Như một ngọn núi đè nặng lên vai khiến 20 người vây công lập tức đồng loạt quỳ rạp xuống lập tức bất tỉnh .
" Hừ " đi qua 2 người A Ngưu và Thu Mộng, Vũ Hạo lập tức cười lạnh như không thèm để ý đến hai người.
Tĩnh
Tĩnh đến cực điểm, không chỉ 2 người mà ngay cả toàn trường có mặt ở đây đều ngơ ngác.
Ngay cả 2 lão già bên trên cũng trợn mắt há mồm.

" Tên tiểu tử này là ai vậy.
Sao trước đây không nghe nói đến "
" Ẩn giấu thật sâu nha "
" Không ngờ tông ta lại có một tiểu quoái vật bậc này "
Hai lão cũng lộ ra đầy vẻ tán thưởng.
Bởi vì bọn hắn nhìn ra đòn tấn công của Vũ Hạo là kiểu tấn công trực tiếp vào thần hồn của đối phương.
Cho nên mới tạo ra ít ba động công kích như vậy
" Thật bá đạo " trong ánh mắt của Linh Vân cô cảm thấy càng ngày càng cảm thấy người thiếu niên này càng thâm sâu khó dò, càng làm con người ta nổi lên tính tò mò hơn.
Bất tri bất giác bờ môi đỏ mọng của cô mỉm cười
Tiến lên một bước khẽ ôm quyền
" Thưa hai vị trưởng lão.
Đệ tử thấy thiếu niên kia thực lực cũng không tầm thường cũng rất phù hợp với tiêu chí mà tông chủ đặt ra ".
Linh Vân ôm quyền chậm dãi nói.
" Ừm ngươi nói cũng có lý.
Để lão phu về bẩm báo với Tông chủ rồi quyết định sau " Khẽ vuốt chòm râu của mình Đại trưởng lão chậm dãi trả lời.
Rồi hoá thành một đạo lưu quang bay về phương xa.
Sau hôm nay cái tên Vũ Hạo sẽ được truyền từ trên xuống dưới rộng rãi khắp ngõ ngách của khu vực Ngoại môn .



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.