Bá Vương

Chương 45: Ngạo Thị Quần Hùng





" Tên này là Trúc Cơ sơ kì sao ? "
Vô số người lộ ánh mắt đầy vẻ kiêng kị về phía hai người Vũ Hạo và Linh Vân đang đứng ở góc đằng kia.
Hiển nhiên từ nãy tới giờ chỉ có mình Vũ Hạo là ra tay , mà nhìn bộ dáng khoan thai của hắn hầu như là không có dấu hiệu thở dốc hay xuống sức sau một hồi đại chiến vậy.
Ánh mắt Vũ Hạo nương theo những cỗ khí tức bùng nổ khắp cả đấu trường.
Cậu thấy có ba bốn cỗ thế lực lớn cần phải lưu ý đó là Tân Phong, Lý Mạc Sầu , Thanh Thiên, còn lại là vài tổ đội nhỏ lẻ khác cậu cũng không quá bận tâm.
Thành viên của những tổ đội kia thực lực không thấp, trừ bỏ tổ đội của Tân Phong ra thì Vũ Hạo chỉ chú ý tới hai tổ đội Thanh Thiên và Lý Mạc Sầu mà thôi.
Tuy nói là cùng Lý Mạc Sầu là cùng tông môn.
Nhưng nghe nói tên này rất hiếu chiến , biết đâu hắn dở chứng muốn gây sự thì sao.
Vẫn cứ chuẩn bị tâm lý trước cho đỡ bất ngờ.
Lúc này bên trong trường đấu, thực lực các đoàn đội cũng đã được biểu hiện ra.
Trong đó, hiển nhiên đoàn đội của Lý Mạc Sầu, Thanh Thiên cùng Tân Phong là ba đội mạnh nhất.
Mà Mỹ Uyển vẫn chưa có lập đôi mà vẫn duy trì về phía trung lập , nhưng hiển nhiên cũng không có mấy người nguyện ý ra tay với nàng.
Lúc này các thế lực lập ra trên đấu trường cũng khá là đông , có những nhóm 5-10 người hay cũng có những nhóm còn lên tới con số là 50 cũng không có gì là lạ.
Mà hai người Vũ Hạo, Linh Vân chính là thuộc loại đoàn đội chỉ có hai người.
Song tuy rằng chỉ có hai người, số lượng thua xa đoàn đội kia nhưng không một ai dám xem thường cái đội ngũ chỉ có hai người này.
Vũ Hạo kéo Linh Vân hướng về phía Mỹ Uyển , chậm dãi đứng trước mặt nàng.
Vóc người Mỹ Uyển tương đối cao chỉ thấp hơn Vũ Hạo nửa cái đầu mà thôi.
Thấy Vũ Hạo tới Mỹ Uyển cũng khẽ giật mình một chút nhưng mà trong lòng cũng có chút gì đó vui mừng , khẽ liếc nhìn về phía Linh Vân đằng sau một cái rồi nhìn Vũ Hạo mở miệng nói.
" Vũ Công Tử đây là có ý gì ? "
Vũ Hạo không vòng vo trực tiếp mời nói
" Nàng lập đội cùng với ta nhé.
Được không ? " Ánh mắt cậu nhìn vào gương mặt tuyệt mỹ kia mà dò hỏi.
" Ta , ta ...." không kịp đợi nàng trả lời Vũ Hạo khẽ kéo nàng lại về phía mình, trầm giọng nói
" Nàng không có được cự tuyệt ."
Linh Vân nhìn hai người một cái nhưng cũng không có khó chịu hay là phản cảm gì cả , đưa đôi bàn tay trắng nõn nà của nàng đến trước người Mỹ Uyển nói

" Mỹ Uyển sư tỷ , hân hạnh được hợp tác "
Mỹ Uyển cũng không còn gì để từ chối , chính cung nương nương đã nói như vậy rồi thì mình còn gì để mà nói nữa.
" Cảm ơn cô Linh Vân , hân hạnh được hợp tác "
Thấy hai người vui vẻ hoà thuận như vậy Vũ Hạo cũng khẽ thở phào một hơi.
Chỉ sợ Linh Vân lại nổi đoá lên rồi đấm mình thì có mà khóc không ra nước mắt.
Tình cảnh này không thể nào qua mắt được đám người Tân Phong và Thanh Thiên.
Tuy không nói nhưng Thanh Thiên cũng là một đại nam nhân anh tuấn bất phàm, mà đem lòng ái mộ với một đại Mỹ Nhân như Mỹ Uyển thì cũng không có gì là không có khả năng.
Ánh mắt hai người nhìn về phía ba người Vũ Hạo đều không có tý thiện cảm nào cả, trong ánh mắt lộ rõ ra sự ghen ghét và đố kị.
Hiển nhiên hai người cũng đã từng đề nghị nàng gia nhập vào đội nhóm nhưng hiển nhiên bị nàng khéo léo từ chối.
Nghĩ là tính cách của nàng luôn lạnh lùng như vậy nên cả hai cũng không có suy nghĩ gì nhiều.
Nhưng bây giờ Vũ Hạo lại có thể mời được nàng chung tổ đội , có suy nghĩ bằng đầu gối thì cũng biết hàm ý ở đây là gì.
Hiện giờ trên sân số đệ tự bị mất tư cách tham dự ngày càng nhiều, chỉ còn xót lại không tới 300 người.
Hiển nhiên số người còn lại ở đây ai ai cũng đều là người có thực lực mạnh mẽ và thành lập tổ đội đủ cường đại để trụ vững cho tới bây giờ.
" Tiểu Hạo bây giờ chúng ta lên được chưa " Linh Vân nhỏ giọng nói.
" Chờ một chút nữa xem tình hình như thế nào cái đã , giờ trên đấu trường này số người vẫn con không ít.
Nhưng chắc chắn mấy đội mạnh sẽ kéo mấy đội yếu rớt đài cho nên chúng ta cứ tạm thời là cứ nhìn tình hình trước mắt rồi nói " Vũ Hạo hờ hững đáp , ánh mắt khẽ đảo qua toàn trường.
Đúng như Vũ Hạo nói mấy đội mạnh đều bất chợt đem mấy đoàn đội khác yếu hơn đuổi ra ngoài, chỉ có đem những đoàn đội này đuổi đi hoặc thâu tóm những đoàn đội này thì bọn họ mới có thế triển khai trận chiến cuối cùng.
Dưới sự xua đuổi của những đoàn đội mạnh, thì trừ ba người Vũ Hạo ra, những tiểu đoàn đội khác sau khi chạm trán đều hoàn toàn tan rã.
Chỉ có một số may mắn là thoát được, còn lại đa số đều bị mạnh mẽ đuổi ra khỏi trường đấu.
Đúng lúc này đám người Tân Phong mang theo vẻ mặt thâm trầm đi đến, Vũ Hạo khẽ nhíu mày, trong tay tàn kiếm Thuận Thiên tuỳ ý khua loạn , nhếch môi trầm giọng nói.
" Hừ ...!không chờ được nữa rồi sao ? "
Bên cạnh Linh Vân cũng lạnh lẽo liếc nhìn đám người Tân Phong.
Hoả sắc đỏ rực lượn lờ quanh thân thể càng thêm nồng đậm.
Nàng đã sẵn sàng chiến đấu.
" Các ngươi 5 người bao vây lấy Linh Vân , còn 5 người các người cầm chân lấy Mỹ Uyển sư tỷ nhưng tuyệt đối chỉ cầm chân không cho nàng hỗ trợ chứ không được làm tổn thương tới nàng.
Còn ngươi và ngươi, theo ta chiến với tên Vũ Hạo kia " Tân Phong trầm giọng phân phó đám người theo hắn, và chỉ ra thêm 2 người có thực lực mạnh nhất cùng hắn đi vây công Vũ Hạo.
Tân Phong bàn tay nhoáng lên một cái, một thanh ngân sắc trường thương lóe lên rồi xuất hiện.
Toàn thân trường thương có hào quang nhàn nhạt lưu chuyển, nhìn qua đã biết là vũ khí có phẩm chất không tồi.
" Nghe vẻ Thanh Vân tông hình như lấy thương làm chủ đạo thì phải, tên Thanh Thiên kia cũng dùng trường thương " Nhìn Tân Phong khí thế hùng hổ lao tới , Trúc cơ sơ kì ầm ầm bộc phát lao về phía Vũ Hạo.
Cậu chỉ hiển nhiên đứng im bất động vê cằm suy tư .
Nghe được lệnh của Tân Phong, đám người phía sau nhất thời phân tán, chia theo hai hướng mà tiến lên.
" Chiến " Linh Vân cùng Mỹ Uyển quát.
Khí thế cũng bùng nổ lao về phía đám người.
Tuy là các đệ tử đồng tông nhưng hiển nhiên Mỹ Uyển cũng không có nhân từ.
Bởi vì như đã nói đây là lần tranh đoạt vị trí tham gia cấm địa cho nên ai ai cũng đều là địch cả .
Trận hỗn chiến khiến lòng người kích động ở giữa sân rốt cục cũng đã chính thức bắt đầu.
Giờ phút này, trên khán đàn, tiếng hò hét chói tai trợ uy tựa như tiếng sấm vang vọng!
Đám người Tân Phong tốc độ càng lúc càng nhanh, Vũ Hạo chậm rãi thở ra một hơi vì không muốn để mình cảm thấy quá nổi bật nên cậu không dùng Uy Áp Đế Vương để trấn áp.
Với tu vi và thực lực này của bọn Tân Phong , Vũ Hạo chỉ cần một hơi là có thể trấn áp hết được lũ này.
Không phải nói cho sang chứ cậu tự tin ở Hạ Du này mình vô địch cùng cảnh giới.
Trên người cậu toả ra lôi quang bao bọc , "ầm" một tiếng Vũ Hạo trực tiếp biến mất trước mặt đám người.
Lần này cậu dùng tốc độ nhanh nhất để nhất kích tất sát đối phương .
Ầm
Hai tên đi cạnh Tân Phong trực tiếp đo sàn đôi mắt trắng dã, khoé miệng hộc máu nằm bất tỉnh trên sàn.
Trên đài cao, cảm đám trưởng lão trợn mắt nhìn một màn này.
Đây là tốc độc mà Trúc cơ có thể làm được hay sao.
" Haha , hay đánh hay lắm !!! " Vô Nhai trưởng lão cười lên ha hả nhìn về phía Thanh Nhạc trưởng lão.
Khiến nhất thời Thanh Nhạc trưởng lão mặt đen như đáy nồi.
" Tiểu tử này không hổ danh là có thể thoát được truy kích của một đám cường giả Trúc cơ khi chỉ mới còn là Luyện Khí.

Quả nhiên là yêu nghiệt trong yêu nghiệt mà.
Có thiên tài bậc này Thạch Hà Kiếm tông lo gì không có ngày hưng thịnh haha " Trần Kiệt ánh mắt lộ vẻ tán thưởng không thôi , vỗ đùi chan chát cười nói.
Ra tay chớp nhoáng không cho đối phương cơ hội phản công.
Vũ Hạo nhìn Tân Phong vẻ mặt đầy châm chọc, hai tay dơ lên nhất thời định trấn xuống người Tân Phong.
" Đinh "
Bàn tay thoáng khựng lại một thoáng, điểm hào quang màu vàng thẳng tắp, ẩn đầy kình lực chắn trước người Tân Phong, khiến cho bàn tay của Vũ Hạo như đấm vào một khối thiết bàn vậy.
Một chiêu bị chặn lại Vũ Hạo nhẽ nhíu mày nhìn lên thân ảnh đang đứng chắn trước mặt Tân Phong kia .
" Thanh Thiên "
Sắc mặt Thanh Thiên không có chút nào biến hóa, cánh tay đột nhiên chấn động mang theo Lôi điện thuộc tính màu vàng bao quanh trường thương dũng mãnh bạo phát , cuối cùng hóa thành mấy luồng thương ảnh màu vàng hư ảo, quỷ dị sau đó đầu thương đâm tới thẳng trước người Vũ Hạo.
Tân Phong sau một thoáng khiếp đảm cũng đã lấy lại tinh thần cùng Thanh Thiên lao thẳng về phía Vũ Hạo mà tấn công.
Hai luồng Thương ảnh mang theo khí thế kinh người lao về phía Vũ Hạo.
Tàn kiếm Thuận Thiên cầm trên tay huy động va chạm trực tiếp vào hai luồng thương ảnh kia.
Lôi thuộc tính cũng vì đó mà bạo phát ra kèm theo một vài tia lửa đỏ rực chém thẳng về phía trước.
Hiển nhiên trước mặt nhiều người như vậy Vũ Hạo đâu có ngốc mà dùng dị hoả.
Phải biết rằng dị hoả là loại thiên địa dị vật cực kì hiếm ở trên phiến thiên địa này.
Cả ba vùng Thượng Trung Hạ chỉ có 7 loại mà thôi, nếu Vũ Hạo trực tiếp dùng dị hoả thì khó có thể bảo đảm đám gia hoả kia có động tham niệm hay không.
Ầm
Thương ảnh biến mất, Vũ Hạo đột nhiên đạp từng bước lao tới, hung hăng chém tới, không khí như bị lực lượng cuồng bạo đó xé rách nhắm đầu Thanh Thiên chém xuống.
Lúc này thanh kiếm gãy kia được phát động tạo ra lượng lớn uy lực cuồng bạo chém xuống.
Khóe mắt Thanh Thiên giật giật, cùng Vũ Hạo đối chiến bây giờ hắn mới biết được người này lực lượng khủng bố đến mức nào, phải biết là hắn là Trúc Cơ Hậu Kì mà tên Vũ Hạo này chỉ mới là Sơ Kì mà thôi.
Tại mũi bàn chân, hào quang màu vàng thoáng hiện ra, thân hình Thanh Thiên nhoáng lên.
Xuy một cái, hào quang màu vàng nhòe đi, thân hình Thanh Thiên đã nhanh chóng thối lui gần năm sáu thước.
Tốc độ đó làm người khác có chút líu lưỡi.
" Ngươi cũng quá coi thường Trúc Cơ Hậu Kì rồi đấy " Thanh Thiên nhìn Vũ Hạo cười mỉa mai nói.
" Vậy sao ? " khoé miệng hơi nhếch lên lộ vẻ khinh thường.
Dạo bước thời không được triển khai thoáng một cái đã hiện lên trước mặt Thanh Thiên.
Một tay nắm thành quyền trức tiếp đấm thẳng vào lồng ngực của đối phương.
Nụ cười cười còn chưa kịp tắt thì sắc mặt gã đã lộ vẻ khó coi.
Vội vã dơ thanh trường thương lên trước người để ngăn cản lực công kích kia.
" Oành "

Thanh Thiên trực tiếp bị bắn ra xa vài chục mét mới trụ vững lại được, khoé miệng rỉ ra một dòng máu tươi.
Vũ Hạo cũng không trực tiếp truy kích mà lặng lẽ đứng nhìn, khóe mắt thoáng liếc qua chỗ Linh Vân và Mỹ Uyển cùng mấy gã đệ tử chiến đấu.
Mấy gã này phải nói là khổ không thể tả bị đánh cho chỉ thủ mà không thể công.
Xem tình huống thì trong vòng ba phút là có thể đem mấy gã kia hoàn toàn trục xuất khỏi đấu trường.
Vũ Hạo cũng vô cùng tin tưởng vào nữ nhân của mình , còn cái tên Tân Phong kia sớm đã bị Vũ Hạo trực tiếp bỏ qua không thèm để ý .
" Đinh, phát động nhiệm vụ " Ngạo Thị Quần Hùng ".
Phần thưởng một lần triệu hoán công pháp bất kì.
Thất Bại : không "
" Chú thích : Dùng thực lực tuyệt đối trấn áp hết toàn thể thí sinh tham gia có mặt trên đấu trường, đánh gục hết toàn bộ.
Ngoại trừ đồng minh.
Có thể làm hoặc không ".
Âm thanh máy móc của hệ thống đột nhiên vang lên.
Đang hờ hững nhìn toàn bộ đấu trường Vũ Hạo lập tức ngẩn ra.
Nhìn dòng chú thích nhiệm vụ " Có thể làm hoặc không " , nhưng đương nhiên Vũ Hạo sẽ động tâm rồi, phải biết rằng phần thưởng là ngẫu nhiên triệu hoá mà mỗi lần hệ thống cho đồ triệu hoán ngẫu nhiền thì đều là đồ tuyệt phẩm không thể nghi ngờ.
Và đương nhiên điều này khiến cậu vô cùng động tâm.
Ánh mắt của Vũ Hạo trở nên rực sáng đảo mắt nhìn toàn trường.
Tân Phong đang đứng đó không xa bắt gặp ngay ánh mắt rực sáng đó của Vũ Hạo không khỏi trong lòng giật thót trong lòng chửi thầm một câu .
" Con mẹ nó có điềm rồi "
...
Từ giờ tới cuối tuần em sẽ cố gắng duy trì mỗi ngày một tập.
Còn không thì 2 ngày một tập nhé cả nhà &LT3
...
Đạo hữu nào có lòng tiếp thêm động lực cho thư sinh viết truyện thì đây ạ : &LT3
Tài Khoản : 1507060602 ( Ngân Hàng : MB Bank )
Chủ Tài Khoản : VU KIM TRACH
Em xin trân thành cảm ơn !!!
...
Chúc cả nhà ngủ ngon &LT3



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.