Đánh giá: 9.7/10
từ 7180
lượt
Giới thiệu
Bất thình lình xảy ra một trận sốt cao khiến cho Khúc Úc Sơn tự có ý thức của chính mình, thậm chí hắn còn đoán được trước kết cục của bản thân.
Té ra hắn chính là một ông sếp tổng bá đạo pháo hôi[1] trong một cuốn tiểu thuyết trả thù máu chó. Bởi vì có một bạch nguyệt quang[2] yêu mà không được nên đã cưỡng ép một cậu chàng trông giống bạch nguyệt quang của mình – chính là nhân vật thụ chính để làm THẾ THÂN. Đối với nhân vật thụ chính vừa bị ngược tâm lại vừa ngược thân, ông tổng này đã bao dưỡng người ta thành một con chim hoàng yến.
Sau đó bạch nguyệt quang về nước, hắn tung ta tung tẩy đi la liếm[3], nhưng lại đếch ngờ tới bạch nguyệt quang ấy thế mà lại thích nhân vật thụ chính thế thân.
Kết cục, chồng chồng nhà người ta liên thủ lại làm cho hắn tan cửa nát nhà, lưu lạc đầu đường xó chợ.
Và bây giờ, tình tiết trong cuốn truyện này đã phát triển đến đoạn hắn ép nhân vật thụ chính phải ký một hiệp ước bất bình đẳng, và yêu cầu người ta phải đợi hắn trong một khách sạn năm sao vào tối nay.
Khúc Úc Sơn: … Mình vẫn còn có thể cứu vãn được tí!
Vào lúc tám giờ tối hôm đó, Khúc Úc Sơn đúng giờ đến khách sạn năm sao, nhìn thấy nhân vật thụ chính đang phừng phừng phẫn nộ và căm tức trong phòng Tổng thống.
Hắn cười một cách xấu xa, từ từ lấy trong cặp ra… một xấp đề thi đại học bản mới nhất.
“Không làm xong thì không được đi!” Hắn bá đạo nói với nhân vật thụ chính.
***
“Sếp Khúc, thiếu gia đã được anh đưa đi lò luyện thi cấp tốc ba tháng rồi ạ.”
“Ờ, thế cậu ta thi được thủ khoa chưa?”
“… Thiếu gia đã trở thành trùm trường rồi sếp.”
Khúc Úc Sơn:???
Hết lòng khuyên nhủ người ta học tập bá đạo sếp tổng thụ X bông sen đen (hắc liên hoa) chim hoàng yến công.
Một câu tóm tắt: Sách là nấc thang cho sự tiến bộ của loài người.
Ý tưởng: Học tập để thay đổi vận mệnh.
Chú thích:
[1] Pháo hôi: là nhân vật phản diện, hoặc xui xẻo hơn chính là nhân vật hy sinh, mục đích làm nền cho nhân vật chính.
[2] Bạch nguyệt quang (ánh trăng sáng): ngôn ngữ mạng của Tàu, ý nói trong lòng vẫn luôn có một người mình yêu thương, ái mộ nhưng lại không ở bên cạnh, không thuộc về mình. Xuất phát từ tiểu thuyết 《Hoa hồng đỏ và hoa hồng trắng》của Trương Ái Linh.
[3] Từ gốc: Chó liếm – Liếm cẩu (舔狗): Ngôn ngữ mạng Tàu ý chỉ những chàng trai dù biết đối phương không thích bản thân, tỏ ra ghét bỏ nhưng vẫn bất chấp theo đuổi đối phương, bỏ công sức, tiền bạc, yêu thương chạy theo đối phương dù bị mọi người khinh rẻ (giống như chó chạy theo chủ ấy).