Bá Tổng Cầu Tôi Lừa Gạt Tình Cảm Của Hắn

Chương 7: Trợ Lý






Edit: Dưa Hấu
Beta: Mễ Mễ
___________________________________
Ra khỏi cửa văn phòng Lạc Minh Dịch, Trì Oánh oán hận mà mắng một câu: "Khốn kiếp! Đồ tiết lộ kịch bản chó chết!"
Búp bê Tiểu Lạc nhô đầu ra, "Hắn tiết lộ kịch bản cho cô, cô cũng có thể tiết lộ kịch bản cho hắn nha!"
Trì Oánh thấy hứng thú, "Tôi có thể tiết lộ kịch bản gì cho hắn? Hắn gần đây đang xem phim giả tưởng trinh thám gì đó hay sao?"
Búp bê Tiểu Lạc trầm tư một lát, "Có, MK có một bộ khác, tựa đề là《Linh vật》 cô có xem qua chưa?"
Trì Oánh không cần nghĩ ngợi gật đầu nói: "Đương nhiên xem qua rồi, tôi chính là fan cứng nha......!nhưng chỉ mới ra tập 2, làm sao vậy?"
Búp bê Tiểu Lạc: "Cô đi theo hắn nói, hung thủ là em họ!"
Trì Oánh nháy mắt hóa thạch lần thứ hai.
Cô phẫn nộ mà nện lên đầu búp bê Lạc, đem thân thể hắn cột nơ hết, gần như phát điên mà nói: "Tôi làm sao lại quên mất, anh cùng với hắn căn bản chính là cùng một người! Đồ tiết lộ kịch bản vô sỉ chó chết!"
Búp bê Tiểu Lạc mắt trợn trắng, "Dừng tay lại, bông bên trong tôi bị cô lôi hết ra ngoài rồi."
Chưa đến năm phút đồng hồ, liên tiếp bị tiết lộ kịch bản hai lần, tâm tình Trì Oánh lúc này quả thực là một lời khó nói hết.
Vấn đề ở chỗ là cô không thể dùng tình tiết này đi trả thù Lạc Minh Dịch được, vì kết cục chính thức còn chưa được công bố chính thức mà, có chăng chẳng qua chỉ là suy đoán.

Cô cũng có tham gia một diễn đàn những người đọc MK, bên trong có không ít người suy đoán cô em họ chính là hung thủ, đương nhiên, các nhân vật đã ra sân đều bị suy đoán một lần, chẳng qua là trong tất cả thì cũng đoán trúng một người thôi.
Lúc này, vị nữ trợ lý Susan giống như tiểu tiên nữ kia từ trong văn phòng đi ra, đóng cửa lại xong hướng về phía Trì Oánh cười cười, "Trì tiểu thư, xin mời đi theo tôi!"
Trì Oánh đi theo cô ấy, đi tới một phòng làm việc dành cho trợ lý ở kế bên, Susan mở cửa ra.
Căn phòng làm việc này tuy rằng không có lớn đến ngoại hạng như của Lạc Minh Dịch, nhưng cũng tuyệt đối không tính là nhỏ, trong văn phòng bày song song hai bộ bàn làm việc lớn, các loại dụng cụ văn phòng đã đặt vào ngay ngắn.
"Là như thế này, văn phòng trợ lý cũng chỉ có một phòng," Susan chỉ chỉ một bộ bàn làm việc phía trong đó, "Cho nên đành phải ủy khuất Trì tiểu thư cùng tôi dùng chung một văn phòng, tôi hằng ngày sẽ tiếp rất nhiều điện thoại......!cô có thể đừng quá để ý không?"
Trì Oánh lắc đầu, "Hoàn toàn không ngại."
Chỗ làm việc trước kia của cô so với nơi này chật chội hơn nhiều, trong một khu làm việc chen chút hơn mười mấy người, thời gian làm việc vô cùng náo nhiệt.
Bất quá tính chất công việc của cô tương đối đặc thù, nghề nghiệp của cô là nhiếp ảnh gia, thường xuyên đi công tác, không thường làm việc trong văn phòng.
Susan mỉm cười, "Vậy là tốt rồi, về sau công việc trợ lý vẫn là tôi làm, Trì tiểu thư chỉ cần phụ trách......!cùng Lạc tổng ở chung một chỗ cho tốt là được, ta hiểu rõ."
Trì Oánh giật mình, "Hiểu cái gì?"
Bất quá cô rất nhanh liền nghĩ tới, "Cô sẽ không cho rằng tôi......"
Susan như cũ vẫn cười nói, "Chuyện của Lạc tổng tôi không nên đoán mò, bất quá tôi rất ít thấy ngài ấy để ý một người như vậy, đặc biệt là thời điểm cô vừa mới ra khỏi cửa, tôi thấy ngài ấy nhìn chằm chằm bóng dáng cô đến ngẩn người......!Đây chính là chưa từng xảy ra, tôi tưởng chuyện này đại khái chính là......!ừm......người tình trong mắt hóa thành Tây Thi đi?"
Trì Oánh cảm thấy cái hình dung này của cô ấy có chút không được tự nhiên, tuy rằng cô cũng ý thức được bộ dáng mình mặc sườn xám không phải là rất kinh diễm, nhưng cũng không phải là......!xấu mà?
Xem ra bộ chiến bào này vẫn có tác dụng một chút, mục đích cũng đạt được đã thành công hấp dẫn sự chú ý của Lạc Minh Dịch.
"À, đúng rồi," Susan đi đến trước bàn làm việc, mở ngăn kéo ra, từ bên trong lấy ra một cái hộp đưa cho Trì Oánh, "Đây là điện thoại di động mẫu mới nhất của công ty, cô cũng biết công ty chúng ta chính là kinh doanh di động, cho nên nhân viên công ty cũng sẽ được phát mẫu di động mới nhất."
Đây cũng là niềm vui ngoài ý muốn, Trì Oánh nhận lấy cái hộp, đem điện thoại từ bên trong đem ra.
Quả nhiên là mẫu mới nhất, nàng biết mẫu di động này rất mắc, không nghĩ tới vừa mới đi làm đã có thể bắt được một cái miễn phí.

"Công ty đối với nhân viên rất hào phóng, đối ngoại thì thật sự keo kiệt," Trì Oánh vừa lấy sim di động của mình tháo ra, vừa trách móc, "Hệ thống ảnh màn hình có một tấm là tôi chụp, lúc ấy tôi nói muốn có một cái điện thoại di động, còn bị cự tuyệt......!ừm, tuy rằng mục đích chính vẫn phí bản quyền."
Susan hơi có chút kinh ngạc, "Có thật không? Điều này thật ra tôi lại không biết được......!Tấm nào vậy a?"
Trì Oánh mở di động ra, đem màn hình điện thoại quay lại hướng Susan, "Là tấm này."
Đó là một bức ảnh bóng dáng thiếu nữ trong ánh hoàng hôn đang buông xuống, góc độ chụp phối hợp cùng với ánh sáng kỳ ảo khiến cho bức ảnh đẹp đến phi thường, bức ảnh hoàn chỉnh làm cho người xem có một loại cảm giác mông lung duy mĩ.
Susan càng kinh ngạc hơn, "Đây là do cô chụp? Hình nền di động của Lạc tổng chính là tấm này đó! Nhắc tới thì......!thật nhiều người thảo luận cuối cung bóng dáng này là của ai, rất nhiều người đều cảm thấy hẳn là một hình nhân giả thôi, cho nên mới hoàn mỹ như vậy, rốt cuộc có phải hay không?"
Trì Oánh cười hắc hắc, chỉ chỉ chính mình, "Là bóng lưng của tôi."
Susan há miệng thở dốc, sau một lúc lâu mới cười nói một câu, "Trì tiểu thư kỹ thuật nhiếp ảnh thật là cao siêu nha!"
Trì Oánh: "......"
Sao cảm thấy câu tán dương này nói vẫn là có chỗ nào đó không hiểu được?
Lúc này, đột nhiên điện thoại vang lên.
Susan đi qua tiếp điện thoại gọi tới, "Hội nghị qua điện thoại......!hôm nay thì không được, ngày mai buổi chiều lúc 3 giờ đi, đúng......phương án B chỉ cần sửa chữa lại một chút là được, ừm......!cậu nói tôi nghe thử một chút......"
Trì Oánh tuy rằng nghe không hiểu được cô ấy đang nói về cái gì, nhưng cảm giác bộ dáng cô ấy thật lợi hại.
Cô đi ra ngoài văn phòng, nói với búp bê Tiểu Lạc: "Tôi còn tưởng rằng cô ấy là đơn thuần dựa vào nhan sắc mới làm được trợ lý của anh."
Búp bê Tiểu Lạc "Hừ" một tiếng, "Tôi là người nông cạn như vậy sao? Susan tốt nghiệp tiến sĩ chuyên ngành tài chính quản lý, là sinh viên tốt nghiệp ưu tú nhất của năm đó, về nghiệp vụ công ty cô ấy đều hiểu biết và tiến hành rất thành thục, rất nhiều nghiệp vụ thông thường cô ấy đều có thể trực tiếp giúp tôi xử lý tốt.
Có cô ấy ở đây, công tác thông thường của tôi thật sự nhẹ nhàng không ít.
Không chỉ như vậy, cô ấy thậm chí còn học võ thuật, có thể đảm đương luôn việc bảo vệ......"
Trì Oánh có chút xấu hổ, "Cô trợ lý này của anh đúng thật là ưu tú a......!Nói người ta ưu tú như vậy, lại là đại mỹ nhân, anh đối với cô ấy có chút tơ tưởng đúng không?"
Búp bê Tiểu Lạc trừng mắt nhìn cô liếc mắt một cái, "Tơ tưởng? Hoàn toàn không có!"

Trì Oánh nghe khẩu khí khẳng định này của hắn, không khỏi thở dài một tiếng, "Anh đúng thật là đồ vô tình......"
Cô đưa tay hướng về phía văn phòng nhìn thoáng qua, Susan vẫn còn bận rộn, liền quay đầu lại tiếp tục hỏi búp bê Tiểu Lạc, "Thái độ của cô ấy đối với tôi cũng thật tốt quá đi......!Có phải anh an bài cô ấy cố ý tiếp cận tôi cho thật tốt để làm nội ứng hay không?"
Búp bê Tiểu Lạc hầm hừ mà nói: "Không phải! Tôi muốn đối phó cô mà còn phải dùng đến chiêu dùng người nằm vùng sao? Tuyệt đối không phải!"
Trì Oánh cảm thấy có chút buồn cười, "Lại nói tiếp, anh với vị tổng tài cao lãnh trong văn phòng kia tính cách một chút cũng không giống nhau......!Các người có đúng là cùng một người không vậy?"
Búp bê Tiểu Lạc rất trực tiếp mà nói: "Tính cách tôi bây giờ mới là thật sự, hắn......!là giả bộ."
Trì Oánh: "......"
Trực tiếp như vậy mà vạch trần gương mặt thật của chính mình, cũng quá vô tình đi?
Susan sau khi bận rộn xong, cũng không có hướng dẫn Trì Oánh làm mấy cái nghiệp vụ thông thường, mà là đem cô đưa tới gian pha chế trà nước, hướng dẫn cô pha cà phê như thế nào.
"Đây là máy pha cà phê, mỗi ngày Lạc tổng đều muốn uống vài ly cà phê, về sau cô phụ trách việc pha cà phê, được không?" Susan mỉm cười hỏi.
Trì Oánh: "......"
Cho nên đến cuối cùng......!cô biến thành trợ lý bưng trà đổ nước?
Nhưng trên thực tế, muốn cô làm những công việc phức tạp cô đúng thật là làm không nỗi, với chỉ số thông minh của cô, không tốn một hai năm thật đúng là khó có thể quen thuộc nghiệp vụ phức tạp như vậy.
Nghĩ đến Lạc Minh Dịch cũng là rõ ràng điều này, căn bản cũng không trông cậy vào cô có thể có khả năng giống như Susan vậy.
Cách dùng máy pha cà phê cũng không đến nỗi phức tạp, Trì Oánh học một lần liền biết, bưng lên ly cà phê đệ nhất do chính mình làm ra, cô cũng có chút cảm giác thành tựu.
Bất quá cô không thích uống cà phê, cà phê này lại không thêm đường vừa đắng vừa chát, căn bản không cách nào uống được, chỉ có thể bỏ một lượng đường lớn mới có thể miễn cưỡng uống được.
Nhưng nếu vậy lượng đường lại quá nhiều, Trì Oánh cũng không dám tùy tiện nếm thử, thể chất của cô rất dễ béo, uống trà sữa đều chỉ dám bỏ nửa muỗng đường.
Thời điểm ở phòng trà nước gặp mấy người đồng nghiệp tới uống nước, thấy Susan ở đây, nên thái độ của mọi người đối với Trì Oánh đều tốt đến cực kỳ.

"Trì tiểu thư mới tới a......!Quả nhiên là một......!đại mỹ nhân nha!" Một người cô gái trẻ tuổi mỉm cười.
Trì Oánh thấy khi cô ấy đang nói chuyện khóe miệng không tự giác mà hạ xuống một chút, cô rất thích xem tiểu thuyết trinh thám, một đoạn thời gian có nghiên cứu một ít cơ sở biểu tình nhỏ nhặt, theo hiểu biết của cô mà nói, cái biểu tình rất nhỏ này đại biểu cho sự khinh thường.
Cô làm bộ như không thấy được, mỉm cười đáp lại, "Xin chào cô."
Lai lịch của Trì Oánh trong công ty cơ bản đều đã được truyền khắp nơi, Lạc Minh Dịch vì muốn đoạt lấy cô mà mua cả một cái công ty......!Loại thủ đoạn chỉ có tổng tài mới có này làm cho cô giống như là nữ chính trong tiểu thuyết ngôn tình vậy, cho nên người trong công ty đều đối đãi với cô như là tổng tài phu nhân tương lai.
Mà cùng lúc đó, trong lòng mọi người không hẹn mà có cùng một cái nghi hoặc: Tuy rằng vị Trì tiểu thư này cũng coi như là một người đẹp, nhưng cùng với những người chân chính là mỹ nữ thì so ra vẫn có chút chênh lệch, lấy gia thế và địa vị của Lạc Minh Dịch, muốn tìm siêu cấp đại mỹ nhân cũng không có gì khó khăn, nhưng cố tình lại coi trọng cô gái này.
Cô gái này, tám phần là một kỹ nữ tuyệt thế tâm cơ!
Vì vậy, mọi người đều dùng ánh mắt đề phòng để nhìn vị trợ lý mới tới này, chỉ là ngoài mặt thì vẫn là khách khách khí khí như cũ, ai cũng không dám hơi có bất kính đối với cô.
Susan cơ hồ vẫn luôn bận bịu, cũng không có bao nhiêu thời gian hướng dẫn Trì Oánh công việc khác, Trì Oánh nhàn rỗi đến nhàm chán liền ngồi nghịch di động, dung lượng bên trong di động mới còn rất nhiều, mạng công ty lại cực nhanh, cô tải vài trò nhập vai dung lượng lớn, chơi gọi là cực kỳ vui vẻ.
Cho đến giờ tan tầm, Susan mới rảnh rỗi, quay đầu thấy Trì Oánh đang chơi trò chơi, cười hỏi một câu, "Mở phòng bí mật không?"
Trì Oánh vỗ đùi, "Tới!"
......!
"Cô trợ lý này thật sự là quá ưu tú, năng lực chuyên môn mạnh, giá trị vũ lực lại cao, thậm chí còn có thể chơi game!" lúc đi vào thang máy, Trì Oánh cảm khái không thôi, "Bất quá......!tôi còn không biết cô ấy là địch hay bạn, luôn cảm thấy có nơi nào đó có chút không đúng."
Thời điểm Trì Oánh đi ra cửa lớn công ty, nhìn thấy Susan ở cách đó không xa hướng về phía mình vẫy tay, bên cạnh cô ấy là một chiếc xe thể thao màu đỏ.
"Tôi đưa cô về!" Susan mở cửa xe, "Đúng lúc thuận đường."
Trì Oánh nhìn cô cười, "Cô biết tôi ở chỗ nào sao mà nói thuận đường?"
Susan mỉm cười, "Cô ở chỗ nào tôi đều thuận đường, lên xe đi!"

Trì Oánh lên xe, trong lòng cảm thán Susan quả nhiên là chu đáo.
Loại bỏ khả năng Lạc Minh Dịch kêu cô ấy tới làm nằm vùng, vậy mục đích chính đại khái là muốn tận lực lấy lòng vị tổng tài phu nhân tương lai.
Cô cũng không để bụng việc Susan ôm mục đích công danh lợi lộc gì đó tiếp cận mình, thậm chí còn muốn đem nữ trợ lý ưu tú này đào qua đây......!Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là cô có thể mời được..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.