Ba Bạn Cùng Phòng Của Tôi Đều Không Phải Người

Chương 8: Chương 8





Edit: Mạn Già La
*
Tôi không tin vạn sự vạn vật đều hoàn hảo, cho dù là sinh vật trong thần thoại, thì cũng sẽ có một hoặc hai nhược điểm trí mạng.
Bạn cùng phòng ABC của tôi, chắc chắn cũng sẽ không ngoại lệ.
Nếu bây giờ còn không biết bọn họ rốt cuộc là thứ gì, vậy thì kìm chế sợ hãi, cẩn thận quan sát coi bọn họ rốt cuộc là thứ gì thôi!
Nghĩ thế, tôi nhảy xuống giường, méo thèm dùng cầu thang luôn, cứ như vậy đi đến trước giường của A, sau đó —— đầu tôi quay cuồng, và không có sau đó nữa.
Đến khi có ý thức lại thì đã là sáng hôm sau.
Tôi vò đầu, cố gắng nhớ lại chuyện tối hôm qua.
Kỳ lạ thiệt chứ! Theo thường lệ, lẽ ra tôi có thể kiên trì được một hai giây rồi mới ngất đi.
Tại sao buổi tối hôm qua lại bất tỉnh ngay và luôn thế?
Tôi cẩn thận kiểm tra từng chi tiết trong trí nhớ.
Bởi vì nhảy xuống quá nhanh, nên tôi đột ngột thấy “da” người của A, trong khoảng khắc đó tự dưng chưa kịp chuẩn bị mà cảm thấy sợ hãi, sau đó thì hoàn toàn mất ý thức.
......!Cho nên, tôi ngất xỉu, chẳng lẽ không phải bởi vì có một người chuyên môn ấn cái nút đó xuống, mà là......!nổi sợ của tôi mới là cơ chế ngất xỉu?
Tôi quyết định buổi tối lại thử tiếp, lần này tôi chọn C, bề ngoài của y không khiến tôi có cảm giác sợ hãi lắm.
Xốc màn giường lên, tôi lại thấy gương mặt hoàn mỹ của C.
Mặc dù trái tim đập thình thịch, nhưng tôi cũng không có cảm giác sợ hãi gì, càng nhiều hơn là hưng phấn và kích động vì sắp vạch trần được đáp án.
Sau đó, tôi thử chọc chọc ngón tay mình vào mặt y.
Tôi rời giường, thì đã là sáng ngày hôm sau rồi.
Tôi nghĩ thì hay lắm! Nhưng trong khoảng khắc nhìn thấy sợi bông chảy ra từ khuôn mặt kia, tôi mới cảm nhận được sợ hãi thật sự, mà cũng trong khoảng khắc đó, tôi mới hôn mê bất tỉnh.
Cái cơ chế này, căn bản chính là nổi sợ hãi của tôi!
Miễn là tôi có thể quản lý, khống chế tốt sợ hãi của mình, thì tôi có thể tự do hành động một mình trong đêm rồi!
Lý tưởng thì tốt đẹp đấy, nhưng hiện thực lại tàn khốc.
Cho dù là cơ thể của người nào thì tôi cũng không thể ngưng sợ hãi được.
Dù ngay từ đầu khống chế được cảm xúc, nhưng lúc bắt tay vào nghiên cứu vẫn cứ không nhịn được nghĩ lung tung, hắn ban ngày là bạn cùng phòng sống sờ sờ của tôi.
Một khi có ý nghĩ này, thì sợ hãi cứ không ngừng tuồng ra.
Trong một thế giới như vậy, sinh hoạt như vậy, bất tri bất giác*, tôi đã phấn đấu suốt một trăm ngày.
* Bất tri bất giác 不知不覺 Có hai nghĩa:
1) Thuận theo lẽ tự-nhiên mà không cần dùng đến ý-trí.
2) Không có tư-tưởng kế-hoạch sẵn mà thình-lình bị động trong một thời gian
*
Rất khó mà nói trong một trăm ngày này tôi gặp được những gì.
Một người bị nhốt trong cùng một ngày, có lẽ sẽ suy sụp luôn, hoặc có lẽ sẽ phát hiện vẻ đẹp khác chẳng hạn, ban đêm, tôi bị nhốt trong một thế giới đáng sợ chỉ có một mình tôi tồn tại, ban ngày, tôi vẫn sinh hoạt như bình thường với nhóm bạn cùng phòng.
Quả thực chính là “Groundhog Day”* bản đặc biệt.
* Groundhog Day (Ngày chuột chũi): Là tên một bộ phim hài giả tưởng của Mỹ, phim về một nhà dự báo thời tiết bị mắc kẹt trong vòng lặp thời gian, anh ta bị buộc phải hồi tưởng lại ngày 2 tháng 2 nhiều lần.
_wikipedia
Có mấy ngày, khi lại lần nữa thất vọng mở mắt ra, thấy ABC đã ngồi sẵn ở dưới, tôi gần như muốn hét lên.

“Có bản lĩnh thì giết quách tôi đi!! Treo tôi thì có bản lĩnh gì hả!!!” Tôi nghe nói con người luôn có một thời khắc sụp đổ, nó có thể xảy ra bất cứ lúc nào, có thể là khi bạn đang đi lên tàu điện ngầm, cũng có thể là khi bạn đang đi vào văn phòng.
Mà bây giờ tôi đang đứng bên bờ vực sụp đổ, chỉ cần người khác khẽ đẩy thôi, thì tôi sẽ rớt xuống vực thẳm ngay.
Mà cơ hội chính là tối hôm qua.
Suốt một trăm ngày không ngừng lặp lại, lá gan của tôi cũng lớn hẳn.
Từ lúc bắt đầu không dám nhìn thẳng, đến sau này ngang nhiên kiểm tra.
Nói thật, trong lòng tôi đã có một suy đoán lớn mật.
Nhưng tôi cứ luôn không khống chế được sợ hãi vào phút cuối, nên vẫn chưa thể chứng thực được.
Cơ thể của B và C tôi đều đã lặng lẽ sờ qua rồi, tôi khẳng định, cơ thể của B chính là gốm sứ, còn cơ thể của C là vải, bên trong bọc bông gòn.
Nhưng còn A......!Tôi thật sự không dám chạm vào da người lần nữa đâu.
Mỗi lần đưa tay chạm vào, thì trong lòng tôi lại nổi lên một cảm giác khiếp đảm.
Tối hôm qua, tôi gom hết dũng khí, chuẩn bị sờ cơ thể của A thêm lần nữa.
Ngày mai chính là ngày thứ một trăm, trong lòng tôi nghĩ, mặc dù không biết một trăm ngày có thể có chỗ tốt gì, nhưng với “người” nào đó thì lại là một ngày rất có ý nghĩa.
Là con người duy nhất trong ký túc xá này, có lẽ tôi nên hoàn thành một chuyện lớn nào đó trong ngày kỷ niệm này!
Nhưng tình tiết diễn ra tiếp theo cũng không suôn sẻ như tôi nghĩ, mà vẫn giống hệt như bình thường.
Khi một ngón tay vừa mới chạm vào A, thì tôi lại không nhịn được rùng mình một cái, ngay sau đó chìm vào trong bóng tối.
Hôm nay, lúc bò dậy khỏi ổ chăn, toàn bộ đầu óc tôi đều mơ màng mụ mị.
Tình trạng thiếu ngủ kéo dài khiến tinh thần của tôi không tốt chút nào, mà mỗi lần thất bại lại khiến lý trí của tôi càng hỏng bét.
Lúc tôi bò xuống giường, A lại xáp đến gần tôi, dùng giọng điệu trào phúng hỏi vì sao quần thâm mắt của tôi dày quá vậy.
Trong tay hắn còn bưng trà dưỡng sinh, nhìn dáng vẻ là muốn tặng cho tôi uống.
Tôi nhìn về phía hắn, tôi cũng không biết mình muốn làm gì nữa.
Thất bại trong thời gian dài khiến cuộc sống tôi như biến thành con quay, vẫn luôn quay mãi quay mãi.
Cứ ở lì trong phòng ký túc xá suốt 100 ngày thôi cũng đủ khiến người ta phát điên rồi, càng miễn bàn ban đêm chỉ có một mình tôi là “người”!
Hơn nữa, ban đêm mỗi lần thất bại đều bởi vì A.
Cho nên ban ngày khi tôi nhìn thấy A, vẫn luôn nhịn không được có phần giận chó đánh mèo.
Hắn còn đang đứng đó lải nhải, ánh mắt tôi dại ra, chỉ có thể thấy đôi môi hồng hào của hắn không ngừng khép mở.
Đủ rồi, đủ rồi, phiền quá đi, thật sự phiền quá rồi! Tôi phải tìm thứ gì đó lấp miệng hắn lại!
Thứ gì, có thứ gì........!Í! Có rồi!
Giây tiếp theo, tôi xông đến, dùng miệng mình bịt miệng hắn.
*
“Đừng… đừng mà……” Tôi thử bò về phía trước, rồi lại bị B ôm eo bắt về lần nữa.
Ngày thường y đã rất bạo lực với tôi rồi, hiện tại lên giường, thì bạo lực này lại có chút sắc tình.
Sao tôi lại ở đây, rồi làm sao biến thành kiểu tư thế này, những ký ức rất vụn vặt, mơ mơ hồ hồ.
Chỉ có thể nói tôi hoàn toàn đánh mất lý trí, dưới tình huống chỉ hành động bằng trực giác, xông lên hôn A.
A cũng không giống trong tưởng tượng của tôi, là lập tức đẩy tôi ra rồi sau đó chửi ầm lên, mà là sửng sốt, ngay sau đó nhiệt tình đưa đầu lưỡi vào, làm sâu nụ hôn này.
Trong quá trình dần mất dưỡng khí, lý trí của tôi cũng chậm rãi quay về.

Lúc mơ màng nghe được bên chỗ BC có tiếng xôn xao lớn lắm.
Lúc phục hồi tinh thần, tôi cũng đã ngã vào trên giường rồi.
Sau khi bắt về, B cũng không buông eo tôi ra, mà là không ngừng nhẹ nhàng vuốt ve.
Eo tôi vốn đã rất mẫn cảm, bị vuốt ve như thế nhịn không được run bần bật.
Cả người đều cảm thấy ngưa ngứa, nhưng tay bị A bắt lấy, C cũng đang đứng đấy nhìn tôi, không chỗ để trốn.
Tôi thấy mông lành lạnh, C! C cởi quần tôi! Mông tôi, cái mông đến tôi cũng chưa từng nhìn qua cứ vậy mà xuất hiện trước mắt ba người!! Đã thế còn có thể cảm nhận được ánh mắt nóng rực của bọn họ nữa chứ!
Tôi hận không thể kiếm cái lỗ chui xuống ngay tắp lự.
“Lỗ đ*t của cậu đang co rút lại này.” Sau lưng truyền đến tiếng nói trêu chọc.
Tôi giật mình, kiểu nói thô lỗ này vậy mà không phải đến từ B, mà là đến từ C dịu dàng, tôi thậm chí hoài nghi lỗ tai mình có vấn đề đấy.
Thật sự đang co rút lại ư? Ngày thường tôi cởi quần ra ngoài không khí, nó cũng sẽ co rút lại sao? Nghĩ vậy, tôi không khỏi co chặt cúc hoa của mình, sau lưng đột nhiên truyền đến tiếng “phì” cười, mặt tôi lập tức đỏ bừng, chắc đã bị bọn họ chú ý rồi!!
“Sao cậu lại đáng yêu như thế chứ?” A giữ tay tôi, chậm rãi đến gần lỗ tai tôi.
Hắn mở miệng ngậm lấy vành tai tôi, sau đó liếm láp, liếm đến khi toàn bộ lỗ tai tôi đều là tiếng nước.
“…Ngứa.” Tôi rốt cuộc không nhịn được phát ra tiếng, tiếng này vừa ra, tôi liền hoảng sợ.
Mềm mại như bông, chỗ nào còn giống tiếng tôi ngày thường chứ?
“Đừng có gấp, chờ chút càng ngứa hơn.” tiếng của B thanh thoát, nghe ra hưng phấn vô cùng.
Tay y từ phần eo mẫn cảm của tôi không ngừng dời lên, cho đến khi đột nhiên nhéo hai vú của tôi.
“Hức.....!Ưm!” Tôi hoảng hồn thiếu chút nữa kêu ra, lại bị A đột nhiên xáp đến hôn lấy.
Đầu lưỡi của hắn càn quấy trong miệng tôi, nước miếng không kịp nuốt, cứ theo khóe miệng chảy xuống.
“Ưm!” Giây tiếp theo, trên ngực truyền đến kích thích khiến thần trí tôi quay về.
Có lẽ thấy tôi bị A hôn đến mụ mị, B đột nhiên áp cơ thể mình trên người tôi, cơ ngực y cọ xát phần lưng tôi, đồng thời, đôi tay đùa bỡn vú tôi.
Y không giống như A chỉ lo mạnh mẽ tiến công, mà là làm khi nặng khi nhẹ.
Có khi nhẹ nhàng ma xát vòng vú, khiến cho tôi vừa ngứa vừa khó chịu, có khi lại bất ngờ nhéo vú tôi một cái, làm tôi đau đến mức rớt nước mắt, nhưng rồi bị A liếm hết.
“Vú cậu nhô lên này,” B cố ý giả vờ ra vẻ kinh ngạc lắm, “Cậu cũng quá nhạy cảm rồi!”
Bị sờ như vậy thì ai mà lại không nhô lên chứ bro!!! Lòng tôi có một ngàn câu phun tào, nhưng trong khoảng khắc bị dị vật tiến vào kia lại nuốt vào trong bụng.
Tôi hoảng sợ quay đầu nhìn lại, dù rằng rất nhanh đầu đã bị A xoay về, nhưng tôi vẫn thấy rõ ràng —— là C đưa ngón giữa của y vào!!!!
Ngón tay y linh hoạt giống một con rắn nhỏ, không ngừng quay cuồng bên trong tôi.
Tôi cảm thấy mỗi một vách thịt của mình đều bị y sờ soạng hết, cảm giác này quá lạ, lúc tôi còn chưa nghiên cứu chúng nó kỹ càng, thì chúng nó đã nghiên cứu cơ thể tôi kỹ càng triệt để rồi.
Dù rằng khó chịu, nhưng cảm giác bị B sờ vú tôi cũng không có cảm giác thần kỳ vừa ngứa vừa thoải mái, chỉ có mênh mông.
Giây tiếp theo, lổ sau của tôi đột nhiên truyền đến cảm giác giống như bị điện giật.
“A!” Tôi không khống chế được mình, lập tức kêu lên, tiếng rên rỉ khiến tôi cũng giật mình.
Đó là tiếng tôi phát ra ư?
“Tìm được điểm của cậu rồi ~” A trước mặt tôi vui vẻ nói, sau đó tôi thậm chí có thể nghe thấy tiếng cười nhẹ của hai người còn lại.
Bọn họ buông lỏng tôi ra, tôi mơ mơ màng màng, không biết vì sao bọn họ lại đột nhiên buông mình ra.
Giây tiếp theo, mưa rền gió dữ đánh úp lại.
Tôi đột nhiên cảm nhận được có mấy ngón tay đồng thời vói vào lỗ sau của tôi, không hề có kết cấu mò mẫm xung quanh, có mấy ngón còn đụng vào điểm khiến tôi phản ứng như bị điện giật vừa nãy, tôi sướng muốn điên.
“A a a a a a —— chậm một chút ————” tôi gần như mất đi thần trí, chỉ có thể không có cốt khí xin tha.
Ba người bọn họ căn bản không nghe tôi, chỉ lo tiếp tục đâm chọc.
Ba người không hề ăn ý, mỗi người đều chỉ lo dùng sức, căng lỗ sau của tôi thành hình dạng mà chính tôi cũng không dám tưởng tượng.
Ngón tay bọn họ gấp rút đâm thọc, tốc độ của mỗi người đều nhanh đến kinh hồn.
Tôi gần như không thể duy trì nổi tư thế quỳ bò, vài lần sắp ngã xuống lại bị bọn họ vớt lên lại.
Khi tôi khống chế không được bản thân mình, không hề có tôn nghiêm mà chảy nước miếng, đột nhiên nghe thấy sau lưng truyền đến tiếng “phụt” nước.
Tôi mở to hai mắt, không thể nào......
“Ái chà, chảy nước rồi,” A đằng sau đưa bàn tay của hắn đến trước mặt tôi, cười hì hì, “Cậu đúng là một đại bảo bối nha ~ lỗ đ*t còn có thể chảy ra nước cơ.”
Tôi xấu hổ đến muốn chui xuống trong đất cho rồi.
*
Tôi nhìn bọt nước trong vắt trên tay A, ý muốn đập đầu vô gối chết đều có!
Chỗ đó, chỗ đó có thể cảm nhận được khoái cảm đã đủ xấu hổ rồi, sao còn......!sao còn có thể ra nước chứ!
Tôi cảm nhận được ngón tay của ba người đang chậm rãi lùi ra ngoài, hơi thở ra, dù biết bọn họ sẽ không tha cho tôi dễ như vậy, nhưng dừng lại ngắn ngủi cũng đủ để tôi giảm bớt xấu hổ.
Sự thật chứng minh tôi suy nghĩ nhiều rồi.
Ngón tay bên trong lỗ nhỏ vừa mới rút lui, tôi liền cảm thấy có một đồ vật to lớn còn nóng hầm hập cọ xát lỗ nhỏ của tôi, động tác gần như đang miêu tả các nếp uốn, cọ xát một lần lại một lần.
Nói câu xấu hổ chút, cứ như đang đếm kỹ nếp uốn trên lỗ nhỏ của tôi vậy.
Tôi cảm thấy không ổn, khi đang chuẩn bị mở miệng hỏi, có mấy ngón tay đột ngột cắm vào miệng tôi —— còn kèm bọt nước tôi mới thấy vừa nãy.
Tôi:.......
A!!!!!!! Cậu đang làm qq gì đó!!!! Tôi tức muốn bốc khói, lại bị ngón tay đấu đá lung tung của hắn chặn miệng.
Hắn lớn lên giống như búp bê vậy, ngón tay thì khớp xương rõ ràng, không ngừng khuấy đảo trong miệng tôi, kèm theo chút ý vị sắc tình.
Đầu tiên là nắm đầu lưỡi tôi, khiến tôi hoàn toàn bái bai ý muốn nói chuyện, còn chậm rãi di chuyển đến yết hầu của tôi, hoàn toàn chinh phục miệng tôi.
Tôi bị hắn làm cho hô hấp cũng khó khăn, nhưng lại cảm nhận được chút khoái cảm vi diệu.
Khi tôi đang lưỡng lự nên phản kháng hay là nên chấp nhận số phận, đột nhiên cảm thấy đằng sau đau đớn, một giọt nước mắt nháy mắt rớt xuống.
Tôi có thể cảm nhận được, là thằng ất ơ nào đưa cái chân thứ ba của mình chen vào huyệt khẩu của tôi!
Huyệt khẩu chặt chẽ, mà đối phương cứ đột ngột tiến vào như thế, dù chỉ vào phần đầu cũng khiến cho tôi cực kỳ không dễ chịu.
“Cậu làm gì!” Tôi nghe thấy tiếng của C từ đằng sau, là buồn bực khó chịu, “Còn chưa bôi trơn mà cậu trực tiếp đi vào thế à? Cậu ấy sẽ bị thương đấy!”
“Ấy......” Giọng B cũng hiếm khi chột dạ, “Tôi không biết cái này.
Xin lỗi.”
Nói xong liền rút ‘lưỡi dao sắc bén’ của y ra, tôi có thể cảm nhận được mị thịt xung quanh lỗ nhỏ đều bị sự thô lỗ của y kéo ra ngoài một ít.
Sau đó lại đột nhiên hôn một cái trên mông tôi như an ủi.
Tôi bị tên thô lỗ này chọc tức muốn xì khói.
......!Chờ một chút? Trong ký túc xá vì sao lại có gel bôi trơn?
Không đợi tôi nghĩ cặn kẽ, giây sau, tôi liền cảm thấy cúc hoa mát lạnh.
Mát lạnh đi qua, một con cá chà bặc lại cọ loạn huyệt khẩu tôi.
“Con mẹ nó! Bây giờ được rồi đúng không!” giọng B có chứa chút oán giận, rất rõ ràng là với C, “Tôi nào biết ra nhiều nước như vậy rồi còn phải bôi trơn chứ!”
Tôi:......
Lần này y không hề thô lỗ chọc tới chọc lui nữa, mà cứ chậm rì rì, chọc hai lần ở cửa sau của tôi, hơi chút cảm giác được thịt ở cửa sau lại bị lưỡi dao sắc bén kéo ra, chà trên mông tôi hai lần, chọc hai lần, lại tiếp tục quá trình kể trên.
Đây là muốn để tôi nghẹn chết mà.
Tuy rằng tôi không muốn thừa nhận, nhưng nơi đó của tôi đúng là đã bắt đầu ngứa, lúc trước ngón tay của bọn họ cọ tới cọ lui đụng vào cái điểm đó, cho nên mới khiến tôi trở nên kỳ quái như vậy.
Lúc này, trên vú trái truyền đến một cảm giác kỳ diệu, giống như có người đang hít thở bên trên vậy.
Tôi cúi đầu nhìn, trời đất quỷ thần, không biết từ khi nào C đã bò đến dưới người tôi, giờ phút này miệng đang ngậm vú tôi, giống như, giống như một con chó nhỏ muốn uống sữa......
Y mở miệng, lập tức mút toàn bộ vú tôi, bao gồm vòng nhũ, đầu lưỡi cẩn thận liếm láp, một tấc cũng không tha, thường thường dùng sức mút vào, làm tôi vừa ngứa vừa đau, hận không thể lập tức đứng dậy rút vú mình ra.

Trong giây phút tôi đang làm đấu tranh tư tưởng đó, phía sau đột nhiên đau nhói.
Nói là Moses tách nước* cũng không điêu chút nào, tôi cảm thấy cả người mình đều bị chia làm hai rồi, huyệt khẩu chưa bao giờ bị ai chạm vào nay bị người khai phá! Có lẽ do không ai chạm qua, nơi đó thật sự mẫn cảm cực kỳ, tôi cảm thấy tất cả cảm giác của cơ thể mình đều tập trung hết đến chỗ đó, đến vú bị liếm mút cũng không cảm nhận được.
* Moses phân hải:ông Moses tách nước biển ra làm 2 để đoàn người Do Thái có thể băng qua, sau đó nhấn chìm truy binh Ai Cập" là một phép lạ nổi tiếng trong Kinh Thánh Công Giáo.
Phía sau B bắt đầu thử di chuyển, tôi cảm thấy mình quả thực như bị đóng trên con cá chà bặc của y, y vừa động liền kéo theo thần kinh cả người tôi.
Tôi có thể cảm nhận được cúc hoa của mình gắt gao hút lấy y, không biết xấu hổ mà giữ lại.
*
Tôi cố gắng thả lỏng huyệt khẩu, nhưng hoàn toàn phí công —— tôi càng cố gắng thả lỏng nó, thì nó càng lúc đóng lúc mở, cố tình không theo ý tôi.
Lúc tôi dùng sức thả lỏng, thậm chí nghe thấy B rên lên sau lưng, trong khoảng khắc đó tôi thế mà có một ít cảm giác thỏa mãn.
Tôi kẹp một tên đàn ông rên ra!!!
Rốt cuộc A cũng rút ngón tay của hắn ra khỏi miệng tôi, nhân tiện kéo ra tia nước bọt.
Hắn cố ý bỏ ngón tay vào miệng, như thể đang hút sữa vậy, liếm đến ngon lành.
Người dưới của tôi bị C mút vào, phía sau bị B va chạm, cả người đều bị hành thành một đống hồ nhão.
B bắt lấy xương mu tôi, mỗi một lần đều dùng sức đâm vào, tựa như muốn thọc xuyên tôi vậy.
dương v*t của y tiến vào độ sâu không tưởng, chọc tôi chẳng biết đông tay nam bắc.
Đã không còn ngón tay của A cản trở, tôi dần không kìm được tiếng của mình, ngay từ đầu là nhỏ giọng hừ hừ như muỗi, sau đó bị đâm rút cho nhịn không được lớn tiếng kêu rên.
B thật sự là quá dữ dội, tôi rất khó phân biệt y rốt cuộc là tìm không ra điểm dâm của tôi, hay vì nơi đó của y quá lớn, cho dù ngốc nghếch đâm loạn cũng có thể đảm bảo mỗi một lần đều kích thích đến điểm mẫn cảm của tôi.
Bọn họ thay phiên đùa bỡn tôi, hoặc là nói hầu hạ tôi thì có lẽ thỏa đáng một tẹo.
Nơi đó của B rất lớn, mỗi một lần đều có thể đụng vào điểm đó của tôi, C rất có kỹ xảo, biết chín nông một sâu, khiến tôi lần đầu tiên mở miệng cầu người khác nhanh lên, A tùy hứng thật sự, bảo tôi tự mình động, một khi tôi lười biếng thì sẽ bị hắn hung hăng làm từ phía sau đến ngất mới thôi.
Lúc tôi tỉnh dậy lần nữa đã là nửa đêm, tôi đứng dậy động vài cái, dù rằng thân thể mệt rã rời rệu rã, nhưng trên người rất khô ráo —— xem ra bọn họ đã giúp tôi tắm rửa sạch sẽ.
Nghĩ tới chuyện ban ngày mình cùng bọn họ làm, tôi cảm thấy vừa hoang đường vừa buồn cười.
Tôi vậy mà bởi vì nhất thời xúc động cùng một đám quái vật lên giường, thật sự là hoang đường; thế mà bọn họ cũng vui vẻ tiếp nhận nữa chứ, thật sự là buồn cười.
Cơ mà, ban ngày tiếp xúc thân mật thế nhưng cũng mang lại chỗ tốt chứ bộ.
Tôi đứng lên, đi hai bước, đi về hướng B có gương mặt rách nát.
Lần này khi nhìn thấy gương mặt kia, tôi đã hoàn toàn không còn cảm giác sợ hãi, ngược lại trong lòng thấy buồn cười —— nhìn đi, ban ngày cậu dũng mãnh cỡ nào, thì bây giờ cũng chẳng phải bị tôi cười nhạo đấy thôi, hehe!
Tôi còn vươn tay ra, thân mật vỗ vỗ gương mặt bị nứt của y, lạnh băng, hoàn toàn là người bằng gốm sứ.
Tôi lại vén màn giường của C lên, chọc vào khuôn mặt y, nhìn sợi bông màu trắng chảy ra —— hừ hừ, bây giờ cậu cũng bị tôi đùa nghịch đấy thôi!
Tôi bước về phía trước, tôi tin chắc, cho dù như thế nào, tôi đều có thể an toàn chạm vào A.
Sẽ không vì sợ hãi mà kích hoạt cơ chế ngất xỉu lần nữa!
Tôi hít sâu một hơi, một trăm ngày! Suốt một trăm ngày! Tôi bị kẹt ở chỗ quỷ quái này rồi!
Không ai có thể hiểu được bị nhốt ở một chỗ, một nơi khủng bố chỉ có một mình mình suốt một trăm ngày là một khái niệm như thế nào.
Khi tôi sắp chạm đến A, điện thoại vang lên.
Tiếng chuông điện thoại của tôi vẫn luôn để mặc định, chưa bao giờ đổi.
Tiếng chuông giản dị như vậy có vẻ càng thêm quỷ dị ở trong đêm khuya thanh vắng.
Nhưng mà, so với sợ hãi, bây giờ tôi kinh ngạc nhiều hơn.
Dù sao cũng là người đã mệt nhọc ở chỗ này một trăm ngày, cho dù có thêm chuyện khủng bố cỡ nào đi nữa thì tôi cũng chả thấy ngạc nhiên.
Cho dù bây giờ ABC bò dậy khỏi giường, tôi cũng có thể mỉm cười chào đón.
Nhưng tôi chỉ kinh ngạc, những sinh vật siêu nhiên này đều không giả đò với tôi? Tin nhắn đột nhiên xuất hiện trong điện thoại thì còn có thể miễn cưỡng giải thích, là do ngày thường tôi không chú ý, hoặc là do đột nhiên có tín hiệu chẳng hạn.
Bây giờ đang đêm khuya không có tín hiệu đột nhiên nhảy ra một tin nhắn chói lọi, này còn không phải là đang nghênh ngang nói với tôi rằng: “Nhìn đi! Hiện tượng siêu nhiên đã xảy ra rồi nè!”
———
Mạn: Tag h văn đến đây là hoàn thành sứ mệnh của mình rồi ;v;.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.