Asisu BH Phấn Khích

Chương 15: Giao dịch




Nữ hoàng Asisu đúng là có bản lĩnh, nghe nói hoàng đế Ai Cập hủy bỏ hôn ước với cô ta vì cô gái sông Nile, cứ nghĩ rằng cô ta đã bị thất sủng, không ngờ lại có bản lĩnh khiến hoàng đế Menfuisu nghe lời! Xem ra, hoàng đế Algol không phải nhất thời bị vẻ bề ngoài của cô ta thu hút… Tức thật!
“Như vậy, ngươi đã hiểu ngươi phải làm gì rồi chứ?”
“Cái gì?” Vừa rồi chỉ mải suy nghĩ, Jamari không hề nghe được thị nữ mà Asisu phái tới nói những gì.
Nói nhiều như vậy mà người nghe lại từ tai nọ sang tai kia như thế, Jinna bực mình, không dùng giọng điệu ôn tồn hòa khí như trước. “Đơn giản thôi, hiện giờ ngươi đi xách nước đổ đầy bể, chuẩn bị tốt để nữ hoàng chuẩn bị tắm rửa.”
“Lấy nước?!” Lần này Jamari đã nghe rõ: “Sao có thể như vậy được? Ta là vũ công, ta không làm việc nặng nhọc như vậy.” Nghĩ cũng không muốn nghĩ, ta được chiều chuộng tới mức hai tay chưa từng bao giờ làm việc thấp hèn như vậy. “Ta chỉ đánh đàn nhảy múa, ta sẽ không đi lấy nước. Asisu đang ở đâu, ta muốn tìm nàng nói rõ ràng!”
Jinna nhíu mày: “Nên nhớ, hiện giờ ngươi là thị nữ, nói chuyện với nữ hoàng phải dùng tôn xưng, phải lễ phép.” Cũng không chờ cô ta trả lời, chỉ đường: “Đi theo hướng đông, tới một hành lang rẽ phải, đi qua hoa viên, quẹo trái một đoạn, lại đi thêm mấy trăm bước, có thể nhìn thấy tẩm cung của nữ hoàng.”
“Hừ.” Nghe xong lời thị nữ nói, Jamari hất đầu đi về hướng được chỉ. Asisu đáng ghét, đừng hòng ta lấy nước cho ngươi!
Nhẹ nhàng núp vào một góc khuất không ai nhìn thấy, Jinna nhún nhún vai, xoay người đẩy cửa lớn bên cạnh đi vào.
“Nữ hoàng Asisu, ngại quá, có lẽ tiểu thư Jamari bị lạc đường trong cung, nếu ngài muốn gặp cô ấy, có lẽ phải chờ lúc khác.” Cung kính, rất tự nhiên.
“…” Tử Huyền tựa vào nhuyễn sạp không nói gì nhìn Jinna, trong lòng xót thương cho Jamari ba giây.
Haizz, cô gái đáng thương, nhất định là ngươi đã chọc giận Jinna rồi, tuy rằng bề ngoài nhìn không ra, nhưng Jinna đúng là kiểu người phúc hắc nha. Nếu không, trước đó làm sao có thể khiến hoàng tử Izumin bị oan cơ chứ… chẹp chẹp, chuyện này cũng tốt cho ngươi, giúp ngươi rèn luyện thân thể…
Đương nhiên, bởi vì Ai Cập là một quốc gia màu mỡ, hoàng cung này thật sự rất rộng lớn…
“Đúng rồi.” Nhớ ra, liền nói tiếp: “Phái vài người ‘chỉ đường’ cho cô ta, cẩn thận đừng dẫn tới chỗ Menfuisu.”
Jinna cười cười: “Vâng, thưa bệ hạ.” Lui xuống sắp xếp.
——— —————— —————— ————————
“Này! Thị nữ kia!”
Một thị nữ khẽ kêu một tiếng đi ra từ chỗ rẽ, chỉ thấy Jamari thở hổn hển dựa vào cột trụ, đi cả một buổi sáng khiến chân tay cô mềm nhũn, nếu không phải từ nhỏ tập nhảy múa có rèn luyện thể lực, e rằng đã sớm ngã quỵ. “Cung điện của Asisu ở chỗ nào?”
“Đi tới hành lang phía trước, ban công đằng kia chính là cửa điện.”
Không cần hỏi nhiều, thị nữ đã nói ra đáp án. Jamari cũng không nghĩ ra có điều gì không ổn, bởi vì trước đó cô từng hỏi qua nhiều thị nữ, họ cũng đều chỉ đường cho cô.
Chẹp, hoàng cung Ai Cập nuôi một đám nô tì ăn hại, nếu có ai đến ám sát, nhất định có thể dễ dàng tìm thấy mục tiêu. Trong lòng Jamari âm thầm khinh thường cung cách cai quản của hoàng cung Ai Cập.
Nhưng, thật may mắn, đi lâu như vậy, rốt cuộc cô cũng tới nơi…
“…”
Nữ quan chết tiệt! Đây không phải nơi cô đứng ban đầu sao? Khốn kiếp! Dám đùa giỡn ta à?
Nổi giận đùng đùng Jamari dùng sức đẩy cửa tiến vào, “Asisu!”
Bên trong, Tử Huyền đã đợi thật lâu, lười biếng dựa vào nhuyễn sạp, trong tay đang cầm một chùm nho chín mọng, nghe thấy tiếng động, nhướng mày nhìn về phía cửa.
Nhìn thấy nữ hoàng đang nhàn nhã, Jamari càng phẫn nộ, muốn trút giận.
“Ai nha, Jamari! Rốt cuộc ngươi cũng tới! Ta chờ ngươi lâu quá rồi…” Gương mặt Tử Huyền ngời sáng, tươi cười tiếp đón người đối diện: “Mau tới đây ngồi đi, nghỉ ngơi một lát…”
Gì? Vừa mới tràn đầy tức giận, Jamari không kịp phản ứng lại.
Tử Huyền không đợi Jamari kịp hiểu, liền nói tiếp: “Chẳng lẽ tiểu thư Jamari đang tức giận sao? Thật ngại quá, là ta dạy dỗ không nghiêm, mới để Jinna làm càn như vậy. Jinna, còn không mau giải thích với tiểu thư Jamari đi!”
“Vâng”, Jinna từ bên trong bước ra, cúi người trước Jamari. “Là do Jinan không tốt, khiến tiểu thư mệt mỏi, thật sự xin lỗi.”
Chuyện này… sao lại thế này? Jamari ngây người.
“Ừ, Jinna cũng đã xin lỗi rồi, hi vọng tiểu thư Jamari không so đo với cô ấy…” cười tươi như hoa, biểu hiện của cô khiến Jamari chỉ có thể ngơ ngác trả lời: “Vâng…”
Nghe được câu trả lời muốn nghe, Tử Huyền càng cười tươi hơn. “Vậy, mau ngồi đi…”
Tử Huyền cười đến mê người lại không bố trí phòng vệ, nhưng Jamari lại không tự chủ được lui về sau từng bước, “Không thể, Jamari là vũ công, thần thiếp đứng ở phía dưới là được rồi…”
“Ừm… cũng tốt” không gượng ép. “Vậy, tiểu thư Jamari có thể trả lời ta một vấn đề được chứ?”
Không biết là chuyện gì, nhưng cô nàng vũ công đã có cảnh giác, “Không biết là vấn đề gì ạ?”
Phe phẩy chiếc quạt lông che đậy, nhìn chằm chằm Jamari, tới khi mỹ nhân bị nhìn chằm chằm tới mức toát mồ hôi, Tử Huyền nằm trên nhuyễn sạp mới từ từ mở miệng.
“Tiểu thư Jamari… yêu Menfuisu sao?”
Nữ hoàng muốn thử cô sao?
Trong lòng Jamari kinh hãi, lần này thông minh quỳ xuống. “Nữ hoàng bệ hạ, hoàng đế Menfuisu tuấn mỹ dũng mãnh, bất kỳ cô gái nào nhìn thấy cũng sẽ yêu thương. Nhưng nghe nói hoàng đế chỉ yêu một mình cô gái sông Nile, Jamari cũng không dám mơ tưởng!”
Bình tĩnh lại, rốt cuộc Jamari cũng ý thức được nơi này là Ai Cập, không phải là Assyria, nếu để nữ hoàng phát hiện cô mơ tưởng hoàng đế, e rằng sẽ chết thảm…
“Đừng nhắc tới cô gái sông Nile trước mặt ta.” Đang ngay ngắn trên nhuyễn sạp, Tử Huyền đột ngột phẫn nộ… “Jamari… ngươi không biết ẩn tình bên trong…”
“Ẩn tình bên trong?”
“Đúng vậy.” Buông quạt lông xuống, khuôn mặt xinh đẹp tràn đầy đau thương, Tử Huyền dừng lại một lúc, cố gắng nói hết. “Hừ, Jamari, chắc chắn ngươi cho rằng Menfuisu đối xử với ta rất tốt, nói gì nghe nấy.”
Chẳng lẽ không đúng?
“Ngươi không biết đó thôi, đây chỉ là biểu hiện giả dối bên ngoài.” Ra vẻ không đành lòng nhắc tới. “Chỉ cần cô gái sông Nile trở về, hắn sẽ lại không để ý tới ta. Cô gái sông Nile luôn bất hòa với ta, nhiều lần châm ngòi phá hoại tình cảm chị em ra, ỷ vào sự sủng ái của hoàng đế, không ngừng xa lánh ta. Cứ tiếp tục như vậy, một ngày nào đó… Ta sẽ bị tước đi địa vị nữ hoàng Ai Cập!”
Không ngờ cô gái sông Nile lại có sức hấp dẫn tới vậy?! Nhìn biểu hiện của nữ hoàng mà tự mình suy diễn thành “ngươi không hiểu được trong lòng ta đau thế nào đâu…”, trước tin tức bất ngờ này, Jamari vô cùng kinh ngạc.
Ở trên nhuyễn sạp, Tử Huyền tiếp tục diễn, chậm rãi ngẩng đầu, nhìn lên trần nhà một góc 45°, đột nhiên trang nghiêm, giống như một cô gái dù bị đả kích tới mức trời súp đất nứt vẫn kiên cường đứng lên. “Ta không cam lòng, ta không thể ngồi chờ chết!” Nắm chặt tay, nhìn vũ công quỳ dưới đất, “Jamari, ngươi hãy giúp ta, chúng ta thực hiện một giao dịch, được chứ?”
Bị ánh mắt chờ mong lẫn sợ hãi cầu xin sự thương hại của nữ hoàng nhu nhược mà kiên cường kia nhìn chằm chằm, Jamari không nói được nên lời, “… Giao dịch?”
“Đúng vậy. Đây là mục đích mà ta cho ngươi tới tẩm cung của ta hầu hạ ta.” Sửa lại dáng ngồi, Tử Huyền lại đổi sang hình tượng chị gái tốt bụng.
Trời ạ! Nhìn kỹ thuật diễn xuất cao siêu của nữ hoàng, Jinna âm thầm thét lớn trong lòng. Nữ hoàng Asisu, nô tì bái phục người! Người quá lợi hại! Người thật vĩ đại!
Vẫy vẫy tay ngăn ánh mắt rực lửa đủ để đốt cháy cung điện của Jinna. “Ta nhận thất, ngươi rất yêu thương Menfuisu…”
“…” Jamari không biết nên trả lời thế nào, nữ hoàng thay đổi như vậy, cô chưa kịp thích ứng.
Nhìn thấy Jamari do dự, Tử Huyền hướng dẫn từng bước. “Ta có thể giúp ngươi nhân lúc cô gái sông Nile không có ở đây có thể chiếm được trái tim của hoàng thượng, nhưng tới khi ngươi được hoàng thượng sủng ái, phải giúp ta giữ vững địa vị nữ hoàng, được chứ?
Giúp ta chiếm được trái tim hoàng đế?! Nghĩ tới Menfuisu đẹp trai, Jamari vừa ngạc nhiên vừa mừng thầm trong lòng, nếu có nữ hoàng giúp sức, cô có thể dễ dàng mê hoặc vị hoàng đế thiếu niên đẹp trai kia!
… nhưng mà, có điểm kỳ quặc, “Lúc thần thiếp mới tới, không phải nhiệm vụ của thần thiếp là lấy nước sao?” Nếu đã muốn thực hiện giao dịch, sao có thể ép cô đi lấy nước, lời nói của nữ hoàng thật đáng ngờ.
“Ha ha, đó là vì muốn tốt cho ngươi.” Nói dối không chớp mắt, “Ngươi cũng biết đó, trong hậu cung Ai Cập thịnh hành nhất là múa bụng, mà Menfuisu càng yêu thích những người có eo thon nhỏ mềm mại… để ngươi đi lấy nước chính là muốn rèn luyện thắt lưng của ngươi, khiến cho Menfuisu càng chú ý tới ngươi!”
Thật sao?
Trong lòng Jamari âm thầm suy tính. Mặc dù còn nghi ngờ, nhưng nếu lời nữ hoàng nói là thật, nếu từ chối sẽ mất đi cơ hội, hơn nữa có vẻ như cô ta muốn lợi dụng cô, hừ, chờ tới khi cô có được trái tim hoàng đế, có thể mượn cơ hội trừ bỏ cô ta! Như vậy, đồng ý với cô ta cũng là ý tưởng không tồi.
Vì thế nhẹ nhàng gập người hành lễ. “Vì địa vị vĩnh viễn của nữ hoàng Asisu, Jamari nguyện vì nữ hoàng dốc sức lực cống hiến.”
Ha ha! Con cá đã cắn câu!
Kìm *** sự hưng phấn trong lòng, Tử Huyền làm ra vẻ trút được gánh nặng ngàn cân. “Ngươi nguyện ý giúp ta thì tốt quá rồi, từ nay về sau cứ nghe theo mệnh lệnh của ta mà làm việc đi!”
“Vâng.” Asisu, chờ tới khi ngươi phát hiện bị ta lợi dụng ngươi, sẽ thế nào nhỉ? Ha ha, Jamari âm thầm tính kế mừng thầm.
Chẹp chẹp, kỹ thuật diễn xuất kém như vậy, cái gì cũng lộ rõ trên mặt thế kia, ngươi còn phải học hỏi nhiều! Tử Huyền giả vờ như không nhìn thấy ánh mắt bộc lộ dã tâm của Jamari. “Vậy, chúng ta nên thảo luận một chút về cách thức giúp ngươi chiếm được trái tim hoàng đế.” Lệnh cho Jinna chuẩn bị chỗ ngồi cho Jamari, bản thân cầm ly rượu lên nhấp một ngụm. “Về sở thích của Menfuisu… ta có một thông tin bí mật, cực kỳ ít người biết tới…”
“Cái gì… là sở thích gì?” Bị thần thái bí hiểm của Tử Huyền hấp dẫn, trong lòng Jamari vô cùng căng thẳng, hồi hộp chờ cô nói hết.
“Đó chính là…” Dừng một chút, “Thực ra, Menfuisu rất thích… Mĩ … nữ … đầu trọc…”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.