Ảo Giác Thực Thể

Chương 1: Cuộc sống là sự tàn khốc




Sau những suy đoán về thảm họa diệt vong, con người dường như trở nên kích động hơn trước. Họ sẵn sàng giết người mà mình cảm thấy ghét, trẻ em ngang nhiên dùng vũ lực với bố mẹ ruột và những người đàn ông thì suy đồi đạo đức đến mức không thể phân biệt máu mủ. Cuộc sống trên trái đất gần như đảo lộn. Tình thương trở nên thật khan hiếm và ít ỏi, mọi người lạnh lùng bước qua nhau không có sự thương xót, không có lòng trắc ẩn.
Trên biển quảng cáo to nhất ở quảng trường, hình ảnh cô gái với khuôn mặt ma mị cầm trên tay một “ống thanh trùng” trở thành tiêu điểm của sự chú ý. Bên cạnh đó, một tivi lớn đang chiếu đoạn quảng cáo đầy hấp dẫn.
-     Các bạn đã từng nghĩ rằng thế giới này quá đen tối và cuộc sống hiện tại thật tồi tệ ? Đừng lo, Goddess Of Dream – Nữ thần của những giấc mơ sẽ là một sự cứu rỗi cho các bạn. Với thành phần đến từ tự nhiên, bạn sẽ được trải qua giấc mộng đẹp như bạn mong muốn. Hãy nhấc máy và đặt hàng ngay. – một cô gái với chiếc váy đen quyến rũ xuất hiện trên màn hình, bên tay phải cầm một ống thanh trùng đang tỏa khói xanh đầy hấp dẫn. Đôi môi cô hé mở phát ra tiếng nói ngọt ngào giới thiệu sản phẩm mới.
Ánh mắt của mọi người đổ dồn về phía màn hình đầy mong chờ, hôm nay là ngày trực tiếp bán ống thanh trùng ở thành phố Z sau đợt dùng thử tổ chức 3 ngày trước đây. Đối với những người đã được thử nghiệm, cảm giác thèm thuồng luôn lẩn trốn sâu trong cơ thể khiến cho họ chờ đợi đến ngày hôm nay. Tất cả chỉ vì cảm giác tuyệt vời mà sản phẩm này mang lại.
Chi híp mắt nhìn lên tấm biển quảng cáo to ở tòa nhà H, sẽ chẳng có gì để nói nếu như anh cô không phải là người được mời dùng thử sản phẩm này. Mặc dù, họ đã cam kết rằng đó chỉ là thuốc an thần sẽ khiến anh cô trở nên bình tĩnh hơn nhưng cô vẫn cảm thấy rất đáng ngờ. Sau 3 ngày tiêm thuốc, anh cô cũng đã tỉnh dậy và nằng nặc đòi cô dẫn đến quảng trường để xem cái ti vi lớn kia chiếu hình ảnh. 
Cách xa đấy 5m, một đoàn PG với những chiếc váy đen bó sát, khuôn mặt được trang điểm kỹ lưỡng đang tiến dần vào trung tâm quảng trường. Trên tay họ là những hộp bằng gỗ được đậy vô cùng kín đáo, không ai biết trong đó có gì kể cả Chi. Nhưng cô biết chắc, họ là người của Nữ Hoàng – kẻ đã tạo ra G.o.D. 
Chi bị anh mình kéo về phía trước chen chúc vào đám đông đang vô cùng nhốn nháo. Tất cả bọn họ đều muốn tiếp cận những cô gái của Nữ Hoàng để bản thân được trải nghiệm những gì Celena – cô gái trong đoạn quảng cáo đã bật mí trên báo chí. Giữa những con người chen chúc đó, Chi nhìn thấy cô gái có mái tóc ngắn đứng ở đầu tiên khẽ dùng tay kéo một người đàn ông lại gần mình. Sau đó bàn tay cô ta sẽ mở nắp chiếc hộp gỗ, một ít khói xanh màu ngọc bích vươn dần về phía người đàn ông, khuôn mặt ông ta cứng đờ nhìn chằm chằm làn khói đó chui vào mũi và miệng. Đôi mắt mở lớn dần cụp xuống, khuôn mặt ông ta dãn ra và trở nên tươi tắn hơn. 
Anh chàng vệ sĩ bên cạnh hỗ trợ dán những đoạn dây vào đầu của người đàn ông rồi ấn công tắc. Trên bầu trời, hình ảnh người đàn ông đó xuất hiện cùng với những ngôi nhà nhỏ vô cùng xinh xắn, vườn hoa quả đầy ắp và những loài động vật nhỏ đang chạy chơi xung quanh. Mọi người ồ lên đầy kinh ngạc, hình ảnh tiếp tục được thay thế bằng cảnh ông ta cùng một người phụ nữ ôm lấy nhau trên thảm cỏ, họ đút cho nhau ăn và khe khẽ hát cùng nhau. Trên mặt người đàn ông hiện lên sự thỏa mãn, ông ta khẽ mỉm cười.
-     Đó là vợ anh ý. – một tiếng hét vang lên giữa đám người. Mọi người lại tiếp tục xôn xao hỏi lẫn nhau. – Cô ấy đã mất được 3 năm và anh ý vẫn cứ day dứt về điều này không thôi – tiếng nói ý lại cất lên – Tôi đã nhìn thấy cô ấy lần cuối khi chúng tôi tới nhà anh ta vào một buổi chiều tan sở về. 
Chi vô cùng ngạc nhiên nhìn lên phía bầu trời, vẫn hình ảnh người đàn ông ôm người phụ nữ ấy vẻ mặt đầy hạnh phúc và thỏa mãn. Cô tự hỏi, có phải anh trai cô cũng cảm thấy như vậy khi được dùng G.o.D không ? Cô quay sang nhìn anh trai mình, khuôn mặt anh dưới ánh nắng vô cùng ngọt ngào, không ai biết rằng người con trai này đã từng trở nên điên loạn sau vụ tai nạn của bố mẹ mình. Tuy rằng, anh không phải người gây ra nó nhưng anh lại luôn cắn rứt bản thân mình. 
Hai ngày sau khi bố mẹ mất, anh trở nên ít nói và chỉ ngồi thu lu trong căn phòng nhỏ của họ. Khi cô từ trường đại học trở về nhà sau 2 tuần cho đến ngày hôm sau cô gọi người đến phá cửa phòng. Cô nhìn anh hoảng loạn cứ lầm bầm “ không phải tôi” mà đôi mắt nhòe nước. Bố mẹ mất, cô đau đớn nhưng đâu thể so ra với anh? Cô chỉ nghe kể lại nhưng anh tận mắt nhìn thấy sự việc xảy ra liệu có thể bình thường được sao ? Cảnh sát thẩm vấn anh, họ tìm cách buộc tội anh cô là kẻ giết người. Nhưng anh cứ điên điên khùng khùng như vậy thì phải làm sao? Cô chỉ có thể nghĩ cách dẫn anh đi, chạy trốn khỏi thành phố Y để đến nơi không ai biết hai người họ và bắt đầu cuộc sống mới.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.