Anime Dị Giới Lữ Hành Gia

Chương 48: Vô Hình Trang Bức Vô Tình Công Lược






"Ngươi thực sự nhận lấy một cái kẹo que làm thù lao?"
Gò má vì men rượu đã hơi có chút ửng hồng, Elf thiếu nữ thắc mắc.
Trên tay nàng vẫn còn cầm một ly rượu trái cây đang uống dở.

Thân thể vô ý hơi dựa sát vào, quanh quẩn bên Alan chóp mũi ngoài mùi rượu quen thuộc, vẫn còn một mùi hương tươi mát thật dễ ngửi, như một đóa hoa lan trong mùa xuân mới nở rộ.

"Cô nàng này tửu lượng quá kém a.
Rượu này độ cồn đã là rất nhẹ.
" Alan thầm nghĩ.

Lỡ như ra ngoài không cẩn thận bị người chuốc say, hắn không dám nghĩ tiếp tới kết quả...

Thời đại này, giải trí vốn là ít ỏi, nên đặc sắc chuyện xưa trong tửu quán rất là được hoan nghênh.

Mọi người ở đây hầu như ai cũng nghe qua ngâm du thi nhân kể về chiến công của nam nhân trước mắt.
Không ai nghi ngờ việc Alan hắn có thể đánh bại một con quái vật lợi hại không kém gì cự long.

Tuy nhiên, xong chuyện nhận lấy một cái kẹo que làm thù lao thì nghe có vẻ khá kỳ quái.
Kịch bản không phải thường là nụ hôn lãng mạn của một thiếu nữ hay sao.

"Tất nhiên...
không phải!" Alan hơi lắc đầu.

Nhưng chưa kịp đợi mọi người phản ứng, hắn lại tiếp lời.

"Kẹo que cái gì chỉ là tượng trưng.
"
"Cái mà ta chân chính nhận được, chính là tấm lòng biết ơn chân thành của một đứa trẻ, khi quyết tâm đưa cho ta vật trên người trân quý nhất.
Đó mới thực sự là thù lao xứng đáng với ta chiến công.
"

"Các vị không nghĩ nó thật là lãng mạn sao.
" Hắn khẽ mỉm cười, một cái tay còn hơi giơ lên cốc rượu.

Được rồi, Alan hàng này lại bắt đầu theo thói quen trang bức.

Nhưng mà, câu nói trên hắn là thật tâm nói ra, không hề có chút nào giả dối.
Lúc đó Alan đúng là có tương tự như thế xúc động suy nghĩ.

Trang bức cảnh giới cao nhất là hoàn toàn nói sự thật mà vẫn bức cách đầy mình.
Cũng xem như một loại vô hình trang bức.
Tất nhiên, Điều này là phải chú trọng diễn đạt và hoàn cảnh.

Về phần hiệu quả sao...

Nhìn xung quanh ánh mắt sùng bái của những trẻ tuổi nữ tiếp tân, cùng nữ mạo hiểm giả thì biết.
Còn kém xông vào xin hắn chữ ký.

Các lâu năm mạo hiểm giả khác trước không nói, đối với mạo hiểm rank cao nhất như Silver hay Bronze, phải trải qua xét duyệt rất gắt gao, cả về thực lực, thành tựu lẫn phẩm tính.

Cái họ hiện tại truy cầu đã không đơn thuần là tiền bạc, mà phải là những thứ khác giá trị hơn, như danh vọng, lý tưởng, bản thân chính nghĩa, hoặc là sự kích thích.

×
— QUẢNG CÁO —
Cho nên, với Alan giải thích, nam tính trọng kiếm sĩ, nữ thuẫn kiếm sĩ, kể cả thương binh và nhiều người khác cũng rất tán đồng.

Còn về trước mắt cái này Elf cô nàng.

"Quá...
Tuyệt vời!!!"
Liên tục vỗ vỗ Alan bả vai, Elf thiếu nữ bích lục con ngươi sáng quắc, kích động lên tiếng.

Nàng cảm thấy đây mới thật sự giống như là mình muốn truy cầu mạo hiểm a.
Kích thích trải qua, hưng phấn tình tiết, lãng mạn kết cục.

Chứ suốt ngày ở trong hang tối giết Goblin cái gì, bị tạt một thân máu nặc mùi tanh hôi không đề cập tới, mỗi khi kết thúc, nhất là khi cứu ra tù binh, lúc nào cũng luôn khiến nàng cảm xúc đi xuống, khá là mất hứng.

...

Trong một góc, Goblin Slayer thì lẳng lặng mà ngồi, do vẫn còn bị thương, không biết bị gãy mất biết bao nhiêu cái xương sườn, băng vải còn quấn đầy trên thân đâu.

Nên mọi người sau khi hỏi thăm cũng ăn ý mà nhường cho hắn một khoảng trống nghỉ ngơi.
Ngồi bên cạnh hắn hiện giờ chỉ có lẻ loi cô bạn thanh mai trúc mã.

Goblin Slayer bản thân cũng cảm thấy không sao cả, hắn vốn là người thích yên tĩnh.

Nhưng mà, hôm nay chú định là hắn sẽ không được như ý.

Lặng lẽ ngồi xuống bên cạnh Goblin Slayer, với gần đó bò sữa nữ (Cow girl), Goblin Slayer thanh mai trúc mã, hắn còn khẽ gật đầu nở nụ cười xem như chào hỏi.

Đổi lấy cái này vòng một phát triển quá đáng thiếu nữ một trận đỏ mặt vì e thẹn.
Nàng ngoài người chú và Goblin Slayer thì gần như rất ít tiếp xúc với những cái khác nam tính.

"Vô cùng hân hạnh được gặp ngươi, Goblin Slayer.
" Alan dẫn đầu lên tiếng.

"Ta cũng vậy...
" đáp lại Alan cũng chỉ vẻn vẹn một câu ngắn gọn.

Nhưng hắn cũng không để ý, về tính cách của Goblin Slayer hầu hết mọi người đều có chút hiểu rõ.
Nói ít làm nhiều mới là chân nam nhân sao.

"Ha ha, ngươi không thể nói nhiều một chút sao.
" Alan hơi trêu chọc.
Tay cầm cốc rượu cũng khẽ nhấp một chút.

"Ta sẽ cố...
" Vẫn là như vậy lẻ tẻ vài từ.

Alan cũng không hề có chút nào tức giận, mà chỉ cảm thấy khá là buồn cười.
Tính cách của cái này gia hỏa xem như không cứu.

×
— QUẢNG CÁO —
"Ta chỉ muốn nói...
ngươi vẫn luôn là thần tượng của ta a!"
Alan bất ngờ tới như vậy một câu.
Làm bên cạnh bò sữa nữ cũng mở to mắt vì kinh ngạc, mém chút thốt lên.

Nàng tại trận chiến lúc trước, cũng may mắn từ xa được chứng kiến nam nhân trước mắt anh dũng cường đại, người lợi hại vậy mà coi bạn thân của mình làm thần tượng, cái này...
khá khó tin a.

Nông thôn lớn lên thiếu nữ cảm nghĩ là như thế trực quan, chứ Rank Silver hay Black Fang cái gì nàng thật sự cũng không có cụ thể ước lượng.

Goblin Slayer lúc này thân hình cũng có hơi dao động.
Sau đó, hắn mới từ từ lên tiếng.

"Ta không cảm thấy mình đã làm điều gì đáng để cho người ngưỡng mộ.
" Đây là lần đầu tiên hắn nói được dài như vậy một câu.

Trong Goblin Slayer nội tâm, hắn đã lờ mờ nhận định Alan có lẽ cũng có tương tự như hắn trải qua.
Nên giọng nói cũng hơi mang theo một tia cảm xúc.

Black Fang chuyện xưa trong miệng các mạo hiểm giả truyền bá hắn cũng thỉnh thoảng nghe qua.
Nhưng việc mà hắn nhớ rất rõ hoàn toàn không phải là Alan đánh bại một cái khổng lồ ma vật, hay là việc hiệp nghĩa không nhận lấy thù lao, mà là Alan cũng chuyên tiếp các nhiệm vụ chinh phạt Goblin, đó mới là điều khiến cho hắn để ý.

Tuy nhiên, Goblin Slayer đảm bảo sẽ không bao giờ tưởng tượng nổi.
Cái hâm mộ lý do mà hắn suy nghĩ cùng Alan tên này lãng tử suy nghĩ hoàn toàn là hai con ngựa chuyện.

...

Nhìn trước mắt cái này thích trầm mặc gia hỏa, Alan hơi có chút cảm thán.

Ngẫm lại một chút, Goblin Slayer hắn quanh năm suốt tháng đang làm gì, chỉ có cắm đầu đi xoát Goblin, hết Goblin lại Goblin, mà kết quả đây? Vô tình cắm liễu, ong bướm tự động vây quanh.

Lãnh khốc hành động không có tí nào lãng mạn, nhưng mỹ nữ cứ tiếp xúc một thời gian là dán.
Tuy một phần cũng là do hắn bộ dáng vốn tuấn tú nhưng Alan cũng thật sự phục.

"Vô hình trang bức nhất trí mạng, vô tình công lược lắm gian nan."
Đây có thể nói là cảnh giới mà hắn luôn ước ao.
Alan bản thân tuy dung mạo cũng không kém nhưng mỗi lần tán gái cũng là đều phải phí một đống kịch bản và miệng lưỡi.

Nữ nhân càng hoàn mỹ, có địa vị, thì thường có càng cao phẩm vị, riêng khuôn mặt đẹp trai cũng chỉ có thể tạo một chút tốt ấn tượng ban đầu, chứ muốn dễ dàng công lược là không thể nào.

Mà thôi, con đường nào cũng có thể tới khuê phòng tại Rome sao.
Hắn Alan thích nắm quyền chủ động.

...

.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.