Anime Dị Giới Lữ Hành Gia

Chương 189:




189: Thế Nào Là Chuyên Nghiệp


“Ngươi nghĩ ta sẽ đồng ý? Người trẻ tuổi bây giờ ngây thơ đến thế sao, giáo dục của quốc gia này quả thật tồi tệ.
” Wallenstein cười gằn, quyết định động thủ bắt lại hai tên nhãi trước mặt mình rồi từ từ bào chế.
Chịu người châm chọc, Shizuku chẳng những không tức giận mà còn nhoẻn miệng cười.
“A, vậy thì cảm ơn đại thúc ngươi quan tâm.
Bản tiểu thư thật ra cũng biết vài viện dưỡng lão, người tàn tật vẫn rất được ưu tiên đó.

Chơi miệng lưỡi, ai sợ ai a!
Gò má độc thủ kiếm sĩ đột nhiên co giật vài đợt.
“Ha ha, tiểu cô nương, tốt lắm...!”
Cái giọng điệu khiêu khích lẫn nụ cười thiếu đánh này...!sao mà quen thuộc như vậy?? Nhớ lại chút kỷ niệm chẳng mấy tốt đẹp, cặp mắt Wallenstein toát ra hung quang.
“Ngươi thành công chọc giận ta!! ”
“Câu đó phải là ta nói mới đúng, lão già!!”
Nhìn người có thể được coi là bằng hữu đầu tiên trong đời bị hành hạ thê thảm, biểu sâu ma nữ hiện tại thật sự phẫn nộ.
Sương lạnh bao trùm, đại địa trong vòng trăm mét kết thành băng tinh, từng cây gai nhọn khổng lồ chịu ma lực khống chế cứng rắn hơn sắt thép mọc lên.
“Đừng...!” Cố nén đau đớn, Alice khàn giọng cảnh báo.
“Biểu diễn của ngươi có vậy thôi sao?” Dưới lớp bụi mù, Wallenstein không khách khí châm chọc, có vẻ như công kích vừa rồi hoàn toàn chẳng có ảnh hưởng.
Đáp lại chỉ là hàng loạt mưa đá và khối băng khổng lồ, địa hình trải qua liên tiếp cào xé.
Nhưng tiếc rằng theo thời gian, Wallenstein như cũ đứng yên tại chỗ, trên người chẳng dính lấy một vết bẩn, chứ đừng nói thương tích.
“Năng lực của hắn...!khục...!là...!Shizuku! Ngươi tuyệt đối không nên tới gần!”
Tuy nhiên nhắc nhở từ Alice có vẻ khá trễ, công kích từ địch nhân đã sớm bắt đầu rồi.
Một vệt đỏ tươi bất ngờ chảy ra khỏi khóe miệng.
Làm sao lại...!?
Shizuku đột nhiên cảm thấy hô hấp khó khăn, cả người ho khan liên tục.

Công kích như mưa rền gió dữ trên tay bắt buộc phải ngưng lại.
Cổ họng và phổi dâng lên từng cơn nóng rát, mỗi lần hít thở chẳng khác nào đang nuốt vào một đống miểng chai.
“Tiểu cô nương, nói thêm vài câu xem nào?”
— QUẢNG CÁO —
Gia tăng độ ma sát của môi trường lên gấp ngàn lần vạn lần, không khí lẫn từng hạt bụi bặm nhỏ bé trở nên sắc nhọn như dao găm.
Chưa kịp chờ đợi thiếu nữ hồi phục tinh thần, thân hình cao lớn di chuyển hoàn toàn bỏ qua lực cản, phút chốc là đã áp sát.
“Đứt gãy đi, Bergschneiden!”
Kiếm kỹ siêu phàm đủ để dễ dàng cắt đôi một ngọn núi lướt qua, lớp băng phòng hộ lập tức vỡ nát.
Lần này, cơ thể nhỏ bé đã thật sự bị cắt làm đôi.
“Tuyệt kỹ thủy hóa?” Công kích vật lý gần như vô hiệu, nhìn thấy thiếu nữ xuất hiện cách đó không xa, khuôn mặt Wallenstein trở nên cực kỳ khó coi.
Đương nhiên, đây chắc chắn chẳng phải bởi vì sợ.
“Điều khiển phân tử thủy hóa, năng lực khống chế nhiệt độ và hàn băng...!khá lắm.” Tiếng cười dần xen lẫn vài phần trầm thấp.
“Đáng tiếc phải nói cho ngươi, mấy thứ này ta đều gặp qua rồi, tiểu cô nương!”
Và đương nhiên, đã gặp qua thì khẳng định là tồn tại giải pháp.
Đại kiếm tản mát ra ma lực nồng nặc.
Ma sát sinh nhiệt và điện từ khiến không gian vặn vẹo, độ nóng lan tỏa đạt tới trên vạn độ, chạm vào đủ để lập tức bốc hơi bất kỳ dung dịch nào.
Nội tâm Shizuku dâng lên một trận báo động, đang tính tránh né thì bất ngờ phát hiện cơ thể rất khó có thể di chuyển.
Không khí đặc sệt lại chẳng khác gì bê tông.
Đến bây giờ, thông minh như nàng đã hiểu ra năng lực của kẻ địch, điều khiển khái niệm tương tác cơ bản nhất giữa vật chất, lực ma sát.
Và năng lực cường đại này, đã được độc thủ kiếm sĩ vận dụng tới một mức độ cực kỳ đáng sợ.
Dù đã đạt tới trình độ Blazer hạng A, nhưng so với cường giả đứng đầu được thủ lĩnh Phản Loạn Quân ngoài sáng trong tối ‘chiếu cố’ như Wallenstein, biển sâu ma nữ vẫn bị áp đảo hoàn toàn.
“Ikki ca ca...!” Trong giây phút sinh tử, bóng dáng quen thuộc lướt qua trong đầu thiếu nữ.
Dưới ánh mắt tuyệt vọng trên khuôn mặt Alice lẫn Shizuku,
Phanh!
“Ngươi tính làm gì học trò của ta vậy, đại thúc?” Dùng một tay dễ dàng cản lại đòn tấn công, nam tử tóc đen nhếch miệng.
Ý tứ tức là, hai kẻ này bản hoàng tử bảo vệ rồi, ngươi mau cuốn gói đi chỗ khác chơi.
“Alan lão sư...!” Alice kinh ngạc, lập tức thở phào nhẹ nhõm khi chứng kiến cô em gái kết nghĩa được an toàn.
— QUẢNG CÁO —
Trái ngược với tâm trạng vui mừng của thiếu niên, Wallenstein chỉ thấy khó chịu như nuốt phải một con ruồi.
“Alan Vermillion!!”
Kẻ mà mình không muốn gặp nhất trong tình huống này lại xuất hiện.
Vẫn là nụ cười rạng rỡ làm người giận sôi.
Thanh kiếm to lớn tiếp tục vung xuống, thế công càng thêm mãnh liệt.
Âm bạo thay phiên vang vọng.
Chỉ sau một hồi,
Sắc mặt Wallenstein trắng bệch, hắn ý thức được huyết dịch trong cơ thể mình nhiều chỗ đã bị đông lại.
Bàn tay duy nhất cầm kiếm do chấn động đánh vào có hơi run rẩy.
Sát khí...!ngày càng bốc lên mãnh liệt.
Chứng kiến dáng vẻ chật vật của Wallenstein, Alan thoải mái mở miệng.
“Được rồi, vị đại thúc này, ta nên nhắc nhở ngươi một chút, nếu hai đại diện thuộc về học viện Hagun tham gia kiếm vương thất tinh xảy ra vấn đề trước khi thi đấu...!Bên thủ tướng Tsukikage, không dễ ăn nói với công chúng đi?”
Khi phát hiện được ma lực của Wallenstein tới gần trường học, Alan đúng là hơi ngạc nhiên một chút.
Hắn nhớ rõ chưa hề phân phó đối phương dính vào chuyện này.
Từ nhiều năm trước, trừ lúc thỉnh thoảng có nhiệm vụ, độc thủ kiếm sĩ lẽ ra phải luôn trấn thủ ở tổng bộ và lo đào tạo nhân tài mới đúng.
Một trận trầm mặc.
Phẫn nộ dần dần bình phục, nắm tay Wallenstein lần nữa siết chặt.
Đã bao lâu hắn chưa từng cảm nhận được bản thân bất lực như hiện tại.
Trường hợp dù sử dụng hết át chủ bài, Wallenstein cũng không hề nắm chắc dưới mí mắt Bladelord xử lý kẻ phản bội.
Còn kế hoạch của Tsukikage Bakuga, người hợp tác với Phản Loạn Quân tại Nhật Bản...!
“Thầy...!” Ánh mắt thiếu niên sát thủ trở nên vô cùng phức tạp.
Wallenstein trong quá khứ thật sự là có ơn với hắn.
“Câm miệng, Alice! Chúng ta từ giờ không còn là sư đồ, ngươi nên cầu nguyện rằng mình từ nay về sau sẽ không gặp phải ta thêm một lần nào nữa.

Độc thủ kiếm sĩ dứt khoát phất tay áo bỏ đi.
Hắn hiểu động tĩnh lớn đến mức đó khẳng định đã bị chú ý.
...!
“Quản lý một thế lực dưới trướng toàn là siêu phàm giả, quả nhiên rất đau đầu.
” Alan thầm than.
Ngoài ý muốn, lúc nào đều có khả năng xảy đến.
Or-Gaule là như thế, Wallenstein cũng chẳng khá hơn.
— QUẢNG CÁO —
Hắn cởi ra áo khoác, nhẹ nhàng choàng lên người tiểu loli tóc bạc vẫn đang ngây người.
“Shizuku, ngươi dường như không vui mừng lắm khi gặp lão sư ta?” Khẽ mỉm cười, ánh mắt Alan nhanh chóng đảo qua thân hình thiếu nữ.

Quá khiêm tốn!
Vài cơn gió mát lạnh thổi qua, Shizuku mới chợt bừng tỉnh, cố gắng lắm mới nặn ra được một biểu lộ cảm kích.
“Hoàn toàn...!không có chuyện này, Alan...!lão sư.”
Hóa lỏng cơ thể là tuyệt kỹ với độ khó cực cao, nàng vẫn chỉ vừa mới luyện thành.
Điều đó tất nhiên dẫn đến...!chưa thể nào mà biến đổi được quần áo rồi.
Thân thể thiếu nữ bây giờ ngoài chiếc áo khoác vừa được phủ lên, cái gì đều không mặc, trắng trơn một mảnh.
“Ca ca đại nhân, thật xin lỗi...!” Trong lòng tiểu loli ác miệng lần nữa lăn lộn.
Bị người thấy sạch sẽ, và còn ngửi được khí vị vừa xa lạ vừa quen thuộc, thiếu nữ chỉ cảm thấy toàn thân vô lực.
Về phần Nagi Arisuin...!đối phương tính là cái nam nhân sao? Bỏ qua!
Lúc này khi được Alan đỡ dậy, Alice mới không nhịn được tò mò hỏi thăm.
“Alan lão sư, ngươi hình như cùng thầy...!khục...!Wallenstein nhận biết?”
Nhờ sức quan sát nhạy bén, hắn rất dễ dàng nhận biết thái độ của sư phụ mình đối với nam tử bên cạnh quả thật vô cùng kiêng kỵ.
Độc thủ kiếm sĩ chưa bao giờ là người mà chỉ dùng đạo lý đơn thuần có thể thuyết phục được.
“Đánh qua vài lần.
Chỉ cần các ngươi mạnh lên, không muốn làm quen nhân vật như vậy cũng khó lắm.

Liếc nhìn thiếu niên vừa ‘cải tà quy chính’ cách đây mấy ngày, người miễn cưỡng cũng xem là đồng môn, Alan âm thầm oán trách.
“Nằm vùng...!đến nông nỗi đem lòng yêu đối tượng và mém chút bỏ mạng.

“Lão đệ, đi ngoài đường đừng nói ngươi quen biết ta!”
Alan Vermillion, kẻ nằm vùng lợi hại nhất trong lịch sử, từ giường hoàng hậu hoàng nữ nằm lên tới phân hội trưởng Liên Minh và cả chức vị bá chủ thế giới ngầm.
Đó mới gọi là nằm vùng nữa rồi.
Thế nên đổi lại là hắn, nếu được cơ hội sớm chiều ở chung phòng cùng một con tiểu loli đáng yêu suốt cả tháng, đối phương khẳng định đã ngoan ngoãn bị bày ra biết bao nhiêu cái tư thế.
Ài, trên thế giới này, nói chung vẫn chỉ có bản hoàng tử mới là chuyên nghiệp..

190: Bữa tiệc khai mạc


Đèn đuốc sáng choang, thức ăn được bày biện khắp hội trường. Nơi đây là chỗ tổ chức bữa tiệc đứng chào mừng cho các thí sinh tham dự đại hội kiếm vương thất tinh trực thuộc bảy đại học viện, không, bây giờ đã là tám đại học viện.
“Một kỵ sĩ hạng F như ta tham gia, cảm giác thật sự có hơi kỳ lạ... ” Theo thói quen chỉnh lý đại đồng phục một lần, thiếu niên khẽ lẩm bẩm.
Ikki nói cho cùng cũng là một thiếu niên cấp ba mà thôi, tuy sở hữu nội tâm kiên cường và có cả kinh nghiệm lưu ban đến một năm, nhưng vẫn khó thể nào tránh khỏi ngoại giới ảnh hưởng.
“Ta nghĩ ngươi quá lo lắng, Kurogane-kun. ” Thủ quỹ hội học sinh, Kanata che miệng cười khẽ.
“Đằng kia là... vô miện kiếm vương! ”
“Khí thế thật không tầm thường. ”
“Học viện Hagun quả là đáng gờm. ”
Chứng kiến ánh mắt dò xét mang theo kiêng kỵ từ xung quanh, đôi môi Shizuku nhẹ nhàng giương lên, cho thấy tâm trạng của thiếu nữ vô cùng không tệ.
“Hừ, đại diện từ mấy trường học khác đúng là cũng có vài phần bản lĩnh sao. ”
Đúng lúc này,
“Ha ha, Hagun năm nay có nhiều gương mặt mới như vậy!” Tiếng cười hào sảng xuất hiện khiến đoàn người phải dừng bước.
Ba thân ảnh trẻ tuổi xuất hiện, tại trung tâm là thiếu niên tóc vàng, trên trán còn mang một chiếc khăn turban, trông khá nổi bật.
“Yo! Kurogane phải không?” Yuudai dẫn đầu đưa tay chào hỏi.
“Kiếm Vương Thất Tinh Moroboshi Yuudai... ”
“Á quân năm ngoái, thiên nhãn Jougasaki Byakuya, và Quỷ Hỏa Asagi Momiji .”
Sắc mặt mọi người biến thành ngưng trọng.
Thực lực của học viện Byukyoku, hoàn toàn không thể khinh thường, năm ngoái lãnh trọn cả hai vị trí đầu, kể cả 4 mạnh và 8 mạnh đều có người đạt giải.
“Vô Miện Kiếm Vương, người đã đánh bại Lôi Thiết. Ta vô cùng chờ mong trận chiến giữa chúng ta. ”
Thái độ thân thiện, có điều khí thế trên người Yuudai lan tỏa ngày càng mãnh liệt.
Năm ngoái dù chiến thắng Touka, nhưng hắn hiểu rõ trường hợp mình đối đầu trực diện với tuyệt kỹ Raikiri, đa phần vẫn là sẽ bại.
Bởi vậy đại hội kỳ này Yuudai vô cùng mong đợi một cuộc tái đấu sảng khoái tràn trề. Tuy nhiên ai mà ngờ được, đột nhiên lại xông ra một con hắc mã so với Lôi Thiết lừng danh còn mạnh.
Về việc Ikki là kỵ sĩ hạng F? Ha, mấy năm trước hắn còn mất cả hai chân ngồi xe lăn đây.
Yuudai có cảm giác hai người bọn họ chắc chắn sẽ đụng độ dù sớm hay muộn, đây là sự tự tin của cường giả từng đạt danh hiệu cao quý nhất trong thế hệ trẻ Nhật Bản, Kiếm Vương Thất Tinh.


“Sẽ không để cho ngươi thất vọng, Moroboshi.” Ikki bình thản đáp trả, vẻ mặt đã hoàn toàn nghiêm túc.
Hắn vượt qua bao nhiêu khó khăn trắc trở đứng ở nơi này, còn không phải bởi vì đọ sức với những kỵ sĩ đáng kính như người đứng trước mặt sao.
Vài tiếng xôn xao đột nhiên xuất hiện.
“Akatsuki!!!”
“Chân thành cảm tạ các vị đã chào đón rồi!” Dẫn đầu, một bộ ăn mặc như biểu diễn trong rạp xiếc, Hiraga Reisen, đồng thời thân phận thật sự cũng là con rối của Or-Gaule.
Luôn tồn tại cảm rất thấp đi theo Stella, đôi mi Vier lập tức nhíu lại, tinh thần tập trung cao độ, nàng được Alan phân phó phải nhìn chằm chằm vào tên hề đó đề phòng đối phương nổi điên lên sinh sự, như tới một cuộc đại đồ sát.
Khôi Lỗi Vương dù sao vẫn là một Desperado chân chính, phát huy lực phá hoại thông qua thế thân sánh ngang bằng Chiến Lược Cấp, quyết tâm đánh lén thì Blazer thông thường rất khó phòng bị.
“Những kẻ này... ” Mọi người trong hội trường bây giờ đều vô cùng kiêng kỵ nhìn về phía những kẻ có khả năng trở thành địch nhân lớn nhất tại đại hội lần này. Ngoại trừ Nagi Arisuin giữa chừng nhảy phản, thì hẵng còn sáu người.
“Hô hô, náo nhiệt thật đó.” Tươi cười xen lẫn ác ý như có như không, Hiraga Reisen.
“... ” Thiếu nữ cầm một bức tranh, yên tĩnh phát họa, Sara Bloodlily.
“A a, ta nghe thấy vực sâu đang kêu gọi!” Thường xuyên nói ra những lời làm người khó hiểu, Kazamatsuri Rinna.
“Đồ ăn đồ ăn!” Đây là Big Baby, thân hình khổng lồ nhưng ít ai biết tên nhóc to con này cũng chỉ mới 5 tuổi mà thôi.
“Mọi người đừng nhìn chằm chằm ta như thế, rất xấu hổ a. ” Thiếu niên ngụy nương, Shinomiya Amane ngượng ngùng lên tiếng.
Và còn một người tuy vắng mặt nhưng không ai dám đem hắn quên đi.
Liệt Phong Kiếm Đế, Kurogane Ouma.
“Ouma thế mà quyết định tham gia, ha ha. Đại hội năm nay chắc chắn sẽ vô cùng thú vị. ” Yuudai vui vẻ cười to.
Ouma và Yuudai nhiều năm trước từng là bạn học, hắn hiểu rất rõ người bằng hữu luôn lạnh lùng ít nói, nội tâm lại cực kỳ cao ngạo kia. Lý do đối phương tham gia đại hội, e rằng đã xác nhận tại nơi đây có đối thủ đáng để ra tay rồi.
Nhìn sang thiếu nữ tóc đỏ đang rất tự nhiên chiến đấu với đống thịt nướng, thiếu niên lần nữa cố gắng kiềm chế chiến ý sôi trào.
Kiếm Vương đầu bếp Moroboshi Yuudai, trải qua thêm một năm rèn luyện, làm sao có khả năng chẳng có tiến bộ chút nào.
Bên cạnh đó, dù có hơi kinh ngạc khi chứng kiến người quen, Sara Bloodlily tham gia vào Akatsuki, nhưng mà thành thật mà nói...
Phản Loạn Quân, Liên Minh, Nhật Bản độc lập? Những quốc gia đại sự đó còn khá xa vời đối với hầu hết những Blazer trẻ tuổi. Thứ bọn họ cần làm chính là vẫn như mọi khi, dùng hết sức mạnh và tín niệm để giành được thắng lợi trong thi đấu, chỉ đơn giản vậy thôi.
“Ouma đại ca... ” Không chỉ Ikki, hô hấp của mọi người tại chỗ đều chậm lại một nhịp.
Liệt Phong Kiếm Đế, người từng đạt giải quán quân thế giới cho học sinh năm 12 tuổi, quả thật là một ngọn núi lớn đè lên tinh thần tất cả mọi người.
Trái ngược với tâm trạng căng thẳng từ phần lớn thí sinh, vừa mới ngồi xuống ghế, thiếu nữ với toàn thân màu hồng tỏ vẻ bức xúc.
“Charl, huyết dịch trong cơ thể ta đang cạn kiệt ờ. ”
Ý tứ tức là, ở bữa tiệc lớn này làm sao không có hồng trà a. Toàn đụng phải nước ngọt với nước trái cây, ngán muốn chết.
“Đại tiểu thư, xin chờ một lát. ”
Nhanh nhẹn móc ra một đống đồ dùng treo bên hông con sư tử Sphinx, nữ hầu gái trẻ tuổi bắt đầu thao tác. Chỉ mới vài phút, một tách hồng trà nóng hổi tản ra mùi hương mê người.
“Ta cảm giác năng lượng trong cơ thể đang sôi trào, phong ấn đã bị áp chế.” Cơn khát được làm dịu, Rinna vui thích híp mắt lại.
“Alice, ngươi không phải nói thủ tướng Tsukikage mời toàn tinh anh từ thế giới ngầm sao?” Nét mặt dở khóc dở cười, Ikki nhỏ giọng hỏi thăm.
Trông hai thiếu nữ xinh đẹp đối diện, nhìn cỡ nào cũng chẳng giống người xấu a.
“Cái này... chắc là bọn họ đang thiếu người, đại khái?” Đã hoàn toàn quay lưng với Phản Loạn Quân, Alice hiện tại quả thật lúng túng.
Hắn tất nhiên không thể như mọi khi, có thắc mắc thì gọi điện hỏi lão sư phụ Wallenstein đi. Tìm đường chết vẫn còn nhiều cách lắm.
“Bọn họ đang lại đây, ca ca đại nhân. ” Shizuku nhẹ giọng nhắc nhở.
Hai tay chống nạnh, Rinna đứng trước mặt đoàn người tràn đầy cảm xúc kêu to.
“Đỏ thẫm hoàng nữ! Nhữ rốt cuộc đã đến!”
“Chúng ta, quen biết sao?” Hoàng nữ điện hạ có hơi nghi hoặc vì thái độ ‘quen thuộc’ từ phía địch nhân.
“Thất lễ, chư vị từ học viện Hagun. Xin cho phép ta thay mặt tiểu thư giới thiệu.” Khuôn mặt vô biểu tình, nữ hầu gái Charlotte Cordé lễ phép thăm hỏi.
“Tiểu thư nhà ta Rinna, cùng với tiểu thư Sara Bloodlily, đều là con gái của chủ tịch Kazamatsuri. ”
“Tài phiệt Kazamatsuri?!” Mọi người không nhịn được kinh hô.
Đây chẳng phải... đối tác chủ yếu trong hợp tác làm ăn của Vermillion sao? Stella thầm nghĩ.
“Xem ra tập đoàn Kazamatsuri là kiên quyết ủng hộ chính sách mà thủ tướng đại nhân ban bố rồi, nên mới để cho đại tiểu thư của bọn họ tham gia vào tranh đấu lần này. ” Mọi người âm thầm khẳng định, mặc dù thực tế cách tưởng tượng... vẫn có một đoạn khoảng cách.
“Hồng liên chi hỏa, ràng buộc huyết thống mỏng manh, khế ước giữa ta và người thủ hộ sẽ không chịu dao động ”
“Ngạch... ” Thứ gì? Tất cả mọi người lẫn Stella đều vô cùng hoang mang.
Đứng bên cạnh, Charlotte rất tri kỷ đảm nhiệm thông dịch.


“Tiểu thư nhà ta nói rằng, nhất định sẽ không nhường Alan điện hạ cho ngươi, công chúa Stella. ”
Trong lòng lại thầm lo lắng.
Sở hữu thực lực lẫn ngoại hình, thêm thân phận muội muội sớm chiều ở chung. Xét về mọi mặt dường như vị hoàng nữ này đều chiếm ưu thế? Địa vị của tiểu thư ở tương lai có vẻ tràn ngập nguy cơ a.
Có lẽ... mình nên nỗ lực thêm chút? Hai người vẫn hơn một người, không phải sao.
Nghĩ tới đây, gương mặt lạnh lùng có hơi đỏ lên khi hồi tưởng lại vài sự kiện tế nhị.
Trải qua 3 năm điều giáo, cô hầu gái thông phòng nhà Kazamatsuri, xác định là đã hoàn toàn luân hãm.
“Nhường? Ca ca đại nhân lúc nào thuộc về ngươi nữa rồi!” Stella lập tức gông cổ lên phản bác, ma lực trên thân mất tự chủ kích động.
“Hừ, phàm nhân, là không thể hiểu nổi mối liên kết thuộc về vực sâu. ” Rinna nâng cằm, kiêu ngạo chẳng khác nào một con thiên nga.
“Ngươi... là muốn đánh nhau hay sao?!”
“Thô lỗ!”
Lặng lẽ chứng kiến em gái cùng Stella đấu khẩu, Sara tuy chưa nói gì, nhưng đôi mắt xinh đẹp đung đưa không ngừng.
Rinna là muội muội sớm chiều ở chung, cùng chia sẻ tình cảm? Dường như... không thành vấn đề a.
Bác sĩ Kiriko có ơn chữa bệnh, tri ân lấy thân... người yêu báo đáp, miễn cưỡng cũng tính là hợp tình hợp lý đi?
Nhưng những người khác... tuyệt đối không thể được!!
Sara Bloodlily, thật sự đã hạ quyết tâm nói cho thế nhân biết rằng họa sĩ nổi giận, cũng là biết đánh người!
Cách đó không xa,
“A ha, xem ra hoàng tử điện hạ của chúng ta đúng là tự thực ác quả rồi. ”
Cầm trên tay điện thoại đọc vài bài báo, đại diện cho học viện Rentei, kỵ sĩ áo trắng Yakushi Kiriko khẽ mỉm cười, nhưng ánh mắt thì ngày càng trở nên lạnh lẽo.
Chân đạp nhiều thuyền, đáng đời!
Mặc dù số lượng ‘nhiều’ ở đây theo quan niệm của Kiriko và Alan thì có vẻ... không giống nhau lắm, tính cả hiện hữu lẫn dự bị, một bên đã gần đầy cả hai bàn tay rồi.
Thế là trong bữa tiệc sôi động xen lẫn ầm ĩ, đại hội kiếm vương thất tinh chính thức khai mạc.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.