Anime Dị Giới Lữ Hành Gia

Chương 117: Quà Tặng Từ Thế Giới






Đằng sau quán rượu, từng phiến dây leo xanh rì len lỏi theo những cọc gỗ, tạo thành những giàn nho tươi tốt.

Thỉnh thoảng đưa tay ngắt vài trái để thưởng thức, tâm trạng Alan lúc này bắt đầu trở nên có chút xao động.

Hắn có thể cảm giác được tại cách đó không xa, trên bãi đất trống, một thân ảnh thướt tha đang liên tục huy kiếm, động tác nhịp nhàng như đang khiêu vũ.

Từng chiếc lá tinh chuẩn bị cắt ra làm hai nửa.

Người sở hữu một phần huyết thống tộc Elf như Veronica thường có cảm giác cao hơn Ma Pháp Kỵ Sĩ của nhân loại, đặc biệt là thị giác và thính giác.
Dù cho đột phá tới cấp độ siêu phàm, ưu thế này vẫn không hề mất đi.

“Hộc hộc...
” Ma lực và thể lực liên tục tiêu hao làm cho Veronica cảm thấy thật mệt mỏi.

Mồ hôi đã sớm thấm đẫm trên trán, nhưng có vẻ nàng vẫn chưa có ý định dừng lại.

“Ngươi a, buổi tối mà còn cố sức như vậy.
” Yên lặng tới gần thiếu nữ, Alan dùng tay đỡ lấy thân thể mảnh khảnh đã lung lay đến mức đứng không vững, nhẹ giọng oán trách.

“Alan đại nhân...
” Đôi môi khẽ mở, nụ cười tươi đẹp khiến Alan cũng thoáng thất thần.
Nhưng ngay lập tức lại là một cảm giác tội lỗi dâng lên trong lòng.

Mặc dù nguyên do là bị Alan ngăn cản, nhưng bản thân Veronica là một Ma Pháp Kỵ Sĩ mà không giúp đỡ được chủ quân của mình trong chiến đấu, thiếu nữ vốn đã khá bức xúc.
Thêm việc sau đó Alan bị ‘trọng thương’, quả thật đã khiến cho Veronica càng lâm vào thật sâu tự trách.

Kết quả, hay ưa thích tự do tự tại như nàng, gần đây ngày nào cũng điên cuồng luyện tập.
Khác với Roseline thể hiện tình cảm bằng cách quan tâm chăm lo đến cuộc sống hàng ngày của Alan, Veronica thì đáp lại thông qua càng thêm cố gắng tăng cường thực lực của tự thân.
Đúng là đáng yêu một cách ngu ngốc.

“Lần sau, mình chắc chắn sẽ không kéo chân sau! ” Đây là ý nghĩ trong lòng của vị thiếu nữ du hiệp lúc này.

“Ta nghĩ ngươi phải hiểu rõ rằng, liên tục vận dụng ma lực quá độ chỉ có thể làm cho thân thể chịu tổn thương khó có thể nghịch chuyển, bù không được mất.
” Khuôn mặt Alan trở nên vô cùng nghiêm túc khiến cho Veronica phải xấu hổ cúi đầu.

“Ta...
lần sau sẽ không...

Nhưng rất nhanh, câu nói tiếp theo lại khiến trái tim nàng như nhũn ra.

“Cho nên từ ngày mai...
chúng ta cùng nhau luyện tập, như thế nào?”
“Vâng! ” Với tâm trạng đột ngột trở nên vui sướng, thiếu nữ Half-Elf lập tức hồi đáp.

“Ha ha, vậy bây giờ, nên nói một chút về chuyện quan trọng nữa rồi?”
“Chuyện quan trọng?” Veronica khó hiểu hỏi, nhưng khi cảm giác được bàn tay của nam tử đặt tại sau lưng bắt đầu không thành thật, ngay lập tức cơ thể nàng như bị chạm điện.

“Alan đại nhân, tại nơi này...
” Mị nhãn như tơ, giọng nói êm ái, thiếu nữ Half-Elf nhẹ giọng nhắc nhở.

Tiếc là con cừu nhỏ xinh đẹp này với tư thế kháng cự còn nghênh chỉ có thể khiến cho lão sói xám Alan càng hưng phấn mà thôi.

“Giờ này...
còn lâu lắm mới quán rượu mới đóng cửa, hơn nữa ta đã dặn dò, sẽ không có ai làm phiền chúng ta.
” Cắn lấy đôi tai nhọn của Veronica, Alan khẽ thì thầm.

Trái tim thiếu nữ Half-Elf lần nữa gia tốc.

“Ưm...

Tiếp đó...
không gì khác ngoài một ban đêm cuồng nhiệt còn hơn trong quá khứ!
Nam tước đại nhân vẫn chưa bao giờ quên lời hứa trước khi xuất chinh với nữ kỵ sĩ trung thành của mình đâu.
Bù đắp là phải làm đầy đủ, không thể thiếu nợ.

...

Cuộc sống trong suốt một tháng, Alan trải qua vô cùng thư thích.
Ngồi yên lấy tiền, còn cùng nhiều vị mỹ thiếu nữ ân ái có thể không vui sao?
Lãnh địa mới cũng đã được đại vương tử Lucian sai người bàn giao, trong đó bao gồm cả một toà thành cỡ trung, xem ra biểu hiện của Alan lúc trước khiến cho đối phương rất hài lòng.

Mặc dù vậy, hắn hoàn toàn chưa có ý định chuyển dời ra ở thị trấn Boone, vì tại đây, Alan mới có chút cảm giác thoải mái như ở nhà.

Buổi tối,
Hôm nay Alan bất ngờ chỉ ở đơn độc một mình.

“Đã đến lúc rồi.
” Ánh mắt trở nên vô cùng chuyên chú.

Túc chủ: 【Alan Lawrence】
Cấp bậc: 【Siêu Phàm】
Thể chất: 【11】
Năng lượng: 【11】

Tinh Thần: 【11】
Kỹ Năng: 【Siêu Phàm Kiếm Kỹ lv2】 【Siêu phàm lĩnh vực】...

Hệ Thống Năng Lượng: 【24 FE】
Thế giới xuyên qua: 【Đại lục Europia】 【Goblin Slayer】 【???】
Từ lúc chiến tranh kết thúc, Alan đối với thực lực bắt đầu trở nên càng thêm khát vọng.

Vương vị tranh đoạt, nhìn như mặt hồ bình tĩnh nhưng thực chất thì lại sóng ngầm cuồn cuộn, minh tranh ám đấu xảy ra không ngừng.
Một tử tước gia tộc như Leighton bị xóa sổ đã được một đoạn thời gian, mà cũng chưa nhấc dậy nổi một tia bọt sóng, lãnh địa bị kẻ khác lặng yên tiếp nhận, quả thật khiến lòng người phát lạnh.

Hơn nữa chiến tranh giữa các vương quốc, trực giác mách bảo hắn rằng sớm muộn gì cũng sẽ lần nữa xảy ra.
Với chút sức mạnh bây giờ, thiếu cẩn thận bị cuốn vào thì rất dễ dàng tan xương nát thịt.

“Ta bây giờ, cũng không phải chỉ cần lo lắng cho riêng bản thân mình a...
” Nhớ tới vài thân ảnh xinh đẹp, Alan than thở, mặc dù số người cần quan tâm hình như hơi bị đông thì phải...
mà thôi, không quan trọng, lấy tính tình của hắn, tương lai chỉ có thể càng nhiều.

Không chần chờ nữa, Alan thầm thao tác hệ thống lựa chọn chức năng duy nhất dùng được, lần này lại tiếp tục tuyển 【thân thể xuyên qua】.
Hắn cần trong thời gian ngắn nhất nắm giữ được thực lực đủ để hoàn toàn tự vệ.

【 Linh hồn xuyên qua】 tồn tại biến số quá nhiều, thực lực và vật phẩm đều không được mang theo, cũng không thể mang về, gần như là khởi đầu từ zero.
Vì vậy trừ phi bất đắc dĩ, Alan vẫn sẽ tránh tuyển chọn này.

Không gian rung động, thân ảnh nam tử lập tức biến mất.

Bước vào siêu phàm lĩnh vực, lần này xuyên qua mang đến cho Alan cảm giác hoàn toàn khác biệt.

Hắc ám bao trùm lấy toàn bộ giác quan, tiếp đó hàng loạt khung cảnh vũ trụ rộng lớn vô ngần liên tiếp thoáng qua.
Tuy nhiên, hắn vẫn cảm nhận được rõ ràng chỉ chớp mắt đó, mình đã không còn tại đại lục Europia.

Thời gian chịu vô tận kéo dài, suy nghĩ gần như bị ngưng trệ.


Không biết qua bao lâu,
Khi Alan hồi thần thì đập vào mắt là một tinh cầu màu xanh lam, xung quanh là những vì sao sáng lên rực rỡ.
Lúc này từ hệ thống, một khung thông báo lại đột ngột hiện ra.

“Có hay không lựa chọn tiêu hao năng lượng tiếp nhận sự ban cho (Gift) từ thế giới?” 【Yes/No】
“Thế giới ban cho, thứ gì? Xem ra là chỗ tốt rồi.” Hệ thống khẳng định sẽ không hại mình, Alan vẫn luôn tin tưởng như vậy.
Thế nên...

“Tất nhiên là ‘Yes’! Còn cần suy nghĩ sao?”
Dứt lời, hắn lập tức nhận thấy được một cỗ năng lượng ấm áp tràn vào cơ thể và linh hồn, nhưng Alan chưa kịp vui mừng thì...

Một màn hình thông báo lạnh băng lại lần nữa nổi lên.

【Vận Mệnh Năng Lượng : 0 FE】
“Năng lượng không đủ! Bắt đầu rút ra nguồn dự trữ ...
45%, 50%, 57%...

Cảm nhận được thể lực, ma lực, thậm chí tinh thần lực trong người cấp tốc thoát đi, đau đớn xung kích lên đại não khiến Alan không nhịn được mắng to:
“Hệ thống rác rưởi! Ngươi tính hố cha a!!!”
...

Tại một khu nhà bỏ hoang,
Ngắm nhìn thân thể bị biến thành một đứa trẻ 10 tuổi, quần áo đã không còn vừa người trở nên xốc xếch, gương mặt Alan xạm lại.

“Đây là bắt chước kịch bản teo nhỏ? Tiếp đó ta có phải hay không sẽ được một vị tỷ tỷ xinh đẹp lại hảo tâm nhặt được?”
Quanh quẩn bên trong không gian vắng vẻ, chỉ còn lại thanh âm rên rỉ của nam hài(?) tóc đen.

.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.