Anime Dị Giới Lữ Hành Gia

Chương 111: Thất Bại






“Ngây thơ...
” Ma đạo sư Tobias cười khẽ.

Bjarki đang xung phong, bỗng nhiên trực giác xuất hiện một trận báo động, nhưng thân hình không hề có dấu hiệu dừng lại, hắn cắn chặt răng tiếp tục tiến tới, tốc độ so lúc trước còn mau lẹ hơn vài phần.

“Ngươi nên đứng yên đó đi thôi! Ice Coffin!!!” (Băng cữu)
Băng tinh tạo thành do bị đánh nát vụt lấy một tốc độ không tưởng tượng nổi mà tụ tập lại, hình thành một lốc xoáy bao bọc quanh vị thủ lĩnh của liên quân thú nhân.

Khối tảng băng cao chừng hơn chục mét lập tức được tạo thành, bên trong, có thể loáng thoáng chứng kiến khuôn mặt tràn đầy kinh sợ của Bjarki như bị định hình.

Vốn đang đứng yên tại chỗ, Tobias thân hình lay động, chưa được vài giây đã đi đến trước mặt thú nhân hùng tộc đang bị đông lại.
Giơ lên cao pháp trượng, ma lực hình thành lưỡi kiếm dài tới hơn chục mét, toát ra lộng lẫy quang hoa.

Ở ngoài quan sát Alan hơi há to miệng, trong lòng âm thầm khen tặng:
“Pháp sư khống tràng, sau đó chơi cận chiến...
đủ phong cách!”
Trên khuôn mặt già nua, khóe miệng lão pháp sư khẽ nhếch lên.

“Kết thúc!” Hắn không chút lưu tình vung xuống pháp trượng.

Trong mắt Tobias, Bjarki đối với cách vận dụng sức mạnh vẫn còn non nớt lắm.
Đây là theo năm tháng lắng đọng và kiến thức phong phú mang tới chênh lệch về bản chất, không phải man lực thuần túy là có khả năng bù lại.

Một tiếng nổ lớn vang lên, bụi đất bị hất văng, tuy nhiên đáng tiếc là đây không phải là do Tobias tạo thành.

Khác hẳn với vẻ ung dung khi nãy, ma đạo sư Tobias lúc này có vẻ chật vật, vài lọn tóc trắng rũ xuống trán hơi tán loạn.


Đột ngột xuất hiện chắn trước mặt hắn là một vị kỵ sĩ nhân loại, nhưng lại ăn mặc một bộ khôi giáp đơn sơ của thú nhân.

“Ngươi là...
Vương quốc Udrahan, Benjamin!!!”
Sắc mặt lão pháp sư lần đầu tiên ngưng trọng, nhìn chăm chú vào người trung niên với thân hình cao gầy.

Kẻ dối diện, hắn hoàn toàn không xa lạ gì, cường giả mạnh nhất tại vương quốc Udrahan, Ma Pháp Kỵ Sĩ Benjamin.
Mặc dù trước giờ chưa từng chính thức giao thủ, Tobias hoàn toàn có thể khẳng định đối phương sẽ không dễ đối phó như tên thú nhân to con kia.

“Hắc, lại gặp mặt.
Ma đạo sư các hạ! ” Benjamin đưa tay lên chào hỏi, nhưng trong mắt sát khí ngày càng trở nên nồng nặc.

Crack...
crack!!! Nhiều tiếng rạn lúc này thay phiên vang lên, Quan tài băng lập tức bị tan vỡ thành nhiều mảnh nhỏ.
Bjarki chậm rãi bước tới đứng sóng vai với Benjamin.

“Ngươi quá bất cẩn, thủ lĩnh Bjarki.

“Hừ!” Thú nhân hùng tộc khó chịu nhăn mặt, đối với Benjamin cung không hề nói một lời cảm tạ.

Ai cũng đều hiểu hai bên đều là đang lợi dụng lẫn nhau, chỉ có thế thôi.
Không có hắn, Benjamin muốn một thân một mình liều mạng cùng Tobias, nằm mơ đi?
“Các ngươi vương quốc Udrahan chẳng lẽ muốn bốc lên chiến tranh? ”
Tobias chỉ cảm thấy lão quốc vương của Udrahan hoàn toàn là điên rồi.
Ngầm thông đồng thú nhân thì cũng thôi đi, bây giờ trực tiếp bắt tay công khai động thủ, để lộ chân ngựa.
Chẳng lẽ không sợ Halmiton toàn lực phản công? Quốc lực của Halmiton so với Udrahan thật sự cường đại hơn đến gấp mấy lần.

“Ai biết được!” Benjamin chỉ bĩu môi, từ chối trả lời.

Ma đạo sư Tobias trầm mặc một hồi, sau đó mới chậm rãi lên tiếng.

“Xem ra...
đã không còn gì để mà thương lượng.

“Cùng xông lên! Lảm nhảm nhiều như vậy để làm gì.
” Bjarki nghiến răng, thú đồng ngưng thị nhìn về trước mắt lão pháp sư.
Ban nãy sai lầm, hắn sẽ không lần nữa phạm phải.

Benjamin, ma lực phát tán ngoài cơ thể lại kích động một trận, dường như đang chuẩn bị vận dụng chiến kỹ cường đại.

“So với tính toán sau này, ngài bây giờ nên quan tâm mình một chút thì hơn, ma đạo sư các hạ.
” Hắn cười gằn.

“Ha, chỉ bằng vào ngươi, và tên bại tướng dưới tay này?” Tobias liếc xéo nhìn sang Bjarki, châm chọc đáp trả.
Khí thế ngày càng kéo lên, từng thảm cỏ xung quanh nhanh chóng bị kết thành băng tinh.

...

Bên này Alan cũng không rảnh rỗi, đám siêu phàm giả còn sống bên thú nhân khó có thể nào mà nhúng tay vào cuộc chiến của thủ lĩnh, đương nhiên sẽ chuyển dời mục tiêu.

Gần hai trăm siêu phàm giả, Chiến Thuật Cấp đâu chỉ vài chục.

“Thú nhân đây là chân chính tinh nhuệ ra hết.
Bá tước đại nhân...
” Alan thở dài, đưa mắt liếc nhìn về phía bên cạnh, chỉ thấy bá tước Cameron khuôn mặt đã trở nên vô cùng khó coi.

Quân đội thú nhân xông phá tới tận đây chỉ là một lý do, đột nhiên lại có hai tên cường giả xa lạ cùng nhau công kích ma đạo sư Tobias mới khiến cho hắn, vị quan chỉ huy tạm thời này choáng váng.
Tình trạng còn bết bát hơn cả bá tước đã từng tưởng tượng, biến số quá nhiều.

“Kỵ sĩ đoàn, nghe ta hiệu lệnh! ” Lấy lại tinh thần, bá tước Cameron rống giận lên tiếng.

Chém giết thảm thiết lại lần nữa bắt đầu.

Dù cho dấn thân vào chiến đấu căng thẳng, nhưng Alan vẫn phân một phần lực chú ý về phía chiến trường cách đó không xa.
Đơn giả chỉ vì cuộc chiến bên kia, hoàn toàn có thể xem như là yếu tố thắng bại mấu chốt định đoạt cho toàn bộ chiến tranh.

Lợi thế tổng thể hoàn toàn vẫn đang nghiêng về phe mình, siêu phàm giả bên nhân loại số lượng là áp đảo bên thú nhân, đến gần gấp đôi.
Binh lính bình thường, tuy phổ biến có thể chất yếu hơn, nhưng kết trận chiến đấu cộng thêm ưu thế trang bị , tỷ lệ thương vong thật sự thấp hơn nhiều.
Theo thời gian, cán cân chiến tranh chỉ có thể nghiêng về phe mình.
Phe địch cũng sẽ phải bất đắc dĩ mà rút quân, binh lính chết gần hết lấy gì đánh?
“Vậy nên, ma đạo sư Tobias chỉ cần giữ cho bất bại trong một thời gian là đã quá đủ!” Dùng kiếm chém nát một viên ma pháp phi đạn bay tới, trong đầu Alan điên cuồng vận chuyển.

Còn nếu Tobias mà thua? Lúc nãy hắn cũng đã chứng kiến Chiến Lược Cấp có được lực phá hoại thế nào, dù là Chiến Thuật Cấp hoàn toàn cũng không có lực phản kháng.
Alan ngoài chạy trối chết hay mở hệ thống xuyên qua, thì đúng là không còn biện pháp nào khác.

Nhưng sự thật cho thấy, hắn vẫn còn đã đánh giá thấp vị lão ma pháp sư cung đình thủ tịch kia.

Mặt trời đã hoàn toàn khuất bóng,
Toàn bộ cánh tay trái tím bầm do bị đông cứng, đã mất đi tri giác, Bjarki biết nếu mình không mau chóng chữa trị, cái tay này có khả năng là sẽ phế đi.

Đau nhức liên tục kích thích lấy đại não, tuy thực tế trong lòng hắn còn càng cảm thấy chua xót hơn nhiều.

“Dốc toàn bộ lực lượng từ các bộ lạc, được đến cả ngoại viện...
nhưng đối đầu với chỉ một phần tư sức mạnh của vương quốc Halmiton cũng không thắng được.

“Thú nhân tại vùng đất này, chẳng lẽ chỉ có thể vĩnh viễn bị chèn ép sao!!!” Bjarki chỉ cảm thấy trong tim dâng lên một cơn phẫn hận bi ai không chỗ phát tiết.

Bộ dáng Benjamin còn thê thảm hơn, trên quần áo nhiều chỗ đã thấm đẫm máu tươi, dù trong đêm tối cũng có thể thấy rõ khuôn mặt đối phương trắng bệch đến dọa người.
Hắn dù sao cũng được trọng điểm chiếu cố, so với địch nhân, kẻ phản bội thường khiến cho người thêm chán ghét.


“Các ngươi...
bại!” Trái ngược với hai người, ngoài áo bào có vài chỗ vết rách, trên thân lão ma pháp sư hoàn toàn không tồn tại lấy một vết thương.

“Lợi hại...
trong số cường giả đứng đầu tại các vương quốc, các hạ là người mạnh nhất mà ta từng gặp.
” Benjamin lúc này bất ngờ hào sảng mà cười to, hoàn toàn bỏ qua thương thế trên cơ thể.

Trái lại, Tobias đương nhiên không có tâm trạng mà vui đùa giống với đối phương, chỉ trầm thấp lên tiếng:
“Vương quốc Udrahan, chắc chắn sẽ phải trả giá cho hành động lần này.

Nhưng đổi lấy chỉ là nụ cười càng thêm chói tai của Benjamin.

“Ha ha, Thất bại? Không không, Ma đạo sư các hạ...
Từ lúc ngươi đích thân chạy đến chiến trường bên này.
Chúng ta...
đã xem như thắng lợi!”
Một câu nói đơn giản, lại làm cho con ngươi Tobias co rụt lại.

“Ngươi nói là...
Kỵ sĩ trưởng Wallace bên kia???!!! ”
“Hắc, hẹn ngày gặp lại!” Không tiếp tục đáp lời, Benjamin cười lạnh một tiếng, tiếp đó nhanh chóng thoát khỏi chiến trường.

Tobias theo bản năng nắm chặt ma trượng lập tức thả lỏng, cũng không đuổi theo.
Đánh bại một cường giả như Benjamin tuy với hắn không thành vấn đề, nhưng muốn đánh chết khi đối phương một lòng muốn chạy...
rất khó.
Hơn nữa tâm trạng bây giờ của hắn đã có chút lo lắng.

Còn về phần Bjarki, từ lâu đã sớm rút lui.
Thú nhân...
chết trận đã đủ nhiều, vị thủ lĩnh này không muốn cho đồng bào mình tiếp tục hy sinh vô nghĩa nữa.



.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.