Ánh Trăng Sáng Trong Anh

Chương 6:




Bố mẹ Kiều đến nhà hai vợ chồng cũng đã 11h tối, sợ phiền phức nên hai người đã ăn bên ngoài rồi mới đến đây. Lăn lộn cả nửa ngày, hai người mệt mỏi nên đi nghỉ ngơi ngay cũng không quên dặn hai vợ chồng đi ngủ sớm.
Khi Kiều Hi chuyển đến, Cố Vị Nguyên đã nhường phòng ngủ chính cho cô, nên giờ phòng đó từ màu xám đậm đã được cô thay bằng màu hồng nhạt nữ tính.
Thấy sự kinh ngạc trong mắt anh, cô có chút xấu hổ, ngại ngùng giải thích:
“ Em… em thấy màu phòng có hơi đơn điệu nên mới chỉnh sửa một chút, nếu anh không thích thì để em đổi lại.”
Anh lắc đầu, tỏ ý không cần, dù sao ngày đầu cô đến anh cũng đã nói giờ cô là chủ nhân của căn nhà nên cô ấy có thể thay đổi tùy ý.
Sau khi tắm, Kiều Hi nằm trên giường nhìn Cố Vị Nguyên nằm trên sàn nhà, bối rối không biết làm gì.
“ Anh có lạnh không?”
Dù sao bây giờ cũng là tháng 12, dù trong nhà có bật lò sửa nhưng mặt đất không khỏi lạnh đi.
“ Anh không lạnh, muộn rồi, em ngủ đi.”
Cố Vị Nguyên nhắm mắt lại, rất nhanh đã truyền tới tiếng thở đều. Kiều Hi lại không tốt như vậy, cô trằn trọc ở trên giường, ngủ không được, lăn lộn trái phải một hồi sau đó vươn tay sờ mặt mặt.
Cảm giác rất tốt mà, sao mà Cố Vị Nguyên lại bình tĩnh như vậy, chả nhẽ mình không có tý hấp dẫn nào?
Nghĩ đến đây, Kiều Hi đột nhiên cảm thấy lòng tự trọng của mình bị tổn thương nghiêm trọng. Càng nghĩ càng tức, cô đột ngột tung chăn, mò mẫm ra khỏi giường ngồi lên thảm, trực tiếp nâng cánh tay của Cố Vị Nguyên rồi nằm xuống.Trong bóng tối, Cố Vị Nguyên mở mắt, khàn khàn hỏi:
“ Kiều Hi, em biết em đang làm gì không?”
Cố Vị Nguyên nằm bất động, bởi vì kìm nén nên hơi thở anh hơi gấp, phả vào mặt cô khiến mặt cô nóng như phát sốt. Không biết dũng khí từ đâu ra cô vòng tay ôm chặt eo anh. Cô khẽ lẩm bẩm hỏi anh có coi cô là vợ anh không, anh ậm ừ, được nước cô hỏi tiếp, thế có phải là mối quan hệ hợp pháo không, anh lại ậm ừ, cuối cùng cô hỏi vậy tại sao anh lại không có hứng thú với em. Thấy anh im lặng không phản ứng gì, cô nóng nảy:
“ Em là vợ anh, chúng ta lĩnh chứng đàng hoàng mà đến bây giờ em với anh vẫn chưa là vợ chồng thật sự. Em với anh hai người sinh lí hoàn toàn bình thường nhưng anh lại không có hứng thú với em. Mao Mao nói chỉ có thể thuộc một trong bốn khả năng sau:
“ Thứ nhất, anh có người khác ở bên ngoài, thứ hai, anh không hề có tí xíu cảm giác nào với em, thứ ba, anh, khụ, thích đàn ông, thứ tư, đó là anh không được.”
Trong bóng tối, Kiều Hi không thấy được gương mặt ngày càng đen của Cố Vị Nguyên đặc biệt là khi nghe đến câu cuối của cô anh còn khẽ nghiến răng.
“Mao Mao là ai?”
Anh thấp giọng hỏi, Kiều Hi nghe ra được sự tức giận của anh, nhưng mà cô cũng không để ý lắm bởi vì bây giờ cô thấy rất tủi thân.
“ Đấy là bạn em, anh hỏi có gì không?”
Nghe xong, anh không nói một lời nào, bế cô trở lại giường sau đó đè lên người cô.
“ Bây giờ em có chắc chắn muốn thực hiện nghĩa vụ vợ chồng không?”
Kiều Hi sửng sốt một lúc, sau đó mặt đỏ bừng, theo bản năng cô vội lắc đầu, sau đó lại gật đầu, thấy anh định đứng dậy cô vội vàng kéo anh lại. Lý trí cô mách bảo, bây giờ cô phải nắm bắt thời cơ nếu không khi bố mẹ dời đi thì họ lại trở về mốc ban đầu.
Cô nhất định không để chuyện đó xảy ra.
Cố Vị Nguyên cố đẩy cô ra, anh cố nhẫn nhịn hỏi cô lần cuối:
“ Kiều Hi, anh hỏi em lần cuối, em có chắc chắn không? Anh không muốn em vì bốc đồng mà sau này hối hận.”
Kiều Hi thở gấp, trực tiếp ôm gáy anh, giọng đầy khiêu khích:
“ Vợ chồng hợp pháp làm chuyện này là đương nhiên, có gì mà em phải hối hận.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.