Trầm Tử Quân mắt nhìm
chăm chú vào màn hình. Khi nãy Sói xám tấn công hoả phượng để giúp cô
tìm điểm yếu của nó, lượng máu của Sói xám giảm thế nào không phải cô
không biết.
Thân là sư phụ, Trầm Tử Quân tuyệt đối hiểu rõ khả năng của Sói xám.
[tổ đội] Mặc Quân: Sói xám, người vòng ra phía sau tấn công nó thử xem,
manh muội, đi phía sau Minh Dạ, chú ý buff máu cho Sói xám bất cứ lúc
nào. A Dạ, Sói xám tấn công xong cậu thử phù chú hoả phượng xem.
[tổ đội] Minh Dạ: ok.
Không ai kịp nói thêm câu gì, hoả phượng đã tấn công. Minh Dạ, manh muội, Sói xám đều hết sức tránh công kích, thật cẩn thận vòng ra sau lưng hoả
phượng.
Hoả phượng hoàng đập cánh, định quay lại. Sói xám đã
chứng kiến sự cường hãn của hoả phượng, khẽ nuốt nước bọt, bàn tay trên
phím căng thẳng, sẵn sàng chạy.
Vút!
Hoả phượng thét dài một
tiếng thê lương, đôi cánh to lớn đập ầm ầm, lửa phần phật cháy về phía
Mặc Quân, trên ngực nó đã nhiều thêm một mũi tên. Mặc Quân mắt lạnh ngồi trên Chu Tước, né tránh công kích.
Quả nhiên.
Chỉ thấy cột máu trên đầu phượng hoàng sụt rõ ràng.
Vị trí đó Trầm Tử Quân đã ngắm rõ ràng, chính là vị trí Sói xám vừa tấn công.
[tổ đội] Sói xám muốn ăn thịt cừu: không thể nào!
[tổ đội] Mặc Quân: im lặng, tấn công đi.
Phượng hoàng bị mũi tên của Mặc Quân thu hút thù hận, không để ý tới ba người
phía sau. Sói xám lao lên, thanh kiếm trong tay cũng là kiếm Mặc Quân đã đúc, 5 sao khảm ma tinh trung phẩm, giá trị liên thành.
Xoạt!
Quả nhiên! Không ăn thua!
Minh Dạ lập tức giữ một khoảng cách vừa đủ, thi triển kĩ năng. Minh Dạ là
pháp sư, máu không nhiều như thầy thuốc, công kích không cường đại như
tanker* , chỉ có thể đứng từ xa công kích.
Tanker* : cận chiến.
Một kĩ năng phóng ra, cát không biết ở đâu ra từ từ tạo thành một vòng xoáy tới gần hoả phượng. Tốc độ của cơn lốc cát này rất mau, nhanh chóng vây lấy phượng hoàng.
Minh Dạ vẫn không dừng lại, liên tục thi pháp. Lốc ngày một lớn dần. Hoả phượng hoàng có vẻ bối rối, miệng phun lửa
hòng đốt cháy vật thể đang tiếp cận. Nhưng hiển nhiên. Cát không hề bị
ảnh hưởng bởi lửa, cơn lốc cát vẫn ngày một to lớn, xiết chặt lấy nó.
Cát bay qua, cứa vào da thịt hoả phượng. Mỗi một lần trên đầu nó hiện -1
nho nhỏ. Nhưng cát rất rất nhiều, một giây có tới vài chục cái -1 nảy
ra.
Lượng máu hoả phượng mau chóng giảm.
Trầm Tử Quân nhếch môi cười. Đã rõ.
Mặc Quân điều khiển Chu Tước tránh xa cuộc chiến, cẩn thận đề phòng mà chỉ huy.
[tổ đội] Mặc Quân: mọi người nghe này, tấn công vật lí chỉ có người nhận
nhiệm vụ là ta mới có thể làm, khi nãy Sói xám đã thử, kết quả mọi người biết rồi đấy. Bây giờ tấn công vật lí là ta, Minh Dạ cậu lo tấn công ma pháp, chú ý đứng xa xa một chút. Sói xám, bảo vệ Ta là manh muội muội.
Manh muội muội vất vả nhất, buff máu cho ta và Minh Dạ, cả mana nữa. Mọi người rõ rồi chứ?
[tổ đội] Ta là manh muội muội: ok
[tổ đội] Minh Dạ: ok
[tổ đội] Sói xám muốn ăn thịt cừu: con làm vướng chân sư phụ rồi...ok.
[mật ngữ] Mặc Quân: Sói xám, đừng nói linh tinh. Chú ý đi.
Không kịp để cả bọn nghĩ thêm gì, phượng hoàng lửa đã lao tới chỗ Mặc Quân.
Chân nó bị khoá trong xích, không thể bay xa hơn được, hai mắt đỏ ngầu
giận dữ. Chợt nó khựng lại, rõ ràng sửng sốt, dây máu trên đầu xuất hiện thêm một vạch màu xanh da trời, mỗi lần nó loé lên, máu hoả phượng lại
chấp chới mất đi một chút.
Là độc! Mặc Quân như có như không liếc về phía nữ thầy thuốc nhỏ nhắn đứng sau lưng Sói xám.
Trầm Tử Quân cho Chu Tước bay xa xa, né tránh lửa của phượng hoàng.
Cung tên đã lên dây, chỉ là cô không thể bắn được. Chỉ cần Mặc Quân cho Chu
Tước ngừng di chuyển nhất định sẽ dính phải lửa mà phượng hoàng phun ra.
Trầm Tử Quân ngồi thẳng lưng, nhìn chăm chú vào phượng hoàng. Cô mím môi,
một tay vẫn cho Chu Tước di chuyển, một tay chọn kĩ năng bắn liên tiếp,
cau mày một chút rồi ngắm đúng vào phía ngực nó.
Phập! Phập! Phập!
Ba mũi tên liên tiếp bay ra, Mặc Quân lại tiếp tục giương cung ngắm vào bụng phượng hoàng mà bắn.
Quả nhiên lần đầu tiên chỉ trúng được một tên. Nhưng khoảng thời gian hoả phượng né tránh, đủ để cô ngắm trúng nó.
Phượng hoàng lửa dính bốn mũi tên, gầm lên giận dữ. Nhân lúc đó, Minh Dạ đã
đọc xong một đạo phù chú nguyền rủa cao cấp, hướng về phượng hoàng.
Chẳng qua là, công kích của Mặc Quân với nó quá lớn, người duy nhất chịu mức độ thù hận của nó cũng chỉ có Mặc Quân.
Máu của cô chỉ còn 2/3, nhưng lại không thể đến gần Ta là manh muội muội
thêm máu. Nếu không ba người phía sau cũng sẽ chịu sự tấn công của boss.
Mặc Quân né trái né phải, không tìm đâu ra kẽ hở để công kích lần nữa.
Rầm!
Tiếng vật nặng ầm ầm rơi xuống làm mấy người giật mình. Chỉ thấy Minh Dạ giơ
cao quyền trượng, trong đó có ánh sánh luân chuyển.
Chân phượng hoàng đã bị đất đá kéo xuống!
Nhân cơ hội này, Mặc Quân giương cung lên bắn liên tiếp vào phượng hoàng, Ta là manh muội muội dưới sự hộ tống của Sói xám cũng chạy đến gần Mặc
Quân chúc phúc thêm máu.
Chỉ tiếc, hoả phượng rất nhanh đã phá tan đất đá, lại bắt đầu công kích.
Thời gian nghỉ ngơi giữa hai lần phù chú của Minh Dạ là 5 giây, có nghĩa cứ 5 giây họ lại công kích, sau đó Mặc Quân né tránh, rồi lại công kích. Cả
bốn phối hợp cực kì ăn ý, chẳng mấy chốc cột máu của phượng hoàng đã
cạn.
Trầm Tử Quân đứng chắn trước Sói xám và manh muội, chăm chú
nhìn. Chắc chắn sẽ chuẩn bị nhận nhiệm vụ mới ngay lập tức. Ba giờ của
bọn họ chỉ còn gần hai giờ thôi