Ẩn Môn Thiếu Chủ

Chương 132: Em đừng có đùa như vậy




Trí tưởng tượng của cô nàng này không khỏi quá phong phú đi?
"Em căn cứ vào đâu cho ra kết luận đó? Em nói tôi nghe thử?" Ninh Chiết tò mò hỏi.
Tô Thanh Y nhướng mày cười: "Không phải trong tiểu thuyết đều viết như vậy sao?”
Ninh Chiết trong nháy mắt bị chặn họng, nghẹn ngào không nói nên lời.
Qua hơn nửa ngày, Ninh Chiết mới dở khóc dở cười nhìn về phía Tô Thanh Y:" Tôi hiện tại là người giàu tay trằng nên đang trông chờ sơn trang kinh doanh tốt để kiếm tiền trả nợ đấy! Sau này em lo mà quản lý nó cho tốt đi, mấy cuốn tiểu thuyết đó của em tốt nhất đừng có để tôi thấy, em cũng đừng có đọc nữa!”
Một đường nghe Tô Thanh Y nói chuyện phiếm, hai người rốt cục tới biệt thự.
Để Tô Thanh Y vào nhà ngồi một lát, thấy cô hoàn toàn không có ý rời đi, Ninh Chiết không khỏi uyển chuyển nhắc nhở: "Thời gian không còn sớm, em trên đường trở về chú ý an toàn”
“Ơ hay tại sao em phải về?”
Tô Thanh Y giả bộ hồ đồ: "Dù sao thời gian cũng không còn sớm, đêm nay em ở lại chỗ anh! Ngày mai còn bận bên này mà, em lười qua lại.”

"...." Ninh Chiết trên mặt co rút, không thể không nói trắng ra: "Em đòi ở lại đây thì cũng phải xem có thích hợp hay không chứ:
Cô nam quả nữ sống chung? Ai biết sẽ không lau súng cướp cò chứ?
Anh cũng là đàn ông huyết khí phương cương bình thường được không? Chỗ đó của anh có phải ăn chay đâu!
“Có cái gì không thích hợp?”
Một tay cô ôm cánh tay Ninh Chiết, dùng sức. đem thân thể chui vào trong ngực Ninh Chiết, nở nụ cười quyến rũ với anh: "Dù sao anh và Tô Lan Nhược đã đăng ký ly hôn! Từ hôm nay trở đi, em chính là bạn gái chính thức của anh! Hôm nay em sẽ ở lại đây và sau này em cũng sẽ thường xuyên đến ở với anh!”
“Em đừng có đùa như vậy!”
Cảm thụ được thân thể mềm mại của người khác giới cứ co tới cọ lui trong ngực mình, Ninh Chiết trong lòng rung động, mạnh mẽ giữ cho đầu óc tỉnh táo nói: "Tôi không phải nhân vật lớn bí ẩn gì như em nghĩ đâu, tôi thật sự rất có khả năng là sát thủ giết người hàng loạt đấy, đi theo tôi, chưa chắc có lợi cho em đâu!"
Sát thủ hay sát nhân giết người hàng loạt đều là những kẻ tay dính đầy máu, mà một kẻ nồng nặc mùi máu sẽ luôn được định sẵn cuộc đời mà lúc nào cũng đối diện với cái chết cận kề.
Hơn nữa rất có thể anh còn có vô số kẻ thù.
Xui xẻo, những kẻ thủ kia tìm tới cửa, Thanh Y sẽ gặp rắc rối lớn, thậm chí có thể bị thương, bỏ mạng.
Anh vẫn không dám có hành động vượt quá giới hạn với Tô Thanh Y, phần lớn cũng cũng là vì lo lắng những điều như thế. Anh không muốn đẩy người phụ nữ này vào nguy hiểm.
“Cho dù anh không phải nhân vật lớn gì đó cũng không sao cả”
Tô Thanh Y ôm lấy cánh tay Ninh Chiết không buông: "Dù sao đi nữa em biết, chỉ cần em gặp nguy hiểm gì, anh nhất định sẽ liều mạng bảo vệ eml Em chỉ cần như vậy là đủ!"
“Em... Đừng đem mạng sống của mình ra đùa giỡn như vậy.” Ninh Chiết lắc đầu cười khổ. Truyện Quân Sự
Tô Thanh Y lơ đễnh, cô không hề đặt nặng điều đó đến vậy đâu. Vẫn không buông tay Ninh Chiết, Tô Thanh Y ngẩng khuôn mặt xinh đẹp lên, mỉm cười nhìn anh: "Sinh mệnh quý giá thật, nhưng tình yêu của em quý giá hơn đấy!"

"Tôi..."
Ninh Chiết không biết làm sao với cô, chỉ có thể trước mắt thoả hiệp, anh bất đắc dĩ nói: Em muốn ngủ ở đây thì cứ ngủ đi! Dù sao, nếu xảy ra chuyện gì, tôi không muốn thấy em hối hận đâu”
“Sẽ không!”
Tô Thanh Y vẻ mặt kiên định, lúc này mới buông cánh tay Ninh Chiết ra đứng lên: "Vậy em đi tắm trước! Vừa nãy bị dọa ra mồ hôi lạnh, rất khó chịu đấy!”
Ninh Chiết ném cho nàng một cái nhìn xem. thường: "Sợ đến mức bị dọa ra một thân mồ hôi lạnh rồi mà em còn muốn nhảy vào trong hố lửa?"
“Em thích!"
Tô Thanh Y khịt mũi hừ nhẹ, nhìn Ninh Chiết bằng ánh mắt quyến rũ: "Anh muốn tắm chung với em không?”
Tắm uyên ương?
Ninh Chiết trong lòng rung động, thiếu chút nữa là bị dụ gật đầu.
Cũng may anh kịp thời nhịn xuống, không bị yêu tình này hấp dẫn, quát khẽ:

"Em tự đi tắm đi!”
Ninh Chiết nhắm mắt lại, giả vờ chắp tay trước ngực nói ra câu thoại trong bộ phim nào đấy: "Trong lòng bần tăng, tất cả giai nhân hồng phấn, đều chỉ là bạch cốt tinh..."
Vậy á hả?
Tô Thanh Y nhướng mày: "Vậy để tiểu nữ giúp thánh tăng kiểm tra định lực một chút nhé.”
Nói xong, Tô Thanh Y đặt tay lên bụng Ninh Chiết, ngón tay chậm rãi hạ xuống.
Ninh Chiết chỉ cảm thấy một lưồng khí nóng xông thắng lên não, vội vàng đẩy tay Tô Thanh Y ra: "Tôi nhớ ra có việc phải làm, tôi đi gọi điện thoại cho bà chủ Phượng đã!"
Nói xong, Ninh Chiết lao như bay lên lầu như muốn chạy trốn thật nhanh.
“Phụt..Ha ha...”
Phía sau truyền đến tiếng cười đắc thẳng của Tô Thanh Y,



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.