Ăn Mày Tu Tiên

Chương 241: Cậu có phải




Không giống như lúc trước, lần này tất cả mọi người đều lộ rõ sự tức giận, ánh mắt của họ khóa chặt trên người thanh niên mặc áo choàng trắng.
Người dẫn đầu võ đạo tông sư cất bước tiến về phía trước, nói với giọng điệu lạnh lùng.
"Cậu có phải là đang khinh người quá đáng không?”
"Trái với hiệp ước của Hiệp hội Võ giả, tùy ý công kích nhà họ Vương tôi, có phải là nên đưa ra một lời giải thích không!"
Tiểu Kha lộ ra sắc mặt mờ mịt.
Hiệp hội Võ giả có những hiệp ước nào?
Cậu chưa bao giờ từng nghe qua nha?
Thấy đối phương chậm chạp phản ứng, ông ta khit mũi hừ lạnh lùng. "Lão phu Bộ Kinh Thiên, khởi xướng cuộc chiến tông sư với cậu, xin mời!"
Tất cả các tông sư tản ra, ngay cả hai vị võ đạo tông sư khác cũng yên lặng lui về phía sau.
Điều đó có nghĩa là gì, cuộc chiến tông sư là cái gì?
Ngay khi Tiểu Kha muốn mở miệng hỏi thăm, cậu lập tức cảm nhận được một cỗ sát ý truyền đến.

Vài mũi tên linh lực thật nhỏ bản phóng tới mi tâm của cậu.
Cậu nhanh chóng nghiêng đầu sang một bên để né đòn này.
Bộ Kinh Thiên chắp hai tay ra sau lưng, ông ta nhẹ nhàng nhảy trên không trung, lập tức biến ra ngọn giáo băng trong không trung.
Khi ông ta xòe bàn tay ra, ngọn giáo băng bản về phía Tiểu Kha.
Cậu nhanh chóng né qua trên nóc một căn biệt thự gần đó, dễ dàng hóa giải đợt tấn công này.
"Này, tôi đến đây không phải để đánh nhau!" ổn định cơ thể, Tiểu Kha lớn giọng hét lên với Bộ Kinh Thiên. Bộ Kinh Thiên đáp xuống nóc nhà và nhanh chóng vọt về phía cậu.
Mặc dù tuổi tác đã cao, nhưng cơ thể của ông ta lại linh hoạt đến lạ thường, tốc độ nhanh như một viên đạn.
"Tôi còn có thể tin cậu sao, tập kích gia chủ nhà bọn tôi hai lần liên tiếp." "Hôm nay, tôi nhất định sẽ chém chết cậu!"
Vừa dứt lời, tay phải của Bộ Kinh Thiên ngưng tụ chân khí bàng bạc, nhắm về phía trái tim của cậu.
Tiểu Kha thở dài một hơi, bất lực nói. "Tôi thật sự không cố ý~"

Khi mọi người thấy một đòn tấn công của Bộ Kinh Thiên sẽ oanh tạc trên lồ ng ngực của cậu.
Một bàn tay trắng nõn đột nhiên chống lại một cú cưồng bạo này. Mọi người hít sâu một hơi, họ ngạc nhiên khi chứng kiến một màn này.
Họ thấy cậu dùng một tay để ngăn cản nắm đấm của Bộ Kinh Thiên, cơ thể cũng không hề lùi lại nửa bước.
Người cảm thấy bất ngờ nhất, không ai khác đó chính là Bộ Kinh Thiên.
Một võ đạo tông sư như ông ta toàn lực ra tay thế mà rốt cuộc lại bị đối phương hời hợt tiếp được.
Hơn nữa nhìn vào dáng vẻ này của cậu, có lẽ vẫn còn dư vài phần sức lực. Tuổi còn trẻ như vậy mà đã là một cao thủ võ đạo, người này rốt cuộc là ai? Bộ Kinh Thiên thu lại nắm đấm, ông ta nhanh chóng lùi lại.
"Thằng nhóc kiêu căng, nếm của tao một chiêu đi."
Ông ta đề khí vận công, áo choàng màu trắng không có gió mà bay lên, một luồng khí thế bàng bạc phun ra.
Cho đến khi khí tức của ông ta đạt đến đỉnh điểm, hai tay đã bao trùm chân khí hùng hồn.
"Bài Vân Chưởng!"
Bàn tay với chân khí khổng lồ hướng về phía Tiểu Kha, tốc độ nhanh đến kinh ngạc.
Khi lòng bàn tay khổng lồ đến gần Tiểu Kha, cậu chỉ tùy tiện vung lên một kiếm.
Ánh kiếm lóe lên, bàn tay chân khí lập tức bị chém làm đôi, tiêu tán giữa không trung.
Sắc mặt Bộ Kinh Thiên trở nên nghiêm trọng, thực lực của đối phương kỳ lạ quá mức, ông ta hoàn toàn không thể nhìn thấu.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.