Ăn Mày Tu Tiên

Chương 237: Con trai




Nhìn thấy Tiểu Kha đứng bên cạnh hồ nước, ba người họ thầm suy đoán cậu sẽ làm cái gì.
Chẳng lẽ cậu đang muốn biểu diễn tiết mục thiếu nhi bơi tự do sao?
Khi Tiểu Kha đã chuẩn bị sẵn sàng, cậu trực tiếp nhảy về phía trước và nhảy. xuống hồ nước.
"Con trai!". Truyện Mạt Thế
Điều này làm cho Vương Nhạc Hạo cảm thấy sợ hãi, ông vội vàng đứng dậy tìm con trai mình.
Nhưng sau khi mọi người thấy rõ bóng dáng trên hồ nước, họ lập tức trở nên sững sờ đứng im tại chỗ.
Một màn xuất hiện của cậu làm cho mọi người cảm thấy rất ngạc nhiên, Tiểu Kha lại nhảy vào mặt nước và đứng vững vàng phía trên mặt nước.
Mặt nước lập tức tựa như mặt đất bằng phẳng. Trần Tuệ là người ngạc nhiên nhất, bà mở to hai mắt, ngạc nhiên há miệng. "Con trai... Con có khinh công và có thể nổi trên mặt nước sao?"
Lúc này, Vương Anh cũng ngơ ngác nhìn về phía em trai mình, ngay cả Vương 'Tâm Như đang học thuộc bài cũng có bộ dạng giống như cô ấy.
Tiểu Kha từ từ đi đến giữa hồ nước, sau đó ngồi xổm xuống rồi mũi chân cậu điểm nhẹ một cái.
Vèo một cái, cậu lập tức nhảy thẳng lên không trung cao hơn mười mét.

Giữa cái hồ nước như có một tảng đá được ném ra, nó lập tức nổi lên những gợn sóng lăn lăn và làm cho những cá con ở xung quanh phân tán.
Giữa không trung, Tiểu Kha giơ tay phải lên và nhanh chóng nắm chặt thành nắm đấm.
"Xích Diễm Cửu Quyền!"
Giọng nói non nớt của cậu quát một tiếng, linh lực ngưng tụ ở nắm đấm và tỏa ra ánh sáng đỏ thẫm.
"Quyền thứ nhất, hỏa quyền!"
Một nắm đấm rực lửa khổng lồ có kích thước vài mét biến hóa khôn lường xuất hiện.
Bùm!
Năm đấm rực lửa đánh vào giữa hồ nước, những gợn sóng lập tức nổi lên cuồn cuộn, nhiệt độ nóng rực làm bốc hơi một lượng nước lớn.
Ngay sau đó, mặt nước lại trở nên tĩnh lặng, Tiểu Kha cũng đáp xuống mặt nước trở lại.
Hồ nước như thể nước đun sôi, hơi nóng không ngừng bốc lên. Một số lượng lớn cá vàng ngửa bụng lên nổi trên mặt nước.
Cậu bước tới từng bước một, sương mù vờn quanh làm cho cậu lộ ra mười phần tiên khí.

Một màn này quả thực rất chấn động.
Tất cả những người có mặt ở đây đều ngây ra như phỗng, ngạc nhiên nhìn Tiểu Kha đang đi về phía mình.
Mãi cho đến khi cậu đến gần mọi người, những thành viên trong gia đình mới có phản ứng.
Đây chính là năng lực người tu tiên sao? Thực sự quá lợi hại rồi!
Thấy được biểu cảm khiếp sợ của mọi người, Tiểu Kha không khỏi thầm lẩm bẩm trong lòng.
"Chẳng lẽ mình đã bộc lộ quá nhiều sức mạnh rồi sao?"
"Không thể nào, mình chỉ mới dùng một phần sức mạnh thôi mà?"
Vương Nhạc Hạo gượng gạo cười hai tiếng, ôm con trai và khen ngợi.
"Con trai thực sự rất lợi hại, sắp đuổi kịp cha rồi đấy, ha ha ha ~"
Trần Tuệ hung hăng véo mạnh vào hông ông một cái.
"Anh hả, có thể mạnh bằng một nửa con trai mình là được rồi."
Cả nhà cười nói vui vẻ, ai nấy cũng đều nhìn Tiểu Khả một cách cưng chiều. Cá vàng: Ai có thể lên tiếng cho tôi không...
Một giờ sau.
Vương Anh cầm cuốn sách lên và chọn ngẫu nhiên vài cây để khảo hạch Vương Tâm Như.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.