Âm Hôn Khó Chia Lìa

Chương 147: 1 Lâm Vào Vũng Bùn






Có lẽ Tằng Chúc Lượng cũng biết trên người xuất hiện thi đốm là việc rất quỷ dị, còn bị tôi doạ nên cơ thể của cả hai anh em họ liền run nhẹ, sau đó cắn răng chần chờ thật lâu mới dám nói: "Là chính mẹ tôi tự sát.
"Tôi nghe mà giật cả mình vì tôi vốn nghĩ rằng bà cụ chết là do anh em nhà họ Tằng này giày vò.
Hai anh em nhà này đã hơn ba mươi mà vẫn chưa lấy vợ, còn bòn rút khoản thu trong nhà, bà cụ thì sinh bệnh, dù bà không nằm viện và điều trị bằng hóa chất thì cũng cần thuốc giảm đau, thực phẩm dinh dưỡng, mà thứ gì cũng cần tiền, cũng may hai anh em nhà này tuy rằng khốn nạn nhưng biết mẹ mình không còn sống được bao lâu nữa cho nên cũng để cho bà ăn ngon mặc đẹp, dù không phải tốt nhất nhưng cũng không tệ.
Bọn họ cũng biết bà cụ tìm Hà Thuý Miêu thắp hương, thấy bà cụ xài tiền bừa bãi cho nên cũng có nói vài câu.
Kết quả vào một ngày nọ, sau khi bọn họ đi ra ngoài chơi, lúc trở về thì phát hiện bà cụ đã mặc áo liệm, dùng dây đỏ quấn quanh cổ mà thắt cổ tự tử ở trên giường.
Trên đầu giường còn bài chăn thọ cùng giấy hương, toàn bộ đồ đưa tang đều chuẩn bị xong, di ảnh cũng được treo lên trong nhà chính để dâng hương.

Ngay cả quan tài bà cũng tự mình đặt xong, người bán quan tài có thể xác nhận là quan tài kia do chính bà cụ gọi điện đến để đặt.
Cứ như thể bà cụ muốn làm tất cả những chuyện này cho con trai của mình trước khi mà mình ra đi, chỉ thiếu mỗi việc tự mình chui vào hố mồ thôi.
Hai anh em Tằng Chúc Lượng nói đến đây thì nước mắt đã rơi đầy mặt, oà khóc thảm thiết.
Tôi không tin tưởng lời nói từ một phía của bọn họ nhưng bất kể tôi đe doạ thế nào, hay là Tề Sở đảm bảo không nói chuyện này ra ngoài hoặc là để bọn họ nói trước hương thì bọn họ quả thật không cảm thấy có lỗi với bà cụ ở điểm nào ngoại trừ việc bám váy mẹ(*)(*)Ăn bám.
"Cũng biết bám váy mẹ là có lỗi à!" Mặt của Tề Sở lộ ra vẻ khinh bỉ, sau đó nhốt hai người họ vào phòng hương, rồi đi ra nói với tôi: "Cô thấy thế nào?""Chờ chị Dương tới đã.
" Tôi cảm thấy thật đau đầu, hai anh em nhà họ Tằng làm người ta rất khó chịu nhưng dù gì đây cũng là hai mạng người.
Có điều người sống không thể nào tự thắt cổ bản thân cho đến chết được, nhưng mà không phải tự tử thì áo liệm, giày trường thọ kia còn có di ảnh là ai làm ra đây?Việc gọi điện thoại tự đặt quan tài thì có thể hiểu, nhưng tự siết cổ chết thì tuyệt đối không có khả năng.
Chị Dương rất nhanh đã đến, chị nhìn qua thi đốm trên người anh em họ Tằng, còn mang theo ít thuốc hoạt huyết, khử máu bầm, rồi mới vẫy vẫy tay gọi chúng tôi, nói: "Việc này tôi cũng chưa từng thấy qua bao giờ, hai người có tìm được căn nguyên(*) không?"(*)Nguồn gốc của sự việc.
Tề Sở tóm tắt sự việc đại khái qua mấy câu, sau đó đi nói chuyện với anh em họ Tằng, anh ta không tin rằng cái chết của bà cụ không liên quan gì đến bọn họ.
Tôi phát hiện Tề Sở đối với quan hệ mẹ con rất coi trọng, tôi đảo mắt nhìn sang chị Dương, chị ấy nhìn bóng lưng rời đi của Tề Sở, rồi mới nhỏ giọng nói với tôi: "Tôi nghe nói thời thơ ấu của tiểu sư thúc tổ không tốt, hình như là do cặp Thiên Nhãn kia của cậu ta cho nên cậu ta cùng mẹ mình bị đuổi ra khỏi nhà, đi đến chỗ nào cũng bị người ta xem như quái vật, mẹ cậu ấy mang theo cậu ấy phải chịu rất nhiều cực khổ.
"Chị Dương không nói nhiều lời chắc cũng không biết rõ hoặc là không tiện nói.

Trách không được anh ta đồng tình với Hà Thuý Miêu như vậy, không tiếc tiền mà móc ngay cho người ngoài, hoá ra anh ta nhìn thấy bóng dáng mẹ mình trên người bà ta.
"Có tra ra điều gì về những chiếc răng kia không?" Tôi vội nói lảng sang chuyện khác, thừa dịp Mặc Dật không có ở đây mới hỏi một câu.
Lần trước Mặc Dật nhìn thấy nuốt răng kia thì đã rất tức giận, mà răng lần này còn do Lục Tư Tề đưa cho tôi, cho nên trước khi biết kết quả thì tôi cũng không nghĩ sẽ cho y biết.
Chị Dương sửng sốt một chút, sau đó xấu hổ nói với tôi: "Tề Sở không nói cho cô biết sao? Những chiếc răng đó đã không thấy đâu nữa rồi.
""Không thấy đâu?Tôi có chút không thể tin nổi nhìn chị Dương: "Chuyện này xảy ra khi nào?""Vào đêm hôm kia.
Hừng đông hôm qua tôi phát hiện mấy cái răng không thấy đâu nữa cho nên liền gọi cho Tề Sở, cậu ta không nói với cô sao?" Ánh mắt chị Dương loé lên, có chút xấu hổ mà nói: "Tôi không nghĩ đồ để ở trong phòng thí nghiệm sẽ bị mất, nên chưa có tra ra cái gì thì nó đã biến mất không thấy tăm hơi rồi.
"Tối hôm kia tôi bị Mặc Dật giày vò ở trên giường bạt bộ, tôi nhớ rõ sau khi trở về có nghe thấy Tề Sở gọi mình nhưng Mặc Dật đã đi thay tôi, sau đó y rõ ràng nói Tề Sở muốn đi thăm Hà Thuý Miêu mà?"Tôi xin lỗi" Chị Dương vẻ mặt áy náy nhìn tôi, xoa xoa tay vào nhau nói: "Chúng tôi đã đi tra camera giám sát, nó giống như thi thể người nhà họ Vệ, biến mất trong không khí.

"Tôi gật gật đầu, không biết Tề Sở có nói điều kiêng kỵ gì trước mặt Mặc Dật không nữa, hay là Mặc Dật đã sớm biết đến cốc giữ nhiệt có răng kia là do Lục Tư Tề đưa cho tôi cho nên mới không muốn đề cập đến.
Lúc này, Tề Sở đi từ trong phòng hương ra, hướng về tôi gật đầu: "Quả thật không có nói láo.
""Vậy chỉ có thể quá âm thôi.
" Nếu vấn đề này thật sự nằm ở trên người bà cụ, vậy thì trực tiếp quá âm tìm bà ấy là được rồi.
Chị Dương cũng tò mò nguyên nhân của việc này, nói muốn thu thập thêm thông tin cho nên cũng muốn ở lại bên cạnh để quan sát.
Editor: AlissaCập nhật 9/2/2022 tại việt nam overnight truyện.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.