Âm Dương Thần Thám

Chương 12: Triệu gia án (8)




Dương Tiễn vừa dứt lời, bỗng nhiên ngoài sân có tiếng hét của Trương Long Triệu Hổ. Triển Chiêu nhanh chóng vận khinh công chạy ra, theo sau là Công Tôn Sách và Bao đại nhân, Dương Tiễn không có đi theo, nhìn chằm chặp góc phòng nhíu mày. Hắn thế nhưng vừa nhìn thấy một người đang đứng đó nhìn mình, nhưng khi nhìn lại thì hoàn toàn không thấy cái gì cả, ngay cả khí tức cũng không có, tựa như ở đó ngay từ đầu không có cái gì cả vậy, nhưng Dương Tiễn tuyệt đối tin tưởng cảm giác của mình, chắc chắn lúc nãy ở đó có người, không, đó không phải người, nếu đoán không lầm thì đó là một oán linh.
Chết tiệt, cư nhiên có oán linh?!! Với cái thân thể này chỉ sợ làm mồi cho oán linh nó còn chê đi chứ đừng nói là đánh nó.
Dương Tiễn nhìn thêm một lần, nhíu mày đi ra ngoài, lúc đi qua cái xác của thiếp thân họ Liễu lại không có để ý một ngón tay của nàng nhúc nhích một cái.
“ Có chuyện gì vậy? “ Dương Tiễn chạy ra, thấy mặt mày ai cũng có vẻ trầm trọng, mặt của Trương Long Triệu Hổ đã hoàn toàn trắng bệch đang giơ đao ra với một cái các.
Đúng vậy, là một cái xác!!!
Một cái xác có mùi thối rữa mặc cái áo rách rưới tóc tai bù xù đứng im trước mặt Bao đại nhân, mà Triển Chiêu thì mím môi cầm chặt chuôi thanh Cự Khuyết, bất cứ lúc nào cũng có thể tuốt gươm ra khỏi vỏ. Mà Công tôn tiên sinh thì lại im lặng nhìn cái xác trước mặt, ánh mắt có ẩn ẩn chút hứng thú làm Dương Tiễn rất muốn phun tào.
Nằm máng, vậy mà còn có hứng thú được?! Ngươi đúng là cái đồ luyến thi mà !!!!!( luyến thi = yêu thi thể )
Trương Long run tay cầm kiếm, lắp bắp nói “ Cái...cái xác...cái xác cử động....”
Được rồi, không cần ngươi trả lời ta cũng thấy rồi.
Công Tôn Sách vuốt cằm “ Xác cử động, có chuyện hay. “
Mẹ kiếp, ngươi không cần tỏ ra hứng thú một cách trắng trợn như vậy, ít ra thì ngươi nên lo lắng cái xác kia có thể hay không khùng lên ăn thịt ngươi như zombia đi.
Bao đại nhân đối với chuyện này tuy kinh ngạc nhưng các ngươi cũng tuyệt đừng mong có thể nhìn được cái cảm xúc gì trước cái mặt đen như than kia.
Đặc biệt là Triển Chiêu Triển đại hiệp rất im lặng nhìn chằm chằm cái xác kia, xác định chỉ cần nó có dị động thì sẽ tuốt kiếm chém a chém chém a chém.
Dương Tiễn xác định bản thân không có nhìn lầm gật gật đầu. Ưm, miêu tả quả thật sinh động, xem ra lát về phải viết lại nhật kí truyền cho con cháu đời sau. Ừm, quyết định vậy đi!
Cái xác khi thấy Bao đại nhân thì lững thững đi tới, khi cách Bao đại nhân khoảng 5 bước thì dừng lại, trong miệng truyền ra tiếng ô ô a a bi thống, nghe qua có vẻ nó muốn nói cái gì đó.
Bao đại nhân trấn tĩnh hỏi “ Ngươi muốn nói cho bản quan cái gì? “
Cái xác kia lại ô ô a a, khi nói miệng lộ ra một đám răng lệch lạc do bị chấn động quá mạnh mà ra, trong đó còn mơ hồ nhìn thấy mấy con sâu bọ đang bò trong đó.
Trương Long gan nhát nhất ngay lập tức đổ mồ hôi lạnh, tay cầm kiếm run run lợi hại. Triệu Hổ bên cạnh chỉ khá hơn, ít nhất vẫn còn chưa có đổ mồ hôi.
“ Bản quan nghe không hiểu ngươi đang nói cái gì. “ Bao đại nhân lắc lắc đầu.
Cái xác ô ô vài tiếng, bỗng đi tới gần Bao đại nhân hơn, khi nó tới gần sát Bao đại nhân thì Triển Chiêu rút đao ra chặn ngang trước mặt nó. Nó lại ô ô chỉ tay ra phía sau lưng Bao đại nhân. Mọi người lập tức nhìn ra sau, ở đó chỉ có Dương Tiễn đang đứng.
Dương Tiễn nhíu mày “ Không sao, cứ để nó tới đây. “
Triển Chiêu nghe xong lập tức có vẻ không đồng ý. Cái nha đầu này, không biết rất nguy hiểm sao??
Công Tôn Sách thì ánh mắt lấp lánh nhìn chăm chăm Dương Tiễn. Bảo bối a bảo bối, ngay cả cái xác cũng có hứng thú a.
Cái xác tựa như nghe hiểu lời Dương Tiễn nói, nó lập tức đi qua, cách Dương Tiễn ba bước thì dừng lại ô ô a a ô ô a a. Dương Tiễn gật đầu.
Bao đại nhân hiếu kì hỏi “ Nó nói cái gì vậy ?”
“ Nó nói nó muốn kêu oan. “ Dương Tiễn nhìn cái xác “ Nó chính là quản gia Triệu gia.”
“ Ô ô ô ô a a “
“ Nó nói là có người hại nó. “
“ Ô ô “
“ Nó chỉ biết nó bị người ta kê đơn, sau đó tự nhiên không khống chế được mà đập đầu tự sát, sau đó có người vẽ lên người nó thứ gì đó, nó liền có thể sống lại. “
“ Bị kê đơn, chứ không phải bị ma ám hả? “ Công Tôn Sách hỏi.
“ Ô a ô “
“ Không phải. “
“ Người nào cứu nó? “ Bao đại nhân lại hỏi.
“ Ô ô “
“ Không biết “
“ Ô ô a a a a ô “
“ Nó nói Triệu gia có người muốn nó chết “
“ Hỏi nó xem ai là người muốn nó chết. “ Bao đại nhân nói. Dương Tiễn gật đầu tiếp tục lắng nghe.
“ Nó nói không biết. “
“ ô ô”
“ Nó nói nó biết một bí mật, vì vậy có người muốn nó chết “
“ Ô a a ô a ô ô a a ô “
“ Bí mật này liên quan tới đại phu nhân và tam tứ công tử của Triệu gia. “
“ Ô ô a “
“ Nhưng nó không nhớ là bí mật gì, do chết vì đập đầu nên trí nhớ hẳn là bị ảnh hưởng. “
Sau đó cái xác im lặng, mọi người rơi vào trầm mặc.
“ Ô ô !!!!!!! “
Tự nhiên cái xác rống lên đau khổ, sau đó bỗng dưng thối rữa bằng tốc độ nhanh chóng, mấy tiếng xèo xèo vang lên kèm theo mùi cháy hôi thối bốc lên. Dương Tiễn hoảng hốt không kịp làm gì thì cái xác đã tựa như bốc hơi khỏi nhân gian, trước khi đi còn ô ô mấy tiếng.
Từ đường?! Nhà họ Mạc?!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.