Âm Dương Miện

Chương 241: Tử Băng Thiên Ma Giao (Hạ)




Ma lực của Phất Thụy dù sao cũng không đủ để phát huy ra uy lực chân chính của Lôi Ngục Thần Phủ, bị ma lực khổng lồ ngưng tụ trong Giao Châu chấn động hất bay. Bất quá Giao Châu cũng đã bị Lôi Ngục Thần Phủ chém văng ra, con Tử Băng Thiên Ma Giao này tuyệt đối chịu khổ không ít.

Con Cửu Giai Ma Thú cường hãn này đã chân chính nổi giận, gầm lên một tiếng. Thanh âm điên cuồng gào thét không ngừng từ trong miệng nó phát ra. Hào quang màu tím không ngừng bay tán loạn ra bốn phía, giờ phút này, nó mới hiển lộ cho mọi người thấy thực lực khủng bố của Cửu Giai Ma Thú.

Một tiếng nổ ầm vang, thân thể khổng lồ của Tử Băng Thiên Ma Giao vốn đã đông kết dưới mặt hồ, khẽ vặn vẹo một chút, nhất thời, tất cả băng khối bên dưới toàn bộ vỡ tung lên. Thân thể chìm dưới hồ nước, không thể nghi ngờ vô cùng có lợi cho nó thi triển ra nhưng kỹ năng mạnh nhất của mình. Thân thể dài hơn năm thước không ngừng hất tung những mảnh băng trùy khổng lồ bay lên không trung. Ma lực Quý Thủy Hệ bùng nổ, nhất thời khiến cho thân thể nó hoàn toàn biến thành thủy tinh tím biếc. Vô số băng trùy manh theo khí tức cực kỳ khủng bố bay tán loạn bốn phía, hướng về phía mọi người bay vụt tới.

Đây là kỹ năng thiên phú của Tử Băng Thiên Ma Giao, Tất Sát Kỹ Tử Băng Thiên Ma Vũ. Thân thể chìm trong hồ nước trợ giúp cho nó gia tăng uy lực của Tất Sát Kỹ này lên tới trình độ cực kỳ khủng bố. Hơn một nửa mảnh băng trùy kia bắn ngược lên không trung, tấn công về phía Phất Thụy.

- Mọi người cẩn thận.

Phất Thụy đang ở trên không trung, hét lớn một tiếng, thanh Lôi Ngục Thần Phủ trong tay huơ ngang một cái, vô số mảnh băng trùy không ngừng bị ma lực Cực Hạn Dương Lôi của hắn đánh nát thành bột phấn. Bất quá hắn cũng bị công kích của Tử Băng Thiên Ma Giao làm vướng tay, tạm thời cũng không có cơ hội phản kích. Tất Sát Kỹ của Cửu Giai Ma Thú cũng không phải là những ma thú cấp thấp có thể so sánh được. Không trung nháy mắt đã bị Quý Thủy nguyên tố hoàn toàn chiếm lĩnh, tạo thành một thế giới giống như là lĩnh vực vậy. Mọi người đứng trong phạm vi này đều chịu lực áp bách mãnh liệt. Nhất là Dạ Tâm chịu áp lực rõ ràng nhất. Nàng cũng không có Cực Hạn Ma Lực, hơn nữa bản thân cũng là Thủy thuộc tính, tuy là vừa mới đột phá cảnh giới Lục Quan, nhưng lúc này nàng lại cảm nhận thuộc tính áp chế cực kỳ thống khổ.

Trong số mọi người ở đây, kẻ duy nhất có cảm giác thoải mái chính là Diêu Khiêm Thư. Trong Ngũ Hành, Thủy sinh Mộc, bản thân là người có ma lực Cực Hạn Giáp Mộc, Thủy nguyên tố càng khổng lồ, đối với hắn mà nói càng thoải mái hơn nhiều, huống chi lúc này bên bờ hồ còn có rất nhiều cây cối.

Dạ Tâm miễn cưỡng ngưng tụ ma lực của mình, hai tay ấn mạnh lên ngực Diêu Khiêm Thư. Ma lực Cực Hạn Giáp Mộc của Diêu Khiêm Thư nháy mắt tăng vọt, Giáp Mộc Ngưng Tụ Pháp Trận lặng yên hiện lên, Đồ Đằng Thanh Long xuất hiện, dung nhập vào trong Pháp Trận. Hai tay Diêu Khiêm Thư đồng thời đặt lên hai vai Cơ Động, ma lực trong người không chút giữ lại, hoàn toàn dung hợp vào thân thể Cơ Động.

Ông …ông…

Một hỏa trụ màu vàng kim thô to cơ hồ trong nháy mắt đã phóng lên. Cơ Động bước ra trước nửa bước, nhanh chóng kéo dài khoảng cách với Diêu Khiêm Thư. Ma lực Diêu Khiêm Thư không thể truyền trực tiếp, khiến cho hiệu quả kém đi một chút, nhưng cũng giúp Diêu Khiêm Thư không bị Cực Hạn Dương Hỏa bộc phát trên người Cơ Động thiêu đốt. Bạn đang xem truyện được sao chép tại: TruyenFull.vn chấm c.o.m

Chu Tước Song Dực thấm đẫm hỏa diễm vàng chói, không ngừng vẫy động. Hỏa Diễm Quân Vương Chi Thể xuất hiện, thân thể thô to hơn ba thước của Hỏa Diễm Quân Vương đem Dạ Tâm và Diêu Khiêm Thư hoàn toàn che chắn ở phía sau. Quân Ma Âm Dương Khải hóa thành màu xích kim sáng lạn, ngạnh kháng với đám băng trùy đang không ngừng bay tới. Hai tay Cơ Động vẽ một vòng thật lớn bên người, một con Hỏa Long khổng lồ màu vàng kim đã từ trong cơ thể bay ra, đón lấy đám băng trùy kia.

Không có trực diện chiến đấu cũng không thể hiểu được thực lực của cường giả chân chính. Nhìn qua đám băng trùy này trên không trung không ngừng bị Lôi Ngục Thần Phủ của Phất Thụy mạnh mẽ đánh tan, giống như là ngăn cản chúng vô cùng đơn giản vậy, thế nhưng khi Cơ Động chân chính tiếp xúc với đám băng trùy kia, hắn mới nhất thời cảm nhận được áp lực cường đại lạ thường.

Mỗi một mảnh băng trùy đều ẩn chứa hàn khí liên miên mà lạnh thấu xương. Mặc dù ma lực hắn đã được Dạ Tâm và Diêu Khiêm Thư tăng phúc, đã đạt đến một trình độ trước giờ chưa từng có, nhưng muốn ngạnh kháng đám Thủy ma lực này vẫn là chuyện cực kỳ khó khăn, buộc hắn phải dốc hết toàn lực ứng phó. Cơ hồ mỗi khi hắn ngăn cản một mảnh băng trùy cũng phải lui về sau một bước, Hỏa Diễm Quân Vương Chi Thể cũng xuất hiện ba động mãnh liệt, tựa hồ bất cứ lúc nào cũng có thể vỡ tan được.

Cái này là sự chênh lệch về thực lực a! Hắn dù sao cũng chỉ là một gã ma sư ma lực còn chưa tới Ngũ Quan. Mặc dù phần lớn bộ phận công kích của Tử Băng Thiên Ma Giao kia đều tập trung hết trên người Phất Thụy, nhưng hắn vẫn phải ngăn cản vô cùng khó khăn. Con Tử Băng Thiên Ma Giao này quá mức khủng bố, so với con Bá Vương Lôi Hỏa Long lúc trước chẳng qua cũng chỉ kém có nửa phần mà thôi. Hơn nữa nó còn đang trong trạng thái cuồng nộ, lại thêm đặc tính Thủy khắc Hỏa, khiến cho Cơ Động bị áp chế toàn diện. Cho dù lúc này hắn có muốn thi triển ra Tất Sát Kỹ công kích cũng căn bản không có thời gian ngưng tụ ma lực. Cực Hạn Dương Hỏa không ngừng bùng nổ, nhưng ngăn cản vẫn là vô cùng khó khăn.

Cơ Động cảm nhận được áp lực, Diêu Khiêm Thư và Dạ Tâm tự nhiên cũng cảm nhận được. Bọn hắn lúc này đối với Phất Thụy không khỏi càng thêm bội phục rất nhiều. Lúc trước hắn đánh một búa đã có thể đả thương con ma thú cường đại này a!

Ngay lúc Cơ Động cảm thấy sắp chống đỡ không nổi được, không gian chợt xuất hiện một vết nứt thật lớn. Một thân thể khổng lồ đã ngang nhiên xuất hiện trước mặt hắn, từng đạo lôi đình cường hãn không ngừng hiện ra. Vô số thanh âm oanh minh nở rộ, mạnh mẽ ngăn cản đám băng trùy đang công kích đến. Đúng là Tử Lôi Diệu Thiên Long đã kịp chạy tới.

Cơ Động thoáng thở dài một hơi. Hỏa Diễm Quân Vương Chi Thể đã tự động giải trừ. Cảm giác hoàn toàn bị áp chế thật sự khiến cho hắn có chút buồn bực nhíu mày:

- Đúng là thực lực không đủ. Chỉ mới tầng mười hai, chúng ta quả nhiên cả tự bảo vệ cũng còn khó khăn, còn phải nhờ sư huynh chiếu cố nữa.

Đang lúc hắn nói chuyện, Diêu Khiêm Thư đột nhiên hét lớn một tiếng:

- Cẩn thận.

Không biết từ khi nào, ba cái băng trùy màu tím khổng lồ đã lặng yên không một tiếng động, xuất hiện sau lưng bọn hắn. Cũng không quan tâm đến Tử Lôi Diệu Thiên Long phía trước mà phóng thẳng đến trước ngực ba người.

Nếu không phải ma lực Cực Hạn Giáp Mộc của Diêu Khiêm Thư lợi hại, lợi dụng khả năng mẫn cảm của cây cối xung quanh đối với các loại khí tức, chỉ sợ ngay sau đó thân thể ba người bọn họ đã bị hoàn toàn đâm thủng. Cường độ khống chế ma lực của Cửu Giai ma thú tuyệt đối không phải bọn họ có khả năng tưởng tượng được. Tử Lôi Diệu Thiên Long tuy cũng là Cửu Giai Ma Thú, có được Cực Hạn Dương Lôi ma lực, nhưng dù sao nó cũng chỉ mới tiến vào Cửu Giai không lâu, trình độ khống chế ma lực của nó so với con Cửu Giai Ma Thú đã lâu năm này vẫn còn sự chênh lệch không nhỏ.

Lúc này Hỏa Diễm Quân Vương Chi Thể của Cơ Động vừa mới giải trừ, ba người mặc dù vẫn còn lưu lại một ít ma lực, nhưng Cơ Động muốn lập tức làm ra phản ứng ngăn cản, thời gian cũng đã không cho phép nữa rồi.

Dưới tình huống như thế này, Diêu Khiêm Thư mặc dù đang đứng giữa Cơ Động và Dạ Tâm, đã thể hiện ra phản ứng nhạy bén của Quang Minh Thiên Can Thánh Đồ mà người thường không thể nào bằng được. Hắn đột nhiên xoay người lại, một tay chụp lấy cánh tay Dạ Tâm, một tay chụp lấy bả vai Cơ Động, nháy mắt hất thân thể hai người bay lên lưng của Tử Lôi Diệu Thiên Long, đồng thời Dương Mộc Ngưng Tụ Pháp Trận sau lưng nháy mắt bạo liệt. Đồ Đằng Thanh Long trên Pháp Trận phiêu nhiên bay ra, đón đỡ ba mũi băng trùy kia.

Cơ Động lúc còn đang ở không trung đã cảm giác được không ổn. Ba mũi băng trùy vô thanh vô tức kia đã ngưng tụ không biết bao nhiêu ma lực cường hãn trong đó. Cho dù là hắn thi triển ra Hỏa Diễm Quân Vương Chi Thể, dưới tình huống được Diêu Khiêm Thư tăng phúc đã chưa chắc có thể ngăn cản nổi, mà lúc này Diêu Khiêm Thư cũng không ở trong trạng thái chiến đấu, lại còn phải phân tâm cứu bọn hắn, làm sao có đủ thời gian ngưng tụ ma lực mà ngăn cản được chứ?

Ngay lúc này, đột nhiên từ phía sau một cỗ thân thể khổng lồ chợt từ đằng xa phóng vút lại, lao đến chắn trước người Diêu Khiêm Thư.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.