[Ám Dạ Chi Tộc] – Quyển 1 – Every Death Is A Birth

Chương 25: Expunction




Augustine đóng sầm cửa lại, bước vào nhà. Tôi đã nhảy xuống sô pha, bổ nhào vào lòng hắn, “Augustine, hôm nay về sớm vậy?”
Augustine hôn tôi một cái, liếc mắt nhìn Fiona, lạnh lùng nói, “Fiona, lâu rồi không gặp, ngươi bắt đầu trở nên lắm mồm rồi nhỉ?”
Cô gái đáng thương kia bị Augustine liếc nhìn, run rẩy quỳ xuống, “Chủ nhân…”
“Ta trở thành thân vương của Weafer từ bao giờ nhỉ? Là ý của toàn dân hay ý của Roy?” Augustine luồng tay vào áo tôi, dùng sức xoa bóp da thịt, rõ ràng hắn đã nhìn thấu tôi dụ dỗ Fiona, im lặng trừng phạt tôi, “Nói, hay là do Fiona ngươi tự tiện quyết định?”
“Tôi… không liên quan đến ngài Roy… là tôi tự tiện… chủ nhân…” Giọng nói của Fiona run nhiều hơn, “Nhưng trong tộc không có ai thích hợp hơn ngài!”
“Câm miệng!” Augustine rống một tiếng, một tia chớp màu đen sượt qua người Fiona, đốt quần áo trên lưng, lộ ra làn da trắng nõn, còn có vết máu không hài hòa, máu chảy xuống thấm đỏ áo sơmi, “Thân vương của Weafer không phải ta!”
“Nhưng trong tộc không có ai có đồng tử màu vàng… chẳng lẽ ngài…”
“Ngươi thử nói tiếp xem!” Trong bàn tay Augustine lại xuất hiện một tia chớp khác, Fiona bị dọa đến mất hồn vía.
“Được rồi, bảo bối.” Augustine thấy Fiona không dám mở miệng nữa, thu hồi tia chớp, ôm tôi lên, “Chẳng lẽ em không có gì muốn hỏi?”
“Hỏi cái gì?” Tôi mở to đôi mắt tò mò, “Augustine muốn tôi biết sẽ nói, tôi nghe lời anh.”
“Thiệt là làm người ta thích mà.” Augustine cắn mũi tôi một cái, “Về màu mắt của Lăng, không được tiết lộ ra ngoài có nghe không! Còn cậu nữa, Theodore.”
“Đây là bí mật của chủ nhân, tôi tất nhiên sẽ không giống mấy người không hiểu chuyện như vậy.”
“Vậy được, bây giờ cậu về được rồi.”
Augustine đuổi người đi, Theodore đáng thương tới gần tôi, nói vài câu từ biệt, bị Augustine dùng ánh mắt đuổi đi.
“Còn ngươi, đi điều tra chuyện thánh giá, trước khi điều tra rõ ràng đừng để ta nhìn thấy mặt ngươi!” Augustine cũng không thèm để ý tới Fiona, ôm tôi về phòng ngủ.
Augustine đặt tôi trên giường, cởi quần áo tôi ra, tôi nhìn ngực mình bị hắn xoa tới hiện mấy dấu ửng đỏ.
“Nếu muốn biết thì trực tiếp hỏi tôi không phải tốt hơn sao?” Trong giọng nói của Augustine không nghe ra là đang giận dỗi hay bất mãn.
“Nhưng mà tôi nào biết nó sẽ như vậy đâu.” Tôi chống tay lên đùi, gác đầu lên, thoạt nhìn rất nhỏ bé và yếu ớt, than thở, “Tôi còn nghĩ quỷ hút máu nào cũng đổi màu mắt được.”
“Bây giờ biết rồi thì không được tùy tiện đổi màu trước mặt đồng loại, em bây giờ còn không đánh lại nam tước.” Augustine ôm tôi nằm xuống, vuốt ve lưng tôi, “Bây giờ em chỉ cần từ từ học hỏi, sống vui vẻ là được.”
“Chính là vui vẻ làm tình?” Tôi nghiêng đầu cười ngọt ngào.
“A, đúng, làm tình luôn vui vẻ mà, không phải sao?” Augustine nói xong, tách chân tôi ra, tôi phối hợp nâng mông lên, để hắn chuẩn bị tiến vào.
Đúng vậy, làm tình luôn vui vẻ, hơn nữa còn khiến người ta quên đi phiền não. Lúc tôi thở hồng hộc bị ai kia ôm trong lòng, tôi đã sớm quên đi chuyện thân vương.
“Tối nay anh muốn ăn gì?” Tôi hỏi.
“Ăn em.” Augustine vẫn còn đang dùng hạ thân cọ cọ tôi, đầu lưỡi ẩm ướt liếm lên cổ, “Thánh gia kia thật đáng giận, bảo bối, tôi thật hâm hộ tính chất đặc biệt của em.”
Thánh giá lớn như vậy được làm từ cái gì? Không có khả năng do thánh lực của con người, vậy chắc hẳn là thánh vật. Nhưng trên đỉnh thánh giá cũng không có kiến trúc của giáo đường linh tinh, vậy đó rốt cuộc là gì?
“Augustine, lên trời xem lại đi, nhớ kỹ tất cả chi tiết.”
Chúng tôi mặc quần áo vào, Augustine mang tôi lên trời. Hắn còn nghiêm túc quan sát phân bố của thánh lực, mà tôi thì lại thưởng thức bầu trời đêm.
“Kì lạ…”
“Sao thế?” Tôi ngẩng đầu hỏi.
“Hôm qua xem, hình như khác với hôm nay, thánh lực hôm nay phân bố dài hơn.”
Tôi không nghĩ ngợi cúi đầu nhìn, nhưng mà bất đắc dĩ, tôi và thánh lực không có duyên, nhìn thế nào cũng chỉ thấy cảnh đêm đẹp đẽ.
“Nói vậy thánh giá này không cố định?”
“Không phải cố định, di chuyển…” Augustine thì thào.
Cái gì di chuyển? Không khí? Không phải, tính lưu động của không khí quá mạnh, phải là thứ gì đó mặc dù đang di chuyển nhưng vẫn cố định. Xe? Người? Không thể… Tôi cố gắng tự hỏi, nghĩ đến người, không hiểu sao tôi lại nhớ đến chiếc huy hiệu, nếu là huy hiệu…
“Augustine!” Tôi kéo tay áo hắn, “Cái huy hiệu, tôi vẫn luôn cảm thấy nó giống hình người, nhưng có lẽ hình dáng của nó nói không chừng là thánh giá!”
Augustine nghe xong liền giật mình, mang tôi về nhà. Tìm chiếc huy hiệu lần trước Augustine ném đi nhưng không thấy, hắn quyết định đưa tôi tới quán bar.
Trên quầy bar quả nhiên vẫn còn để rổ đựng huy hiệu, Augustine cầm cái lên cẩn thận suy ngẫm, phía trên là cái sừng nhọn, bên hông có hai đường kéo dài, hợp vào nhau ở cuối, hình dạng có thể xem là thánh giá theo phái trừu tượng.
“Có thánh lực không?” Tôi hỏi.
Augustine lắc đầu, “Không có cảm giác gì hết, có là vì mỏng quá, nhưng nếu phân phát cho mỗi người ở đây một cái, số lượng mấy trăm ngàn cũng đủ để tạo thành sức mạnh khủng khiếp.” Augustine thả huy hiệu lại, “Steven, đi tra công ty bia đó thử. Bảo bối, người hầu của em lâu lâu cũng phát huy tác dụng, gọi hắn đi thu thập huy hiệu đi.”
Tôi gật đầu. Hai ngày sau, Theodore mang hơn hai trăm cái huy hiệu đến nhà chúng tôi, tôi thật sự không biết hắn lấy ở đâu ra mà nhiều dữ vậy, tóm lại hai huyết tộc cao cấp đối với đống huy hiệu này đều cảm giác được chút thành lực loáng thoáng. Mà căn cứ theo điều tra của Steven, công ty bia kia chọn khu vực của chúng tôi làm trung tâm, sáu quảng trường nam bắc, năm quảng trường đông tây, cộng lại hơn mười quảng trường được phát huy hiệu này, mục đích thật sự của nó đã lộ diện.
“Xấu hổ thay cho ai nghĩ ra cách này!” Augustine khó chịu nhìn đống huy hiệu, tự tôn của huyết tộc không cho phép ai lấy chúng tôi ra đùa giỡn, “Bảo bối, lần này ít nhiều gì em cũng dự đoán được. Sau này em muốn tập tấn công, thì dùng đống huy hiệu này để luyện tập đi.”
“A, được.” Tôi cầm một cái lên chơi, thật ra trông nó cũng rất đáng yêu, “Vậy bây giờ làm gì? Nhiều huy hiệu như vậy…”
“Dễ thôi.” Augustine cười lạnh, kêu Batty tới, “Nhóc con, đi nói với Fiona, kêu cô ta nghĩ cách hủy toàn bộ huy hiệu, trong vòng hai ngày phải có kết quả.”
“Chỉ hai ngày?” Tôi không khỏi kinh ngạc, Augustine cũng hơi làm khó người ta rồi.
“Hừ, chức bá tước của cô ta cũng không phải để trưng cho đẹp.”
“Augustine nói đúng.” Theodore xen vào nói, “Từ lúc có thánh giá này đã một tuần rồi, giáo hội chắc chắn sẽ cho rằng sức mạnh của chúng ta bị tiêu hủy không ít, phải mau chóng hành động, cho nên chúng ta càng phải chặn đầu trước.”
Nghe Theodore nói như vậy, tôi mới kịp phản ứng đây là bước chuẩn bị cho hành động tiếp theo của giáo hội, cảm giác căng thẳng trong lòng liền tràn ngập.
“Yên tâm, Lăng thân yêu của tôi, tôi sẽ bảo vệ cậu.” Theodore vô cùng tin tưởng nói.
Augustine trừng mắt liếc hắn, giống y như Theodore giật tiền của mình vậy, “Bảo bối, em đừng lo cho bọn tôi, bảo vệ bản thân cho tốt, nếu có thể, đừng để giáo hội phát hiện ra thân phận của em.”
“Ừ.” Tôi vừa gật đầu vừa nghĩ cách, “Vậy tôi cải trang thành thiếu tiên bị quỷ hút máu tà ác bắt, nhận hết tra tấn đáng thương.”
“Cách này không tệ.” Augustine gật đầu, “Vậy quỷ hút máu tà ác khủng bố phải bắt đầu hưởng dụng máu tươi của thiếu niên đáng thương, quỷ hút máu không có phận sự mời đi cho.”

Nhìn không ra Fiona trông chỉ biết cao ngạo lại làm được việc như vậy. Hôm sau xem tin tức, tin đầu tiên là huy hiệu kia đột nhiên bị nổ, ở vài quảng trường đều xảy ra hiện tượng huy hiệu bị đen, sau đó là những chuyện nổ mạnh. Cảnh sát kiểm tra những huy hiệu bị nổ, phát hiện phía sau có chất hóa học không ổn định, cũng đề nghị người dân cẩn thận với những huy hiệu này. Rất nhanh, có rất nhiều huy hiệu bị ném vào thùng rác, mà rác sẽ được chuyển về nơi xử lý rác, thánh lực nho nhỏ được phân bố khắp nơi giờ được tập trung lại một chỗ, phân bố của thánh lực bị vỡ.
“Không khí mới mẻ thật đẹp.” Augustine ăn nhiều hơn, không còn cảm giác áp bức, thoạt nhìn rất sảng khoái, “Tiếp theo phải xử lý chuyện khác.”
Tôi nhìn khóe mắt hắn phát ra ánh sáng âm lãnh, suy nghĩ nửa ngày rốt cuộc cũng hiểu ý Augustine, “Người theo dõi chúng ta ở trong tối?”
“Đúng, bảo bối, tôi đang nghĩ về hắn, người hầu của em chắc đã rõ ràng rồi.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.