Ác Ma Rất Khuynh Thành

Chương 18: Tu luyện vô chừng mực




Edit: Yết Vạn Dương
Beta: SkySky
Trong ma huyễn điện.
Bị bao vây trong một đoàn ngân vụ trên tụ linh đài, một cột sáng màu bạc phóng lên cao, Băng Huyết nhắm chặt hai mắt, ngồi xếp bằng ở bên trong, dưới chân xuất hiện ngôi sao năm cánh màu bạc, năm đỉnh của ngôi không ngừng kéo dài ra ngoài cho đến hai thước mới dừng lại. Hào quang tán đi, đột nhiên một đạo cột sáng màu bạc buông xuống, thiên địa quy tắc buông xuống một thanh kiếm sắc bén màu bạc, đỉnh kiếm nằm cạnh năm mũi nhọn của ngôi sao.
Sơ cấp ma pháp sư…. Thành!
Một năm, suốt một năm này, Băng Huyết không nhúc nhích mà ngồi yên trên tụ linh đài tu luyện. Ma pháp sau khi thức tỉnh, nàng không ngừng hấp thu ma pháp nguyên tố bên ngoài tiến nhập vào trong tinh thần lực, rồi thản nhiên nhìn biến hóa bên trong cơ thể. Lúc đói bụng liền ăn một viên Ích cốc đan* trên đài luyện đan, sau đó lại tiếp tục tiến vào cảnh giới tu luyện.
*Ích cốc đan: là đan dược ăn vào sẽ no- không bị đói.
Rốt cuộc nàng đã vượt qua Ma pháp sĩ, tiến vào cảnh giới Ma pháp sư.
Ma pháp sư bảy tuổi, phóng mắt trên toàn bộ đại lục qua trăm ngàn năm qua, là chuyện chưa từng có, nay lại phát sinh ở trên người một đứa nhỏ không được thừa nhận. Đó là sự tồn tại nghịch thiên đến cỡ nào.
Lắc cái cổ đã cứng ngắc, thần thức tiến vào trong linh đài, một đoàn sương mù màu lam bao vây nguyên đan. Nguyên bản một năm nay đoàn sương mù này luôn yên tĩnh nhưng lúc này lại mỏng manh dao động, giống như có cái gì muốn đi ra ngoài.
Im lặng cảm nhận, không phát ra tiếng động. Trong hai năm này có nhiều thứ đã vượt qua tưởng tượng của nàng, vì vậy hiện tại Băng Huyết dù gặp được chuyện gì quá mức đều có thể bình tĩnh đối đãi, aizz không trách được, nàng liên tục bị kích thích lại kích thích, lâu dần đã thành thói quen a.
Lúc này sương mù màu lam dao động càng lúc càng lớn, phù một tiếng ký hiệu phức tạp liên tiếp trào ra, chạy thẳng vào đầu Băng Huyết.
Đau…. Đầu đau như muốn vỡ ra, cho dù là thế, khuôn mặt Băng Huyết vẫn không chút thay đổi, nhưng những giọt mồ hôi trên trán đã cho thấy sự đau đớn không tả.
Không biết qua bao lâu, đau đớn dần chậm lại rồi biến mất, trong đầu lại xuất hiện nhiều văn tự xa lạ.
Ma huyễn chi văn, Ma tộc thượng cổ phụ trợ công pháp…. Bên trong bao gồm phương pháp tu luyện, thuần thú, tinh thần lực. (D: E hèm…. Ta nghi ngờ bà này vs Ma bá bá là Ma tộc. Nhà ở Ma giới…:3… ta chỉ suy đoán… đừng ai nghĩ giống ta a.) _ (Sky: Nha nha nha, nàng không cần suy đoán, không có ai nghĩ giống nàng đâu, Ahihi)
“Thì ra nguyên đan trên sương mù màu lam này chính là Ma huyễn chi văn, bởi vì bị phong ấn, cho nên vẫn không thể khởi động. Chỉ có đạt tới cảnh giới Ma pháp sư mới có thể vận dụng. Có thứ này tốc độ tu luyện của ta sẽ càng nhanh, hơn nữa lợi dụng Ma huyễn chi văn hấp thu nguyên tố tồn trữ, dĩ nhiên là nhanh hơn người khác mấy nghìn lần, chẳng khác nào người ta cầm một cái chén hấp thu nguyên tố, mà chính mình lại dùng đại hải** hấp thu nguyên tố, thật là quá [dien/dan/le/quy/don/yetvanduong]phấn khích. Ngoài việc sử dụng Ma pháp chi văn để thu phục ma thú, khế ước ma thú, còn có thể dùng tăng tu vi. Quan trọng là có thể tu luyện tinh thần lực, tha hồ khế ước ma thú. Dựa vào…. Lão tử về sau gặp phải đánh nhau, không chỉ không cần lo lắng dùng hết tinh thần lực. Trọng yếu là đánh không lại, ta có thể quần ẩu. Ta thích…. Ha ha”.
** Đại hải: biển lớn
Băng Huyết chậm rãi mở hai mắt, nét đẹp trên khuôn mặt nhỏ nhắn làm cho người ta kinh diễm, đương nhiên… Nếu không có nụ cười thực đáng khinh kia, nhất định sẽ rất tốt.
Giật giật tứ chi cứng ngắc, ngồi một thời gian quá dài khiến tay chân không cử động. Chậm rãi đứng lên, đi đến giữa Ma huyễn điện mở cái bàn lớn phía trước, quan sát mặt trên thủy tinh cầu.
Đây là thủy tinh cầu dùng để phát hiện thuộc tính ma pháp, hiện tại nàng là một ma pháp sư sơ cấp, nhưng cũng không nhất định có một loại ma pháp, nếu không có phỏng chừng có thể cười chết người mất.
Nhíu nhíu đôi mi thanh tú, đưa tay nhẹ nhàng phủ lên thủy tinh cầu, đưa vào một tia linh lực. Nhất thời một đạo thất thải quang mang xuất hiện, cao đến phía chân trời.
Băng Huyết chăm chú nhìn cột sáng phía trên thủy tinh cầu.
Trừng mắt nhìn…. Đúng vậy.
Lại nhìn…. Không thay đổi
Lại trừng to mắt nhìn… Không phải ảo giác.
Tươi cười đáng khinh (D: e hèm, bà này cười rất chi là bỉ ổi) lại xuất hiện trên khuôn mặt tinh xảo nhỏ nhắn.
Hỏa hệ màu đỏ, băng hệ màu lam, thổ hệ màu nâu, phong hệ màu xanh, lôi hệ màu tím, quang hệ màu trắng, ám hệ màu đen.
“ Má ơi…. Lão cha lão mẹ, nãi nhóm sinh cái…. Thần mã.”(D: cho phép tuôi được chen ngang, bà này đang chửi thề đế, nãi nhóm sinh cái ta nghĩ chắc giống ‘ ôi thần linh ơi’ của ấn độ =)) ) Thất hệ cùng thể, hơn nữa là thất hệ cân bằng siêu hạng. Sự thật chứng minh nàng chính là một tên biến thái. Kiếp trước khi huấn luyện thường xuyên bị sư phụ nói là cái đồ biến thái, này nhất thế lại không phụ sự mong đợi của mọi người lại rơi xuống trên người của nàng.
Được rồi…. Băng Huyết bình tĩnh. Dù sao chính là nàng, càng nhiều càng tốt.
Khôi phục bình tĩnh, mặt không đổi sắc đi tới giá sách. Từ các bộ sách ma pháp tìm ra các hệ ma pháp của chính mình, khởi đầu từ thấp nhất, mặc kệ là cái gì đều có một chỗ nào đó trong đầu, cho dù vẫn chưa thể dùng, nhưng về sau nhất định có thể a. Nàng tin tưởng có Ma huyễn chi văn hổ trợ, ngày đó sẽ không quá xa.
Nháy mắt một năm bất giác đã trôi qua.
Nhận thấy Tử Minh trong không gian huyễn thú vẫn chưa tỉnh lại, vẫn là tuyệt đối không cần ra ngoài. Xuất ra hồn thạch liên hệ với Mặc đảo, thông tri nghĩa phụ, nói nàng hiện tại gặp kỳ ngộ, linh mạch đã [dien/dan/le/quy/don/yetvanduong]được chữa trị, cho nên sẽ tu luyện một thời gian, sau khi rời khỏi đây nhất định sẽ liên hệ bọn họ. Như vậy bọn họ cũng yên tâm, nàng cũng có nhiều thời gian để học tập tất cả ở nơi này.
Mặc dù trong cơ thể có hỏa hệ nguyên tố, nhưng so với ma thú hệ hỏa nhất giai vẫn còn kém, có thể luyện chế một ít độc dược, dược thủy cấp một, nhưng phẩm chất nhất định rất kém cỏi, cuối cùng quyết định tiếp tục tu luyện, đến khi nào có thể khống chế tốt bản mạng hỏa diễm Ma lam chi hỏa mới có thể luyện chế đan dược.
Nhìn giá sách bên kia là nơi cất giữ những bộ sách dành cho đấu sỉ, có lẽ nên dùng một năm nghiên cứu một ít về đấu khí và vũ kỹ, dù sao thực lực luôn quan trọng nhất, huống hồ kiếp trước học nhiều thuật ám sát và cổ võ như vậy, bỏ đi chẳng phải rất đáng tiếc. Thử xem có thể kết hợp với đấu khí, vũ kỹ của thế giới này hay không, hơn nửa hiện tại thân thể đã phi thường kiên cường dẻo dai, nàng tin tưởng sẽ có một thu hoạch không nhỏ. Chờ sau khi kết thúc lại đi nghiên cứu luyện đan, dù sao nàng cũng có rất nhiều thời gian.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.