Ác Ma Pháp Tắc

Chương 534: Philip daisy Lạc Tuyết




Sau khi Phillip về đến lâu đài phủ công tước, lập tức sai người gọi mấy người thợ may trong lâu đài lại, dặn dò riêng vài chuyện, rồi kêu đưa họ đến thương hội nơi công chúa Louise đang ở.
Sau đó Alpha cũng ngầm dẫn theo một nhóm người kín đáo theo dõi xung quanh thương hội, cứ cách một canh giờ đều có người đem tin tức truyền về phủ công tước.
Điều khiến Phillip yên tâm là gần như cả buổi chiều không có chuyện gì xảy ra.
Trong thời khắc này công chúa Louise chạy đến Tây Bắc làm cái gì? Với vấn đề này Phillip tuy có chút nghĩ không thông nhưng theo hắn thấy, đây chẳng phải vấn đề gì lớn lắm.
Vấn đề quan trọng là…. Daisy! Cô vương phi tương lai này, cô ta đến làm gì?
Phillip chẳng phải kẻ có đầu óc giản đơn, tuy hắn nhận được tin tình báo tiểu thư Daisy là bạn tốt của công chúa Louise ….. nhưng đừng quên, Daisy không chỉ là vương phi tương lai, hơn nữa cô ta còn là em gái của tướng quân Alpay – quân đoàn trưởng quân đoàn Cây Roi của Lôi Thần – kẻ hiện nay được cả đế quốc công nhận là chính địch lớn nhất của công tước hoa Tulip.
Thân là học trò ưu tú của tiên sinh Lam Hải, Phillip không chỉ tinh thông mưu lược chính trị, đối với thuật đế vương cũng rất am hiểu.
Từ khi Alpay thăng tiến như sao chổi, Phillip đã phán đoán chuẩn xác dụng ý của Nhiếp Chính Vương là gì.
Cân bằng, mấu chốt lớn nhất của thuật đế vương, vĩnh viễn đều là ----- cân bằng!
Kể từ lúc đó, sau khi trải qua sự phân tích kĩ càng, Phillip liền lập tức đưa ra kiến nghị của mình với Đỗ Duy: phần quân báo chỉ trích Alpay cướp công đó của Đỗ Duy chính là do Phillip đích thân múa bút …..
Tối hôm ấy, chàng mưu thần trẻ tuổi Phillip đã nói với Đỗ Duy những lời đầy viễn kiến:
-Ngài công tước, trước mắt xem ra thực lực của ngài đã phát triển đến một mức bình cảnh rồi! Về tước vị ngài đã là công tước! Dưới pháp luật ngoài hoàng thất trực hệ không được phong vương, tước vị của ngài đã đạt đến đỉnh điểm rồi! Từ quan chức, ngài có quân hàm thượng tướng, lại còn là ủy viên Ma Pháp sư học hội, Phân viện trưởng ma pháp học viện, Tống Trưởng Tây Bắc chiến khu ….. quan chức như thế cũng có thể nói là đỉnh cấp thần tử rồi! Đồng thời trong đế quốc sở hữu mười vạn binh, quan trọng nhất là ngài còn có ưu thế vũ khí không trung vượt qua thời đại này! Mà đối ngoại, lại có gia tộc Rowling làm cường viện! Ngài cứ tưởng tượng mà xem, giả như ngài là hoàng đế, ngài có nguyện ý thấy dưới tay mình xuất hiện một cường thần như vậy không? Mà lại còn là một cường thần nhất chi độc tú (bông hoa duy nhất nở trên cành)! Trước đây hoàng tử Thần vừa mới lên đài, dựng lên một tân nhân vương sừng sững như ngài là vì thể hiện ra hùng tâm cũng như ý đồ khai thác nhân tài mới của một bậc quân chủ mới, cũng vì đè ép đám lão thần. Thế nhưng bây giờ, cùng với việc địa vị của hắn đã ổn định, mọi sự của đế quốc đều đã nắm trong lòng bàn tay, thế thì nếu như ngài quá cường đại sẽ khiến đế vương cảm thấy không vững. Bất kể ra sao, chúng ta hơn hai năm nay có thể nói là đã quá tỏa sáng ở Tây Bắc ….. tuy tôi đã kiến nghị ngài lần này khi dẹp bằng quân đoàn Tây Bắc, nhường quân công giết chết Quattro Bajeena cho người khác ….. nhưng xem ra Nhiếp Chính Vương vẫn không yên tâm. Alpay chính là một quân cờ Nhiếp Chính vương tạo ra để hạn chế chúng ta. Mà tiếp theo, nếu như không nằm ngoài ý liệu, trong mười năm tới sẽ là thời kì then chốt gia tộc hoa Tulip mới ra đời hưng vượng hoặc lụn bại hay thậm chí là sụp đổ !
Khi nói đến đây, Phillip khom lưng thật sâu với Đỗ Duy, sau đó người trẻ tuổi này đột nhiên dùng một ngữ khí nhẹ nhõm chưa từng có cười nhạt:
-Thưa ngài, tôi đã hiệu trung với ngài. Tôi không hi vọng ông chủ của tôi rớt đài nhanh như vậy đâu.
Sau đó Phillip phân tích cho Đỗ Duy mấy nhược điểm nguy hiểm chí mạng:
-Thứ nhất, là địa vị của ngài! Địa vị hiện nay của ngài thực sự quá cao! Địa vị cao tuy là một chuyện tốt nhưng đối với ngài mà nói chính là một con dao hai lưỡi cực kì nguy hiểm! Bởi vì tuổi của ngài! Đích xác trong đế quốc hiện nay, nếu nói đơn thuần địa vị, còn có lão tể tướng Rabosil về mặt uy vọng có thể so ngang với ngài. Nhưng xin chớ quên, ngài Rabosil năm nay đã bảy mươi, còn ngài…. Còn chưa đến mười tám! Theo quy luật thông thường mà nói, con đường chính trị của ngài ít nhất vẫn còn trên năm mươi năm. Nhưng địa vị của ngài đã đạt đến đỉnh cao mà một thần tử có thể đạt được. Tôi bạo gan hỏi ngài một câu: ngài công tước, xin hỏi, trong mấy chục năm tới nếu như ngài lại có cống hiến gì nữa cho đế quốc, Nhiếp Chính vương biết lấy gì ra phong thưởng cho ngài đây? Chẳng lẽ thật sự phải cắt đất phong vương? Hoặc là … nhường vị trí đế vương cho ngài? Những điều này là tuyệt đối không thể. Nhiếp Chính Vương hoặc giả rất thích ngài, nhưng ông ấy dù sao cũng là một quân vương, mà hơn nữa còn là một bậc quân vương có dã tâm rất lớn.
-Nhược điểm thứ hai, binh quyền của ngài! Lấy tư quân của một quý tộc mà nói, gia tộc hoa Tulip của chúng ta hiện nay có gần năm vạn quân, đã là cực hạn mà một quý tộc có thể đạt tới rồi. Tuy vẫn chưa vượt qua số lượng pháp luật đế quốc quy định nhưng bây giờ chỉ e đến thẳng mù cũng có thể nhìn ra quân đội của chúng ta có sức chiến đấu mạnh mẽ thế nào. Tôi có thể nói một cách trực tiếp, nếu như tính cả những vũ khí và những binh chủng chiến đấu siêu mới, năm vạn quân đội của chúng ta cho dù là gặp phải quân đoàn chủ chiến lớn mạnh nhất đế quốc cũng có sức đánh một trận! Còn như đám quân đoàn thủ bị khác thì khỏi phải nhắc đến làm gì. Tôi nhớ ngài từng nói một câu khiến tôi bội phục, gọi là: "Nằm ngủ mé giường thì làm sao ngủ say cho nổi", đổi lại là hoàng tử Thần, lẽ nào đối với chuyện một quý tộc dưới tay mình sở hữu võ lực mạnh như vậy có thể yên tâm sao?
-Nhược điểm thứ ba, sự giàu có của ngài! Cho dù là tôi cũng không thể không phục ngài một câu. Đức ngài công tước, ngài chỉ e là kẻ giỏi kiếm tiền nhất kể từ khi đế quốc khai quốc một ngàn năm nay! Hơn nữa tốc độ kiếm tiền của ngài gần như có thể xưng là kì tích! Kể từ năm ngài mười bốn tuổi đến giờ, trong vòng bốn năm ngắn ngủi, ngài đã có tài lực mạnh nhất đại lục! Bất kể là ngài sáng tạo ra bao nhiêu sản nghiệp, bao nhiêu kì tích, thậm chí còn có cả luồng tài phú chúng ta có được từ Nam Dương, chỉ e đế quốc nghìn năm nay không có ai kiếm tiền nhanh được như ngài. Nhưng vấn đề chính ở chỗ này ….. nếu như ngài chỉ đơn thuần có binh, vậy thì đế quốc còn có thể dùng tài chính tiền bạc lương thực để kìm hãm ngài, nhưng ngài lại…. vừa có binh, vừa có tiền, vừa có địa bàn ….. ba thứ kết hợp lại, có bậc quân chủ nào yên tâm nổi?
-Nhược điểm thứ tư, đối thủ của ngài! Đây mới là điểm khiến tôi lo lắng nhất! Từ xưa đến nay trên vũ đài chính trị, không sợ ngươi cường đại, chỉ sợ ngươi không có đối thủ! Bởi vì một khi ngươi không có đối thủ sẽ dẫn đến sự cố kị của quân vương. Tôi đã từng nghiêm cứu kĩ cơn chính biến hơn hai năm trước, lại từng nghe thầy Lam Hải của tôi phân tích sự đấu đá trong hoàng thất. Hoàng đế bệ hạ Augustine VI bây giờ, năm xưa đã từng cất nhắc con trai lớn là hoàng tử Evan, đáng tiếc lão hoàng đế còn chưa già, đại hoàng tử đã lớn, bởi vì sợ đại hoàng tử soán ngôi đoạt vị lão hoàng đế mới xoay sang nâng đỡ đứa con nhỏ là hoàng tử Thần. Thực ra lão hoàng đế chưa chắc đã thực sự thích Thần hoàng tử, chỉ có điều là lợi dụng ông ta để cân bằng với đại hoàng tử mà thôi.
Thế nhưng nhìn ngài bây giờ xem, trong đế quốc, có chính địch nào ngang ngửa nổi với ngài không?
Đây vốn là điểm tôi lo lắng nhất. Tôi thậm chí đã từng thầm lo giả như trong đế quốc không xuất hiện được chính địch nào có thể cân bằng với ngài, vậy thì chỉ sợ không quá ba năm, sự cường đại của ngài sẽ khiến Nhiếp Chính Vương khủng hoảng! Là khủng hoảng, chứ không phải chỉ là nghi kỵ! Thưa ngài, nếu như giây phút đó đến, Nhiếp Chính Vương sẽ không chút do dự đàn áp ngài, thậm chí còn dùng những thủ đoạn kịch liệt!
May mà bây giờ Nhiếp Chính Vương chưa hề có tâm tư động đến ngài mà đã "tìm" cho ngài một chính địch. Cử động này có thể nói là rất thông minh, hơn nữa đối với ngài trái lại còn là một loại an toàn! Bởi vì có cử động này mà ngược lại đã tỏ rõ: nhiếp chính vương ông ta vẫn còn muốn tiếp tục trọng dụng ngài chứ không phải là dùng trong thời gian ngắn xong liền dỡ hàng giết lừa. Tôi kiến nghị với ngài bất kể vị nhiếp chính vương này của chúng ta có nâng đỡ tân nhân thế nào đi nữa, ngài cũng phải "phối hợp" cho tốt. Ý của Nhiếp Chính Vương chính là mong chúng ta đánh nhau, thế thì chúng ta đánh cho ông ta xem. Chỉ có điều trong quá trình đấu nhau chúng ta phải chiếm lấy chủ quyền, nắm trong tay tình thế, vậy thì hết thảy sẽ không cần lo lắng nữa. Nguồn truyện: Truyện FULL
Những lời này không chút nghi ngờ có thể nói là một thủ đoạn chính trị cực kì cao minh. Những thứ có tính lý luận này có thể coi như thành quả dạy dỗ đệ tử kiệt xuất của đại học giả Lam Hải. mà đồng thời chàng Phillip trẻ tuổi trong thời gian ở Tây Bắc ba năm cuối cùng cũng trở thành một mưu thần xuất sắc chân chính.
Dạng sách lược mang tầm kiến trúc thượng tầng này rất được Đỗ Duy ưa thích. Nhưng tài năng của chàng trẻ tuổi Phillip này không chỉ có thế!
Sau khi thiết lập một quy hoạch tổng thể lớn như thế cho Đỗ Duy, Phillip không hề bỏ qua chi tiết.
Phương hướng lớn cơ bản không có gì nguy hiểm, nhưng chúng ta cũng phải hết sức cẩn thận với vị "chính địch" này! Dù sao thưa ngài công tước, tôi phải nhắc nhở ngài, ai ai cũng có dã tâm! Đối với chúng ta mà nói, giả đánh giả náo với chính địch mấy hồi để cho Nhiếp Chính Vương yên tâm là được, nhưng với vị chính địch này thì…. Người ta chưa chắc đã cam chịu làm vật bồi luyện với chúng ta đâu! Bây giờ cái chúng ta tranh đoạt không chỉ là tranh đấu thông thường nữa, nói rõ hơn một chút, thậm chí có thể nói là trận đấu tranh giành ai mới là đệ nhất hào môn gia tộc của đế quốc trong tương lai mấy chục năm tới. Bây giờ nhìn thì ngài đang chiếm ưu thế, nhưng đối phương cũng không phải là không có cơ hội! Vừa nãy tôi đã nói, con người ai cũng có dã tâm, khó đảm bảo đối phương sẽ không muốn thừa dịp này đánh cho chúng ta rớt thật! Vì thế chúng ta cần phải đặc biệt cẩn thận với gia tộc của cái gã Alpay này!
Cuộc đối thoại này diễn ra vào một đên nào đó ngay sau khi cuộc đại chiến Tây Bắc vừa mới kết thúc. Phillip đem hết toàn bộ tâm tư của mình ra nói hết với Đỗ Duy.
Mà bây giờ, sự tình phát triển đại thể, trên cơ bản đều phù hợp với những giả thiết của Phillip.
Đáng tiếc, một nốt nhạc duy nhất không hài hòa chính là đến từ cô tiểu thư Daisy này!
Sau khi Nhiếp Chính Vương công bố chuyện hôn nhân đại sự của mình ở đế đô, không đến ba ngày tin tức đã nhanh chóng truyền đến Tây Bắc.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.