Xương rồng à?
Đỗ Duy giật mình, thật ra hắn cũng có được một bộ, mặc dù không trọn vẹn nhưng cũng có thể tạm dùng. Hắn đang muốn nói nhưng bất chợt trong đầu nảy sinh một ý nghĩ, ngoài mặt cố ý nổi giận nói:
-Thầy thật keo kiệt! Nói những cái gì là sau này sẽ mang ta đến chiến trường tìm kiếm xương rồng .... Hừ, con thằn lằn to xác màu vàng kia đã bị người tiêu diệt, đến cả hồn phách cũng bị người thu thập nói chi là xương? Hay là không nỡ cấp cho học trò đây?
Gandalf áo tím sượng mặt, lập tức cười khục khặc rồi lắc đầu ngượng ngùng nói:
-Cái này...
Đỗ Duy lắc đầu nói:
-Thầy à, người không cần nói nữa, chắc là thầy đã giấu kỹ rồi chứ gì. Ta cũng không muốn đòi ngài đâu.
Gandalf lập tức kêu to:
-Ai nói không nỡ cho ngươii! Hừ, chỉ là một bộ xương rồng thôi mà, có điều trong đó có hai vấn đề khó xử.
-Hả?
Đỗ Duy vừa thấy có chút hy vọng lập tức hiện ra bộ mặt tươi cười thân thiện.
-Ôi ....
Gandalf áo tím thở dài nói
-Hôm đó ta gặp cái con thằn lằn nhỏ hoàng kim kia trên đường, sẵn trong lòng có điều buồn bực lại bị hắn đúng là muốn chết đánh nhau với ta. Chỉ là cha của hắn đã đả thương ta thật không nhẹ nên lúc ta ra tay không có thể khống chế đúng mức. Một bộ xương rồng tốt vậy bị ta phá thành bốn năm mảnh chỉ còn không đến một phần ba .... Ồ, may mắn là vảy của rồng vàng ta còn chừa lại không ít nhưng có điều từ một bộ xương rồng không hoàn chỉnh muốn luyện chế thành rồng xương gần như là không thể.
Dừng một chút hắn lại giải thích:
-Từ trước đến giờ thật ít nghe nói có thể đem xương rồng vàng luyện chế thành rồng xương. Thứ nhất, rồng vàng là rồng trong vương tộc, thực lực cường đại. Ai có thể giết chết loại sinh vật hùng mạnh như vậy để lấy xương?. Thứ hai, bản thân là rồng trong vương tộc, nếu rồng vàng chết trận thi hài đều sẽ được đồng bạn mang đi chôn tại long tộc thánh mộ, không để ở ngoài. Nguyên nhân quan trọng nhất .... ta nói cho ngươi biết, xương rồng vàng và xương rồng bình thường rất khác biệt. Ngươi cũng đã biết luyện chế một rồng xương phải tốn bao nhiêu tử linh khí? Hiện tại tạo nghệ của ngươi trên lĩnh vực vong linh ma pháp không cao, cứ tính là ta giúp ngươi đi. Nhưng mà, dù gì ta cũng không phải vong linh hắc ma pháp sư chính tông. Nếu chỉ là một ít xương rồng thường, lão già ta có thể miễn cưỡng luyện ra một rồng xương. Mặc dù là rồng xương bình thường uy lực có hạn, nhưng khi nhập thêm hồn rồng vàng uy lực tăng gấp đôi có thể tạm coi là không tồi! Nhưng nếu ngươi nổi lòng tham muốn dùng xương rồng vàng và thêm cả hồn rồng vàng để luyện ra rồng xương vàng...... nói thật từ cổ chí kim ngay cả nghe cũng chưa có nói, tính gì đến làm qua! Điều dơn giản nhất là luyện rồng xương vàng cần phải một lượng lớn tử linh khí ..... ta còn không có, nói chi ngươi! Trừ khi ngươi đại khai sát giới để luyện chế tử linh khí..... Đương nhiên làm vậy ta cung không giúp được ngươi chuyện chấp pháp đội của ma pháp công hội.
Đỗ Duy nghĩ nghĩ sau đó nhìn Gandalf thấp giọng cười nói:
-Sư phụ, có lẽ cũng không khó lắm.
Sau đó hắn kéo Gandalf rời thành tới trang viện ở mặt sau phủ công tước.
Nơi này trong phủ công tước là vùng cấm do Đỗ Duy chính tay lập ra ma pháp trận. Bên ngoài có thị vệ gác. Lúc trước Đỗ Duy dùng chỗ này để làm một vài thí nghiệm ma pháp đơn giản, có điều sau này theo ý Gilear sửa lại thành một xưởng sản xuất, Đỗ Duy rất ít khi làm mấy cái việc này tại phủ công tước của mình.
Gandalf theo Đỗ Duy đi vào phòng thí nghiệm ma pháp. Hắn đối với cách bài trí và dụng cụ làm việc tỏ vẻ hài lòng. Dù sao trong phòng thí nghiệm của Đỗ Duy tại Tây Bắc này có rất nhiều thứ là của đại sư Arike biếu tặng.
-Thưa thầy, ma pháp không gian của ta thật sự thấp kém nên chỉ có thể làm phòng ốc bên trong này lớn như vậy thôi ..... Chỉ là ta muốn làm to ra nữa nhưng lại không muốn người ngoài biết..... ngài xem .....
Gandalf gật đầu. Lão chắp tay nhìn tứ phía. Phòng thí nghiệm ma pháp này theo bên ngoài thấy bất quá chỉ là mấy căn phòng nhỏ. Nhưng nếu đi vào sẽ thấy không gian rộng thêm ba đến năm lần. Hiển nhiên là Đỗ Duy đã thi triển một ít không gian ma pháp.
Gandalf đi một vòng rồi cười nói:
-Không trách ngươi được. Ngươi dù sao cũng mới học, ma pháp không có hệ thống. Thời gian lại ngắn ngủi nên có thể thi triển không gian ma pháp đến mức đó cũng đã là hiếm có rồi.
Nói xong lão già này cho tay vào trong ngực lục soát một hồi lấy ra vài cái phù hiệu bằng bạc, xếp thành một xấp trong tay, đi tới từng góc phòng không gian ma pháp của Đỗ Duy, lấy thêm mấy khối pha lê, đem phù hiệu đặt vào trong rồi tùy tiện thi triển ma pháp thúc đẩy ma pháp trận.
Đỗ Duy liền nghe thấy một tiếng động lớn, cảnh tượng cả căn phòng chợt như bị bóp méo một chút, nhìn kỹ lại không gian trong phòng đã trở nên to lớn rộng rãi như sân tập thể dục! Ma đạo sư ra tay quả nhiên bất phàm!
Gandalf vẫn tỏ vẻ không hài lòng thở dài:
-Ma pháp trận do ngươi bố trí vốn quá bé, có thể làm lớn tới vậy đã là cực hạn rồi. Ta không có thời gian để bố trí lại ma pháp trận nên chỉ có thể cải tạo một chút .... Tốt lắm, ngươi cho ta xem vật gì đây?
Có một căn phòng to như sân thể dục như vậy, Đỗ Duy lập tức lấy từ trong nhẫn chứa vật lấy ra bộ xương rồng kia!
Trước mắt Đỗ Duy và Gandalf xuất hiện một bộ xương rồng dài có đến hơn hai mươi thước, toàn thân hiển hiện vẻ tàn phá. Nhưng Gandalf là siêu cấp ma pháp sư, liếc mắt xem qua liền có thể pháp hiện ra bảo bối. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Không để ý đến Đỗ Duy, hắn chính mình tự lại sờ sờ gõ gõ, trong miệng không ngừng chắt lưỡi tán thưởng. Sau hồi lâu mới quay lại nhìn Đỗ Duy:
-Tốt thật! Thứ tốt như vậy tên nhóc nhà ngươi lấy từ đâu ra vậy?
Đỗ Duy cười hì hì đem chuyện mình tại pháo đài Watt của quân Tây Bắc cùng hắc ma pháp sư Tatharo kể lại một lần. Gandalf vừa nghe lông mi chợt nhíu lại:
-Tatharo? Ta tựa hồ có nghe qua tên này. Hừ, không thể tưởng được hắn tấn cấp đến Đại ma pháp sư hơn nữa lại là vong linh ma pháp sư. Thực sự là hiếm thấy. Nhưng lại bị ngươi hại chết ... tên nhóc nhà ngươi cũng thật là giảo hoạt.
Nói tới đây chợt lão già nhớ đến ngày chính biến đó cũng bị Đỗ Duy dùng tầng tầng lớp lớp âm chiêu suýt mất mặt. Hắn không khỏi đỏ mặt đánh trống lảng chuyển chủ đề nói:
-A, bộ xương này xem phẩm chất cũng đạt tới thượng phẩm! Không biết hắc ma pháp sư kia tốn bao nhiêu thời gian chạy quanh chiến trường khi xưa mới sưu tầm được đến thế. Để xem một chút, đại khái hắn dùng ba bốn loại xương rồng xếp lại, trong đó có vài khối tạm xem như thượng phẩm, đáng tiếc là chất lượng không đồng đều, một vài cái chỉ là cho đủ, có điều nếu xét toàn diện thì cũng có thể xem như một bộ xương rồng thượng phẩm. Hơn nữa...
Hắn dừng một chút, tự tay gõ nhẹ lên xương rồng, từ ngón tay xuất ra một tia hắc khí nhàn nhạt. Đỗ Duy vừa nhìn đã biết là tử linh khí.
Đỗ Duy cũng không thấy kỳ quái là Gandalf sẽ có tử linh khí. Dù sao cũng giống như hắn, lão quái vật sống ngần đó tuổi khả năng không chỉ học một loại ma pháp. Phần lớn chắc là học lướt qua. Gandalf có là hắc ma pháp sư cũng là chuyện bình thường.
Có điều luồng hắc khí do Gandalf phát ra cũng rất nhanh chóng bị xương rồng hấp thu. Gandalf cười nói:
-Hơn nữa ngươi xem ..... hay nhất là đầu rồng xương này không phải là mới thu thập được! Nó vốn là một thành phẩm tử linh sủng vật do hắc pháp sư cấp bậc đại ma pháp sư luyện chế ra. Chỉ có điều nó bị ngươi giết lúc ngươi đoạt lấy bộ xương. Nếu chỉ là một bộ xương không, chúng ta mới bắt đầu luyện chế tự nhiên sẽ tốn mất rất nhiều tử linh khí, phiền toái hơn nữa là cần rất nhiều thời gian. Chính vẫn là ngươi may mắn, Tatharo hắc ma pháp sư kia sớm đã luyện chế tốt rồi. Có thể nói, ngay lúc này đầu rồng đã luyện xong thành thành phẩm. Chỉ có điều hồn rồng đã bị diệt, biện pháp đơn giản nhất là đem hồn rồng vàng đưa vào. Sau đó ta sẽ dạy ngươi một ít pháp thuật điều khiển hắc ma pháp có thể trực tiếp biến nó thành sủng vật của ngươi ..... Có điều ngươi đã có một bộ thành phẩm xương rồng như vậy, làm thế quá lãng phí!
Đỗ Duy nghe được câu cuối không khỏi động tâm đứng lên. Xem ra .... lão già mũ xanh này lại cho mình không ít chỗ tốt rồi!