Ác Ma Nữ Phụ

Chương 15: Đính hôn (6)






Có thể nói Lạc Thuần Hy và Kỳ Phong rất hợp nói chuyện, dọc đường trở về cả hai nói rất nhiều chuyện từ game cho đến cuộc sống hàng ngày, tám đủ thể loại trên trời dưới đất. Xuống trạm xe bus gần nhất phải đi bộ một đoạn mới về đến nhà cũng không muốn bắt xe nhưng hai người vừa đi vừa nói có chút không muốn về nhà. Dừng lại ở một cuaẻ hàng tiện lời bên đường, hai người vào chọn đồ ăn, phải nói đến thế giới này đồ ăn vặt ngập tràn, có rất nhiều thứ trước đây không có Lạc Thuần Hy trước đây không có đều có được. Cuối cùng hai người đi ra với hai bọc đồ ăn vặt đầy ụ. Mỗi người tay cầm một bao tay còn lại đều cầm một cây kem vừa đi vừa ăn. Cuối cùng cũng về đến nhà, dừng chân trước căn biệt thự Lạc gia, Kỳ Phong dù đã biết nhưng vẫn lên tiếng hỏi:


" Nhà em đây à?"


"Kỳ Phong, xin lỗi vì đã giấu anh, nhưng..." Lạc Thuần Hy mở miệng nói mặt cúi gằm xuống giọng lí nhí nhưng vẫn đủ cho Kì Phong nghe thấy


" Không sao, sớm đoán em là một trong những cậu ấm cô chiêu, gia đình lại có thế lực." Lạc Thuần Hy chưa kịp nói xong Kỳ Phong lền đưa tay lên xoa đầu cô, dịu dàng nói


" Sao anh lại biết?" Lạc Thuần Hy liền ngẩng mặt lên hỏi lại làm Kỳ Phong có chút lúng túng


" Không phải quán net anh làm gần trường của tụi em sao? Với lại hôm đầu tiên em vào quán có mặc đồng phục. Không phải gia đình có thế lực có thể vào đó học sao?" Kỳ Phong liếc mắt ra chỗ khác nhanh nhẹ nghĩ ra lí do, nhìn trông gống che giấu điều gì nhưng Lạc Thuần Hy đều không để ý, chỉ nghe thấy lí do hợp lí liền tin. Nguyên nhân thực sự là anh đã cho người điều tra cô từ lần đầu mới gặp


" Em họ Lạc." Lạc Thuần Hy nói


"Lạc Thuần Hy. Tên rất đẹp." Kỳ Phong đáp lại trong lòng thầm tính kế điều tra vị hôn phu của cô


" Trời không còn sớm nữa, em vào nhà trước, anh về cẩn thận." Lạc Thuần Hy nói còn lo lắng nhìn Kỳ Phong một chút


" Tạm biệt." Kỳ Phong dùng ánh mắt an tâm nói


Lạc Thuần Hy cười bước vào biệt thự, thỉnh thoảng còn quay lại nhìn Kỳ Phong xem đã đi chưa nhưng quay lại đều thấy anh đứng đó khẽ mỉm cười cho đến khi bóng dáng của anh không còn ở trong tầm mắt nữa. Lac Thuần Hy có chút lo lắng, lẩm bẩm


' Đáng lẽ mình nên bảo người đưa anh ấy về mới đúng.'


Vừa vào đến phòng khách liền thấy ba mẹ ngồi ở ghế sofa phòng khách trông có vẻ là đợi mình về, liền tiến lại


" Muốn như vậy rồi, ba mẹ vẫn chưa đi ngủ sao?" Lạc Thuần Hy nói mắt còn đưa nhìn biểu hiện của hai người


" Con còn biết bây giờ đã muộn, có biết mấy giờ rồi không?" Ba Lạc nói to trông vẻ mặt có vẻ lo lắng, Lạc Thuần Hy im lặng không nói


" Thôi, con gái còn nhỏ, không sao là yên tâm rồi." Mẹ Lạc nắm lấy tay ba Lạc còn vỗ vỗ ý khuyên ông nguôi giận


" Con xin lỗi." Lạc Thuần Hy tay siết chặt túi đồ


Ba mẹ Lạc cũng để ý túi đồ của cô nghĩ con gái ham ăn ham chơi nên ở cửa hàng mua chút đồ nhất thời quên giờ nên cũng bỏ qua


"Con lên nghỉ ngơi đi, ngày mai còn phải dậy sớm chuẩn bị cho lễ đính hôn." Ba Lạc nói Lạc Thuần Hy im lăng cúi mặt đi lên lầu, song đang đi lên liền quay lại hỏi


" Ba, mẹ, có phải không hai người không cần con nữa không?" Ánh mắt Lạc Thuần Hy có chút lo lắng


Ba mẹ Lạc nghe câu hỏi của con gái có chút sững sờ không khí có chút tĩnh lặng. Lạc Thuần Hy bước chân lên lầu, trở lại căn phòng quen thuộc liền lập tức nằm lên ngước nhìn trần nhà thật lâu. Sau đó vẫn quyết định đứng dậy tắm rửa thay một bộ quần áo ngủ thoải mái. Mới bướcchân từ phòng tắm ra liền nhìn thấy ba lô đi học quen thuộc liền nhớ đến số điện thoại của Kỳ Phong có cho mình có nhét trong cặp. Liền tiến tới lục tung cặp lên, tìm được một mẩu giấy có lẽ vì có vật đè lên có chút nhăn nhúm. Lạc Thuần Hy liền lấy điện thoại ra bấm số gọi bên kia liền bắt máy


" Alo." Nghe giọng nam trầm thấp qua điện thoại liền cảm thấy có chút mừng may mắn là người không sao nhưng có chút kỳ quái vì Kỳ Phong là người ấm áp so với giọng nam trầm thấp có chút không giống


" Kỳ Phong, anh về tới nhà chưa?" Lạc Thuần Hy lên tiếng hỏi


" Anh về đến nhà rồi. An toàn, không cần quá lo lắng." Nghe tiếng Lạc Thuần Hy có chút bất ngờ khi cô gọi cho anh khẽ cười đáp


" Không sao là được rồi. Tạm biệt." Lạc Thuần Hy có chút ngượng không biết nói gì, nói xong liền trực tiếp cúp máy. Thầm tự mắng bản thân chưa biết người ta là ai còn khóc ầm lên để người ta mang đi, nói chuyện cả buổi tối khiến người ta bỏ bê công việc còn không biết có bị đuổi không giờ ngượng cái gì chứ


" Tạm.." Kỳ Phong chưa kịp nói xong đã nghe điện thoại báo tút tút nhìn màn hình thì đối phương đã dập máy có chút thất vọng


Sau đó điện thoại lại vang lên tiếng báo tin nhắn, lền mở điện thoại ra xem có dòng chữ đơn giản " ngủ ngon." Kèm theo là mặt cười đáng yêu lập tức làm Kỳ Phong cảm thấy ấm áp cảm giác hụt hẫng khi nãy giờ đã không còn cười một tiếng liền len giường nằm khẽ nhắn lại hai chữ "ngủ ngon"


Lạc Thuần Hy đầu bên kia sau khi tắt có chút cảm thấy hơi vô duyên liền nhắn lại sau đó cũng nhận được hồi âm liền cười ngọt ngào, lên giường chuẩn bị đi ngủ mới nhớ đến những tấm ảnh liền vội cầm lấy để lai một bức Lạc Thuần hy và Lạc Tử Trình đang nhìn nhau ở phòng còn lại đều mang theo chạy sang phòng Lạc Tử Tình gõ cửa nhưng thật lâu sau đều không có thấy hồi âm


Không lẽ ngủ rồi sao?


Lạc Thuần Hy quay đầu chuẩn bị đi thì 'cạch' môt tiếng cửa liền mở ra Lạc Tử Trình đứng ở cửa tóc còn ướt, mặc áo tắm màu trắng cát giọng trầm thấp


" Có chuyện gì?"


Lạc Thuần Hy quan sát Lạc Tử Trình từ trên xuống dưới, có chút đỏ mặt hai đến phòng lần nào cũng là anh vừa tắm xong, giọt nước từ mái tóc đen rơi xuống thật đúng là quyến rũ chết người mà


" A, cái này, đây là ảnh mấy hôm đi chơi, mang sang cho anh Hai làm kỉ niệm." Lạc Thuần Hy nói trong tâm tư trách bản thân mê trai hơn nữa còn là anh trai của mình, không những thế còn là nam chủ, đồ của nữ chủ không nên động vào là tốt hơn


Lạc Tử Trình nhận lấy mấy tấm ảnh rồi lập tức đóng cửa lại không nói câu nào. Lạc Thuần Hy đứng ngoài cửa miệng liền giật giật âm thầm chửi nam chủ là thích làm gì thì làm à, bà đây mới không thèm. Liền quay về phòng đánh một giấc còn chuẩn bị cho công cuộc ngày mai


Lạc Tử Trình trong phòng cẩm ảnh xem, đến tấm ảnh Lạc Thuần Hy hôn má anh, liền cầm mấy tấm ảnh cũ cất vào ngăn kéo tủ đầu giường còn tấm ảnh còn lại liền cầm ngắm mãi


Tại sao anh lại để ý cô như vây?


Trước đây cô với anh đi học vẫn là thân ai nấy lo, hiện tai, tại sao cô không đi cùng liền cảm thấy hụt hẫng, ở trường cũng khẽ đưa mắt nhìn theo cô


Tại sao nghe tin cô đính hôn alị đau lòng như vậy?


Có phải anh có tâm tư không nên có với em gái mình?


Là đúng hay sai? Tất nhiên là sai, bởi bọn họ chảy cùng một dòng máu


Có phải nên sớm dứt bỏ?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.