[Abo] Hướng Tới Bình Minh

Chương 9: Đến Hành Tinh Hồng Phàn






Edit: Michyo
Sở dĩ Ảo Ảnh được coi là phi hành khí cao cấp không chỉ bởi nó là phi hành khí có ba chức năng hải-lục-không mà còn vì nó được trang bị phản ra-đa, có thể tránh được sự theo dõi và lần theo dấu vết của thiết bị kiểm tra bằng tia hồng ngoại.
Khi tiến vào bầu khí quyển của Hồng Phàn tinh, Arthur lập tức khởi động chức năng tàng hình, nhân lúc sắc trời nhá nhem, phi thành khí Ảo Ảnh đáp xuống đại dương mênh mông bằng tốc độ cực nhanh.
Nhìn thấy phi hành khí sắp đâm đầu xuống biển, đám Omega trong buồng phi hành khí sợ hãi hét ầm lên, nhưng ngay vào lúc phi hành khí tiếp xúc với mặt biển, tiếng động cơ giòn giã vang lên, Ảo Ảnh bỗng hóa thành một con tàu ngầm, tựa như một con cá khổng lồ lặng lẽ lặn xuống lòng đại dương sâu thẳm.
Arthur thở phào nhẹ nhõm, mặc dù y hiểu rõ cấu tạo cũng như tính năng của phi hành khí, nhưng dù gì đây cũng là lần đầu tiên y tự mình điều khiển phi hành khí của nước địch, chỉ có thể thao tác dựa vào kinh nghiệm, không dám chắc chắn trăm phần trăm, may mà thuận lợi đáp xuống biển.
Cách nơi đó khoảng mười hải lý là một hải cảng khá lớn, chỉ cần thừa dịp đêm tối lẻn lên đất liền là được rồi.
Arthur đổi thiết lập thành hình thức tự động tuần tra rồi trở lại khoang phòng đám Omega đang ở, dặn dò bọn họ kĩ càng từng chút một.
Đám Omega xúm lại một chỗ, chăm chú nghe Arthur dặn dò, chỉ riêng Phil vẫn nằm đờ ra một chỗ chẳng buồn nhúc nhích.
- Mọi người hãy nghe tôi nói, chúng ta đang ở hành tinh Hồng Phàn của chòm sao Lộc Báo, đây là một hành tinh nhỏ rất an toàn, quân đội Đế Quốc không đóng quân ở đây, cho nên hẳn là sẽ không có nguy hiểm gì.
Khoảng hơn một tiếng đi tàu ngầm nữa, tàu sẽ cập bến cảng Bert, sau đó chúng ta sẽ rời khỏi tàu, lên đất liền.
- Hành tinh Hồng Phàn? Là nơi nào vậy? Hình như xa nhà tôi lắm lắm luôn! Chúng tôi phải làm sao mới về được đây?
- Đúng vậy, đúng vậy! Chúng tôi chỉ là Omega yếu đuối thôi mà, một thân một mình trở về, lỡ như gặp phải người xấu thì phải làm sao?
Phản ứng của mọi người không nằm ngoài dự đoán của Arthur, y ra hiệu cho mọi người im lặng và nói:
- Mọi người không cần lo lắng.
Sau khi lên bờ, mọi người có thể tự mình lên phi thuyền Tinh Tế ( qua lại giữa các hành tinh) để rời khỏi đây.
Ngày nào Hồng Phàn tinh cũng có rất nhiều chuyến bay đi đến tất cả các hành tinh khác.

Những phi thuyền Tinh Tế đỗ cách cảng Bert không xa.
Về phần vấn đề an toàn mà mọi người lo lắng, chỗ tôi có một chút thuốc ức chế tức tố Omega, dùng xong có thể đẩy lùi kỳ phát tình ba tháng, đồng thời còn có thể che dấu tức tố Omega, giúp mọi người ngụy trang thành Beta.
Nói như vậy, mọi người thấy ổn rồi chứ?
Thuốc ức chế tức tố cho dù ở Liên Bang hay là Đế Quốc đều bị liệt vào hàng thuốc cấm, hơn nữa sẽ khiến chu kỳ sinh lý của Omega bị rối loạn, gây ra ảnh hưởng nhất định đối với cơ thể, nhưng giờ là thời điểm nhạy cảm, chẳng còn cách nào khác.
So với việc bị tóm tới Trác Nhã tinh rồi biến thành cỗ máy sinh sản không có nhân quyền, thì ngụy trang thành Beta rồi lặng lẽ trốn về nhà tốt hơn rất nhiều.
Vì vậy đám Omega không hề phản đối đề nghị của Arthur.
Arthur phát thuốc ức chế tức tố cho mọi người, nghĩ nghĩ, rồi cũng uống một viên.
Bởi vì lúc trước y đã cho Phil uống thuốc rồi nên không cần phát cho cậu nhóc nữa.
Arthur phát thuốc xong, đang chuẩn bị trở lại khoang điều khiển thì thấy hình như Phil nằm trên giường hơi cựa quậy, thế là y nhẹ nhàng đi tới.
Phil lẳng lặng cuộn tròn người trong chăn, nhắm chặt hai mắt như đang ngủ say nhưng lông mi cậu cứ run rẩy liên hồi, và cả bàn tay nắm chặt chăn không buông lại tiết lộ sự thật rằng cậu không ngủ.
Khuôn mặt nhỏ nhắn tái nhợt, hai hàng nước mắt vẫn chưa khô, làn da lõa lồ loang lổ những dấu vết xanh tím, làn da trên cánh tay xước xát ứa máu, là những tổn thương cậu phải chịu lúc phát tình.
Arthur nhìn Phil, trong lòng có chút khó chịu.
Trong lòng y rất áy náy, cho dù là với Phil hay Lisa.
Nếu lúc ấy y không suy nghĩ do dự thì khi hai tên cầm thú kia có ý đồ cưỡng bức Phil, y sẽ lập tức ra tay giết chết bọn chúng rồi, vậy thì Phil sẽ không bị tổn thương đến mức ấy, mà Lisa cũng sẽ không chết...!
Nhưng chuyện đã tới nông nỗi này, hối hận cũng chẳng làm nên chuyện gì nữa.

Tuy Arthur đã từng trải qua bao tình cảnh vui buồn khác nhau, nhưng lại chẳng biết an ủi một thiếu niên Omega bị tổn thương ra sao, chỉ đành dịch dịch góc chăn cho cậu bé, nhẹ nhàng nói:
- Cậu...!Cậu nghỉ ngơi cho tốt.
Phil quay mặt đối diện với bức tường, không trả lời, Arthur thở dài đầy bất đắc dĩ rồi lặng lẽ rời khỏi đó, quay lại khoang điều khiển.
Một tiếng sau, Arthur tìm được một chỗ ẩn náu khi lên đất liền một cách thuận lợi.
Mọi người thừa dịp tối trời bí mật lên bờ.
Arthur thấy Phil vẫn không nhúc nhích gì thì dứt khoát vác hẳn cậu bé lên lưng, dẫn đầu mọi người ra khỏi tàu.
Đợi tới khi mọi người đều rời khỏi con tàu, Arthur thông báo cho mọi người vị trí phi tuyền Tinh Tế đang đậu rồi nhắc nhở mọi người chú ý một số vấn đề nữa, dặn bọn họ chia ra từng tốp rời đi.
Sau khi đợi mọi người rời đi một cách an toàn, Arthur cầm điều khiển từ xa, kích hoạt hình thức tự nổ cho con tàu, phi tang chứng cứ, để nó mãi mãi chìm sâu xuống đáy đại dương.
Không ngờ, Phil vẫn luôn giữ im lặng bỗng nhiên ngăn y lại:
- Arthur, đừng mà! Dì Lisa vẫn còn ở trong đó!
Lòng Arthur đau như cắt, nhẹ nhàng nói:
- Phil, dì Lisa đã đi rồi, cậu hãy để bà yên giấc dưới đáy biển sâu đi.
- Không! Dì Lisa đã nói với em, dì là người Úc Lam tinh, em nghĩ chắc hẳn dì hi vọng có thể trở về quê cũ.
Dì Lisa vì em mà chết, cho nên em van xin anh, hãy để em mang tro cốt của dì ấy về an táng tại Úc Lam tinh, coi như là điều cuối cùng em có thể làm cho dì ấy.
Được không anh?
Phil nhìn y với ánh mắt cầu khẩn.
Nếu tìm nơi hỏa táng Lisa, thì không những khiến nhiệm vụ của y càng thêm chậm trễ, vả lại còn gia tăng rủi ro bại lộ thân phận.
Nhưng khi đối diện với ánh mắt cầu khẩn của Phil, khi nhớ tới dì Lisa có đôi mắt dịu dàng như của mẹ và hương vị bánh nướng xốp quen thuộc, Arthur phát hiện y không thể thốt lên câu từ chối.
Được rồi, coi như là đền bù tổn thất cho bọn họ vậy! Vì thế Arthur trở lại khoang thuyền, mang thi thể Lisa ra, sau đó mới khởi động chế độ tự hủy, để Ảo Ảnh mãi mãi nằm yên dưới đáy biển sâu.
Hai người tìm một nơi ẩn náu qua đêm; hôm sau trời vừa sáng, bọn họ tìm một nơi hỏa táng thi thể Lisa.
Khuôn mặt Phil vẫn là vẻ đượm buồn đầy tang thương, cẩn thận từng chút ôm hũ tro cốt của Lisa vào trong ngực, tựa như đang ôm bảo bối quý giá nhất của mình vậy.
Thế nhưng cậu bé lại lạnh lùng xa cách với Arthur.
Arthur đưa cổ tay lên xem đồng hồ, sắp tới trưa rồi, y hỏi:
- Cậu đói bụng chưa? Tôi đi mua chút đồ ăn, cậu muốn ăn gì?
Phil ngẩn người nhìn chằm chằm vào hũ tro cốt, chẳng đoái hoài tới câu hỏi của Arthur.
Đứa nhóc này bị đần luôn rồi hả? Arthur nặng nề thở dài, cảm giác mình đúng là đồ tự làm bậy, không thể sống mà! Y đường đường là một trung tướng mà giờ lại thành ra bảo mẫu cho trẻ con thế này.
Mặc dù y là một người rất xuất sắc trong lĩnh vực quân sự, cơ mà lại chẳng hiểu về nỗi lòng tâm trạng của thanh thiếu niên thời kỳ trưởng thành tí gì sất!
Hai tiếng nữa là phi thuyền Tinh Tế đi tới Úc Lam tinh sẽ khởi hành, Úc Lam tinh không phải là một cái nhà ga, bởi vậy ba ngày mới có một chuyến bay tới Úc Lam tinh.
Nói cách khác, nếu bỏ lỡ chuyến phi thuyền lần này thì phải đợi tới ba ngày sau.
Arthur sao có thể lãng phí ngần ấy thời gian ở cái nơi khỉ ho cò gáy này được? Y phải nhanh chóng đưa Phil lên chuyến bay tới Úc Lam tinh rồi nghĩ cách tới Trách Nhã tinh thực hiện nhiệm vụ mới được.
Arthur vỗ vỗ vai Phil, nói:.
Tìm truyện hay tại # trùm truуện.м e #
- Cậu ở đây chờ tôi một lát, tôi tới siêu thị phía đối diện mua chút thức ăn.

- Anh đừng chạm vào em, em không muốn ăn!
Phil không có chút cảm kích nào, mạnh mẽ tránh thoát khỏi bàn tay của Arthur, bởi vì dùng quá sức mà miệng vết thương trên cánh tay cậu rách ra, máu tươi lập tức nhuộm đỏ băng gạc màu trắng.
Arthur có lòng tốt mà bị coi như một tên lòng lang dạ thú, y không khỏi bốc hỏa, lạnh lùng nói:
- Tôi biết rõ trong lòng cậu căm oán trách tôi, nhưng tôi làm bất cứ chuyện gì đều có lý do của mình, tôi không cần giải thích với cậu, cũng không mong cậu sẽ hiểu cho tôi! Đợi tôi con mẹ nó đưa cậu đi rồi thì sau này tôi mặc kệ cậu, cậu dằn vặt thế nào tôi cũng đếch quan tâm! Nhưng bây giờ, cậu khôn hồn thì đứng im ở đây không nhúc nhích gì cho tôi, có nghe thấy không?!
Phil cười lạnh đáp:
- Tôi biết rõ trong lòng anh xem thường tôi, đừng ở đây giả mù sa mưa nữa!
Sắc mặt Arthur trầm xuống:
- Tôi có coi thường cậu hay không quan trọng lắm sao? Quan trọng là chính bản thân cậu nhìn nhận bản thân thế nào, nếu như đến ngay cả cậu cũng không quý trọng chính bản thân mình, cả ngày chỉ biết tự oán trách mình, tự đày đọa mình thì còn mong ngóng người ta giúp cậu cái gì hả? Hãy nghĩ tới cha mẹ người thân của cậu, nghĩ xem họ đã hi sinh những gì vì cậu, cậu còn tiếp tục ấu trĩ như vậy tới lúc nào nữa hả?
Từ nhỏ tới lớn Phil chưa bị ai giận dữ mắng mỏ như vậy bao giờ, cứ ngẩn cả người ra.
Arthur thấy cậu đã bình tĩnh trở lại, ngoan ngoãn cúi đầu ngồi xuống chiếc ghế đá ven đường, y cảm thấy hẳn là cậu đã nghe vào rồi nên xoay người đi về phía siêu thị đối diện.
Đợi tới khi Arthur xách cái túi đầy đồ ăn trở về thì phát hiện chiếc ghế đá bên kia đường đã trống trơn, không thấy Phil đâu nữa!
Fuck! Nhóc quỷ này lại làm trò quái gì vậy! Arthur không nhịn nổi nữa, phun ra một câu tục tĩu rồi nhanh chóng băng qua đường.
Sau đó y mới phát hiện có gì đó không đúng, hũ tro cốt của dì Lisa nằm lăn lóc trên đất.
Arthur biết nếu Phil tự ý rời đi, chắc chắn sẽ không quên mang theo hũ tro cốt của Lisa, càng không tùy tiện để nó nằm lăn lóc trên mặt đất như thế.
Vậy nê, có đến chín mươi phần trăm là Phil bị người ta bắt đi trong khi không tự nguyện rồi!
Y lập tức cảm thấy mọi chuyện đã trở nên nghiêm trọng, cúi người nhặt hũ tro cốt lên mới phát hiện trên mặt hũ tro dính vết máu còn mới, chắc là vừa rồi lúc cậu nhóc nổi cáu vung tay nên máu từ miệng vết thương bị rách đã dính lên đây.
Đáng chết! Thế mà y lại sơ xuất như vậy! Arthur giận dữ gõ đầu mình một cái, cho dù thuốc ức chế có thể che dấu hơi thở của Omega, nhưng trong máu Phil lại tràn ngập tức tố Omega.
Trước kia Arthur là Beta, giờ vừa mới thành Omega nên y vốn không quá nhạy cảm với tức tố của người cùng giới tính.
Nhưng với cái mũi thính hơn cả quân khuyển thì nhất định sẽ đánh hơi được tức tố của Omega một cách dễ dàng.
Lâu quá chưa up chương mới sòi nên chưa kịp để beta đã up luôn TTvTT chắc lỗi quá chời huhu.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.