108 Thiếu Nữ Lương Sơn

Chương 224: Song tiên bại lui




Dưới thê công dữ dội hung mãnh của Hoàng giai chiếu thức, nếu nói lúc trước Thiên Uy Tinh Hô Diên Chước cảnh giới vẫn còn thấp hơn Vũ Tư U một chút, theo cộng hưởng liền tăng vọt gấp bội, một chiêu "Phong Hoa Lạc Diệp, Tuyết Diệp Vô Ngân" tuyết hóa thủy tiến vào phong, phong hóa thành đao, tất cả chém vào Vũ Tư U. Tình huống cộng hưởng bất ngờ này khiến Vũ Tư U không thể nào trốn tránh, bị đánh trúng cho dù không chết cũng sẽ tránh khỏi hao tổn rát nhiều nguyên khí
Đáng tiếc, Hô Diên Sương động đến chính là Vũ Tư U Thiên Thương Tinh Hành Giả, bá chủ Đấu Tinh, Bạch huyền Lân Hổ luôn ở bên không hề có động tĩnh gì. Vũ Tư U vốn dự định là quyết đấu một trận công bằng. Nhưng chứng kiến đối phương lại cộng hưởng thì cũng không mềm lòng, Bạch Huyền Lân Hổ bạch ảnh bay lên, hướng Hàng Tinh giả của Thiên Uy Tinhh đánh tới.
Thất giai Linh thú công kích Tạ Trường An có mấy cái mạng cũng không đủ.
Hô Diên Sương cắn chặt răng, cước bộ dời đi hướng đến bên cạnh, song tiên đột ngột đổi mục tiêu, tiên phong vù vù, quất Bạch Huyền Lân Hổ biến thành tiểu miêu không dám gần người.
- Huynh thật ngu ngốc! Không phải cho huynh đi Ngọc Phàn cung sao? Tới nơi này làm gì?
Thiên Uy Tinh Hô Diên Sương căm giận mắng, ngăn trước người Tạ Trường An, song tiên ở tư thế công kích.
Vũ Tư U không có hứng thú nhân cơ hội cháy nhà mà đi hôi của. Đối với Thiên Tinh cao ngạo mà nói, giết chết Hàng Tinh giả đối phương, đánh bại Tinh Tướng, chiến đấu như vậy quả thực là rất vô vị, nhàm chán cực độ, mới vừa rồi phải bất đắc dĩ công kích khiến Vũ Tư U có chút bực mình.
Trên trán của tạ Trường An Tinh phù rút đi, toàn thân toát mồ hôi lạnh. Thiên Thương Tinh Võ Tòng so với suy nghĩ của hắn còn quyết đoán hơn, vừa mới cộng hưởng. Bạch Huyền Lân Hổ liền chộp tới khí tức của hắn, không hổ là Thất giai Linh thú. Nếu không phải Hô Diên Sương hộ giá, chỉ sợ yết hầu cũng bị cắn đứt tại chỗ.
Chứng kiến chính mình dường như trái lại làm trở ngại, Tạ Trường An hầm hực:
- Bản điện cũng là muốn giúp Sương Nhi một phen. Trong Ngọc Phàn cung kia có Xà Hạt nướng đủ để hắn đối phó rồi. Bản điện đối với Vạn Niên Cổ cũng không có gì hứng thú. Sự an nguy của Sương Nhi mới là quan trọng.
Thật ra Tạ Trường An cũng không phải có tâm lý muốn giết Võ Tòng, bằng vào Hàng Tinh giả đối phó một Tinh Tướng thật sự là một cơ hội quá tốt.
Nghe những lời Tạ Trường An nói, Hô Diên Sương vẫn chưa biểu hiện gì. Thần sắc, ánh mắt vẫn là thỏa mãn hơn một chút. Hàng Tinh giả cùng Tinh Tướng ký hạ khế ước, Hàng Tinh giả nói ra nhữn lời bất ly bất khí(1), dù nói bất luận điều gì Tinh Tướng cũng để ở trong lòng.
- Nhưng thật ra Võ Tòng muội muội, nam nhân của muội thật đúng là hết cách a. Là hắn đem muội bỏ ở đây sao? Hay là muội không muốn đi theo?
Hô Diên Sương lộ ra nét cổ quái, hứng thú hỏi
- Ít nói nhảm!
Vũ Tư U hướng phía trước vọt tới.
Nhưng vào lúc này, Bích Hổ nha truyền đến một chấn động khác thường.
Nhìn thấy ở phuơng xa khói độc nổ tung, sơn nhai rạn nứt, mặt đất rung chuyển, Vũ Tư U cảm giác được cấm chế đã bị phá.
- Xem ra những tu sĩ kia rốt cục cũng đánh vỡ cấm chế!
Hô Diên Sương cười to: Bạn đang đọc chuyện tại TruyệnFULL.vn
- Nam nhân của muội bây giờ đang đi lấy Vạn Niên Cổ chỉ sợ lành ít giữ nhiều!
Vũ Tư U nhíu mày, không biết là do nghe được câu nói của Hô Diên Sương không. "Nam nhân của muội" hay thật sự bởi vì Tô Tinh có khả năng lành ít giữ nhiều mà lộ ra vẽ bất mãn cùng lo lắng. Hô Diên Sương cũng không phải thật sự muốn cùng Vũ Tư Ư chiến đấu sống chết. Hiện tại Đấu Tinh chỉ là giai đoạn thứ hai thôi, chưa tới tình thế sinh tử, huống chi khế chủ Tạ Trường An này của mình đúng là đầu heo bị điên chạy tới cấp cho Võ Tòng thêm cơ hội. Hô Diên Sương biết có đấu tiếp cũng không có kết quả tốt. Dù sao Tinh Lân thú Bạch Huyền Lân Hổ của Võ Tòng tại giai đoạn thật sự là rất phạm quy.
- Bằng Ma Vương hẳn là cũng sẽ tới, còn có Song Giải ký hạ với Xà Hạt nương tử. Nam nhân của ngươi quả là gặp không ít phiền toái.
Tiếng Hô Diên Sương thanh âm trầm như sắt thép.
Vũ Tư U như nhìn thấu suy nghĩ của Thiên Uy Tinh, đột nhiên cười lạnh:
- Hô Diên Chước! Ngươi nói rất đúng,vậy thiếp thân vì hắn giảm bớt một chút phiền toái không cần thiết đi!
Ánh mắt Hô Diên Sương trầm xuống, nghe ra Vũ tư U không có ý tốt.
Thiên Thương Tinh không nói hai lời, lập tức công kích.
- Hừ! Tại hạ có lẽ nào lại sợ ngươi?
Hô Diên Sương cũng tức giận, song tiên bay lên, cuốn ra một mảnh tiêu sát Như Nguyệt quang phong lãng, nhuyễn tiên cuốn lấy Quý Sương Yêu Liên. Thanh kiếm của Vũ Tư U chuyển động một cái, đánh bật nhuyễn tiên. Bạch Huyền Lân Hổ lúc này theo Vũ Tư U cũng nhào tới. Thiên Thương Tinh đã muốn tỏ rõ khiến Tạ Trường An, phiền toái này rời khỏi Ngũ Độc sơn.
- Cuồng vọng!
Thiên uy tinh uy nghiêm hiển hách, tay phải vung lên, cái nhuyễn tiên kia dao động, giống như ngưng tụ lại, nhuyễn tiên trực tiếp biến thành cương tiên cứng rắn, hướng Vũ Tư U đánh tới.
Một thủy ma cương tiên, một phong hoa nhuyễn tiên.
Hô Diên Sương biết nếu muốn đồng thời chế ngự Vũ Tư U cùng Bạch Huyền Lân Hổ chỉ có thể hướng hai phía tác chiến. Lấy cương tiên cùng đối đầu với song đầu kiếm của Vũ Tư U va chạm lẫn nhau, cái trường tiên còn lại có tác dụng làm hoa mắt không ngừng quất ra, đem Bạch Huyền Lân Hổ khống chế trong phạm vị an toàn với Tạ Trường An.
Mà Tạ Trường An biết mình cũng khó tiếp tục, thu hết can đảm cộng hưởng lần nữa.
Hai người phối hợp ăn ý khiến Vũ Tư U nhìn với cặp mắt khác.
Lúc tiếng kim thiết vang lên, kiếm phong của Vũ Tư U cùng Phong Nguyệt Vô Song của Hô Diên Sương đụng nhau liền sinh ra chấn động thật lớn, cả mặt đất đều rung chuyển, sương mù điên cuồng bị cuốn tan.
Vũ Tư U cầm kiếm thu lại, thân hình khẽ động, trên lưỡi kiếm dòng khí ngưng tụ kiếm quang sắc bén, xé nát không khí.
không khí bị vặn vẹo một hồi.
Vô luận là thị độ, giác độ, lực lượng cùng với ý chí cũng đều vô cùng hoàn mỹ.
Một kiếm này cũng là vô cùng hoàn mỹ.
Thiên Uy Tinh cương tiên như đao, không chê vào đâu được, cùng Hàng Tinh giả cộng hưởng, cảnh giới vũ lực, tinh lực của Hô Diên Sương tăng vọt, kiếm quang bị đập nát, giống như là anh sáng bị biến mất, lúc xuất hiện thì làm cho người ta chói mắt một lúc. Cương tiên đã đánh tới Vũ Tư U, dễ dàng phá vỡ một kiếm của nàng.
Vũ Tư U giơ kiếm ngăn cản trước mặt.
- Hống!
Quỹ đạo của Quý Sương Yêu Liên chợt thay đổi. Vũ Tư U bước nhẹ vài bước đến trước mặt Hô Diên Sương, một luồng chói sáng phá không đột ngột tiến lên.
- Cũng không tệ! Dừng ở đây thôi!
Vũ Tư U khẽ khen một tiếng.
Cuồng vọng!
Hô Diên Sương lớn tiếng, vung lên tiến pháp uy mãnh, hai mặt mở lớn, tả hữu phùng nguyên(2).
Trong nháy mắt liên tiếp đánh năm mươi hiệp.
Hô Diên Sương vừa lui đã muốn lui nữa, bị bức đến đường cùng. Một mình đối phó với Vũ Tư U cùng Bạch Huyền Lân Hổ gần như là cực hạn.
Một khẩu lệnh thanh thúy từ miệng Vũ Tư U thoát ra.
Bạch Huyền Lân Hổ hào quang tăng vọt. Tiên pháp của Hô Diên Sương rốt cục cũng lộ ra sơ hở, bị Bạch Huyền Lân Hổ xông tới phong tỏa.
- Nguy rồi!
Hô Diên Sương nhìn phía sau Tạ Trường An không thể nhúc nhích, lập tức quay về phía sau đánh tới.
Một thân ảnh nhanh tuyệt luân nhằm về phía nàng, Quý Sương Yêu Liên của Vũ Tư U liền phá không thu hẹp khoảng cách, một đường đánh ra.
Bóng kiếm trên mặt đất đột nhiên kéo dài.
Mắt thấy Bạch Huyền Lân Hổ muốn một trảo chụp lên Tạ Trường An, với năng lực hiện tại của hắn chắc chắn là chết, không còn nghi ngờ gì nữa. Hô Diên Sương cấp bách kêu to, song tiên đột nhiên biến thành lệ phong trùng trùng, cũng không quản phía sau có Vũ Tư U.
Tại thời điểm thiên quân vừa hết sức, Bạch Huyền Lân Hổ không hề báo trước, quay người lại cắn như là hồi mã thương.
- A?
Lo lắng cho khế chủ Hô Diên Sương cũng không dự đoán được tình hình đột nhiên chuyển biến. Kinh hãi, nhưng không hổ danh là Ngũ Hổ. Phản ứng cực điểm, Phong Nguyệt Vô Song vung lên, quất vào Bạch Huyền Lân Hổ, bên tai cũng truyền đến một làn gió lạnh.
Phòng ngự Bạch Huyền Lân Hổ nhưng lại bỏ qua Võ Tòng.
Thất giai Linh thúc cùng Võ Tòng trước sau giáp kích, được cái này mất cái khác, Hô Diên Sương cũng luống cuống tay chân, khủy tay nàng công kích về phía sau, Vũ Tư U như dự liệu được lắc thân một cái, phóng qua Hô Diên Sương. Áo choàng rơi xuống, bóng hình lãnh diễm xinh đẹp đã tới trước mặt Tạ Trường An.
Mũi kiếm ngăn ở cổ họng Tạ Trường An, Hô Diên Sương thở dốc một hơi, nổi giận đùng đùng.
- Hừ!
Vũ Tư U dĩ nhiên xem thường việc giết Tạ Trường An, để tránh bôi nhọ danh tiếng ngàn năm qua của Hành Giả. Bất quá đời này Võ Tòng cũng đã khai sáng, là người không câu nệ tiểu tiết. Lúc cần thiết cái gọi là xem thường giết bất quá cũng là như thế này.
- Hai lựa chọn. Một là chết ở đây, hai là rời khỏi chỗ này!
Mặt Vũ Tư U không chút thay đổi, biết Hô Diên Sương nhất thời rất khó thu phục, rõ ràng là đối phó khế chủ thì tốt hơn. Dù sao một khi đã ký hạ khế chủ, cũng nên chuẩn bị phải trả giá.
Tạ trường An ngơ ngác nhìn Hô Diên Sương. Tất cả đều là do nàng làm chủ.
Thiên Uy Tinh ngửa mặt lên trời cười ha ha, hỏi ngược lại:
- Xin hỏi tên thật của muội muội.
- Tư U.
- Tên tại hạ chỉ một chữ Sương. Thật sự là tốt lắm. Có nam nhân, Tư U muội muội quả nhiên khiến người ta nhìn với cặp mắt khác xưa. Vì người nam nhân của mình, xem ra phạm giới cũng không quan trọng.
Ánh mắt Vũ Tư U cũng như là trả lời.
- Được! Tỷ tỷ muốn hỏi một chuyên sau cùng.
Hô Diên Sương nói:
- Vũ Tư U muội vì sao lại ký hạ khế ước?
- Thiếp thân cùng nam nhân kia không có quan hệ gì!
Vũ Tư U nhướng mày.
- Tư U muội muội không chịu nói cũng được. Lần này Hô Diên Sương thua, nếu muội muội không muốn giết nam nhân ngu xuẩn kia, lần sau tại hạ sẽ hoàn lại gấp bội.
Hô Diên Sương trực tiếp nói thẳng.
Chỉ có điều những lời nói uy hiếp này chẳng có ý nghĩa gì đối với Vũ Tư U.
Chân chinh thì Đấu Tinh vốn là thứ duy nhất Thiên Thương Tinh Hành Giả theo đuổi.
Hô Diên Sương nhìn Vũ Tư U thật sâu, liếc mắt một cái, thân hình biến mất, tiến vào Tinh thai. Tạ Trường An liếc mắt nhìn Tư U lãnh diễm, không khỏi có chút hâm mộ nam nhân có thể đạt được khế ước. Miên man suy nghĩ rồi tự mắng mình một câu. Tạ Trường An cũng hết cách phải sử dụng ngọc bội.
Thân ảnh hóa khói, liền tiêu tán khỏi nơi đây.
Vũ Tư U nhẹ nhàng thở ra, lúc này chứng kiến trận đại chiến của những tổ sư kia tại Ngọc Phàn Cung, lập tức bước lên Bạch Huyền Lân Hổ, hướng Ngọc Phàn cung bay đi.
.................
Đi dọc theo bí đạo, Tô Tinh cũng không biết Vũ Tư U vì giảm bớt phiền toái cho hắn đã đánh lui Thiên Uy Tinh Song Tiên Hô Diên Chước một trong Thiên Tinh Ngũ Hổ,. Lúc này, tại bí đạo sâu thẳm, vượt qua một đoạn, rốt cục cũng đã đến cuối.
Tô Tinh sử dụng Thiên Nhân Hợp Nhất thu liễm khí tức, Yến Ất Chân lúc này cũng tiến vào tinh thai để tránh bại lộ hành tung. Ở giữa mảnh hắc ám, Tô Tinh chậm rãi nhìn lại, ở cuối là một đại sảnh rộng lớn trống rỗng, đốt vài cây nến mờ nhạt, không có trang trí gì, chỉ có vài cái hỏa đỉnh cổ đang thiêu đốt cùng mấy pho tượng cổ. Trong bóng tối, mơ hồ nhìn thấy một thân ảnh.
Trong đó là một quý phụ yêu mị, ăn mặc hoa lệ, tóc búi hình Xà Hạt, đại khái chính là đệ nhất Hàng Tinh giả Xà Hạt nương tử của Chu Tước giới. Nàng đang lo âu nhìn vào cái kính ở trong tay. Bên cạnh nàng còn có hai người, không phải là Song Giải, nhìn thân hình cao lớn, tu vi đều là Tinh Hải kỳ. Một người đã gặp qua một lần Kim Si Yêu Vương, một người khác hình dáng khôi ngô, không biết thuộc dị tộc nào. Chắc là hai yêu vương bị Xà Hạt nương tử thu lấy theo như lời đồn.
Chỉ có điều chuyến này Tô Tinh là muốn đi tìm Giải Trân lấy máu. Chẳng lẽ ở trong Tinh thai?
Đang nghĩ ngợi, đột nhiên nghe được giọng nói của nữ đồng.
- Tỷ tỷ. Bồi Tiểu Thiền chơi đùa đấu Hạt nha?
Đó là âm thanh của Song Vĩ Hạt Giải Bảo.
Trong lòng Tô Tinh căng thẳng.
Một thân ảnh nhỏ xinh đi lại gần mà không hề phát hiện ra hắn.
Nữ đồng kia có cùng Yến Ất Chân tương tự ở điểm lãnh đạm, nhưng ánh mắt thì âm trầm hơn, cả người đều toát ra một cổ độc khí hung sát.
- Hài khí!
Nàng quay đầu lại, không buồn, không vui trả lời.
Đúng là Thiên Bảo Tinh Song Đầu Xà Giải Trân.
1. Bất ly bất khí: không tách không rời, sống chết có nhau
2. Tả hữu phùng nguyên: mọi việc đều thuận lợi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.